12 Chom Sao Thanh Xuan Dep Tua Giac Mo
Song Ngư vô cùng thích thú lắng nghe chương trình giao lưu CV. Quả nhiên chất lượng lần phát sóng này không hề làm cô thất vọng chút nào. Các đại thần phối hợp ăn ý hết sức, ngay cả thần tượng Sunshine của cô cũng bị chọc tối mày tối mặt.Song Ngư mỉm cười, đưa mắt ra ngoài khung cửa sổ, nơi những vì sao nhỏ vẫn đang kiên trì đưa thứ ánh sáng yếu ớt của mình xuống trần gian. Bên tai, tiếng trò chuyện, đùa vui vang lên không dứt. Đêm nay thật bình yên biết bao!Song Ngư lại cúi xuống đống sách vở trước mặt mình, cầm bút, bắt đầu viết lấy viết để. Chỉ còn chưa đầy hai tháng nữa thôi, cô sẽ bước vào kỳ thi quan trọng nhất đời mình. Khoảng thời gian qua, cô đã suy nghĩ rất kĩ những lời Ma Kết nói. Đúng vậy! Cho dù tinh thần đã sụp đổ, nhưng cô không thể đầu hàng hoàn cảnh. Cô phải mạnh mẽ đứng lên, tìm lại niềm hạnh phúc vốn dĩ là của mình. Hơn nữa... Hơn nữa... ở bên cạnh cô còn có sự hiện diện của anh mà...Nghĩ đến đây, nhiệt độ trong cơ thể Song Ngư không kiềm được mà tăng vọt.Phải, Ma Kết đã nói thế mà. Cô vẫn nhớ hôm ấy, một ngày đầy nắng, sau khi trở về lớp từ thư viện, đối diện với khuôn mặt bất lực như muốn bật khóc của cô, anh đã kiên định nhìn vào mắt cô mà nói: "Song Ngư, không cần phải lo lắng. Tôi sẽ luôn ở bên em. Bất cứ khi nào cần, em cứ gọi tôi."Mặc dù tự nhủ rằng đó chỉ là lời động viên, dặn dò về việc học hành xuất phát từ tấm lòng của một người thầy hết lòng vì học sinh, nhưng Song Ngư vẫn không ngăn được suy nghĩ: Nếu Ma Kết đứng ở vị trí bạn trai mà nói với cô những lời đó, cô chắc chắn sẽ ngất xỉu ngay tại hành lang luôn!Đang bặm môi giải quyết một bài tập Vật lý về sóng điện từ thì điện thoại của Song Ngư chợt reo lên. Cô ngừng tay, nhìn vào màn hình hiển thị tên người gọi, nhịp tim tức thì đập bất thường. Tại sao, hôm nay lại bất chợt gọi điện thế này?Song Ngư tháo tai nghe, bắt máy."Thầy...""Song Ngư, đang làm gì thế?" Ma Kết hỏi. "Làm bài tập về sóng điện từ ạ."Ma Kết hơi bất ngờ. Câu trả lời hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh. Anh cũng không có ý định nghi ngờ tính chân thực của nó, bởi anh hoàn toàn tin tưởng nhân cách Song Ngư. Cô chẳng có lý do gì để nói dối anh cả."Có cần giúp đỡ gì không?Giọng nói trầm trầm của anh vang lên giữa không gian nhỏ yên tĩnh nghe thật khác lạ. Căn phòng im lìm chìm trong bóng tối, chỉ có ánh sáng từ đèn bàn sáng tỏ một góc nhỏ. Trái tim cô đập thổn thứ trong lồng ngực, tiếng gọi cũng rất tự nhiên mà bật ra. "Ma Kết..."Cái tên ấy vừa vang lên từ đôi môi nhỏ bé, Song Ngư đã bắt gặp một cảm giác kì diệu trong lòng. Ma Kết cũng hơi ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên cô cả gan gọi thẳng tên anh mà anh không yêu cầu trước. Những lần họ ở cùng nhau, ai cũng nghĩ họ chỉ là kiểu quan hệ thầy trò. Song Ngư tất nhiên chỉ có thể một tiếng thầy ơi hai tiếng thầy à. Nhưng giờ đây, ở đây chỉ có anh và cô thôi. Để cô gọi một lần tên bạn trai mình thì có gì sai trái? Không gian yên tĩnh, thật khiến trái tim người ta mang nhiều cảm xúc nhộn nhạo khác thường. Ma Kết cũng cảm thấy giọng nói đột nhiên trở nên dịu dàng kỳ lạ. "Ừm?"Tiếng ừm lọt vào tai Song Ngư ngọt ngào quá đỗi. "Hôm nay là một ngày đặc biệt, có thể miễn làm bài tập không ạ?"Ma Kết nghe vậy liền cười. Anh không buồn hỏi hôm nay là ngày đặc biệt gì, chỉ đáp: "Được."Tâm trạng của anh tự nhiên tốt lên rất nhiều, lại nghe Song Ngư hỏi tiếp: "Ma Kết, tại sao thầy lại làm giáo viên ạ?"Câu hỏi như mũi tên đâm thẳng vào nơi mềm yếu nhất của trái tim Ma Kết. Anh im lặng một lúc lâu, bên tai chỉ còn lại tiếng rè nhẹ do sóng yếu."Ma Kết?" Song Ngư yếu ớt gọi.Mãi một lúc sau, anh mới chậm rãi cất giọng: "Nếu tôi nói thật ra tôi không hề thích làm giáo viên, em có tin không?"Một khoảng im lặng lập tức xuất hiện giữa hai người. Song Ngư hoang mang, là cô đã chạm vào vết thương của Ma Kết đúng không? Cô cắn môi: "Tin!" Im lặng một lát "Ma Kết, em xin lỗi!"Tiếng thở khe khẽ của anh vang lên bên tai. Song Ngư bỗng có ước muốn được nhìn thấy khuôn mặt của anh lúc này biết bao. Cô sẽ quan sát được biểu cảm trong đôi mắt anh, từ đó có thể quyết định làm gì tiếp theo. Nhưng giờ đây, phản chiếu trong đáy mắt cô chỉ là hàng ngàn ngôi sao nhỏ bé lấp lánh giữa nền trời đen thăm thẳm."Em đừng xin lỗi. Là do tôi không quyết đoán, không thể bảo vệ ước mơ của mình.""Ước mơ? Ước mơ của thầy là gì?"Ngón tay Ma Kết lướt qua khuôn mặt ngây ngô của một cô bé trong bức ảnh. Đứng cạnh cô bé là một cậu bé, trên tay cầm chiếc phi thuyền nước, chụp nhân kỉ niệm lần đầu thí nghiệm thành công. Cả hai đều nở những nụ cười rực rỡ. "Tôi nghĩ từ nhỏ đã muốn nghiên cứu, tìm và giải thích nhiều hiện tượng khoa học hơn nữa."Song Ngư thở ra: "Viện nghiên cứu Khoa học Tổng hợp?""Sao em lại biết nơi đó?" Ma Kết ngạc nhiên hỏi lại.Nơi lồng ngực Song Ngư đột ngột nhói lên. Cô lúng túng, gắng kiềm chế cảm xúc lại, đáp lời: "Không... Có lần em đi ngang qua chỗ đó... nên..."Thấy Song Ngư có vẻ hơi khó xử, Ma Kết cũng không muốn truy hỏi nữa, chỉ cười buồn: "Ừ, em nói đúng rồi đó."Song Ngư không thấy Ma Kết nhưng có thể phần nào hiểu được tâm trạng ray rứt của anh. Đó là thứ cảm xúc hỗn tạp khiến con người ta đau lắm, giống như ba cô đã nhiều lần không chịu được mà tự kết liễu cuộc đời mình.Trong lòng Song Ngư bỗng dậy lên một sự kiên định khó bề lay chuyển. Cô nắm chặt cây bút trong tay, cất giọng hùng hồn: "Ma Kết, em muốn hỏi bài.""Bài gì?" Anh ngạc nhiên hỏi lại "Không phải em bảo hôm nay là ngày đặc biệt, muốn nghỉ ngơi sao?""Không ạ. Ngày gì đó em không quan tâm, quan trọng nhất là tương lai của em."Đúng vậy! Tương lai của cô, cô nhất định sẽ không để bản thân hối hận như Ma Kết và ba. Hơn nữa, cô phải hoàn thành nốt tâm nguyện của ba, cùng vực dậy tinh thần của Ma Kết."Ma Kết, ngày xưa, trường đại học mà thầy mong muốn được theo học là trường nào ạ?""Hửm?" Anh ngạc nhiên một lát rồi cũng đáp lời "Trường Đại học Khoa học Tự nhiên.""Được rồi.""Em hỏi làm gì?""Em sẽ vào trường đó." Song Ngư lặp lại "Em sẽ thi vào trường Đại học Khoa học Tự nhiên.""Hả?"
•••
•••
=*=*=*=*=*=*=*=*=
6/7/2018Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me