Ba Oi Mau Dua Me Ve Cover
- Hức...mẹ bỏ con đi bây giờ lại không muốn nhận con... Hức..Thấy con gái mình khóc khiến lòng của cô đau như cắt, cô vội ôm con bé vào lòng dỗ dành con bé.- Nín đi con. Mẹ xin lỗi, nín đi mẹ thươngChuyện gì đang xảy ra vậy? Con cô chịu nhận cô là mẹ? Năm năm nhớ thương đến hôm nay con cô đã nhận lại cô rồi. Là cô đang mơ sao? Nếu là mơ thì cô không muốn tỉnh lại. Giấc mơ hạnh phúc thế này mà.- Ai chở con đến đây vậy Tử Hy?- Dạ là ba....mẹ không nhìn thấy ba hả? Ba còn đứng trước cửa nhà đó mẹCô quên mất, hình như lúc nãy cô có nhìn thấy anh thì phải. Thấy vậy cô vội chạy ra xem anh còn đó không.- Tổng giám đốc... Mời anh vào nhàDù biết anh đã chấp nhận cho cô nhận lại con, đồng nghĩa với việc anh đã biết cô là mẹ của con anh nhưng không vì thế mà cô lơ là trong việc xưng hô. Vẫn nên gọi anh là tổng giám đốc thì hơn.- Ba ơi!Thấy anh vào nhà, bé liền lớn tiếng gọi. Giờ bé vui lắm vì có đầy đủ ba và mẹ.- Sao hai người im lặng hết vậy? Không có gì để nói với nhau sao?Anh lên tiếng hỏi khi thấy hai mẹ con chỉ nhìn nhau cười, bình thường hai mẹ con nói chuyện luyên thuyên suốt mà. Biết nói gì bây giờ. Không khí ngượng ngạo quá, vẫn là cô mở lời trước, dù gì cũng phải cảm ơn anh một tiếng.- Tổng giám đốc. Cảm ơn anh đã rộng lượng cho tôi nhận lại con- Em không cần phải cảm ơn tôi, đây là việc mà tôi cần phải làm. Năm năm qua, mặc dù không nói ra nhưng con bé thật sự rất nhớ em. Hôm nay tôi cho em nghỉ một ngày. Em có thể dắt con bé đi chơi- Thật vậy ạ? Cảm ơn anh, tổng giám đốc. Thật sự rất cảm ơn anhCô vui mừng khi nghe được những lời nói này từ anh, vậy là hôm nay cô có thời gian một ngày bên con gái của mình rồi. Còn gì hạnh phúc bằng nữa chứ.- Em đã là mẹ của con tôi rồi thì đừng gọi tôi là tổng giám đốc nữa. Nên gọi là...Suy nghĩ một hồi lâu, anh vẫn không biết nên gọi gì thì hợp lí nên anh quyết định.- Gọi bằng sếp điTrời ạ! Tổng giám đốc với sếp thì khác nhau chỗ nào? Còn cô vì quá vui mừng vì anh cho cô đi chơi với
cùng với Tử Hy nên không kịp suy nghĩ nhiều. Cô nhanh chóng trả lời anh.- Dạ. Cảm ơn sếpCô quay sang nói với bé- Hôm nay mình đi chơi nhé? Con muốn đi đâu? Mẹ đưa con đi, chịu không?Con bé nghe đến đi chơi là phấn khích cả lên, bé con nhanh chóng ôm chầm lấy mẹ rồi nói.- Hoan hô. Mẹ là số mộtAnh ở bên này cũng chỉ biết cười với hành động của con gái. Chỉ cần mẹ cho đi chơi là quên mất người ba mà bấy lâu nay luôn nằm ở vị trí số 1 trong lòng bé con luôn sao? - Ờ... Đi chơi với mẹ rồi chiều ba đón con về nhaAnh phải lên tiếng thôi anh có cảm giác như mình sắp mất con gái vậy. Thật là đáng lo quá đi.- Dạ. Con thương ba ghê. Ba đi làm vui vẻ nha baNói rồi bé hôn lên má anh. Cảm giác không sai, anh thật sự mất con gái rồi. Vừa nhận lại mẹ thì ngay lập tức đã đuổi ba đi rồi. Bình thường con gái dính anh như sam, vậy mà hôm nay...HaizzzSau khi anh vừa đi, hai mẹ con cùng nhau chuẩn bị đồ đạc cho buổi đi chơi ngày hôm nay.- Con muốn đi đâu? Đi công viên nước, đi sở thú hay đi đâu nè?- Dạ con đi đâu cũng được. Chỉ cần ó mẹ đi cùng thì đi đâu cũng được- Vậy mẹ sẽ đắt con đi hết những nơi đó luôn, chịu không?- Dạ. Nhưng mà mẹ ơi. Con không mang theo quần áo thì làm sao đi công viên nước được hả mẹ?- Không sao hết để mẹ lấy quần áo mẹ cất ở trong tủ ra xem con có mặc vừa không nha. Đợi mẹ xíu nha conSau khi cô lấy mớ quần áo trong ngăn tủ ra lựa chọn tỉ mỉ thì cũng có vài bộ bé mặc được. Cô nhanh chóng mang ra phòng khách cho con gái mình. Khi thấy cô trở ra trên tay là một mớ quần áo, bé con liền thắc mắc. - Mẹ ơi. Quần áo của ai vậy mẹ?- Quần áo này mẹ may cho con mà không biết con có mặc vừa không. Rất may con mặc vừa- Mẹ tự may quần áo cho con luôn ạ? Đẹp quá.
Con thấy quần áo mẹ may còn đẹp hơn cả mấy bộ quần áo ba mua ở shop cho con nữa. Sau này mẹ may cho con nhiều nữa nhaNghe được những lời khen từ con gái, khiến cô cảm thấy vui ở trong lòng. Có ai biết được. Khi may những bộ quần áo này cô đã gửi gắm biết bao nhiêu là tình cảm vào từng chiếc áo, chiếc quần cho con của mình.Mỗi ngày cô chỉ có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của con rồi may nên những bộ quần áo. Một người mẹ chỉ có thể nhìn thấy con mà không thể chạm vào thật sự rất đau khổ. Nhưng giờ đây sự đau khổ đó có thể chấm dứt, vì kể từ hôm nay cô có thể chính thức ở bên cạnh con mình rồi.Sau khi chuẩn bị đồ xong thì hai mẹ con cô đón taxi đến sở thú trước. Cùng bé đi dạo một vòng sở thú, hai mẹ con lại vô tình thấy được khỉ mẹ vừa mới sinh con xong và đang cho con bú. Bé thấy vậy nên lay lay cô.- Mẹ ơi, lúc trước mẹ cũng sinh con ra như vậy hả?- Đúng rồi con. Nhưng mà lúc đó Tử Hy to hơn khi con rất nhiều, trắng trẻo, xinh đẹp nữa- Thật vậy ạ. Vậy mẹ có cho con bú như khỉ mẹ đang cho khỉ con bú không?Nghe con hỏi mà trái tim cô thắt lại. Phải trả lời với con thế nào đây? Khi cô vừa sinh con ra đã giao cho anh rồi. Đến một giọt sữa mẹ con gái của cô còn chưa được nếm trải qua nữa...Bé thấy cô hơi khác, thậm chí mắt cô còn đỏ như muốn khóc. Bé vội kéo cô đi và nói- Mẹ ơi, con không hỏi nữa. Đi xem con khác nha. Mẹ con mình làm ồn khỉ con ngủ không được.Còn chưa kịp đi công viên nước thì đã đến trưa. Hai mẹ con đến nơi bán thức ăn để kiếm gì đó bỏ bụng.
Sáng ăn sáng xong vội đến đây nên bây giờ đang đói.
Cô gọi xong thức ăn bảo bé ngồi yên đợi cô, cô đi rửa tay sẽ quay lại. Thấy cô đã đi, bé lấy điện thoại của cô bấm một dãy số quen thuộc, reo được vài tiếng lập tức có người bắt máy-Alô - Ba ơi. Chiều ba rảnh không? Chở con với mẹ đi công viên nước được không ba? Mẹ nói đón taxi đi nhưng taxi đắt lắm ba ơiKhông chần chừ anh lập tức đồng ý ngay với lời đề nghị của con gái.- Ừm ba biết rồi. Con với mẹ đang ở đâu để ba đến đón- Dạ ở sở thú ba ơi. Ba tới nhanh nha ba- Ba biết rồi, lát nữa gặp hai mẹ con sau nha, bye conNói xong anh liền nhanh chóng tắt máy tính làm việc của mình, vội lấy nhanh chiếc áo khoác mặc vào người. Thấy anh mặc áo khoác đi ra khỏi phòng, thư kí vội lên tiếng nhắc anh.- Đầu giờ chiều nay sếp có cuộc họp, sếp đi đâu vậy ạ?- Cô dời cuộc họp đến sáng mai giúp tôi. Chiều nay tôi có công việc rồi
cùng với Tử Hy nên không kịp suy nghĩ nhiều. Cô nhanh chóng trả lời anh.- Dạ. Cảm ơn sếpCô quay sang nói với bé- Hôm nay mình đi chơi nhé? Con muốn đi đâu? Mẹ đưa con đi, chịu không?Con bé nghe đến đi chơi là phấn khích cả lên, bé con nhanh chóng ôm chầm lấy mẹ rồi nói.- Hoan hô. Mẹ là số mộtAnh ở bên này cũng chỉ biết cười với hành động của con gái. Chỉ cần mẹ cho đi chơi là quên mất người ba mà bấy lâu nay luôn nằm ở vị trí số 1 trong lòng bé con luôn sao? - Ờ... Đi chơi với mẹ rồi chiều ba đón con về nhaAnh phải lên tiếng thôi anh có cảm giác như mình sắp mất con gái vậy. Thật là đáng lo quá đi.- Dạ. Con thương ba ghê. Ba đi làm vui vẻ nha baNói rồi bé hôn lên má anh. Cảm giác không sai, anh thật sự mất con gái rồi. Vừa nhận lại mẹ thì ngay lập tức đã đuổi ba đi rồi. Bình thường con gái dính anh như sam, vậy mà hôm nay...HaizzzSau khi anh vừa đi, hai mẹ con cùng nhau chuẩn bị đồ đạc cho buổi đi chơi ngày hôm nay.- Con muốn đi đâu? Đi công viên nước, đi sở thú hay đi đâu nè?- Dạ con đi đâu cũng được. Chỉ cần ó mẹ đi cùng thì đi đâu cũng được- Vậy mẹ sẽ đắt con đi hết những nơi đó luôn, chịu không?- Dạ. Nhưng mà mẹ ơi. Con không mang theo quần áo thì làm sao đi công viên nước được hả mẹ?- Không sao hết để mẹ lấy quần áo mẹ cất ở trong tủ ra xem con có mặc vừa không nha. Đợi mẹ xíu nha conSau khi cô lấy mớ quần áo trong ngăn tủ ra lựa chọn tỉ mỉ thì cũng có vài bộ bé mặc được. Cô nhanh chóng mang ra phòng khách cho con gái mình. Khi thấy cô trở ra trên tay là một mớ quần áo, bé con liền thắc mắc. - Mẹ ơi. Quần áo của ai vậy mẹ?- Quần áo này mẹ may cho con mà không biết con có mặc vừa không. Rất may con mặc vừa- Mẹ tự may quần áo cho con luôn ạ? Đẹp quá.
Con thấy quần áo mẹ may còn đẹp hơn cả mấy bộ quần áo ba mua ở shop cho con nữa. Sau này mẹ may cho con nhiều nữa nhaNghe được những lời khen từ con gái, khiến cô cảm thấy vui ở trong lòng. Có ai biết được. Khi may những bộ quần áo này cô đã gửi gắm biết bao nhiêu là tình cảm vào từng chiếc áo, chiếc quần cho con của mình.Mỗi ngày cô chỉ có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của con rồi may nên những bộ quần áo. Một người mẹ chỉ có thể nhìn thấy con mà không thể chạm vào thật sự rất đau khổ. Nhưng giờ đây sự đau khổ đó có thể chấm dứt, vì kể từ hôm nay cô có thể chính thức ở bên cạnh con mình rồi.Sau khi chuẩn bị đồ xong thì hai mẹ con cô đón taxi đến sở thú trước. Cùng bé đi dạo một vòng sở thú, hai mẹ con lại vô tình thấy được khỉ mẹ vừa mới sinh con xong và đang cho con bú. Bé thấy vậy nên lay lay cô.- Mẹ ơi, lúc trước mẹ cũng sinh con ra như vậy hả?- Đúng rồi con. Nhưng mà lúc đó Tử Hy to hơn khi con rất nhiều, trắng trẻo, xinh đẹp nữa- Thật vậy ạ. Vậy mẹ có cho con bú như khỉ mẹ đang cho khỉ con bú không?Nghe con hỏi mà trái tim cô thắt lại. Phải trả lời với con thế nào đây? Khi cô vừa sinh con ra đã giao cho anh rồi. Đến một giọt sữa mẹ con gái của cô còn chưa được nếm trải qua nữa...Bé thấy cô hơi khác, thậm chí mắt cô còn đỏ như muốn khóc. Bé vội kéo cô đi và nói- Mẹ ơi, con không hỏi nữa. Đi xem con khác nha. Mẹ con mình làm ồn khỉ con ngủ không được.Còn chưa kịp đi công viên nước thì đã đến trưa. Hai mẹ con đến nơi bán thức ăn để kiếm gì đó bỏ bụng.
Sáng ăn sáng xong vội đến đây nên bây giờ đang đói.
Cô gọi xong thức ăn bảo bé ngồi yên đợi cô, cô đi rửa tay sẽ quay lại. Thấy cô đã đi, bé lấy điện thoại của cô bấm một dãy số quen thuộc, reo được vài tiếng lập tức có người bắt máy-Alô - Ba ơi. Chiều ba rảnh không? Chở con với mẹ đi công viên nước được không ba? Mẹ nói đón taxi đi nhưng taxi đắt lắm ba ơiKhông chần chừ anh lập tức đồng ý ngay với lời đề nghị của con gái.- Ừm ba biết rồi. Con với mẹ đang ở đâu để ba đến đón- Dạ ở sở thú ba ơi. Ba tới nhanh nha ba- Ba biết rồi, lát nữa gặp hai mẹ con sau nha, bye conNói xong anh liền nhanh chóng tắt máy tính làm việc của mình, vội lấy nhanh chiếc áo khoác mặc vào người. Thấy anh mặc áo khoác đi ra khỏi phòng, thư kí vội lên tiếng nhắc anh.- Đầu giờ chiều nay sếp có cuộc họp, sếp đi đâu vậy ạ?- Cô dời cuộc họp đến sáng mai giúp tôi. Chiều nay tôi có công việc rồi
- Vâng thưa sếp
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me