Chap 47
Lúc này, màn đêm vừa mới buông xuống, ánh sáng vừa phải, tổ đạo cụ đã chuẩn bị xong cảnh quay, diễn viên quần chúng cũng đã vào vị trí.Hoá trang xong, Kim Namjoon hiếm hoi lắm mới thấy có chút căng thẳng như thế này.Tuy là anh đã từng hẹn hò với Park Jimin, nhưng ngay đến cả sợi tóc của cậu anh cũng chưa từng được chạm đến chứ đừng nói là hôn.Không ngờ phải đến lúc đóng phim mới có cơ hội.Đang hít một hơi thật sâu để điều chỉnh lại tâm trạng thì đột nhiên bị đập một cái rõ mạnh từ đằng sau, Jimin được nối bộ tóc đen dài buộc đuôi ngựa, trang phục phóng khoáng tiêu sái đi đến- Làm cái gì thế hả, mày căng thẳng đấy à?- Biến! Ai căng thẳng? Ông đây diễn cảnh hôn còn nhiều hơn là gạo mày ăn đấy nhé!Kim Namjoon bực bội đẩy cậu ra, bên vai bị cậu vỗ đến phát đau.Lúc này Oh Si Joo đi đến, vẻ mặt chần chừ- Cảnh này không có cách nào để clear bối cảnh xung quanh được, hai người có vấn đề gì không?Bình thường khi diễn những cảnh như thế này, để tránh khiến diễn viên cảm thấy ngại không phát huy được, có lúc sẽ đuổi hết mọi người đi chỉ để lại nhân viên hỗ trợ quay.Park Jimin ung dung nhún vai- Tôi thì ok thôi! Tiền bối Kim nói rằng anh ấy đóng cảnh hôn còn nhiều hơn gạo tôi ăn, chắc chắn là càng không cần rồi!Đạo diễn cười ha hả- Vậy chúng ta bắt đầu thôi!Sau đó, ông an ủi hai người bọn họ- Bởi vì đây là nụ hôn quan trọng nhất của cả bộ phim, cho nên yêu cầu của tôi khá cao. Nhưng mà, dù sao thì đây cũng là lần đầu hai người hợp tác với nhau, mở đầu quay không ổn cũng không sao, chúng ta cứ từ từ, có thể thử mấy lần!Nghe đạo diễn bảo có thể thử mấy lần, khoé miệng Kim Namjoon cứng đờ, anh hoàn toàn không có cảm giác được an ủi mà trái lại, tim còn đập nhanh hơn cả trống Gặp quỷ con mẹ nó rồi! Đóng cảnh hôn thôi mà, mày đập cái gì mà đập!!! Sau này kiểu gì chả hôn!Tất cả mọi người, không ai phát hiện ra có mấy cái máy quay HD siêu nét chỉ nhỏ cỡ con ruồi đang lượn lờ khắp trường quay. Mà ở đầu một con đường, cách địa điểm quay phim chưa đến 100m, một chiếc xe màu đen lẳng lặng đỗ ở đó.Trên màn hình lớn ở khoang sau chiếc xe đang hiện rõ từng góc của phim trường.Kim Taehyung mặc một bộ vest tối màu, áo sơ mi cài kín đến tận cúc trên cùng, ngón tay thon dài chống trên trán, con ngươi u ám ánh lên thứ ánh sáng phát ra từ màn hình, anh không nói một lời nào, chỉ nhìn chàng trai nhỏ vừa hoá trang xong liền biến thành một thiếu nữ xuất hiện trên màn hình.Lee Hoon ngồi bên cạnh chốc chốc lại thò đầu ra ngoài ngó nghiêng, chốc lại quay vào nhìn màn hình trong xe, vẻ mặt rối rắm- Anh, anh đã chuẩn bị kĩ như thế rồi mà sao chẳng làm gì cả vậy? Thế này còn không bằng ở nhà nhắm mắt làm ngơ luôn cho rồi, kiểu này khác tự tìm ngược đâu?Nói rồi, kiêng dè nhìn khuôn mặt nghiêng hoàn mỹ của ông anh lờ mờ trong cảnh nửa sáng nửa tối, lại lẩm bẩm tự nói với mình- Không bộc phát trong im lặng thì huỷ diệt trong lặng im... Sao cứ có dự cảm sẽ có chuyện xấu xảy ra nhỉ...Dù sao Lee Hoon cũng ở bên Kim Taehyung từ nhỏ đến lớn, cho nên quá rõ tính cách của anh ấy. Cái ông này nhìn bề ngoài thì có vẻ cực kì lạnh lùng, cao ngạo đến vô dục vô cầu, nhưng trên thực tế thì chỉ cần là thứ bị anh ấy đánh dấu thuộc lãnh địa của mình, thì sẽ có ham muốn chiếm hữu cực kì đáng sợ.Kể từ khi Jimin xuất hiện, biểu hiện của Kim Taehyung dường như chỉ toàn là ấm áp tươi sáng, nhưng Lee Hoon biết, chỉ cần là thứ mà anh ấy muốn, thì tuyệt đối không có gì là không giành được. Biểu hiện bình tĩnh như vậy thôi nhưng không chịu nổi một đòn, nói không chừng một lúc nào đó "bùm" một cái là nổ nát cho mà xem.Mấy ngày gần đây quả tim của anh cứ treo như treo ngược trên cành cây vậy, nhất là khi biết thằng nhóc Kim Namjoon từng có một quãng thời gian với Jimin. Ôi, nể tình thằng nhóc này là em họ mình, sau này tìm cơ hội nhắc nhở nó vậy! Bằng không chết lúc nào còn không biết đâu!Lee Hoon nào biết Kim Namjoon còn chiến hơn cả thế chứ!Cảnh quay bắt đầu...Hai bên đường đâu đâu cũng là chỗ bán đèn lồng, mọi người nhộn nhịp đi lại, tay cầm đèn lồng, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt và vui vẻ.Lee Chae Ryeong lôi bằng được Shin Kwon Yoo ru rú trong quán thuốc nhỏ ra đường.Máy quay đuổi theo hai người, dưới ống kính hai người thiếu niên thiếu nữ nắm tay nhau chạy trên những con phố của Trường An sáng rực ánh đèn, cảnh tượng đẹp đến ngây ngườiCảnh này không có nhiều lời thoại, chủ yếu là khắc hoạ sự thay đổi trong ánh mắt, thần thái của nhân vật chính.Lúc mới đầu Shin Kwon Yoo không tình nguyện nhưng rồi một lúc sau cũng bị lây sự nhiệt tình của Lee Chae Ryeong, hai người len lỏi trong đám đông.Đi được một lúc Shin Kwon Yoo phát hiện ra tay mình vẫn bị thiếu nữ cầm kéo đi cho nên vội vàng rút tay ra.Lee Chae Ryeong ngoan cố, tóm chặt lại, ra vẻ cái tay này của ta.Shin Kwon Yoo sốt sắng - Lee cô nương xin hãy tự trọng, nam nữ thụ thụ bất thân!Lee Chae Ryeong nhíu mày lườm chàng- Con mọt sách, nhỡ ta thả tay ngươi ra, chúng ta lại lạc mất nhau thì sao?- Lạc thì lạc thôi...Shin Kwon Yoo xấu hổ buột miệng nói.- Shin Kwon Yoo! Ngươi!!!Lee Chae Ryeong tức đến mức hất tay hắn ra, chạy vào đám đông.Nhìn theo cái bộ đồ màu đỏ từ từ biến mất trong đám người, vẻ mặt của Tôn Hoán Khanh cũng dần dần trở nên lo lắng theo. Dạo này, trong kinh thành đang có bọn côn đồ hoành hoành, đã có mấy cô nương bị làm hại rồi, hôm nay trên đường loạn thế này, nàng ta thân là nữ nhi, nhỡ đâu lại xảy ra chuyện gì thì biết làm thế nào!Lúc này, trong lòng Shin Kwon Yoo rất lo lắng cho Lee Chae Ryeong, hoàn toàn đã quên mất chuyện nàng ta là một Hỗn Thế Ma Vương*, kể cả có gặp phải bọn côn đồ đi chăng nữa thì người gặp xui xẻo không phải là nàng ta.*Hỗn Thế Ma Vương hay còn được hiểu là một ma vương càn quấy, bất chấp khuôn khổỐng kính máy quay bắt đầu đuổi theo Shin Kwon Yoo, hắn không ngừng tìm kiếm Lee Chae Ryeong trong đám người đông đúc, cho đến khi sắp điên vì không tìm thấy Lee Chae Ryeong thì bả vai đột nhiên bị ai đó vỗ một cáiVừa quay lại liền nhìn thấy một người đội chiếc mặt nạ quỷ cười hì hì đứng trước mặt hắn, trong giọng nói có mấy phần đắc ý- Shin đại phu, ngươi đang tìm ta à?Nghe thấy giọng nói quen thuộc của thiếu nữ, Shin Kwon Yoo mừng rỡ kéo nàng ôm vào lòng.Lee Chae Ryeong không ngờ Shin Kwon Yoo từ trước đến giờ luôn bảo thủ cổ hủ lại có thể làm ra hành động như vậy, nhất thời cả người cứng đờ...Tiếp theo đó là cảnh Lee Chae Ryeong chủ động hôn Shin Kwon Yoo, các fan đứng phía xa xem cực kì kích động, nín thở chờ đợi, thở mạnh một cái cũng không dám. Nụ hôn đầu tiên của hai người trên phim, chỉ cần nghĩ thôi cũng biết là tuyệt vời đến mức nào!Cùng lúc đó, cũng có một người nín thở theo, đó chính là Lee HoonLee Hoon thu mình lại, dính chặt lấy cửa xe, cố gắng cách xa ông anh nhiều nhất có thể, thậm chí còn sợ đến nỗi nhắm tịt mắt lại không dám mở ra.Anh tuyệt đối không tin ông anh nhà mình sẽ chỉ mở to mắt nhìn chằm chằm mà không làm gì. Mới có cảnh nắm tay với ôm nhau thôi mà trong xe đã chẳng khác gì Bắc Cực rồi. Nếu như hôn thật thì còn như thế nào đây? Thật không dám tưởng tượngLee Hoon nghĩ nát óc cũng không biết ông anh nhà mình sẽ dùng cách gì để ngăn cản cảnh quay này mà lại không đắc tội với Jimin. Anh ta cẩn thận nhìn qua kẽ ngón tay lần nữa, chỉ thấy Jimin từ từ tháo mặt nạ ra, sau đó nhìn Shin Kwon Yoo với ánh mắt thắm thiết, tiếp đó giơ tay choàng lên cổ Kim NamjoonThôi xong rồi, xong rồi! Sắp có án mạng rồi...Lee Hoon đang thầm rên rỉ đột nhiên nhìn thấy đèn lồng xung quanh lần lượt bị dập tắt, chả khác gì sát khí của anh ấy mò tới đó vậy- A mưa rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me