31/ thằng nhóc bực dọc (have a sip)
thùy minh: vậy hành trình em viết rap đã bắt đầu như thế nào?bảo: có lẽ là do em muốn feat với một ai đó. từ lúc em qua bên mỹ là bắt đầu vào năm 11 tuổi, lúc đó ba dọn đến nơi chỉ có người da màu và không có nhiều người châu á. thậm chí trong trường em chỉ có 1-2 người việt nam, mà những người đó lại lớn lên ở mỹ nên cũng không nói được tiếng việt nên bắt buộc em phải tự học. ở trường khi đó thì internet chưa phổ biến, và đồng thời lại nổi lên freestyle sau giờ học ấy chị. thế là em cũng muốn chơi chung với mọi người ấy nên em cũng có tập theo từ từ. do đó mà em có tự đặt câu hỏi là liệu ở việt nam thì có nhạc rap hay không vì dòng nhạc này cũng mới với em. sau đó em có lên youtube và search "rap việt nam", thì bài đầu tiên hiện ra là "tiểu thuyết tình yêu" của anh lee7 với andree.nói đến tên của người yêu là mắt em lại sáng lên, cười lớn đến mức chị thùy minh giật mình. đúng thật để mở đầu cho mối lương duyên dài hạn này phải nhắc đến bài hát đó, là khởi đầu cho hành trình em biết đến thế anh, cùng với những sự kiện đằng sau đã diễn ra như mọi người vẫn còn hay nhắc.vậy mà khi đó em vẫn còn khá bỡ ngỡ, "tiểu thuyết tình yêu" là một trải nghiệm khác của em, khi đã quá quen với những bài nhạc gangster hầm hố của tụi mỹ thì bài nhạc đó lại mang một màu sắc khác và giúp bảo nhìn nhận thêm nhiều góc nhìn, từ đó mà em đã lân la đến những forum để tập viết tiếng việt từ từ. "ngồi nhớ lại thấy thật đáng nhớ, hành trình của thanh xuân cùng hiphop"thùy minh: chị sẽ quay lại về thời gian em 11 tuổi một chút. khi đó thì có rất nhiều mới mẻ với em như là môi trường mới, ngôn ngữ mới,... vậy em đã trải qua điều đó thế nào?bảo: hmm em nghĩ là not really, vì khi đó em cũng còn khá trẻ nên không thật sự cảm nhận nhiều về khó khăn. để có thể feating với mọi người thì em phải học tiếng anh và khả năng tiếp thu của em rất nhanh.thùy minh: khi qua đó thì em có thật sự enjoy hay không?bảo: dạ hong, lúc qua thì em khóc quá chời khóc, mè nheo với ba miết "cho con về việt nam đi, nhớ mẹ" hahaha. nhưng mà sau 2-3 năm thì em cũng đã dần thích nghi hơn và hầu như quên mất cuộc sống ở việt nam, nghe hơi chối bỏ quê hương nhỉ hahaha em đùa thôi.cậu bé thanh bảo khi nhỏ còn ngây thơ và chưa có quá nhiều vết thương hình thành. càng lớn, em càng chịu nhiều áp lực đến từ ba và cả định kiến xã hội về đồng giới. bảo từng bị hành hung chỉ vì thích một người thầy và những người học sinh bên đó chế giễu. chính điều đó – đã hằn sâu trong trí não, và luôn đi vào giấc ngủ hằng đêm.một phần của ác mộng cũng từ vết sẹo quá khứ đó.đây chính là lí do tại sao em vẫn chần chừ chưa công khai dù thế anh vô cùng thoải mái, mạng xã hội hiện nay toxic rất mạnh, nhất là khi em đang tham gia rap việt. với những ai hiểu thì không sao, nhưng những lời gây hấn nặng nề của những kẻ kì thị thì lại không như vậy."nếu xã hội có thể bao dung hơn với lgbt..."thùy minh: em đã về việt nam bao lâu rồi?bảo: em về hồi 2017 đến nay cũng đã 6 năm. nếu mà em không về đây, chắc có lẽ là làm tiếp công việc từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, làm dược sĩ, yeh.thùy minh: thế em có thật sự thích công việc đó không, hay chỉ là cái nghề để kiếm tiền?bảo: em đã sống đúng kiểu hai cuộc đời, một mặt là vì công việc đó ba muốn em làm. mặt khác thì em không tìm được việc gì có thể cho em passionate (đam mê) như là viết nhạc cả, mặc dù cũng có cố bỏ nhưng mà không được.dường như nhạc rap là đam mê duy nhất của bảo. được sống, viết nhạc và rap trên sân khấu là mãn nguyện lớn nhất mà em đã có được, và vẫn đang thực hiện. lúc nào em cũng nghĩ đến rap đầu tiên, cãi với ba về đây phát triển sự nghiệp là một trong những việc chứng minh cho sự quyết tâm đó.bảo: ban đầu thì em không chịu học đâu, nhưng mà lúc đó em đã làm bố rồi, có một đứa nhóc rất kháu khỉnh và đáng yêu lúc em 19 tuổi. thùy minh: oh thế thì giữa việc theo đuổi đam mê với làm một ông bố lúc 19 tuổi thì việc thứ hai phải khó hơn chứ nhỉ?bảo: hmm lúc đó thì lựa chọn làm bố khá easy, vì khi đó nhạc rap chưa kiếm được nhiều tiền, nên em cần phải làm công việc mà ba muốn để có thể kiếm nhiều tiền hơn.ấy vậy mà suy nghĩ của thanh bảo đã trở nên thay đổi theo thời gian. tuy nghề dược sĩ cho em tiền bạc nhưng nếu mỗi ngày đều lặp lại khung cảnh từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều khiến em nhàm chán, do đó em cần phải làm một cú liều, quyết định về việt nam để thực hiện đam mê, và cả sống là "chính mình". nếu sống mà phải ngột ngạt, em sẽ chết bất cứ lúc nào. nên lựa chọn với hiphop chính là điều mà em cảm thấy mãn nguyện nhất."nếu không liều thì không thể ăn nhiều"bảo: khi về việt nam thì em cũng chỉ đi show thôi, với đứa bạn thân của em là smo, bạn đã giúp em rất nhiều. từ đó em cảm thấy mình trở nên mạnh mẽ và hoàn thiện bản thân hơn. em không trở về mỹ nữa.thùy minh: có khi nào em thấy thoải mái với bản thân em nhất không? vì nhạc của em chia ra rất nhiều thời kì, lúc đầu rất gắt gỏng, nhưng sau này thì lại thư giãn hơnbảo: oh haha em cũng đã có nghe lại mấy bài nhạc hồi trước, thì em nhìn nhận bản thân khi đó giống như một thằng nhóc "bực dọc với cuộc sống" ấy. thanh bảo của ngày trẻ và thanh bảo hiện tại đã trở thành hai con người khác nhau. vẫn là bảo đó, vẫn cá tính đó, nhưng em dần trưởng thành qua thời gian. em xem âm nhạc là nơi để em xả hết những tiêu cực thay vì nói ra bình thường. và "trầm cảm" đã đến với em, một thời gian dài.khi đó "trầm cảm" vẫn còn bị xem nhẹ và được mặc định chỉ là một căn bệnh bình thường. nhưng sức mạnh của "trầm cảm" kinh khủng hơn rất nhiều. em đã nhiều lần nghĩ đến cái chết, nhiều lần self-harm và nhiều lần ngã gục. nhạc rap là thứ duy nhất có thể cứu rỗi con người nhiều tổn thương như em, khi những cảm xúc đó được thả vào bài nhạc, em trở nên nhẹ nhàng và bình thản hơn rất nhiều.mặc dù bây giờ "trầm cảm" vẫn tồn tại vô hình.bảo: trầm cảm đã cho em thời gian để chiêm nghiệm lại mọi thứ. em nói chuyện với mẹ nhiều hơn, và gỡ được những vấn đề. thùy minh: khi đó em đã về việt nam rồi, cũng được ở cạnh mẹ, thế tại sao em vẫn bị mắc kẹt ở đáy biển đó? bảo: em đã từng nghĩ nếu em đạt được mục tiêu mà em đề ra thì sẽ rất vui, nhưng khi có rồi thì em lại cảm thấy "it's not enough" (chưa đủ). có thể do em có vấn đề với chính bản thân mình.bảo là một người theo chủ nghĩa hoàn hảo. khi đạt được thành công nào đó, em có xu hướng muốn làm cho những kế hoạch sắp tới phải tốt hơn, nên em đã tự mâu thuẫn với chính em, dẫn đến những struggle về tâm lý. em dần trở nên chán nản, bỏ bê bản thân trong một thời gian dài, ngủ nhiều hơn, lười biếng hơn. thế nên bảo đã tự ngồi lại nhận ra bản thân đang thật sự muốn gì và mất khá nhiều thời gian để học cách control (kiểm soát) cậu nhóc sôi nổi đó, gọi là inner child – đứa trẻ bên trong. và đứa trẻ đó rất cần sự vỗ về.nhưng đến bây giờ thì, vẫn chưa có ai control được cậu nhóc đó.kể cả thế anh.thùy minh: khoảnh khắc nào mà em quyết định bước ra khỏi đáy biển đó? điều gì đã kéo em lên khỏi cơn trầm cảm?bảo: em nghĩ nó khá mơ hồ. vì sau khi nói chuyện với mẹ, connect nhiều hơn với anh chị đồng nghiệp, và nhất là khi rap việt có mặt ở việt nam, mọi người cũng hay hỏi là "ồ, sao bray lại không xuất hiện?", "sao anh không ra nhạc?", kể từ đó thì em nhận ra được sự "công nhận ngầm" của mọi người và sự trông đợi quá lớn ấy, và nhìn lại những thành tích mà em có lại không match được với sự tung hô đó, em đã nghĩ rằng em có thể làm tốt hơn, nên em đã có động lực để chứng minh bản thân mình hơn.cậu nhóc thanh bảo vẫn ngày ngày chứng minh bản thân mình. một mặt tranh đấu với trầm cảm, một mặt thể hiện khả năng của em cho cả thế giới biết. hai phiên bản đó vẫn luôn tồn tại song song, và ngày càng định hình rõ ràng."hiphop saved my life"thế là cậu nhóc đó cứ thế mà bước đi,
một cách khẳng khái,
và không sợ nữa.---------------------------có vài chỗ không có thật nhé mặc dù mình dựa trên tư liệu trong have a sip, mình thêm thắt vào để phục vụ cho cốt truyện thôi, đừng đem ra ngoài nhe thui tui bị tế á 🥲.có lẽ tầm 2-3 chap là xong have a sip rồi ấy, và thêm 1 chap nữa sẽ qua reaction tập 2 nhó. bây giờ gần hết rap việt thì mình cày lại thui ko vde gì cả 😉à tối nay 21h anh neko reaction tập 15 á, có gì mn vào xem live trên tiktok nhoe, tui phải ráng viết lẹ để xem này =)))))
một cách khẳng khái,
và không sợ nữa.---------------------------có vài chỗ không có thật nhé mặc dù mình dựa trên tư liệu trong have a sip, mình thêm thắt vào để phục vụ cho cốt truyện thôi, đừng đem ra ngoài nhe thui tui bị tế á 🥲.có lẽ tầm 2-3 chap là xong have a sip rồi ấy, và thêm 1 chap nữa sẽ qua reaction tập 2 nhó. bây giờ gần hết rap việt thì mình cày lại thui ko vde gì cả 😉à tối nay 21h anh neko reaction tập 15 á, có gì mn vào xem live trên tiktok nhoe, tui phải ráng viết lẹ để xem này =)))))
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me