LoveTruyen.Me

[ABO] XOAY NGƯỢC LẠI NHÂN TRA (EDIT HOÀN)

Chương 9 Bắt đầu ở chung

NailaLeng

Mạnh Du Già bị trói ở trên giường một ngày, bởi vì hắn thường xuyên trốn học, trường học bên kia cũng sẽ không  hoài nghi nhiều, hắn nghiến răng nghiến lợi mà nghĩ đủ loại biện pháp cởi bỏ dây thừng, chờ đến buổi chiều, dây thừng rốt cuộc bị hắn nới lỏng được một khoảng nhỏ, hắn lập tức mặc quần áo gọn gàng mà chạy đến trường học, tính toán tìm Diệp Thanh Mộng, hắn bị trói một ngày, rốt cuộc thông não về tình huống ngày hôm qua,  là hắn không đúng, Diệp Thanh Mộng vì hắn nên mới nổi nóng, lần này liền tính như hắn sai, hắn không nên  xúc động đánh cậu ta như vậy, hắn hẳn là nên tìm cậu ta để xin lỗi, mà Diệp Thanh Mộng...... chắc cũng không dùng ánh mắt lạnh như băng mà lườm hắn đi!

Mạnh Du Già vô cùng lo lắng mà đuổi tới phòng học, ánh mắt đầu tiên lại thấy Diệp Thanh Mộng cầm sách , cười nhìn nữ Alpha.

Diệp Thanh Mộng cười đến rất đẹp, tựa như đẩy ra mây mù thấy được ánh trăng, Mạnh Du Già chưa bao giờ gặp qua nụ cười đó của anh, hắn trong lúc nhất thời ở tại chỗ sững sờ, cảm giác của hắn cùng cảnh tượng lúc này, con mẹ nó mù mắt chó rồi!

Diệp Thanh Mộng cùng nữ Alpha vừa nói vừa cười, thảo luận cái gì Mạnh Du Già đều nghe không hiểu nội dung, Mạnh Du Già ở phía sau càng xem càng khó chịu, Diệp Thanh Mộng liền chưa bao giờ đối với hắn nở nụ cười như vậy, nữ nhân này  dựa vào cái gì có tư cách này, một cổ tức giận xông thẳng đại não, hắn xông lên, trực tiếp thô bạo mà đẩy ra nữ Alpha.

Nữ Alpha bị đẩy ngã trên mặt đất, Diệp Thanh Mộng sắc mặt biến đổi, anh nâng dậy nữ Alpha, nhíu mày nói: "Cậu đang làm gì đấy!?"

 "Đồ kỹ nữ thiếu chịch, ban ngày ban mặt liền ở trường học câu dẫn người khác." Mạnh Du Già châm chọc mỉa mai nói, Diệp Thanh Mộng đem hắn cột vào trong nhà tự sinh tự diệt, chính mình lại tới nơi này tâm sự với gái? Có xấu hổ hay không!?

Diệp Thanh Mộng nhìn Mạnh Du Già từ trên xuống dưới, ngữ khí thật không tốt nói: "Cậu có bệnh à?! Ban ngày ban mặt phát điên cái gì."

"Tôi đúng là bệnh đấy!!" Ánh mắt lạnh băng  nhìn Diệp Thanh Mộng, khó chịu muốn chết, hắn giống như phát điên, đem Diệp Thanh Mộng đè ở góc tường, lấp kín môi anh. Đột nhiên, Mạnh Du Già cảm giác trong lòng nóng lên, hắn không khống chế được gia tăng nụ hôn này, quấn quanh vuốt ve môi Diệp Thanh Mộng.

Khóe miệng Diệp Thanh Mộng bị hắn hôn muốn rách da, máu chảy vào trong miệng Mạnh Du Già, Mạnh Du Già  nhiệt tình mà liếm liếm môi Diệp Thanh Mộng.

"Cút!" Diệp Thanh Mộng đẩy Mạnh Du Già, anh vọt  lên, một chân đá vào bụng Mạnh Du Già.

"Thanh Mộng !" Nữ Alpha kinh sợ! Trong nhà nàng là gia đình y học, người trong nhà một lòng nghiên cứu khoa học, cũng không phải  có bối cảnh quá lớn, Diệp Thanh Mộng không có cha mẹ, một mình một người ở chỗ này đi học, dân không đấu cùng quan, nàng lôi kéo tay áo Diệp Thanh Mộng, nhỏ giọng nói: "Thôi bỏ đi, Thanh Mộng ."

Diệp Thanh Mộng quay đầu nhìn thoáng qua nữ Alpha, hắn vỗ vỗ tay nàng, tỏ vẻ không có việc gì, tiếp theo nhìn Mạnh Du Già đang đến gần, ngồi xổm bên người, nhẹ giọng ở bên tai hắn nói: "Nếu cậu không muốn mọi người đều biết việc cậu bị cưỡng gian thì nên ngoan một chút."

"Đại thiếu gia ngài hiện tại, tinh dịch bên trong mông đã rửa sạch sẽ chưa?"

"——!!" Mạnh Du Già đôi mắt đỏ bừng, hắn ôm bụng trừng mắt Diệp Thanh Mộng, trong nháy mắt cảm giác được thập phần gian nan, hắn vĩnh viễn  không quên được chính mình bị cưỡng gian hai lần, một lần ở phòng thể dục, một lần ở xe điện ngầm, nếu để hắn tra ra được danh tính tên cưỡng gian, hắn nhất định phải  lột da tên phạm tội cưỡng gian chết bầm đó.

"Tôi đáp ứng cậu" Mạnh Du Già cúi đầu nghĩ nghĩ: "Tôi đáp ứng, không tìm cậu gây phiền toái, bất quá —— tôi có một  yêu cầu."

"Tôi muốn về nhà cậu ở"

Buổi chiều, tan học, Diệp Thanh Mộng cùng nữ Alpha cùng nhau đi bệnh viện xem thiết bị mới, Mạnh Du Già vẻ mặt táo bạo đi theo ở phía sau.

"Cái này sử dụng như thế nào?" Diệp Thanh Mộng nhìn máy rà quét cơ chữa bệnh tự động.

"Cái này chỉ cần nằm xuống là có thể tự động chẩn bệnh, đưa ra nguyên nhân bệnh cùng loại thuốc trị tương ứng." Nữ Alpha giải thích nói, theo khoa học kỹ thuật phát triển, đế quốc chữa bệnh với phương tiện trình độ cao, chữa bệnh tự động rà quét cơ thì mười mấy năm trước đã xuất hiện, nàng thoáng có chút giật mình, Diệp Thanh Mộng cư nhiên không biết dụng cụ này.

Diệp Thanh Mộng sờ sờ cái mũi, hắn cảm giác thế giới  ABO  này khá cao cấp.

"Tên nhà quê tới cái này cũng không biết, thật là đồ quê mùa."  Mạnh Du Già âm dương quái khí phía sau trào phúng nói.

Diệp Thanh Mộng quay đầu, anh nhẹ nhàng liếc Mạnh Du Già  một cái, Mạnh Du Già lập tức nghĩ tới ước định cùng Diệp Thanh Mộng, hắn không tình nguyện mà câm miệng, không hề nói một lời.

Ba người vẫn luôn đi dạo thật lâu, thẳng đến trời đã tối rồi, Diệp Thanh Mộng mới chuẩn bị về nhà, mà Mạnh Du Già vẫn luôn đi theo Diệp Thanh Mộng.

 "Cậu rốt cuộc suy nghĩ cái gì?" Đường phố tối tăm , đèn đường chợt lóe sáng, Diệp Thanh Mộng quay đầu lại, lạnh như băng mà nhìn Mạnh Du Già: "Cậu vì cái gì vẫn luôn dây dưa với tôi?"

"Tôi ——" Mạnh Du Già nghẹn nửa ngày, cũng không tìm được cái lý do, sau một lúc lâu mới nói: "Tôi muốn thao cậu!"

(anh thụ vẫn một lòng cố chấp việc chịch a Thanh )

"Ồ?" Diệp Thanh Mộng  ra vẻ tươi cười: "Tôi đây cho cậu thao."

"Thật sự??" Mạnh Du Già kinh hỉ, hắn lẩm bẩm mà đi theo Diệp Thanh Mộng: "Cậu nói chuyện thì phải giữ lời!"

"Ừm" Diệp Thanh Mộng mở cửa, mới vừa mở ra, anh liền đem Mạnh Du Già đạp đi vào, Mạnh Du Già còn chưa kịp  có phản ứng, cả người đã bị cột vào sô pha. Đùi hắn bị  tách ra quỳ gối trên sô pha, giày thể thao cũng chưa cởi. Thậm chí đôi mắt đều bị bịt kín.

"Cậu làm gì!?" Mạnh Du Già kinh hô.

"Cho cậu thao tôi, câu không phải thích tình thú sao? Chúng ta tạo điểm tình thú không tốt sao?" Diệp Thanh Mộng đem quần áo Mạnh Du Già cởi ra, nhìn trên người hắn đầy vết thương tím tím xanh xanh  ánh mắt  liền u ám, anh lấy ra di động chụp mấy tấm ảnh, trước kia anh cho rằng Mạnh Du Già bị thao vài lần liền sẽ  đối với anh mất hứng thú, nhưng thoạt nhìn hiện tại cũng không có, vì để ngừa vạn nhất, anh vẫn là dùng  chút thủ đoạn uy hiếp hắn.

Diệp Thanh Mộng lướt lướt di động, bên trong có ảnh chụp lén lần đầu tiên ở sân vận động , Mạnh Du Già toàn thân trần trụi mà nằm ở dưới tay ghế, hình ảnh  nửa người dưới còn  dính đầy tinh dịch, còn có ở trên xe điện ngầm, hắn lộ ra nửa cái mông, hơn nữa hôm nay, thêm ảnh hắn quỳ gối trên sô pha. Diệp Thanh Mộng cười cười, anh đưa điện thoại di động đặt ở một bên, đem  khóa quần kéo xuống.

Côn thịt nóng hầm hập mà  để ở bên miệng Mạnh Du Già, Mạnh Du Già ngẩn người, vừa định hỏi có ý tứ gì. Diệp Thanh Mộng  trực tiếp đẩy côn thịt  tiến vào. Côn thịt lớn dữ tợn lấp đầy toàn bộ khoang miệng, Mạnh Du Già đầu óc choáng váng, đáng chết, ku của Omega  như thế nào lớn như vậy, không phải nói Omega đều rất nhỏ sao?

Mạnh Du Già gian nan mà ngậm côn thịt Diệp Thanh Mộng, đột nhiên hắn ngửi được hương vị trên người Diệp Thanh Mộng.

Nhàn nhạt,  mùi hương khó quên,  thực tươi mát, còn có một chút  hương vị sương sớm, đây tin tức tố của cậu ta? Anh cũng động dục? Mạnh Du Già có chút cao hứng, hắn còn vẫn luôn cho rằng Diệp Thanh Mộng là thánh nhân, như ngày hôm qua, tin tức tố của hắn phát ra nồng đậm, vốn tưởng rằng có thể kích thích Diệp Thanh Mộng động dục, AO hấp dẫn lẫn nhau , làm Diệp Thanh Mộng ngoan ngoãn hiến thân cho hắn, lại không nghĩ rằng trái lại hắn bị thao, hơn nữa thời điểm Diệp Thanh Mộng thao hắn,  một chút hương vị đều không có.

Ngẫm lại hôm nay là có thể ôm được mỹ nhân về, Mạnh Du Già vẫn là thật cao hứng, hắn hưng phấn mà khiêu khích  cự vật trong miệng, cảm thụ sinh mệnh nóng hầm hập kia.

Hắn một bên khiêu khích, một bên cảm thấy cả người nóng lên,  nửa người dưới cũng chậm rãi đứng lên, ngay cả nơi bí ẩn  phía sau kia vị trí cũng phát ngứa!

Đáng chết! Mạnh Du Già có chút thất thần, hắn cư nhiên cảm thấy nơi đó càng ngày càng ngứa, tiểu huyệt đã từng bị thỏa mãn vô số lần, không cam lòng cô đơn mà lúc đóng lúc mở.

Không được! Mạnh Du Già phun ra côn thịt Diệp Thanh Mộng, nói: "Chúng ta bắt đầu đi!"

"Được." Diệp Thanh Mộng nhàn nhạt mà cười cười, anh tách ra hai chân Mạnh Du Già , ánh mắt ám ám, mông Mạnh Du Già  đã một mảnh ướt át.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me