Bh Long Ta Bay Len
Trong màn đêm bầu trời trong thật đẹp, Phi Nhi đứng bên cạnh cửa sổ tại hành lang trong khách sạn, nhìn ra ngoài đêm đen, ngắm lên bầu trời đêm đầy ánh sao, nàng cũng không nhớ rõ ràng lắm là cái đồng thoại nào đã nói, nói là mỗi một vì sao ở trên trời là đại biểu cho một người ở trên mặt đất, trên trời có bao nhiêu ánh sao, trên mặt đất có bấy nhiêu người, mỗi một người đều có thuộc về ánh sao của riêng mình, nhưng mà Phi Nhi nhìn lên thật lâu, cũng không thể nhìn ra ngôi sao nào vốn thuộc về mình.Lâm Duệ rốt cục chuẩn bị về nhà, từ trong bao phòng của khách sạn đi ra, Trầm Tuấn Hùng dắt theo bàn tay của Lâm Duệ, đi ra ngoài, thần thái thân mật hơi nghiêng người, nói thầm bên tai Lâm Duệ, Lâm Duệ cau mày, bất mãn nói: “Anh đừng thường xuyên dính sát như vậy được không?” Trầm Tuấn Hùng nhưng lại cười nói: “Em Duệ, đêm khuya có thể hay không đừng về?”Lâm Duệ nhíu mày, nói: “Không được.” Lúc này đã đi tới bên ngoài khách sạn, tài xế của Lâm Duệ và Trầm Tuấn Hùng cũng đã đi lái xe tới đây, Trầm Tuấn Hùng vẫn là lôi kéo bàn tay của Lâm Duệ không buông tha, nói: “Em đang lo lắng cái gì? Chúng ta đã đính hôn rồi, coi như cha mẹ hiểu rõ cũng không phản đối chẳng hạn, hiện tại…”“Chính là em rất bảo thủ!” Lâm Duệ không kiên nhẫn ngắt lời của hắn, gọn gàng nói: “Em phản đối hành vi tình dục trước hôn nhân, một là anh kiên nhẫn chút, hoặc là chia tay.” Nàng đẩy ra bàn tay của Trầm Tuấn Hùng, đi đến xe của mình, Phi Nhi vội vàng mở ra cửa xe cho nàng. Lâm Duệ theo thói quen tiếp nhận Phi Nhi đưa tới khăn giấy, có chút nôn nóng lau tay, đem khăn giấy ném vào trong cái túi nhựa nhỏ mà Phi Nhi đang cầm.Lâm Duệ vẫn không nói gì, Phi Nhi nghe được đối thoại giữa Lâm Duệ cùng với Trầm Tuấn Hùng, bất quá cũng không có nói gì. Hai người vẫn trầm mặc, về đến trong nhà, vẫn như thường ngày giống nhau, Lâm Duệ vừa về tới gian phòng của mình, thì đá ra giày cao gót, bắt đầu cởi quần áo, Phi Nhi nhưng không có đi lấy áo ngủ cho nàng, mà là đi tới, yên lặng ôm lấy nàng.Lâm Duệ nhẹ nhàng nói: “Phi Nhi, làm sao vậy?” Phi Nhi không lên tiếng, chỉ hôn nàng, đầu lưỡi linh hoạt của nàng thực thuận lợi xâm nhập vô trong miệng Lâm Duệ, cuốn lên đầu lưỡi của Lâm Duệ, Lâm Duệ ôm lấy nàng, hôn trả lại. Phi Nhi rất nhanh liền mê say mê mẩn, hai gò má đỏ bừng, cúi đầu dùng đầu lưỡi liếm lên cần cổ Lâm Duệ, đầu lưỡi vô cùng linh hoạt của Phi Nhi, di động trên thân thể mỹ lệ của nàng.Hơi thở của Lâm Duệ dồn dập lên, thân thể có chút như nhũn ra, ôm Phi Nhi ngã xuống trên sofa kế bên. Phi Nhi vẫn còn dùng đầu lưỡi liếm lấy thân thể của nàng, liếm cánh tay của nàng, ngực của nàng, Lâm Duệ bắt đầu rên rỉ lên, đầu lưỡi mềm mại của Phi Nhi vô cùng linh hoạt giống như mang theo ma lực kích động lên mỗi một sợi dây thần kinh của Lâm Duệ.Đầu lưỡi của Phi Nhi có thể làm cho tảng đá cũng có thể động tình. Lâm Duệ thần trí mê ly, hưởng thụ lấy cảm giác vô cùng thoải mái này, trong đáy lòng nhưng dần dần hiện lên một tia không thoải mái, mà theo thân thể cảm giác càng phát ra mãnh liệt, những thứ không thoải mái này cũng bắt đầu dần dần lan rộng ra, đầu lưỡi Phi Nhi nhưng lại tại lúc này lướt qua bàn chân Lâm Duệ, ở tại trên mu bàn chân của nàng đánh một vòng.Mu bàn chân là chỗ có nhiều dây thần kinh nhất, cho nên cái chỗ này rất mẫn cảm, Lâm Duệ nhịn không được rên rỉ lên, Phi Nhi ngẩng đầu lên xem nàng, thấy nàng có vẻ thần trí mê ly, lại si mê cúi đầu xuống, nhưng mà Lâm Duệ tại lúc này đột nhiên đưa tay bắt lấy tay nàng, đem nàng kéo lại, Phi Nhi ngoài ý muốn ngã vào trong ngực của Lâm Duệ, Lâm Duệ xoay người nằm ở trên người nàng, ở tại bên tai nàng nói: “Thực thuần thục, thực khiến người vui vẻ, em đã luyện tập trên người của bao nhiêu người mới có thể thuần thục như vậy?”“A?” Phi Nhi sắc mặt chợt cứng lại, Lâm Duệ nhưng lại không nói thêm gì nữa, cúi thấp đầu hôn lên Phi Nhi, Phi Nhi ở trong môi hôn say lòng người, rất nhanh đều quên tất cả, cũng không suy nghĩ thêm nữa Lâm Duệ vừa rồi là làm gì?Lâm Duệ chính là kiếp số của Phi Nhi, Phi Nhi ở trước mặt nàng chỉ là một đứa ngốc, một con cừu non, Lâm Duệ có thể đối với nàng tùy tiện theo ý mình, mà nàng vẫn ngọt như đường.Nhưng cho dù là một người thật sự ngu ngốc, nàng vẫn có cảm giác đau đớn, lúc vô cùng thống khổ, vẫn có phản ứng căng thẳng. Những thứ đạo lý này Lâm Duệ không phải không hiểu rõ, chính là nàng bị Phi Nhi nuông chiều, hình thức chung đụng của hai người đã sớm định rồi, Lâm Duệ tác phong như cũ là làm theo ý của mình, thanh thản hưởng thụ lấy sự tốt đẹp của Phi Nhi.Ngày hôm nay Phi Nhi đi tới trong công ty, nhưng lại ngoài ý muốn gặp được Phí Tuyết, Phí Tuyết ngay tại trong văn phòng Lâm Duệ, hai người tựa hồ đang cải vã tranh giành cái gì, Phi Nhi nhìn không tới sắc mặt của Phí Tuyết, chỉ nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Duệ lạnh như băng đá sắp đông kết làm sương hoa.Một lát sau, Phí Tuyết đóng sầm cửa đi ra, Phi Nhi mơ hồ nghe được bà ta oán hận mắng một câu: “Lòng muông dạ thú.”Phi Nhi pha một ly café đem tới cho Lâm Duệ, nhìn thấy sắc mặt của Lâm Duệ lạnh như băng, thật cẩn thận nói: “Chị Duệ, làm sao vậy?” Lâm Duệ không nói gì, Phi Nhi thử dò xét hỏi: “Có phải hay không tới đòi tiền?”Lâm Duệ vẫn còn đang tức giận, căm giận nói: “Loại đàn bà này, cho bà ta tất cả địa cầu, bà ta cũng không thỏa mãn!” Phi Nhi liền đem cà phê đặt tại bên tay nàng, nói: “Chị uống café trước đi, con gái tức giận nhiều sẽ rất mau già nha.” Nàng đưa tay vỗ về giữa đôi lông mày của Lâm Duệ đang nhíu chặt, ôn nhu an ủi Lâm Duệ.Lâm Duệ nhưng vẫn là tức giận khó khăn bình tĩnh, Phi Nhi không khỏi hỏi nàng: “Chi tiêu của bà ta không phải đều cũng lấy từ chỗ của chú sao? Ngày hôm nay tại sao phải tìm chị để lấy?” Lâm Duệ căm giận nói: “Em có biết là một tháng bà ta chi tiêu có bao nhiêu sao? Trừ ra ba của chị cấp tiền cho bà ta, nguyên lai hàng năm bà ta cũng được chia hoa hồng, nhưng mà bây giờ số tiền kia đã không còn, nhà họ Lâm không phải nuôi không nổi bà ta, nhưng mà ba của chị nếu mà biết rằng bà ta coi tiền như giấy tung ra, ông ta cũng sẽ tức giận, cho nên bà ta không thể luôn đi tìm kiếm ba của chị lấy tiền, cãi nhau hoài bà ta cũng phiền, cho nên mới tìm chị.”Phi Nhi than thở một chút, nàng hiểu rõ bối cảnh gia đình của Phí Tuyết, người nghèo từ đầu đến đuôi. Kỳ thật người nghèo một chút thì không sao, chỉ sợ người nghèo chí ngắn, Phí Tuyết hiển nhiên chính là như vậy, gia đình nghèo túng thời thơ ấu tạo thành bà ta xem tiền tài méo mó, nếu không cũng không đi làm kỹ nữ. Mà phía sau bà ta còn có một đại gia đình rườm rà, trừ ra cha mẹ vẫn còn có một người em gái, hai người em trai.Hơn phân nửa tiền là Phí tuyết lấy đi nện vô trong cái nhà không đáy này, hiện tại người một đại gia đình cũng dựa vào bà ta nuôi, kỳ thật bà ta cũng là một người đáng thương hại, hơi có chút tiểu nhân đắc ý, người trong nhà đòi tiền chưa bao giờ cự tuyệt, thân tình? Nhưng thật ra là không có bao nhiêu, quan trọng là … Cảnh tượng đắc ý khi một số lớn tiền vung ra, ai bảo bà ta là một đứa bé ít được coi trọng nhất từ nhỏ đâu? Xem đi, hiện tại bà ta rốt cục nở mày nở mặt.Phi Nhi vô ý thức thuận miệng nói một câu: “Thật đáng thương.” Nàng là đang thương hại người đàn bà này đem mình cuốn vào trong hư vinh cùng dục vọng mà không thể tự thoát ra được. Nhưng là người nói vô ý, người nghe có tâm, Lâm Duệ quay đầu nhìn nàng, nói: “Em thực đồng tình bà ta?”Phi Nhi lập tức ý thức được mình nói sai, nhìn thấy ánh mắt Lâm Duệ lạnh lùng, khẩn trương nói: “Em không phải ý này.” Lâm Duệ vốn là đang nổi nóng, nghe được Phi Nhi vô ý thức một câu, càng thêm sôi gan. Phi Nhi khẩn trương vội vàng biện giải nói: “Em cũng không phải giúp bà ta nói chuyện, em chỉ là muốn. . . Chỉ là muốn, bà ta xuất thân vốn là không tốt, lại càng hư vinh…”“Cho nên em tìm được điểm giống nhau tại trên người bà ta, có cộng hưởng?” Lâm Duệ như trước nổi giận đùng đùng, đem một tập văn kiện trước mắt cầm lên lại ném trên bàn. Phi Nhi sắc mặt nhưng lại thay đổi, Lâm Duệ nghe theo nàng hồi lâu không nói lời nào, ngẩng đầu nhìn nàng, lúc này mới nhìn đến sắc mặt nàng có chút trắng bệch, Lâm Duệ lúc này mới ý thức được mình mới vừa nói cái gì.Nàng vội vàng nói: “Phi Nhi. . . .” Phi Nhi trong mắt cũng đã ngấn đầy nước mắt, nhìn thấy nàng nói: “Thì ra chị là nghĩ như vậy? Đêm qua chúng ta. . . . Chị khi làm có phải cũng nghĩ như vậy hay không?”Những lời này hỏi Lâm Duệ sửng sốt một hồi, nàng chột dạ, nàng không dám nhìn lên Phi Nhi hàm lệ ánh mắt, đúng lý hợp tình nói với nàng: “Chị không phải nghĩ như vậy.”Phi Nhi nhìn thấy có chút thất thố Lâm Duệ, xoay người ra khỏi phòng làm việc.Lâm Duệ chán nản đem mình ném vào trên ghế, có lẽ là chiếm hữu dục vọng quấy phá, có lẽ là cảm tình thích sạch sẽ, trong tiềm thức của nàng luôn luôn để ý quá khứ của Phi Nhi, chẳng qua lý trí nói cho nàng biết loại ý nghĩ này không đúng, bởi vì Phi Nhi là người bị hại, cảm tính nhưng lại không có cách nào tiếp nhận thân thể mỹ lệ của Phi Nhi từng là bị rất nhiều người đàn ông đụng qua, thậm chí trong đầu óc của Lâm Duệ có đôi khi còn có thể tưởng tượng ra rất nhiều trường hợp không chịu nổi.Phi Nhi mỹ lệ ôn thuận, cực kỳ ngượng ngùng mà trên chuyện tình dục lại có thể rất cởi mở — tương phản như vậy mang đến là trí mạng hấp dẫn. Lâm Duệ một bên hưởng thụ lấy Phi Nhi mang đến mất hồn kích thích, phát ra từ nội tâm cho rằng Phi Nhi càng là một vưu vật — nếu không nàng cũng không bị mê hoặc. Một bên lại để ý Phi Nhi ở trên chuyện tình dục hiểu biết rất nhiều, thật sâu căm hận lên những tên cặn bã đã dạy cho Phi Nhi những việc này.Nàng là bị Phi Nhi làm hư, đối tượng tức giận nếu như là Phi Nhi, nàng thực dễ dàng nói bừa, bởi vì nàng không có sợ, bất quá ngày hôm nay, nàng cũng cảm thấy được mình quả thật có chút quá mức.Lâm Duệ có chút tâm loạn, cũng vô tâm làm việc, ngẫm lại cảm thấy được cần nên đi an ủi Phi Nhi một chút, đã đi phòng làm việc của Phi Nhi, lại phát hiện Phi Nhi không có ở đó, hỏi những người khác, người khác cũng không biết Phi Nhi đã đi đâu. Lâm Duệ lập tức tâm hoảng ý loạn, vội vàng gọi điện thoại cho Phi Nhi, Phi Nhi bắt điện thoại, Lâm Duệ vội vàng hỏi: “Phi Nhi, em ở chỗ nào?”Trong điện thoại, truyền đến tiếng yếu ớt của Phi Nhi, nói: “Em đã về nhà, em có chút đau đầu, về nhà nghỉ ngơi một hồi.”Nghe được Phi Nhi tuy rằng khó chịu, nhưng cũng không có tức giận, Lâm Duệ thở dài nhẹ nhõm một hơi, bất quá trong lòng vẫn là có chút bất an, nói: “Ân, giữa trưa chị về coi em, em nghỉ ngơi thật tốt.”Phi Nhi đáp ứng cúp điện thoại, bình thường vào buổi trưa Lâm Duệ không quay về, ngày hôm nay đặc biệt trở về, xem một chút Phi Nhi, kết quả vẫn còn vận khí không tốt, bị kẹt xe, chờ đến khi về đến nhà, không sai biệt lắm đã đến thời gian trở về công ty đi làm.Chính là Lâm Duệ sau khi vào cửa, trong phòng ốc rất yên tĩnh, Phi Nhi không ở trong phòng khách, Lâm Duệ vì thế đi lên lầu, trực tiếp đã đi vô phòng của Phi Nhi, nàng cũng không có gõ cửa, lập tức đẩy cửa ra, nhìn thấy tình huống trước mắt, nhưng lại hoảng sợ đến nhảy dựng. Bức màn trong phòng ốc đều cũng kéo đến nghiêm nghiêm thực thực, Phi Nhi dựa theo bên giường ngồi ở trên sàn nhà, trên một cánh tay có một tầng chi chít dấu vết huyết châu, trong tay kia cầm một cây kim.Lâm Duệ chấn động, vội vàng qua, một phát bắt được bàn tay của Phi Nhi, nói: “Em làm cái gì vậy?” Phi Nhi hiển nhiên cũng lắp bắp kinh hãi, tưởng nghĩ rút lại cánh tay của mình, còn muốn dấu đi cây kim trong tay kia, nhưng đã không còn kịp rồi. Phi Nhi thất kinh nói: “Tại sao trở về lúc này?”Lâm Duệ nếu như không có bị kẹt xe, sớm đã trở về, nhưng là bởi vì kẹt xe đến muộn 30 – 40 phút. Phi Nhi dùng sức đem tay của mình rút lại, nói: “Em còn tưởng chị nói buổi trưa về bồi em, chỉ là tùy tiện nói ra dụ dỗ em mà thôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me