Ban Trai Bao Boi Edit Tieu Lac Hao
"Làm sao vậy, vừa mới sáng sớm mà đã vui vẻ như vậy."Tiểu đội vừa lên xe bảo mẫu, Châu Chấn Nam nhìn người ở bên cạnh đang giả vờ ngắm phong cảnh, kì thực đang cười trộm Nhậm Hào ở trong lòng, cảm thấy vô cùng nghi hoặc, hôm qua còn ỉu xìu uể oải, hôm nay làm sao mà lại mang cái dáng vẻ phục sinh đầy máu thế này. "Ồh."Nhậm Hào lấy lại tinh thần, cật lực thu liễm lại nụ cười trên khoé miệng, không nói chuyện.Anh sờ sờ tờ giấy nhỏ màu xanh lam ở trong túi, cảm giác trong lòng như được ủi bằng phẳng."Lại chẳng không sao à, Lạc Lạc sáng nay đưa cho anh ấy thuốc thanh hoả tình yêu mà, cậu nhìn xem có khiến anh ấy vui vẻ hay không."Trương Nhan Tề vẫn còn đang trong giấc mộng chưa hoàn toàn tỉnh táo lại đang nhắm mắt ngồi phịch ở vị trí ngồi, mắt mũi đều nhăn nhúm lại:"Vừa mới sáng sớm đã bị nhét cho một đống cẩu lương, quá phận rồi nha người anh em."Nhậm Hào nghe xong những lời này cũng không có biện giải gì, chỉ có cười cười, cuối đầu xuống mở khoá màn hình điện thoại."Aish thật là, anh với Lạc Lạc rốt cuộc là có chuyện gì vậy, trước đó không phải còn đang chiến tranh lạnh hay sao?"Tiểu Trạch với quả đầu bù xù nhô lên từ hàng ghế phía sau, giống như một con vật nhỏ lay lay bả vai của Nhậm Hào. Châu Chấn Nam ở một bên cũng rất hiếu kì mà nhìn Nhậm Hào. "Thật ra anh cũng không có rõ lắm, có khả năng hai ngày trước đệ đệ bị người ngoài hành tinh bắt đi đó."Nhậm Hào nửa thật nửa giả cười giỡn nói.Trạch Tiêu Văn bĩu bĩu môi khó chịu, rồi đột nhiên giống như phát hiện ra một hành tinh mới mà cả kinh hét lên:"Trời má Nhậm Hào, hình nền điện thoai di động của anh là ai vậy hả?!""Ai thế? Tớ xem nào tớ xem nào!"Trương Nhan Tề ở phía sau liền nhất thời tỉnh táo trở lại, lý ngư đả đỉnh* từ chỗ ngồi bật dậy, kéo lấy Nhậm Hào đang ở phía trước, ra sức muốn đoạt lấy điện thoại từ trong tay anh.
【Hình ảnh】
Trong bức ảnh, một tấm là Nhậm Hào đang cầm một chiếc hamburger, phía trên vẫn còn một dấu răng tròn tròn, bánh mì vàng xốp kẹp với tôm bóc vỏ đầy đặn cùng với rau xà lách xanh mơn mởn, tương trong salad bị phiến cà chua đè lấy, bao trùm luôn cả những con tôm bóc vỏ, giống như cách một màn hình cũng có thể phát ra mùi hương dụ hoặc con người. Hai bàn tay lộ ra khớp xương rõ ràng, trên làn da trắng nõn còn lộ ra chút đỏ ửng. Một tấm ảnh khác là một bên mặt của Nhậm Hào, anh từ trên cao đi xuống nhìn vào ống kính, khoé miệng có chút câu lên, ánh nắng rơi vào bên trên tai trắng nõn của anh, mảnh lông tơ nhỏ tạo thành một quầng sáng, cả người tản ra sự đẹp trai lại còn ấm áp đầy mị lực."DiDi."Thông báo mới hiện lên.---- "Trả bài tập."Hà Lạc Lạc cơ hồ ở bên tai liền đỏ lên một chút.Còn..._____
Hôm nay ráng lắm rùi á nha 🥰
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me