LoveTruyen.Me

Abo Xoay Nguoc Lai Nhan Tra Edit Hoan

Em đây thích Thanh Thanh, có tính là tốt nhất không?

Mạnh Du Già khẩn trương đến xoa tay, trái tim hắn nóng hầm hập, tựa hồ giây tiếp theo liền từ ngực nhảy ra. Hắn trông mong mà chờ Diệp Thanh Mộng trả lời, nhưng Diệp Thanh Mộng hồi lâu đều không có phản ứng. Mạnh Du Già ngồi dậy vừa thấy, Diệp Thanh Mộng cư nhiên nhắm chặt mắt, tựa hồ là ngủ rồi .....

Ngủ rồi .....!! Bổn đại gia tỉ mỉ chuẩn bị thổ lộ như vậy! Mạnh Du Già càng nghĩ càng giận, hắn nghĩ muốn kêu Diệp Thanh Mộng thức dậy! Nhưng nhìn dung nhan tựa mỹ nhân đang ngủ  của Thanh Thanh, lại có điểm luyến tiếc, thế là hắn cũng ngủ!

Thời gian một phút một giây trôi qua, ánh trăng từ mép giường tràn ngập toàn bộ phòng, trong phòng chỉ có hai người nằm ngủ vang lên tiếng hít thở.

Đột nhiên, Diệp Thanh Mộng mở bừng mắt, anh nửa đứng dậy, nhìn tư thế ngủ cực kém, còn chảy chảy nước dãi của Mạnh Du Già, khuôn mặt thanh lãnh đột nhiên "Phụt ——" một tiếng bật cười, anh đem Mạnh Du Già chỉnh lại tư thế, đắp chăn đàng hoàng, thấp giọng nói: "Ngu xuẩn......"

Diệp Thanh Mộng đã từng được nhiều người đến thổ lộ với anh, nhưng chưa từng có ai nhiệt liệt cảm tình mà xúc động như thế.

Đại khái là bị sự ngu xuẩn ảnh hưởng đến tâm tình đi, Diệp Thanh Mộng cười đến lắc lắc đầu, anh nhẹ nhàng ghé vào bên tai Mạnh Du Già nói: "Thích anh cũng coi như...... Nhưng phải tính một điều kiện khác."

Diệp Thanh Mộng vẫn luôn cho rằng mặc kệ là nam nhân hay nữ nhân thì luôn phải có  sự nghiệp ổn định, tình yêu đều là dễ đến dễ đi, chỉ có sự nghiệp mới xem như đi theo mình mãi mãi, mới là thứ có thể phục vụ  sinh hoạt cho chính mình.

Diệp Thanh Mộng nhìn gương mặt đang ngủ của Mạnh Du Già, anh để lại một  tờ giấy, chuẩn bị rời đi, thời điểm Mạnh Du Già thanh tỉnh không dễ đi, chờ hắn ngủ rồi liền dễ dàng nhiều. Mặc tốt áo khoác, vứt rác xong xuôi, Diệp Thanh Mộng tay chân nhẹ nhàng mà đóng cửa lại, mới vừa đóng cửa lại, anh đột nhiên nghe thấy được Mạnh Du Già nói mê: "Thanh Thanh...... Đừng đi."

Thanh Thanh...... Đừng đi.

Diệp Thanh Mộng sửng sốt, anh nhìn thoáng qua Mạnh Du Già ngủ ở trên giường, ngừng vài giây sau vẫn là quyết đoán đóng cửa lại, Diệp Thanh Mộng làm bộ trấn định mà rời đi, cầm lòng không đậu mà dựa vào khách điếm ven tường, dùng tay che khuất hai mắt chính mình, tiếp theo khống chế không được mà khóe miệng giơ lên, tâm tình sung sướng.

Đồ ngốc )^ 3 ^ )

Sáng sớm  chim hót, đánh thức Mạnh Du Già  đang ngủ say, Mạnh Du Già bỗng nhiên đứng dậy, xoa xoa khóe mắt, theo bản năng mà nhìn nhìn mép giường.

Mép giường trống không, lạnh băng không có ấm áp, vừa thấy liền biết người ngủ ở bên gối rời đi hồi lâu, Mạnh Du Già một chút liền thanh tỉnh, hắn khắp nơi tìm kiếm Diệp Thanh Mộng, rốt cuộc ở trên bàn trà thấy được tờ giấy Diệp Thanh Mộng lưu lại: "Công tác bận rộn, đi trước, em trở về đi học thật tốt đi."

....Mạnh Du Già mặt đều tái rồi, hắn trăm triệu không nghĩ tới, Diệp Thanh Mộng cư nhiên nhân lúc hắn ngủ say rời đi!

FUCK!

Con mẹ nó, Mạnh Du Già không nghĩ tới lăn lộn lâu như vậy còn cống hiến cúc hoa đáng thương của chính mình mà chỉ gặp mặt được có một lần, Mạnh Du Già nổi điên mà chạy xuống, chợ mua sắm cách vách có một cái loa lớn,  âm thanh rất tốt, lại tìm cái Omega giống diễn viên, bảo hắn dẫn theo đại loa tới chỗ trước viện nghiên cứu của Diệp Thanh Mộng  bắt đầu tuần hoàn truyền phát tin:

【 công tác nghiên cứu viên Diệp Thanh Mộng ở chỗ này, em cảnh cáo anh, ngủ với em rồi thì phải chịu trách nhiệm........】

【 công tác nghiên cứu viên Diệp Thanh Mộng ở chỗ này, em cảnh cáo anh, ngủ với em rồi thì phải chịu trách nhiệm........】

(Chắc anh Già said: Anh nhắm làm lại em hăm!!!)

......

"Thanh Mộng, bên ngoài giống như có người tìm cậu." Diệp Thanh Mộng nhìn lão sư với vẻ mặt xấu hổ đang đứng trước mặt anh.

"Không cần để ý đến hắn, tô không quen biết hắn." Diệp Thanh Mộng làm như không có việc gì .

"Người kia cầm đại loa, nói cậu ngủ với hắn còn không chịu trách nhiệm? Bên cạnh còn có thiếu niên vẻ mặt hung dữ ngồi xổm là thật vậy chăng?"

 Diệp Thanh Mộng buông tay, anh ngẩng đầu mỉm cười nói: "Ngài hiểu lầm, tôi là Omega, sao có thể ngủ với người khác, nói thật với ngài, tôi sinh ra ở tiểu địa phương, trọng A nhẹ O, tôi từ nhỏ đều chịu ngược đãi, tôi có một đứa em trai, nhưng hắn thì không có học vấn không nghề nghiệp cả ngày đánh bạc giống y như phế vật, thiếu tiền liền tìm tôi, phỏng chừng là .....người đòi nợ. Ngài xem hắn và ta giới tính đều không rõ ràng lắm."

Lão sư bị nói có chút sửng sốt, ông xấu hổ nói: "Ta bảo quân đội đem hắn đi?"

"Không cần, những người thúc giục nợ, không đòi được tự khắc đi" Diệp Thanh Mộng mỉm cười, tiếp tục làm  công tác trên tay.

Từ sáng sớm chờ đến chạng vạng, chờ đến khi diễn viên bãi công rời đi, Mạnh Du Già cũng không chờ được Diệp Thanh Mộng, hắn nhụt chí mà xoa xoa  đầu, ngồi xổm trên mặt đất chính mình cùng chính mình giận dỗi, nếu  Thanh Thanh có thể biết được hắn quyết tâm như nào thì tốt rồi, cũng không biết ngày hôm qua anh có nghe lời hắn thổ lộ hay không nữa.

Mạnh Du Già thở dài một hơi, đứng lên, thu thập đồ vật liền chuẩn bị về khách sạn. Tính toán ngày mai trở lại nói không chừng có thể gặp được Thanh Thanh ra ngoài đi dạo.

Trên đường trở về , Mạnh Du Già đi vào một nhà hàng, mua một phần ăn ngày hôm qua Thanh Thanh  mang cho hắn, một bên ăn, Mạnh Du Già một bên chống quai hàm xem sách toán học, đột nhiên "Đinh ————" tiếng cảnh báo vang lên, đám người một mảnh hỗn loạn, Mạnh Du Già cũng bị đám người xô đẩy ngiêng ngả, nhìn chính mình còn không chưa ăn xong cơm chiều, Mạnh Du Già thập phần sinh khí mà giữ chặt một người vội vàng rời đi hỏi: "Việc gì thế!!"

"Đại ca! Cách vách đều cháy! Cậu còn ngồi đây ăn!"

Cháy? Mạnh Du Già quay đầu nhìn lại, cách vách chính là cửa hàng chuyên bán đồ cho mẹ bỉm sữa và em bé, ngọn lửa hừng hực  phảng phất dường như phát điên, khắp nơi tán loạn, rất nhiều bà mẹ mang theo con trẻ bị nhốt ở bên trong. Mạnh Du Già nhìn thoáng qua thấy thiết bị phóng viên, lại nhìn thoáng qua vây ở bên trong đám người. Hắn sửng sốt vài giây, tiếp theo liền đem áo khoác chính mình  cởi xuống dưới, bảo vệ đầu, một bước đi như bay nhảy vào  cửa hàng mẹ và bé cách vách.

Diệp Thanh Mộng xong việc, đầu tiên là đi nhà ăn ăn chút gì, liền về tới ký túc xá, đi một hồi, một học tỷ liền gọi điện thoại cho anh, Diệp Thanh Mộng tuổi còn nhỏ, trong đội trưởng bối đều  quan tâm anh, quan tâm phương thức chính là  giới thiệu bạn trai cho anh.

"Nhà của chúng ta có một Alpha  ưu tú, tốt nghiệp đại học, đang làm luật sư. Thanh Mộng à, tuy rằng cậu còn trẻ, nhưng cơ hội khó được a, có thể trước ở chung một chút xem thử."

"Học tỷ" Diệp Thanh Mộng cười cười: "Tôi còn tạm thời không nghĩ tìm đối tượng."

"Được rồi, thật không biết cậu thích kiểu người như thế nào nữa." Học tỷ có chút tự sa ngã, nàng có đôi khi cảm thấy Diệp Thanh Mộng chính là thánh nhân, một lòng cũng chỉ có nghiên cứu khoa học.

Anh thích cái dạng gì? Diệp Thanh Mộng ngồi ở trên sô pha, xem đến  rớt điện thoại lắc lắc đầu, nói thật, anh cái dạng gì đều không thích.

Đem điện thoại mở ra, Diệp Thanh Mộng mở ra  tin tức hôm nay, anh cùng người già có chung tập tính, ăn cơm no, liền phải xem sẽ tin tức tiêu khiển.

Hôm nay xã hội hot nhất là ......

Bổn thị XX mà đã xảy ra hoả hoạn nghiêm trọng, một tiểu  hỏa  Alpha anh dũng hy sinh và thổ lộ.

Này hình ảnh thân ảnh giống như có điểm quen mắt? Này đầu con nhím, dáng người hơi hiện cường tráng .

Diệp Thanh Mộng nhíu mày, anh gấp không chờ nổi mà cắt mở video, tiếp theo một hình bóng quen thuộc liền xuất hiện ở trước mắt, Mạnh Du Già mới từ hoả hoạn lao tới, đầu  con nhím đều bị đốt trọi, trên mặt mang theo vài đạo vết thương, trong lòng ngực hắn ôm một tiểu hài tử, đem tiểu hài tử an trí tốt, hướng về phía cameras hô to:

"Thanh Thanh, Thanh Thanh!!!! em cứu người! Tuy rằng không biết anh xem không xem nhìn thấy, nhưng  em hy vọng, anh có thể biết được, em  vì anh thay đổi, em có một chút điểm tốt." Mạnh Du Già hướng camera rống thật sự lớn tiếng, khói bụi cùng nước mũi dính ở trên mặt, cả người thoạt nhìn thập phần buồn cười. Nhưng ánh mắt lại dị thường kiên định.

Khả năng hắn đã từng rất xấu, đã từng ích kỷ, chỉ có chơi đùa chân tâm người khác, khả năng hắn cả đời này đều không đạt được yêu cầu của Diệp Thanh Mộng.

Nhưng hắn một chút mà thay đổi. 

Hắn hy vọng có thể trở thành loại người Diệp Thanh Mộng thích,,

Hoặc là nói thích  một người.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me