Allkuro Hang Ngay Cua Chung Ta
Murasakibara nhìn thấy Midorima thực tự nhiên sử dụng phòng bếp, có chút nguy hiểm hỏi Kuroko "Nột, Kuro-chin, Mido-chin cũng ở nơi này sao?" Đột nhiên cảm giác có chút không thoải mái."Cũng không có, Midorima-kun chính là một ngày ba bữa ở nơi này nấu cơm ăn cơm mà thôi. Tuy rằng tớ cũng có mời Midorima-kun cùng nhau ở, nhưng là bị từ chối." Như vậy sẽ tiện hơn."Hắc hắc, là như thế vậy sao? Thật sự là quá tốt." Murasakibara vừa rồi thiếu chút nữa nghiền bạo Mido-chin "Không biết Mido-chin làm cái gì cho tớ ăn, bất quá nghe mùi thơm quá a ~ ""Tớ nghĩ mặc kệ Midorima-kun làm cái gì đều ăn ngon lắm." Midorima luôn nói tẫn nhân sự sẽ nấu ăn ngon thôi."Murasakibara-kun, có nghĩ tới chọn câu lạc bộ gì không?""Câu lạc bô bóng rổ, từ tiểu học đã chơi rồi. Kuro-chin không phải cũng nói qua 'Vóc dáng cao, úp rổ cũng tốt, phòng thủ cũng tốt, đều dễ dàng như vậy' cho nên đi thử chơi, lúc sau càng lớn càng cao liền tự nhiên mà chơi bóng rổ. Bất quá thật là nhàm chán." Quá mức dễ dàng, quá mức đương nhiên, cho nên đều không - cảm giác có thích hay không "Kuro-chin lựa chọn câu lạc bộ gì?""Tớ cũng chọn bóng rổ, Midorima-kun cũng vậy. ""Ai ~ như vậy chúng ta cùng một câu lạc bộ đâu, bất quá Kuro-chin nhỏ như vậy có thể chơi bóng rổ sao?""Cậu không cần lo lắng loại vấn đề dư thừa này!""Ngô, thế nào đều được, có thể nhìn thấy Kuro-chin tớ liền thỏa mãn."Midorima đối với hai người ngồi trên sô pha nói chuyện phiếm, nói "Các cậu hai cái đừng ngồi không ở đó, nhanh lên lại đây hỗ trợ dọn chén đũa. ""Vâng ~ vâng ~ "--------------------------------------------------------------------------------Midorima nhìn người bên cạnh nói "Murasakibara, tớ thật sự thực hoài nghi cậu rốt cuộc là như thế nào bình an sống đến bây giờ, không bằng nói có thể ở trong này nhìn thấy cậu là một loại kỳ tích?"Murasakibara vô tội nói "Này không thể trách tớ, ai kêu Nhật Bản đem mỗi con đường đều làm không khác gì nhau.""Tớ cho rằng Murasakibara-kun có thể ở trong sân trường lạc đường thật sự rất lợi hại" Kuroko nhìn thấy Murasakibara hơi có chút vui vẻ, nói tiếp "Không có ý khích lệ đâu. ""Ai ~ Kuro-chin sống tốt chút a, rõ ràng nhỏ như vậy." Murasakibara bỏ vô miệng một miếng khoai tây."Xin không cần tùy thời tùy chỗ nói tớ nhỏ, tớ đây là thân cao bình thường, chỉ là Murasakibara-kun quá cao thôi. Hơn nữa tớ cũng còn có thể cao lên, nói không chừng sẽ có ngày có thể cao bằng Murasakibara-kun."Hừ, mấy người này cũng không thấy ăn nhiều cái gì, cũng không có đặc biệt ăn đồ dinh dưỡng, cũng không có giống cậu ngoan ngoãn uống sữa. Vì cái gì đến cuối cùng cậu là thấp nhất, này không công bằng a (=3=)Murasakibara tưởng tượng Kuroko cao như mình, thân thể run rẩy nhào qua. "Kuro-chin không cần cao như vậy lạp, như vậy một chút đều không đáng yêu! Rất đáng sợ a! !" Midorima ở một bên yên lặng gật đầu."Murasakibara-kun, thỉnh không cần dùng tay bóc khoai tây sờ tóc tớ!""Nha, Tetsuya, đã lâu không gặp. Thấy cậu vẫn như vậy tinh thần thật sự là quá tốt "Kuroko quay đầu có chút vui vẻ nhìn Akashi "Akashi-kun? Đã lâu không gặp." Lúc diễn thuyết Akashi nhìn đến mình liền dời đi rồi tầm mắt, còn tưởng rằng Akashi không nhớ rõ mình. Dù sao từ sau khi lên tiểu học cũng chưa gặp qua Akashi.Giống như biết Kuroko suy nghĩ cái gì, Akashi nói "Tetsuya tớ như thế nào có thể không nhớ rõ cậu đâu" một người thú vị như vậy."Kia thật sự là quá tốt" Nếu không bị trở thành món đồ chơi liền rất tốt.Midorima nhìn thiếu niên trước mắt "Kuroko, không cho chúng tớ giới thiệu một chút sao?" Chính là người này thay thế được hắn đại diện tân sinh phát biểu, Akashi Seijuro? Hơi thở trên người có chút kỳ quái đâu."Là tớ sơ sót, thấy Tetsuya quá mức vui sướng mà đã quên tự giới thiệu. Tớ gọi là Akashi Seijuro, giống các cậu đều là năm nhất tân sinh, lựa chọn câu lạc bộ cũng là bóng rổ." Akashi ánh mắt trầm xuống "Tớ ghét nhất gì đó là không nghe lời. "Có chút nguy hiểm, người này "Tớ gọi là Midorima Shintaro, chòm sao là chòm cự giải, thuận tiện nhắc tới hôm nay vật may mắn vật là sạc điện thoại. "Đem thân mình bám tại trên người Kuroko "Tớ gọi là Murasakibara Atsushi, xin chào."Murasakibara từ túi tiền lấy ra một cây maibo đưa tới bên miệng Kuroko, thấy cậu lắc đầu không ăn thì nhét vào miệng mình ăn luôn.Thật sự là đặc biệt đâu, bên người đi theo người có nhan sắc như vậy, nhưng bản thân lại vẫn là thản nhiên trong suốt. Quả nhiên cho dù là hắn cũng phân không ra người nào mạnh yếu, duy nhất có thể kết luận chính là người này là đặc biệt.----------------------------------------------------------------Kuroko buông bóng rổ chậm rãi thở ra, tuy rằng thực không cam lòng, nhưng là thể lực của mình thật là quá kém a. Cho dù có hảo hảo ăn cơm hảo hảo rèn luyện, chính là vẫn quá kém, thu dọn lại túi xách đi ra cửa."A. . ." "A! ! ! ! !"Kuroko lui về phía sau vài bước che lỗ tai, đợi cho người trước mặt bình tĩnh lại mới nói "Aomine-kun, lần sau có thể đừng mặc đồ đen vào ban đêm không? Thực làm cho người ta làm phức tạp a "-----------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me