Bac Quan Nhat Tieu Nhin Den Em
Sáng nay Tiêu Chiến tỉnh dậy rất sớm đã không thấy Nhất Bác đâu, cũng không lấy làm lạ lắm vì giờ giấc này đúng là sớm với cậu nhưng với anh thì không. Tiêu Chiến nằm yên trên ghế, ngẩng mặt lên nhìn trần nhà, chớp mắt mấy cái lấy lại tỉnh táo, cũng không biết Nhất Bác có còn nhớ nụ hôn hôm qua không, nếu không nhớ thì cậu cũng không tiện nói, dù sao cũng là anh của khi say.Tiêu Chiến ngồi dậy, ưỡn vai một cái rồi đưa tay xoa bóp cần cổ của mình, ngủ sofa đúng là rất không thoải mái vừa mỏi vừa lạnh lại còn không ngửi được mùi của Nhất Bác, đêm qua cậu nửa ngủ nửa tỉnh không ngon giấc tí nào.CạchCửa vừa mở ra, bốn con mắt cứ thế mà nhìn chầm chầm vào nhau, mặt của Tiêu Chiến bỗng đỏ ửng lên, không nhìn thấy thì thôi chứ đã thấy mặt của Nhất Bác sẽ không thể không liên tưởng đến việc tối hôm qua, thật là xấu hổ chết đi được." Làm gì ngồi ngây ra đấy, dậy rồi thì mau chóng vệ sinh cá nhân rồi xuống ăn sáng mà đến trường, hôm nay em có tiết buổi sáng đấy"Thấy Nhất Bác anh cũng không có phản ứng gì như nhớ đến chuyện tối qua thì làm cho Tiêu Chiến có chút hụt hẫng, ai đời đi gặm nhấm người ta cho đã rồi giờ phủi bỏ trách nhiệm như thế, nhưng một lúc sau cũng tự mình chấn tỉnh mình, Nhất Bác không biết là may, là may rồi." Đây đây em đi liền đây, đi là được chứ gì"Cậu uể oải đứng lên, đi ngang qua anh đến tủ đồ phía sau, Tiêu Chiến lựa đại một bộ rồi bước chân vào nhà tắm, Vương Nhất Bác bên ngoài nghe tiếng xả nước vang lên thì nói vọng vào nhắc nhở" Vặn nước nóng mà tắm, tôi vào mà có hơi lạnh là nhịn cơm đấy""Ây da biết rồi, lão Vương anh già lắm rồi đấy "Nghe tiếng anh bước xuống cầu thang cậu liền nhoẻn miệng cười, trêu chọc Nhất Bác là vui nhất nha. Tiêu Chiến xả nước xuống, không quên vặn qua bên chỗ nước ấm, cậu ngâm mình trong làn nước để xua tan nụ hôn không đáng nhớ, cái đó là đối với anh còn với cậu vẫn là nên nhớ kĩ chút để sau này có bị Nhất Bác đuổi đi còn đòi tiền bồi thường a."Lại đây bảo bối, tới đây ngồi với Ý Ý của con nè"Tiêu Chiến vừa bước xuống cầu thang đã thấy mọi người ngồi vào bàn đầy đủ rồi, kế bến bà nội để sẵn một chỗ trống dành riêng cho cậu, Tiêu Chiến đi tới ngoan ngoãn ngồi xuống, dụi dụi vào người bà mà nũng nịu"Bảo bối hảo mệt a~ Cầu bà nội yêu thương"Bà Vương nghe thấy thế lập tức liếc xéo thằng cháu đang ngồi đối diện nhâm nhi trà mà sôi máu, đứa cháu trai hư đốn lại dám ngang nhiên hành hạ bảo vật của bà" A Bác! Con mà không nhẹ nhàng lại thì đừng trách bà, vợ chồng đôi lúc chỉ nên ôm nhau mà ngủ thôi rõ chưa, ây da thật tội A Chiến của bà na"Tiêu Chiến giật nảy ngồi thẳng dậy, Nhất Bác cũng không kém phun ra một ngụm trà rồi ho sặc sụa. Cái gì vậy nè, cậu rõ ràng là đang than mệt với Ý Ý vì sáng nay có tiết sớm chứ có phải là cái chuyện đó đâu, bà nội lại hiểu sai cái gì rồi."Phun cái gì mà phun, bà nói không phải sao, nuốt vào""Khụ... Ý Ý à, con vô tội mà"- Vương- biện minh-Nhất BácÔng Vương nãy giờ ngồi kế bên nghe hai bà cháu nói qua nói lại cũng đã quen rồi, ông cất tờ báo sang bên định dùng bữa sáng, bất chợt ngước lên lại thấy môi A Chiến của ông có phần hơi sưng bèn đen mặt:" Cậu cứ bảo không phải lỗi cậu thế môi cháu tôi là như nào đấy hả? "Dứt lời, cả ba người đều nhìn chằm chằm vào môi Tiêu Chiến, mắt thấy mọi người như vậy làm cậu có phần khẩn trương, lỡ đâu phát hiện ra chuyện hôm qua lại đổ cho cậu lợi dụng người say mà làm càn thì tội, bèn lên tiếng giải thích:" A.. môi cháu..nó..à cháu hay vô thức cắn môi lúc ngủ nên thường hay sưng vào mỗi sáng lắm hì"Sau lời nói đầy thuyết phục của cậu thì cả ba sau đó cũng không để ý nữa mà bắt đầu ăn, nhưng Nhất Bác anh có thể không để ý sao, nhóc con nhà anh ngủ như nào anh còn không biết à, sao nay lại lòi ra tật cắn môi, chẳng lẽ nào là hôm qua anh say mà làm càn ư, bạn Vương nào đó nghĩ cũng chả dám nghĩ nên chuyên tâm ăn tiếp.Ăn xong cả hai cùng chào ông bà Vương rồi mới bước ra xe đến chỗ học và chỗ làm. Nhất Bác kêu người chở đến trường của Tiêu Chiến trước vì nay cậu có tiết sớm, đến nơi cậu mở cửa bước ra, quay mặt lại nhìn qua kính cửa xe chưa được kéo lên và mỉm cười:" Vương tổng vất vả rồi, kiếm thật nhiều tiền nhá, em đi học đây"Nói rồi cũng toang bước đi nhưng Nhất Bác kịp giữ cậu lại, anh muốn giải quyết thắc mắc của bản thân vào ngày hôm qua vì anh cảm nhận được hình như anh bỏ qua cái gì đó:" Hôm qua tôi say...""A... Anh yên tâm đi, anh say rất ngoan, không làm gì cả""Vậy à, được rồi đi đi kẻo trễ"Nhất Bác anh cho rằng không có gì thiệt nên yên tâm đi đến công ty, còn Tiêu Chiến sau khi quay lưng lại bước vào trường thì toàn thân gần như đỏ ửng lên, yêu nghiệt,cậu đã không muốn nhớ lại rồi mà...Công ty - Trường học hai nơi dù không liên quan nhưng bản thân hai người trong đấy lại vô tình có gắn kết, một người ở nơi thương trường ác nghiệt lại hay nghĩ đến người ở nơi trường học vô tư, một học sinh nhạt nhẻo lại nhớ tới một chủ tịch khôn ngoan, thử nói xem, có thú vị không chứ.9:00 , Vương Đại" Nói gì đi chứ, ngay cả một lời giải thích cũng không muốn cho tôi sao"Vương Nhất Bác chễm chệ ngồi chiếc ghế trên cùng nhìn xuống dàn cổ đông đang nơm nớp lau mồ hôi vì sợ hãi, thiên à sao lại có kẻ gan đến mức dám lấy bản kế hoạch của Mr.Sean chuyền ra ngoài như vậy chứ, họ không muốn sống nhưng thân già chúng tôi muốn a, chọc giận Vương tổng khác nào đang khiêu chiến với Vương gia, khiêu chiến với Ngũ Đại, thật thảm đi.CạchTiếng mở cửa phòng họp gấp gáp vang lên, Hướng Không một thân mồ hôi đi thẳng lên chỗ Vương Nhất Bác mà nói" Đại ma vương nhà cậu, ép chết tôi""Có chưa?"" Rồi đây, thật vô tình"Hướng Không vội đưa ra một tập hồ sơ, anh cầm lấy cũng không vội xem.Kêu Trác thư ký lấy cho cậu một ly nước rồi mới cầm lên xem. Chuyện là hôm qua trước khi anh say, anh đã gọi cho Hướng Không để nhờ cậu hack vào hệ thống công ty của mình, nghe thì có vẻ sai nhưng bạn thân hiểu ý nhau, nghe xong liền biết vấn đề. Vương Đại có mạng lưới rất kín đáo, việc một người có thể xâm nhập vào là chuyện rất khó nhưng ở ẩn trong mạng lưới đó thì rất dễ.Nhất Bác kêu Hướng Không làm vậy cốt là muốn phá nát mảng tường bên trong mà lôi sâu bỏ ở ẩn ra bên ngoài, còn nếu không phá thì IT bình thường nhìn vào cũng sẽ chẳng biết được bên trong đã bị kí sinh độc hại đến mức nào rồi đâu. " Trác thư ký, 192.168.88 tra!"" Đã rõ"Cả phòng căng thẳng đến muốn ngừng thở, họ biết dãy số vừa rồi sếp đọc lên chính là dãy IP của máy tính, đã có thứ đó trong tay rồi thì kiếm được người sẽ là chuyện sớm muộn thôi, hãy tự cầu phúc cho mình đi đồ dại dột."Nhất Bác , còn về Mr.Sean, chúng ta có nên dời lại buổi ra mắt không?"Anh biết Hướng Không hỏi thế vì biết chắc rằng không thể thay đổi được một robot hoàn toàn khác để tung ra thị trường, những con robot của anh đều thiên về máy móc rất phức tạp, nói xong trong 1-2 tuần là điều không thể, chính Nhất Bác anh cũng đang rất nhức đầu về nó."Tao đang tính"Hướng Không thấy tình hình cũng là tạm ổn được chút chút nên định ra về, Nhất Bác thấy thế liền hắng giọng kêu lại"Đi đâu?""Đi về a"" Làm xong chưa mà về "Thật lạ, làm xong là làm xong cái gì cơ, nãy giờ chẳng phải anh đã làm hết chức trách rồi sao, tên Vương nhà hắn còn muốn anh làm gì"Làm gì cơ""Đào tường thì phải lấp chứ"Vương Nhất Bác là ma quỷ, kêu phá tường mạng cho đã rồi giờ kêu người ta lấp, Hướng Không khóc không ra nước mắt, tường mạng Vương Đại là bao lớn, phá đã mất nhiều thời gian giờ bảo anh lấp cái lỗ hỏng đó là đang ép chết anh mà." Tiêu Chiến à xuống mà xem chồng em hành Không ca ca đây nè" ---------------------------------------------------------Đăng giờ này cho mấy cô xem nè, tầm 42 phút nữa là 11h bên mình còn bên Trung là qua ngày 8/5 rồi, đăng trước để mai có rảnh thời gian tui làm đại sự cho sinh nhật anh nhỏ nữa
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me