Allmikey Tram Dung Chan Hardship
- - -
" Th-Thật giống với phu nhân "
Thẩm ma nhìn Mikey rồi vội vàng vào thư phòng lấy ra một bức chân dung đưa Mikey xem. Em mừng rỡ chỉ vào bức tranh nói đó là mẹ của em, em muốn xin bức tranh đó để ngắm vì đã lâu rồi em không được gặp mẹ
" C-Con biết người trong ảnh sao? "
Mikey gật đầu, " Dạ, đó là mẹ của con "
Shinichirou kích động đứng dậy, Thẩm ma giơ tay ngăn anh lại vì sợ Shinichirou làm Mikey hoảng. Thẩm ma ôn nhu nói với em
" Vậy. . Mẹ con hiện tại đang ở đâu? "
" Con không biết, lúc con năm tuổi mẹ con đưa con đến Thanh Hoa viện rồi đi mất, mãi không đến đón con đi "
Thẩm ma chỉ tay vào Shinichirou hỏi, " Mikey, con biết kia là ai không? "
" Đó là đại thiếu gia ạ "
" Ngốc tử, không được gọi đại thiếu gia sau này hãy gọi ngài ấy là huynh trưởng "
Mikey không chịu nhận, em không có huynh trưởng nào quyền quy như vậy cả, vả lại nếu có thì sao mẹ lại không nói cho em biết?
Thấy em trai không nhận mình nên Shinichirou rất kích động, anh ra lệnh cho Thẩm ma kể hết sự tình vào mười mấy năm trước cho Mikey nghe
" Không! Ta không nghe ta không muốn nghe "
" Đệ không nghe cũng phải nghe, nghe để còn nhận lại tổ tông! "
" KHÔNG! TA KHÔNG MUỐN "
Thẩm ma sợ Mikey bị Shinichirou làm cho có ác cảm nên vội ngăn anh lại, đuổi anh về biệt viện rồi dẫn Mikey về gian phòng cũ của thiếu phu nhân ngày trước ở
" Đây là căn phòng mà mẹ con lúc còn ở nhà này "
" Lúc trước mẹ con là phu nhân là một người có đủ tố chất công-dung-ngôn-hạnh, tài đức vẹn toàn, từ trên xuống dưới phủ đều do một tay phu nhân chăm lo. Khi sinh Shinichirou thì yếu đi, việc chăm lo không còn tốt như trước, lão gia là cha của con cũng vì vậy mà dần trở nên không hài lòng về phu nhân, lúc nào cũng miệt thì người. Ôm uất ức đến khi mang thai con, bà ấy sợ con sẽ giống như Shinichirou sẽ bị cha con điều khiển đến đánh mất bản thân nên quyết định ôm con bỏ trốn. Sau đó. . sau đó ta không biết nữa "
Mikey đã khóc khi nghe Thẩm ma kể lại. Bà sợ Mikey sẽ có ác cảm về gia tộc và không chịu nhận tổ quy tông nên nói thêm vài điều
" Nhưng khi phu nhân đi rồi thì lão gia đã hối hận, luôn cho người tìm phu nhân, mất ăn mất ngủ đến lâm bệnh nặng. Sau khi qua đời thì đến lượt Shinichirou đi tìm con, con cũng nên. . quay về rồi "
" Nhưng mẹ con thì sao? "
" Phu nhân thân thể yếu ớt, mới sinh đã phiêu bạt bên ngoài, có lẽ. . đã không còn sống nữa. Mikey à, đây là nhà của con, người thân duy nhất của con bây giờ là Shinichirou, không phải con muốn bỏ chứ? "
Mikey cúi đầu không đáp, Thẩm ma vốn không cho Mikey có đường lui nên nhân cơ hội này mà gọi người đến dọn dẹp phòng ngủ cho em rồi gọi thêm vài nha hoàn vào giúp Mikey tẩy rửa cơ thể. Sau đó lại làm vài món ăn tẩm bổ cho em, tiếp đó là cho em đến từ đường nhận tổ quy tông
" Manjirou Sano, đó là tên mới của đệ. Bây giờ hãy khấu đầu ba cái đi "
Mikey nhìn Shinichirou, em vẫn chưa thích ứng kịp chuyện này. Từ một đứa nhóc bị mẹ bán cho kỹ viện, được đại thiếu gia mua về rồi lại trở thành con trai út của một gia tộc lớn giàu có bậc nhất kinh thành. Sự việc diễn ra quá nhanh làm Mikey không tiếp thu nỗi
Sau khi khấu đầu nhận tổ tông rồi thì Shinichirou đưa Mikey về phòng ngủ. Đêm nay em sẽ ngủ cùng với anh
Shinichirou ôm Mikey, không ngừng vuốt tóc em, luôn nói cho em biết bản thân và cha đã khổ sở như thế nào để tìm kiếm em và mẹ. Hai anh em đã nói chuyện với nhau suốt đêm, đến khi Mikey ngủ rồi Shinichirou mới không nói chuyện nữa mà ngắm nhìn emNgười em trai ruột này không ngờ lại có dung mạo xinh đẹp như vậy. Mikey đã thừa hưởng hết nét đẹp của mẹ ngày trước, chả trách lần đầu gặp em ở kỹ viện lại thấy có nhiều người giành em đến như vậy. May thay, may thay là Mikey không sao cả, vẫn chưa bị mấy lão gia kia động chạm hay quá phận" Thật may khi đệ chịu quay về, Manjirou "
- - -
Đến sáng dậy em lại không thấy Shinichirou đâu, suốt đêm hôm qua Mikey đã cố thích ứng với Shinichirou và cuối cùng em cũng thành công, em cảm nhận được tình cảm anh em khi bên cạnh Shinichirou. Nhưng bây giờ không có anh làm em hơi sợ, vì em chưa quen được mà
" . . . "
" A A A A A A A "
Mikey hét thất thanh chạy từ phòng ngủ ra ngoài sân, gặp Shinichirou thì nhảy lên người anh. Shinichirou ôm Mikey, giơ tay ngăn đám nha đầu này lại, anh biết từ bé em không được phục vụ tận tình như vậy nên có chút sợ, không trách em được
" Huynh trưởng, đ-đột nhiên có một đám nữ nhân xông vào phòng, h-họ cởi quần áo của đệ "
Shinichirou vuốt lưng Mikey, " Đừng sợ đừng sợ, họ chỉ giúp đệ thay y phục thôi mà "
" Rõ ràng là đệ không cần họ, đệ nói không cần mà họ vẫn còn dám làm. Còn luôn gọi đệ là nhị thiếu gia tiểu thiếu gia "
" Đệ bây giờ là nhị thiếu gia của ngôi nhà này chứ không còn là một nhóc con làm ở kỹ viện nữa. Đệ nên làm quen đi "
Mikey nhìn Shinichirou rồi lại ôm anh, em không dám cãi vì có cãi cũng cãi không lại. Shinichirou cho đám nha đầu này lui xuống rồi chính tay anh sẽ chăm sóc cho Mikey vào mỗi buổi sáng cho đến khi em quen dần với thân phận nhị thiếu gia của mình
Mikey ngượng ngùng đứng yên để Shinichirou bận y phục. Em lớn rồi mà sao lại phải có người giúp em mặc y phục, ngại muốn chết à
" Huynh trưởng, đệ đói rồi "
Shinichirou vội vàng cho người chuẩn bị điểm tâm, sau khi Mikey chuẩn bị xong xuôi rồi thì sẽ đi ăn ngay
Mikey lần đầu tiên có thể thấy được một bàn ăn thịnh soạn như vầy, em chỉ tay vào người mình nhìn Shinichirou hỏi, " Đệ có thể ăn những món sơn hào hải vị này sao? "
" Đúng vậy, đệ có thể ăn uống tùy thích, bởi vì bây giờ đệ là nhị thiếu gia ở nơi đây rồi "
Mikey cười tít mắt cảm ơn Shinichirou, anh không ăn mà chỉ chóng cằm nhìn em, hốc mắt cũng bắt đầu nóng lên. Rõ ràng là một thiếu gia quyền quy, rõ ràng là có thể được ngậm thìa vàng từ bé nhưng lại phiêu bạt bên ngoại ăn không ngon ngủ không yên mặc không ấm
Shinichirou sẽ thay cha mẹ chăm sóc tốt cho Mikey, sẽ bù đắp lại cho em tất cả khoảng thời gian em chịu khổ cực bên ngoài
-----~/~-----
T-Tại đang cày NAHNTVT nên muốn viết plot như dị đó. Cũng không biết cái này là Nhật hay Trung nựa :')
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me