Bh Ma Mau Giet Xin Hay Yen Nghi
XIN HÃY YÊN NGHỈ#chap27 Cắt được phiền phức làm ba nàng của chúng ta thoải mái hẳn. Chạy xe sàn sàn gần nhau, Bích hỏi "Bọn mày xem còn cái đuôi con lợn nào nữa không?" Di cười đáp "Không. Tao chỉ thấy sau mông mày có cái đuôi cáo thôi." Bích cũng cười, nói đùa kiểu cà khịa "Mày muốn sex không con này?!" Nhi xen vào "Việc chính đi tụi bay, sắp đến nơi rồi."
Con đường lúc này không còn cảnh các phương tiện qua lại nhiều nữa, càng chạy tiếp càng vắng. Hai bên đường các ngôi nhà mọc xan xát, chủ yếu là nhà cấp bốn một tầng, nhà hai hoặc ba tầng cũng có nhưng ít và chật hẹp, cây cối thưa thớt.
Dừng tại đường bên phải, nhìn sang ven đường bên trái, họ thấy cái xe taxi chết tiệt của thằng khốn nạn bạo hành đang đỗ dọc ngay trước cánh cửa bằng gỗ cũ kỹ đóng im ỉm của căn nhà hai tầng rộng chừng chưa đến hai chục mét vuông. Hàng xóm xung quanh chủ yếu đều đã tắt đèn ngủ hết vì hiện tại gần 12 giờ khuya rồi, còn một cửa hàng nhỏ có ông già làm bơm vá sửa chữa xe đạp xe máy cũng đang dọn dẹp cất các thứ đồ dùng, không còn bất kỳ nhà nào sáng điện nữa. Nhờ mấy bóng đèn đường rải rác nên màn đêm mới không lấn át hoàn toàn khu phố này.
Hoàn cảnh thuận lợi, giờ giấc thuận tiện, ba cô dắt xe tới gần taxi, gạt chân trống rút chìa khóa, ai nấy đều đeo găng da màu đen. Bích mở cốp cầm mã tấu trong tay, Di tháo giấy bọc và kẹp kiếm ở nách, lấy luôn chìa ấy và bắt đầu chọc chọc ngoáy ngoáy vô ổ khóa cửa nhà (chỉ cần trong tay có miếng sắt be bé nào đấy là Di đủ khả năng mở được mọi loại khóa thông thường, những phi vụ trả thù hồi xưa của nhóm bầu tấu kiếm đều do cô mở cho phe mình xông vào triệt hạ đối thủ) Chưa đầy một phút sau ổ khóa đã vô tác dụng, đẩy cửa khẽ khàng ba nàng len lén đi vô.
Tạm hoãn bước chút xíu cho đôi mắt quen dần với bóng tối xong thì họ phát hiện cách không xa đấy là thằng khốn nạn nằm trên giường ngáy đều đều, dưới chân giường là bốn lon bia Hà Nội đã cạn, chai rượu đế 1,5 lít vơi hai phần ba, với một đĩa to đựng lạc luộc ăn dở gần hết, vỏ vứt lung tung ra đất. Trong nhà cũng đơn sơ ít đồ đạc, một tủ lạnh Toshiba cũ mèm, một tivi 14 inh bám đầy bụi và nứt màn hình. Buồng vệ sinh tắm táp ngay sát giường ngủ, cái tủ ghỗ kích thước bé bong tróc lớp sơn dùng để chứa quần áo. Gian bếp cũng nằm gần buồng vệ sinh luôn, mỗi lọ gia vị - chai nước mắm - chai dầu ăn hết nhẵn ở trên bệ. Bát đũa thằng này ăn xong từ sáng vẫn vứt nguyên si ở bồn không chịu rửa, nó chờ vợ con về làm tất tật.
Ba cô bước về phía giường, khinh bỉ căm ghét nhìn thằng súc vật. Bích lăm lăm mã tấu giơ lên chuẩn bị bổ xuống cái đầu chó thì chợt ngưng lại, suy nghĩ rằng thời điểm này con Nhi đang bị cảnh sát hình sự theo dõi, cô và Di cũng sẽ không tránh được tầm ngắm. Hiện tại chém giết thằng súc vật thì đơn giản nhưng quá trình phi tang sẽ tốn thời gian lắm, lúc bình thường thì còn đỡ chứ bây giờ con Nhi mà sơ sẩy dính tí máu vị trí nào đó trên người là càng tăng nguy cơ phán đoán nọ kia, đéo ổn. Huống chi khi chém thì đâu chỉ một hai giọt máu chẩy ra, cả đống tung tóe lau khó sạch và lâu, hiện trường cũng vì thế trở nên phức tạp, vụ sử bọn Yên Hùng Cuồng Lộ đủ rúng động dư luận xã hội rồi, nếu thêm mấy vụ đơn lẻ kiểu đâm chém nữa thì lực lượng chức năng sẽ càng gắt gao dốc hết quân số tuần tra bất ngờ các con phố hoặc lắp đặt thiết bị theo dõi an ninh ở mọi ngõ ngách thì hoạt động của nhóm bầu tấu kiếm sau này sẽ bị hạn chế rất nhiều, muốn tiêu diệt đứa cặn bã nào lại phải phục kích gần đó từ sớm, ra tay xong rút lui cũng khó khăn. Đặt trường hợp cả ba cô bị bắt giam, chị con Di chắc chắn sẽ nhập cuộc, đến lúc ấy thì máu nhuộm cả đất nước chỉ để cứu thoát ba nàng, người vô tội chịu vạ lây là điều nhóm bầu tấu kiếm chẳng hề mong muốn. Chỉ có cách tạo hiện trường tự tử không máu me cho thằng súc vật này thôi vậy.
Bích thủ thỉ tâm sự cho hai bạn biết. Nhi - Di nhìn nhau cũng gật đầu tán thành, họ luôn tin tưởng mọi suy luận của Bích. Cả ba nhất trí thực hiện vụ treo cổ tự tử cho thằng khốn nạn, dù trong cốp xe họ luôn sẵn dây thừng nhưng Bích bác bỏ bởi có dấu vân tay cả ba dính rồi, nên dùng thứ gì đó là vật dụng trong nhà sẽ bớt phiền phức hơn. Thế là Nhi - Di mò mẫm lục tìm khắp tầng một, Bích thì đứng canh lỡ thằng súc vật tỉnh thì đập cho nó ngất, thực ra nó đã quá say rồi nên dẫu ai đó hét bên tai cũng chả tỉnh nổi, âu cũng là điều may mắn cho phe ta.
Sau vài phút lục lọi, Di tìm thấy cuộn dây thừng dài cũ vứt tít dưới gầm tủ quần áo (thứ này dùng để buộc vào hông cho an toàn giúp thợ leo trèo lên xuống khi xây nhà từ khá lâu năm trước rồi, mà nhà này do bố mẹ thằng súc vật bỏ tiền xây chứ nó mất xu quái nào. Thằng khốn lông bông cưới được cô vợ hiền lành chịu khó thông qua mai mối giới thiệu, bố mẹ lại mua cho thằng khốn cái taxi để nó mưu sinh bởi trước hắn từng học lái xe. Thời gian sau thằng súc vật càng ngày càng ác ôn hết đánh đập vợ con lại hành hung bố mẹ đòi tiền tiêu sài, mấy năm sau hai ông bà uất ức quá sinh bệnh mà chết, thằng con dùng tiền phúng điếu ăn nhậu triền miên. Tuy lái taxi nhưng thái độ lếu láo khiến nhiều khách cực ghét dần dà chả còn ai gọi chở nữa, họa hoằn kiếm được người nơi xa nhỡ nhàng đường xá thì nó hét giá cao ngất ngưởng, đành bấm bụng trả cho đỡ phiền phức rồi cạch mặt cái taxi này suốt đời)
Dưới tầng một không có chỗ thắt cổ nên Nhi - Di đành dìu thằng khốn dậy, nó lè nhè "...Ờ...ăn tiếp đê...đưa bố mày tiền đây...vợ con thì phải hầu tao..." Bích cầm cuộn dây thừng, họ đi lên tầng hai.
Trên này có ban thờ di ảnh bố mẹ thằng súc vật, một cái thang xếp khá dài, một nhà vệ sinh, một chùm đèn treo chính giữa trên tường đã hỏng chưa thay, ngoài ra không còn gì khác nữa.
Bích xếp thang thành hình chữ A kê lại gần vị trí dưới chùm đèn, một đầu dây thừng thắt nút quanh cổ thằng khốn còn đầu kia cô quăng vút lên cho bám chắc qua chùm đèn, cô giữ chặt quấn vài vòng quanh tay. Xong xuôi Nhi - Di buông thằng chó nằm phịch ra nền đất, Bích nắm đầu dây trèo lên thang rồi nhẩy phắt xuống, theo đà đó thì thằng kia lập tức bị xiết cổ kéo tọt lên.
Nó đột ngột bừng tỉnh mở mắt trừng trừng do áp lực thiếu dưỡng khí, nhận thấy bản thân đang lơ lửng trên không chẳng có điểm tựa, ngột ngạt khó thở khủng khiếp, lại thấy trong nhà mình xuất hiện thêm ba cô gái xinh đẹp, hắn nhận ra Nhi là người đánh mình sáng nay. Nhi tươi cười vẫy tay chào.
Ba nàng hả lòng hả dạ chứng kiến cảnh thằng súc vật hai tay bấu chặt sợi dây quấn cổ trong vô vọng, đôi chân quẫy đạp liên hồi. Mắt trợn ngược trắng dã, mồm há to hít thở không được thè cả lưỡi, mặt đỏ tím tái do máu huyết bị chặn chẳng thể lưu thông, toàn thân rung bần bật, đau đớn kiệt quệ khoảng ba phút sau thì thả lỏng tay chân đung đưa qua lại, chính thức trở thành cái xác chết.
Giữ thêm hai phút nữa đề phòng, đảm bảo kẻ thủ ác đã tử vong thì Bích mới leo lên thang để buộc đầu dây cô đang giữ lên chùm đèn, buộc kỹ càng cẩn thận xong cô chửi vào bản mặt kia "Chết chưa con chó! Súc vật! Bạo hành cái địt cụ mày!" và lục túi quần nó moi ra chiếc Nokia đen trắng.
Bích trèo xuống, dùng máy đó bấm gọi cho người vợ đang ở viện, khi đầu máy cất lên tiếng "📱A lô📱" đầy lo lắng sợ hãi thì Bích liền giả giọng thằng súc vật "📱Anh xin lỗi em và con. Anh là thằng chồng thằng cha khốn nạn. Anh không còn mặt mũi nào để nhìn mọi người nữa. Xe của anh em hãy bán đi mà lấy tiền trang trải cuộc sống. Đừng tha thứ cho anh, em và con phải sống tốt nhé...📱" rồi tắt máy luôn mặc kệ người vợ hoang mang khó hiểu. Bích quẳng điện thoại lên cao, rơi tự do văng cả cục pin 850mah, coi như sau khi gọi xong hắn ném điện thoại rồi treo cổ.
Di xô đổ thang phát ra âm thanh hơi lớn, coi như đề phòng nhỡ có hàng xóm nào quanh đây còn thức, để họ nghe tiếng thang đổ, ví dụ cảnh sát có hỏi thì họ sẽ khai cho trùng khớp với quá trình cuộc gọi điện lẫn thời gian tử vong phù hợp thời gian đổ thang. Những chỗ ba nàng lục lọi cũng được sắp xếp gọn như cũ.
Nhiệm vụ hoàn tất, rút lui thôi.
Di trổ tài đứng ngoài mà vẫn vặn khóa được bên trong, chắc mai kia vợ con về rồi, họ sẽ vui mừng ra sao khi trông thấy món quà tự do mà nhóm bầu tấu kiếm để lại nhỉ, à mà ngoài mặt họ vẫn nên tỏ vẻ buồn rầu chút tránh miệng đời thị phi.
Ba nàng dắt xe một đoạn khá xa rồi mới leo lên yên ngồi, rồ động cơ, SH - Atila - Yamaha chạy bon bon rời khỏi con phố nọ.
Trong căn nhà kia trên tầng hai, cái xác vẫn còn đung đưa khe khẽ. Di ảnh bố mẹ hắn nhìn thằng con chốn dương gian vì tội lỗi nặng nề mà bị tiêu diệt, chắc dưới cõi âm họ cũng phiền muộn lắm, không giậy được con thì đành để người đủ khả năng trừng trị, ba cô gái ấy là những nữ anh hùng vô giá trong cuộc đời bất ổn này.
Trời mù, nhân quả liệt. Vậy thì hãy để nhóm bầu tấu kiếm thực thi công đạo. Nhi - Bích - Di sẽ là QUAN TÒA CỦA THẾ GIỚI NGẦM trong tương lai.
...
🎵...chặng đường nào trải bước trên hoa hồng 🎵 bàn chân cũng thẫm đau vì những mũi gai 🎵 đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió🎵 lời hứa ghi trong tim mình 🎵 vẫn bước đi hiên ngang đầu ngẩng cao...🎵😎😎😎😎
Con đường lúc này không còn cảnh các phương tiện qua lại nhiều nữa, càng chạy tiếp càng vắng. Hai bên đường các ngôi nhà mọc xan xát, chủ yếu là nhà cấp bốn một tầng, nhà hai hoặc ba tầng cũng có nhưng ít và chật hẹp, cây cối thưa thớt.
Dừng tại đường bên phải, nhìn sang ven đường bên trái, họ thấy cái xe taxi chết tiệt của thằng khốn nạn bạo hành đang đỗ dọc ngay trước cánh cửa bằng gỗ cũ kỹ đóng im ỉm của căn nhà hai tầng rộng chừng chưa đến hai chục mét vuông. Hàng xóm xung quanh chủ yếu đều đã tắt đèn ngủ hết vì hiện tại gần 12 giờ khuya rồi, còn một cửa hàng nhỏ có ông già làm bơm vá sửa chữa xe đạp xe máy cũng đang dọn dẹp cất các thứ đồ dùng, không còn bất kỳ nhà nào sáng điện nữa. Nhờ mấy bóng đèn đường rải rác nên màn đêm mới không lấn át hoàn toàn khu phố này.
Hoàn cảnh thuận lợi, giờ giấc thuận tiện, ba cô dắt xe tới gần taxi, gạt chân trống rút chìa khóa, ai nấy đều đeo găng da màu đen. Bích mở cốp cầm mã tấu trong tay, Di tháo giấy bọc và kẹp kiếm ở nách, lấy luôn chìa ấy và bắt đầu chọc chọc ngoáy ngoáy vô ổ khóa cửa nhà (chỉ cần trong tay có miếng sắt be bé nào đấy là Di đủ khả năng mở được mọi loại khóa thông thường, những phi vụ trả thù hồi xưa của nhóm bầu tấu kiếm đều do cô mở cho phe mình xông vào triệt hạ đối thủ) Chưa đầy một phút sau ổ khóa đã vô tác dụng, đẩy cửa khẽ khàng ba nàng len lén đi vô.
Tạm hoãn bước chút xíu cho đôi mắt quen dần với bóng tối xong thì họ phát hiện cách không xa đấy là thằng khốn nạn nằm trên giường ngáy đều đều, dưới chân giường là bốn lon bia Hà Nội đã cạn, chai rượu đế 1,5 lít vơi hai phần ba, với một đĩa to đựng lạc luộc ăn dở gần hết, vỏ vứt lung tung ra đất. Trong nhà cũng đơn sơ ít đồ đạc, một tủ lạnh Toshiba cũ mèm, một tivi 14 inh bám đầy bụi và nứt màn hình. Buồng vệ sinh tắm táp ngay sát giường ngủ, cái tủ ghỗ kích thước bé bong tróc lớp sơn dùng để chứa quần áo. Gian bếp cũng nằm gần buồng vệ sinh luôn, mỗi lọ gia vị - chai nước mắm - chai dầu ăn hết nhẵn ở trên bệ. Bát đũa thằng này ăn xong từ sáng vẫn vứt nguyên si ở bồn không chịu rửa, nó chờ vợ con về làm tất tật.
Ba cô bước về phía giường, khinh bỉ căm ghét nhìn thằng súc vật. Bích lăm lăm mã tấu giơ lên chuẩn bị bổ xuống cái đầu chó thì chợt ngưng lại, suy nghĩ rằng thời điểm này con Nhi đang bị cảnh sát hình sự theo dõi, cô và Di cũng sẽ không tránh được tầm ngắm. Hiện tại chém giết thằng súc vật thì đơn giản nhưng quá trình phi tang sẽ tốn thời gian lắm, lúc bình thường thì còn đỡ chứ bây giờ con Nhi mà sơ sẩy dính tí máu vị trí nào đó trên người là càng tăng nguy cơ phán đoán nọ kia, đéo ổn. Huống chi khi chém thì đâu chỉ một hai giọt máu chẩy ra, cả đống tung tóe lau khó sạch và lâu, hiện trường cũng vì thế trở nên phức tạp, vụ sử bọn Yên Hùng Cuồng Lộ đủ rúng động dư luận xã hội rồi, nếu thêm mấy vụ đơn lẻ kiểu đâm chém nữa thì lực lượng chức năng sẽ càng gắt gao dốc hết quân số tuần tra bất ngờ các con phố hoặc lắp đặt thiết bị theo dõi an ninh ở mọi ngõ ngách thì hoạt động của nhóm bầu tấu kiếm sau này sẽ bị hạn chế rất nhiều, muốn tiêu diệt đứa cặn bã nào lại phải phục kích gần đó từ sớm, ra tay xong rút lui cũng khó khăn. Đặt trường hợp cả ba cô bị bắt giam, chị con Di chắc chắn sẽ nhập cuộc, đến lúc ấy thì máu nhuộm cả đất nước chỉ để cứu thoát ba nàng, người vô tội chịu vạ lây là điều nhóm bầu tấu kiếm chẳng hề mong muốn. Chỉ có cách tạo hiện trường tự tử không máu me cho thằng súc vật này thôi vậy.
Bích thủ thỉ tâm sự cho hai bạn biết. Nhi - Di nhìn nhau cũng gật đầu tán thành, họ luôn tin tưởng mọi suy luận của Bích. Cả ba nhất trí thực hiện vụ treo cổ tự tử cho thằng khốn nạn, dù trong cốp xe họ luôn sẵn dây thừng nhưng Bích bác bỏ bởi có dấu vân tay cả ba dính rồi, nên dùng thứ gì đó là vật dụng trong nhà sẽ bớt phiền phức hơn. Thế là Nhi - Di mò mẫm lục tìm khắp tầng một, Bích thì đứng canh lỡ thằng súc vật tỉnh thì đập cho nó ngất, thực ra nó đã quá say rồi nên dẫu ai đó hét bên tai cũng chả tỉnh nổi, âu cũng là điều may mắn cho phe ta.
Sau vài phút lục lọi, Di tìm thấy cuộn dây thừng dài cũ vứt tít dưới gầm tủ quần áo (thứ này dùng để buộc vào hông cho an toàn giúp thợ leo trèo lên xuống khi xây nhà từ khá lâu năm trước rồi, mà nhà này do bố mẹ thằng súc vật bỏ tiền xây chứ nó mất xu quái nào. Thằng khốn lông bông cưới được cô vợ hiền lành chịu khó thông qua mai mối giới thiệu, bố mẹ lại mua cho thằng khốn cái taxi để nó mưu sinh bởi trước hắn từng học lái xe. Thời gian sau thằng súc vật càng ngày càng ác ôn hết đánh đập vợ con lại hành hung bố mẹ đòi tiền tiêu sài, mấy năm sau hai ông bà uất ức quá sinh bệnh mà chết, thằng con dùng tiền phúng điếu ăn nhậu triền miên. Tuy lái taxi nhưng thái độ lếu láo khiến nhiều khách cực ghét dần dà chả còn ai gọi chở nữa, họa hoằn kiếm được người nơi xa nhỡ nhàng đường xá thì nó hét giá cao ngất ngưởng, đành bấm bụng trả cho đỡ phiền phức rồi cạch mặt cái taxi này suốt đời)
Dưới tầng một không có chỗ thắt cổ nên Nhi - Di đành dìu thằng khốn dậy, nó lè nhè "...Ờ...ăn tiếp đê...đưa bố mày tiền đây...vợ con thì phải hầu tao..." Bích cầm cuộn dây thừng, họ đi lên tầng hai.
Trên này có ban thờ di ảnh bố mẹ thằng súc vật, một cái thang xếp khá dài, một nhà vệ sinh, một chùm đèn treo chính giữa trên tường đã hỏng chưa thay, ngoài ra không còn gì khác nữa.
Bích xếp thang thành hình chữ A kê lại gần vị trí dưới chùm đèn, một đầu dây thừng thắt nút quanh cổ thằng khốn còn đầu kia cô quăng vút lên cho bám chắc qua chùm đèn, cô giữ chặt quấn vài vòng quanh tay. Xong xuôi Nhi - Di buông thằng chó nằm phịch ra nền đất, Bích nắm đầu dây trèo lên thang rồi nhẩy phắt xuống, theo đà đó thì thằng kia lập tức bị xiết cổ kéo tọt lên.
Nó đột ngột bừng tỉnh mở mắt trừng trừng do áp lực thiếu dưỡng khí, nhận thấy bản thân đang lơ lửng trên không chẳng có điểm tựa, ngột ngạt khó thở khủng khiếp, lại thấy trong nhà mình xuất hiện thêm ba cô gái xinh đẹp, hắn nhận ra Nhi là người đánh mình sáng nay. Nhi tươi cười vẫy tay chào.
Ba nàng hả lòng hả dạ chứng kiến cảnh thằng súc vật hai tay bấu chặt sợi dây quấn cổ trong vô vọng, đôi chân quẫy đạp liên hồi. Mắt trợn ngược trắng dã, mồm há to hít thở không được thè cả lưỡi, mặt đỏ tím tái do máu huyết bị chặn chẳng thể lưu thông, toàn thân rung bần bật, đau đớn kiệt quệ khoảng ba phút sau thì thả lỏng tay chân đung đưa qua lại, chính thức trở thành cái xác chết.
Giữ thêm hai phút nữa đề phòng, đảm bảo kẻ thủ ác đã tử vong thì Bích mới leo lên thang để buộc đầu dây cô đang giữ lên chùm đèn, buộc kỹ càng cẩn thận xong cô chửi vào bản mặt kia "Chết chưa con chó! Súc vật! Bạo hành cái địt cụ mày!" và lục túi quần nó moi ra chiếc Nokia đen trắng.
Bích trèo xuống, dùng máy đó bấm gọi cho người vợ đang ở viện, khi đầu máy cất lên tiếng "📱A lô📱" đầy lo lắng sợ hãi thì Bích liền giả giọng thằng súc vật "📱Anh xin lỗi em và con. Anh là thằng chồng thằng cha khốn nạn. Anh không còn mặt mũi nào để nhìn mọi người nữa. Xe của anh em hãy bán đi mà lấy tiền trang trải cuộc sống. Đừng tha thứ cho anh, em và con phải sống tốt nhé...📱" rồi tắt máy luôn mặc kệ người vợ hoang mang khó hiểu. Bích quẳng điện thoại lên cao, rơi tự do văng cả cục pin 850mah, coi như sau khi gọi xong hắn ném điện thoại rồi treo cổ.
Di xô đổ thang phát ra âm thanh hơi lớn, coi như đề phòng nhỡ có hàng xóm nào quanh đây còn thức, để họ nghe tiếng thang đổ, ví dụ cảnh sát có hỏi thì họ sẽ khai cho trùng khớp với quá trình cuộc gọi điện lẫn thời gian tử vong phù hợp thời gian đổ thang. Những chỗ ba nàng lục lọi cũng được sắp xếp gọn như cũ.
Nhiệm vụ hoàn tất, rút lui thôi.
Di trổ tài đứng ngoài mà vẫn vặn khóa được bên trong, chắc mai kia vợ con về rồi, họ sẽ vui mừng ra sao khi trông thấy món quà tự do mà nhóm bầu tấu kiếm để lại nhỉ, à mà ngoài mặt họ vẫn nên tỏ vẻ buồn rầu chút tránh miệng đời thị phi.
Ba nàng dắt xe một đoạn khá xa rồi mới leo lên yên ngồi, rồ động cơ, SH - Atila - Yamaha chạy bon bon rời khỏi con phố nọ.
Trong căn nhà kia trên tầng hai, cái xác vẫn còn đung đưa khe khẽ. Di ảnh bố mẹ hắn nhìn thằng con chốn dương gian vì tội lỗi nặng nề mà bị tiêu diệt, chắc dưới cõi âm họ cũng phiền muộn lắm, không giậy được con thì đành để người đủ khả năng trừng trị, ba cô gái ấy là những nữ anh hùng vô giá trong cuộc đời bất ổn này.
Trời mù, nhân quả liệt. Vậy thì hãy để nhóm bầu tấu kiếm thực thi công đạo. Nhi - Bích - Di sẽ là QUAN TÒA CỦA THẾ GIỚI NGẦM trong tương lai.
...
🎵...chặng đường nào trải bước trên hoa hồng 🎵 bàn chân cũng thẫm đau vì những mũi gai 🎵 đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió🎵 lời hứa ghi trong tim mình 🎵 vẫn bước đi hiên ngang đầu ngẩng cao...🎵😎😎😎😎
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me