12cs Sinh Ton Tai Truong Hoc Di Biet
Cái gì càng tránh thì càng dễ gặp. Chỉ mới chạy được một đoạn ngắn, một thứ gì đó đột ngột rơi thẳng xuống ngay chỗ Xử Nữ và Thiên Yết rồi nổ một cái đùng. May mà Thiên Yết nhạy bén. Hắn xô mạnh Xử Nữ qua một bên, một mình hứng toàn bộ công phá của quả lựu đạn. Cả người hắn gần như nát bét vì quả lựu đạn. Mùi khét lẹt của thuốc nổ, da thịt, quần áo cháy bốc lên nồng nặc, lan tỏa trong không khí. Xử Nữ lồm cồm bò dậy, rợn tóc gáy khi chứng kiến cảnh tượng từng mảng từng mảng da thịt của Thiên Yết rơi xuống đất. Thế nhưng, rất nhanh, tất cả những vết thương hở hồi phục, khép miệng, và mọc lại nguyên vẹn như chưa từng có chuyện gì xảy ra, và hệt như một con quái vật đích thực. Dù đã chứng kiến cảnh tượng này hàng ngàn hàng vạn lần, nhưng Xử Nữ vẫn không thể thôi run sợ trước sức mạnh khủng khiếp không giống còn người mà Celta mang lại. - Cậu không sao chứ? – Thiên Yết bước đến, đưa tay cho Xử Nữ. Khoảng cách đủ gần để Xử Nữ thấy được, vết thương trên mặt Thiên Yết đang dần khép miệng. - Không sao. – Xử Nữ nói. Nhưng lúc này, cô mới phát hiện, một bên tai của mình không còn nghe được nữa. Máu đang tràn ra khỏi hốc tai, chầm chậm bò xuống cằm. Thiên Yết không nói gì. Hắn nắm tay Xử Nữ, nhanh chóng hồi phục vết thương cho cô trước. - Chắc chắn có sát thủ đang loanh quanh ở đây. – Xử Nữ nói, giọng hơi run run. – Cậu...Hay là cậu....- Im lặng đi. – Thiên Yết hơi cau mày. – Dù sao cậu cũng liên lụy đến hết cả đám ở đây rồi, còn lo sợ cái gì nữa. - Đám người đó sẽ đụng đến người nhà các cậu đấy. – Xử Nữ cắn răng. – Hay cứ mặc kệ tôi rồi chạy đi. Thiên Yết không nói gì, im lặng hồi phục toàn bộ thương tích cho Xử Nữ. Ngay lúc này, một trận gió bất thường nổi lên, cuốn bụi bay mù mịt. Cả Xử Nữ và Thiên Yết đều cúi đầu che mặt, không để bụi tạt vào mặt. Khi bụi mù tan đi, bọn họ nghe có tiếng bước chân tiến dần đến phía mình, kèm theo đó là một giọng nam trầm đục khó nghe. - Ngày mai xuất chinh, mà hôm nay ta vẫn phải đến đây vì một con chuột nhãi nhép. Mày trốn cũng kỹ lắm, Xử Nữ. Mùi vị tự do thế nào? Giọng nói này khiến cho Xử Nữ dựng hết tóc gáy. Cô nàng ngã phịch xuống đất, không đứng lên nổi. Toàn thân cô nàng run lên như cầy sấy, cứng đờ thảm hại. - Xử Nữ... Cậu.... – Thiên Yết lo lắng muốn đỡ Xử Nữ đứng dậy. - Đừng lo cho nó. – Người đàn ông kia hiện ra trong bóng đêm, lật mũ áo choàng, để lộ cái đầu trọc lóc chi chít đầy sẹo. – Nó suýt chết dưới tay ta một lần rồi, nên mới có phản ứng thú vị thế đấy. Đứa trẻ tội nghiệp. Giá như mày đừng sinh ra, thì có lẽ những người đồng đội của mày khi đó đã không phải chết. - IM ĐI. – Xử Nữ gầm lên một tiếng đầy phẫn nộ và căm tức. – IM NGAYYYY. Người đàn ông kia chỉ phì cười một tiếng, vẫn điềm tĩnh vô cùng. - Xử Nữ à Xử Nữ. Nếu ở một thế giới khác, mày sẽ là Chúa Cứu thế. Còn với Liên minh này, mày chỉ là một cục đá cản đường cần phải bị loại bỏ. Chúng ta không muốn giết trẻ con, nhưng mày thì phải chết. Thiên Yết lo lắng quay đầu. Hắn thấy Xử Nữ cúi đầu, nắm chặt vạt váy. Cô co người lại đầy sợ hãi, hệt như thể cô chỉ muốn biến mất ngay đi cho xong. Hắn càng lúc càng không hiểu. Rút cục thì phải căm hận đến mức nào, những kẻ này mới có thể truy sát một người từ khi còn là một đứa trẻ đến khi trưởng thành. Sự truy đuổi gắt gao đó không chỉ khiến cho một đứa trẻ thu mình lại, tự ti, sợ hãi thế giới, mà còn biến cô ấy thành một người ích kỷ, lo được lo mất, và gần như chẳng còn niềm tin vào những người xung quanh. Kể cả khi đã sống chung những mấy năm trời, coi nhau như người nhà, Xử Nữ vẫn không dám tin rằng, sẽ có những người dám đứng ra bảo vệ cô ấy. Thiên Yết hít một hơi thật sâu. Hắn đứng chắn trước mặt Xử Nữ, lớn giọng nói. - Cậu ấy không sinh ra để chết. Không có ai sinh ra để chết cả. - Mày muốn bảo vệ nó? – Người đàn ông kia cười khẩy. – Được thôi. Hi vọng rằng mày đã chuẩn bị xong tinh thần để chết thay nó. Vừa dứt lời, ông ta đột nhiên biến mất. Thiên Yết giật mình, lùi lại, che chở Xử Nữ phía sau lưng mình. Hắn dáo dác đưa mắt nhìn xung quanh. Đột nhiên, bên tai hắn vang lên giọng nói trầm đục đầy sát ý. - Mày bị thương thôi thì chưa đủ để chết nhỉ? Muốn giết một Celta, cách tốt nhất là chặt đầu. Đợi đến khi Thiên Yết cảm thấy lạnh gáy thì đã muộn rồi, bởi lưỡi dao không biết từ hồi nào đã chém bóng đêm, lướt đến cổ hắn. Ngay khi hắn tin chắc mình sẽ chết, Xử Nữ đột nhiên phản ứng. Cô nghiến răng, dùng hết sức bình sinh, xô hắn ngã xuống đất. Vừa vặn lúc này, một giọng nói vang lên. - CÚI ĐẦU XUỐNG. Kim Ngưu từ trên trời giáng xuống, tay cầm một thanh kiếm dài, chém thẳng về phía người đàn ông kia. Ông ta vội vàng đưa con dao dài lên, đỡ lấy nhát kiếm của Kim Ngưu, đẩy bật hắn ra. Kim Ngưu trượt dài về phía sau một đoạn, chững lại trong một khoảng, rồi lại vung kiếm xông đến. Tên sát thủ không hề nao núng. Từ trong những đón đánh, ông ta thể hiện rõ ràng bản thân là một tay thiện chiến, cừ khôi với kinh nghiệm trận mạc dày dặn. Quan trọng hơn, nhìn độ tuổi, ông ta chắc chắn không phải Celta mà chỉ là một người bình thường. Ấy thế mà, sức lực của ông ta thậm chí còn nhỉnh hơn cả Kim Ngưu. Ông ta đỡ đòn nhẹ nhàng, không lúng túng, bình tĩnh và kiên định, hệt như đang dạy dỗ một đứa trẻ chứ không phải đang đánh nhau. - Đứng lên. – Thiên Yết lôi Xử Nữ dậy. – Chạy ngay đi. Chạy đến chỗ cậu cần đến ấy. Đừng có lo. Mọi người không sao cả. Có tôi ở đây, Kim Ngưu ở đây, còn cả những người khác nữa. Cậu chắc chắn không chết được. - Nhưng.... – Tiếng Xử Nữ có chút tắc nghẹn. - Đi nhanh đi. – Thiên Yết giục. – Không nhưng nhị gì hết. Xử Nữ chạy lùi hai bước, bước chân vẫn còn run rẩy. Nhưng ngay sau đó, cô quay đầu, chạy thẳng vào bóng đêm tăm tối. Cùng lúc này, ở một phía khác, Cự Giải nhổ bật một gốc cây lớn, quật túi bụi về phía tên sát thủ. Tán cây vừa nặng vừa to quật tới đủ khiến tên sát thủ loạng choạng lảo đảo. Thế nhưng, hắn rất nhanh đã lấy lại tinh thần để phản công. Hắn bắt lấy cái cây, gầm lên một tiếng rồi chẻ đôi cái cây bằng một động tác hết sức nhanh gọn. Biết cái cây không còn sử dụng được nữa, Cự Giải buông tay luôn. Cô nàng xông đến, vung nắm đấm, tương tác vật lý trực tiếp. Hắc Kỵ sĩ này có năng lực. Hắn có thể nâng mặt đất lên, tạo thành khiên chắn xung quanh người. Nhưng dù hắn có nâng lên bao nhiêu, Cự Giải vẫn đập vỡ tường đất của hắn ngay khi hắn mới dựng xong. So cái gì, chứ so sức công phá vật lý thì chưa có một sinh vật nào vượt nổi Cự Giải. Cô nàng tấn công liên tục, tốc độ ngày càng nhanh hơn, sức lực cũng gia tăng liên tục theo từng đòn đánh, chẳng cần biết đối thủ của mình có chịu nổi hay không. May là trong tay cô không có vũ khí, bằng không thì đối thủ của cô chắc chắn đã rơi đầu mười mấy lần rồi. Tên sát thủ kia cực kỳ kinh ngạc, và thậm chí có chút bất lực khi chứng kiến những nỗ lực chống trả của mình đều bị Cự Giải đàn áp một cách cực kỳ chóng vánh, hệt như thể chúng chẳng phải cái gì quá đáng kể với cô nàng vậy. Và sau rất nhiều ngày tháng bình yên, Cự Giải lại một lần nữa chuẩn bị mất khống chế. Gương mặt cô nàng không một chút biểu cảm, chỉ dồn dập tấn công liên hồi. Cự Giải tấn công như vũ bão, liên tục với cường độ mỗi lúc một tăng lên và bạo tàn hơn. Cô nàng dường như muốn khẳng định lời mình nói trước đây, còn gặp lại là giết. Tiếng động ầm ầm từ phía xa vọng đến, khiến cho Thiên Yết có chút lo lắng. Hắn nhìn Kim Ngưu một cái, rồi như thể đã đưa ra quyết tâm, quay người, chạy nhanh về hướng những âm thanh ầm ầm đầy đe dọa đang phát ra. Không chỉ một mình Thiên Yết lo lắng, cả Bạch Dương cũng kinh hãi không kém khi chứng kiến Cự Giải tàn phá không gian. Cô nàng không cầm bất cứ vũ khí gì trong tay, chỉ đơn thuần là tung đòn vật lý, nhưng ảnh hưởng từ những đòn đánh đó đủ sức chấn nát những vật thể cả gan tiếp cận cô nàng. Đối thủ của cô nàng không còn sức chống trả nữa mà chỉ cố hết sức để phòng thủ mà thôi. Bạch Dương biết, nếu tiếp tục để Cự Giải hành động mất kiểm soát thế này, chẳng mấy chốc nữa, đối thủ của cô sẽ chết. Nhưng ngay khi hắn chẳng biết nên làm gì để tiếp cận Cự Giải, Thiên Yết đột nhiên xuất hiện. - Sao...Sao lại thế này? – Hắn bàng hoàng khi chứng kiến cả một trảng rừng đã gần như bị san phẳng.- Không có thời gian nói nhiều đâu. – Bạch Dương nói. – Cản nó lại đã rồi tính. Đương nhiên, người duy nhất làm được việc này chỉ có Thiên Yết mà thôi. Dù bây giờ hai người đều lên Celta, nhưng Thiên Yết vẫn là liều thuốc an thần hữu hiệu nhất đối với một mình Cự Giải. Cô nàng sẽ dừng lại ngay, nếu như Thiên Yết có thể tiếp cận được và trấn an cô nàng kịp thời. Nhưng vấn đề là, làm sao để tiếp cận được cô nàng. Bạch Dương đương nhiên hiểu được vấn đề lớn nhất lúc này. Hắn sử dụng năng lực của mình, triệu hồi một tấm khiên lớn, điều khiển cho nó bay đến trước mặt Thiên Yết. - Lên đi. Tao đưa mày đến chỗ Cự Giải. – Bạch Dương nói. Thiên Yết đương nhiên không từ chối, lập tức nhảy lên tấm khiên. Lúc này, Cự Giải vẫn đang dồn dập tấn công về phía tên sát thủ, trong khi hắn liên tục tạo dựng những bức tường đất khổng lồ hòng bảo vệ bản thân khỏi sự tấn công của cô. Hắn chưa củng cố xong công trình của mình, Cự Giải đã đập nát nó, nhanh đến mức không theo kịp chuyển động của cô nàng. Điều khiến Hắc Kỵ sĩ kinh sợ hơn, một Celta tưởng như không bao giờ biết mệt như hắn lần đầu cảm nhận được cơ thể đang dần rã rời theo từng chuyển động. Cự Giải dường như đã nhận ra chuyện này. Cô nàng gầm lên một tiếng, rồi đấm mạnh xuống mặt đất. Bức tường đất yếu ớt mới được dựng lên nứt toác rồi sụp đổ như thể được làm bằng cát biển vậy. Chưa kịp để cho đối thủ của mình kịp điếng người, cô nàng đã đột ngột xuất hiện lại bên tai hắn. - Trăng trối đi. – Giọng cô nàng trầm lạnh thấu xương vang lên, dìm tên sát thủ xuống tận địa ngục. Ngay khi cô nàng chuẩn bị cho hắn một đấm, một bóng người đột nhiên nhảy xuống, chộp lấy cánh tay Cự Giải, gồng chặt lại. Bị bất ngờ, Cự Giải gầm lên, cố hất người đang ôm chặt mình ra. Thiên Yết nghiến chặt răng, dồn hết sức lực toàn lực, giữ chắc cô nàng lại. Thế nhưng, trước đây hắn đánh không lại thì bây giờ cũng vẫn vậy. Thấy mình sắp bị ăn đập, Thiên Yết vội vàng lên tiếng cầu hòa, hòng trấn an Cự Giải. - Cự Giải. Cự Giải. Cậu bình tĩnh lại đã. Cậu không được giết người. Tôi đã nói rồi cơ mà. Giọng Thiên Yết như kéo Cự Giải về lại với thực tại. Cô nàng đột nhiên mềm xụi đi, rồi buông nắm đấm xuống. Thế nhưng, thay vì vui mừng, biểu cảm của cô lại khiến Thiên Yết có chút hoang mang. Trong mắt Cự Giải ngập tràn sự hoảng loạn.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me