LoveTruyen.Me

Bh My Love

Mỹ An quay đầu nhìn Nhã Ân cứ đi rề rề phía sau mình nghi hoặc hỏi: " Em làm sao vậy? "

Nhã Ân ngẩng đầu cười: " Có sao đâu a "

Mỹ An ôm một bụng nghi vấn, mở cửa ra, đột nhiên có thứ gì đó bay vào người nàng

" HAPPY BIRTHDAY TO YOU "

" HAPPY BIRTHDAY TO YOU "

" HAPPY BIRTHDAY TO YOU "

Mỹ An phủi mấy miếng giấy trên người, đôi mắt mở to hết cỡ: " Bà nội "

Nàng chạy đến ôm chầm lấy bà nội, ý cười xuất hiện trên khuôn mặt đầy nếp nhăn, bà nội vỗ vỗ lưng nàng: " Sinh nhật vui vẻ nhé Mỹ An "

Triệu ma ma đứng bên cạnh không khỏi thở dài: " Nó quên mẹ nó luôn rồi "

" Mẹ..." Mỹ An hướng đôi mắt vô tội về phía mẹ mình

Triệu ma ma xua tay: " Thôi thôi tui hiểu cô quá mà "

Cả nhà cười phá lên, Nhã Ân từ phía sau đi tới đội nón cho nhân vật chính, Mỹ An hít mũi, mắt đỏ hoen: " Mọi người tới thật đông đủ "

Nhã Ân xoa xoa gương mặt nàng: " Hôm nay là sinh nhật cô, không cho phép khóc "

Mỹ An gật đầu đi tới nhìn một bàn ăn phong phú, phải nói đúng hơn là một bàn tiệc, còn có cả rượu nữa, chỉ cần lướt ngang cũng biết là do người trong nhà làm chứ không phải mua ở ngoài, mắt nàng lại đỏ: " Con cảm ơn cả nhà "

Nhã Ân đẩy nàng đi tới chính giữa, cười nói: " Cô mau ước rồi thổi nến đi "

Mỹ An chắp tay, nhắm mắt lại sau đó vui vẻ thổi nến, Bảo Ngọc đưa quà cho nàng: " Món quà này là do chị và vợ chị chuẩn bị cho em đó, chúc em sinh nhật vui vẻ "

" Em cảm ơn chị Ngọc "

Tuấn Hoàng cũng đưa tới tay nàng một hộp quà: " Chúc chị hai sinh nhật vui vẻ "

" Cảm ơn em trai "

Nhã Ân kéo nàng ngồi xuống ghế còn mình ngồi bên cạnh gắp thức ăn cho nàng: " Không phải lúc nãy ở trên xe cô bảo đói sao? Cô ăn cái này đi "

Triệu ma ma vẻ mặt hâm mộ: " Tuổi trẻ a, thật hạnh phúc "

Triệu ba cũng gắp thức ăn cho Triệu ma ma, cười nói: " Tui với bà cũng hạnh phúc vậy "

Triệu ma ma chuyển sang vẻ mặt ghét bỏ: " Xê ra "

Những người còn lại đều bật cười, không khí ấm áp dần dần lan tỏa khắp căn nhà.

Đến khi ai về phòng nấy, Mỹ An từ đằng sau ôm lấy Nhã Ân đang chuẩn bị quần áo đi tắm, nàng thì thầm: " Có em thật tốt "

Nhã Ân xoay người đem nàng ôm vào lòng: " Đúng vậy, có em thật tốt "

Mỹ An bị chọc cho cười, ngẩng đầu nhìn cô: " Đáng ghét "

" Ha ha "

" Hôm nay cô vui lắm luôn " Mỹ An vùi mặt vào người cô

Nhã Ân hôn mái tóc nàng: " Em biết "

" Cô nghe mẹ nói là em liên lạc với mọi người đúng không? "

Nhã Ân gật đầu, Mỹ An ôm cô chặt hơn nữa: " Em đúng là một người yêu hoàn hảo "

Nhã Ân nhướn mày: " Đến bây giờ cô mới biết sao? "

" Xí "

Mỹ An hôn vào môi cô nhằm bịt kín cái miệng đáng ghét của người nọ, Nhã Ân làm sao dễ dàng buông tha, môi lưỡi quấn quýt, một đêm thật dài.

...

Ngày hôm sau, Nhã Ân cùng Mỹ An, Triệu ma ma, bà nội, chị Ngọc và vợ chị Ngọc đi mua sắm, sau đó cùng Triệu ba uống rượu chơi cờ, tiếp đến làm hướng dẫn viên du lịch cho Tuấn Hoàng

Cứ như vậy một tuần trôi qua, cuối cùng cũng phải đến công ty làm việc

Vẫn như thường lệ, một chủ tịch lạnh lùng ít nói, cô sải bước về phía trước, bắt gặp Tư Trân chạy về phía mình, âm thầm thở dài, người này còn chưa từ bỏ sao?

Lần này Tư Trân không tự tiện khoác tay Nhã Ân nữa, đứng ở khoảng cách nhất định nói: " Cả tuần nay chị không tới công ty, em lo lắm "

Nhã Ân nhàn nhạt nói: " Có chuyện gì không? "

Tư Trân thấy thái độ của cô có chút hòa nhã, ý cười càng lúc càng đậm: " Em muốn mời chị đi ăn trưa "

" Ngày mai em phải đi nước ngoài du học rồi, em chỉ muốn nói lời tạm biệt với tư cách là một người bạn, chị đừng từ chối nhé? " Tư Trân lộ ra vẻ mặt mong chờ cùng đáng thương

Những lời từ chối vừa định thốt ra lập tức nuốt vào miệng, cô xoa cằm, di chuyển sang một bên, móc điện thoại ra gọi vào một dãy số

" Sao đấy Nhã Ân? " chất giọng ngọt ngào của Mỹ An truyền vào tai cô, Nhã Ân nở nụ cười: " Tư Trân nói ngày mai cô ấy phải đi du học, muốn mời em ăn một bữa để nói lời tạm biệt, cô thấy thế nào? "

Người nọ trầm mặc 2 giây sau đó cô nghe thấy nàng đáp lại kèm theo một tiếng cười nhỏ: " Em cứ đi đi, không sao đâu "

Nhã Ân dạ một tiếng, tắt máy đi tới trước mặt Tư Trân: " Được rồi, cô nói địa điểm đi, tôi sẽ tự đến "

Tư Trân vui vẻ nói: " Được, em ở nhà hàng BL chờ chị "

Đôi mắt chợt lóe sáng khi nghe đến tên của nhà hàng, Nhã Ân gật đầu đi vào công ty

Sắp xếp văn kiện gọn gàng, Nhã Ân nhìn đồng hồ, thấy đã tới giờ hẹn liền đứng dậy bước ra khỏi phòng làm việc

Trợ lý thấy Nhã Ân ra hiệu lập tức cho xe chạy đi, cô nhìn nhà hàng trước mặt, môi khẽ cong, mở cửa bước vào, một nhân viên hỏi: " Cô có phải là cô Nhã Ân không ạ? "

" Là tôi "

" Mời cô đi hướng này "

Đi theo nam nhân viên lên lầu sau đó đi tới một căn phòng, Nhã Ân thấy Tư Trân mặc một chiếc váy màu trắng ngồi trên ghế, vừa thấy cô lập tức đứng dậy: " Chị tới rồi "

Nhã Ân gật đầu ngồi đối diện với Tư Trân, Tư Trân cười ngọt ngào: " Chị muốn ăn gì? "

" Cho tôi món này và món này " Nhã Ân chỉ tay vào menu

Phục vụ ghi chép sau đó nói: " Quý khách vui lòng chờ một chút "

Phục vụ rời đi, Tư Trân mở miệng nói: " Em còn tưởng chị không đến "

" Tôi không phải người thất hứa " Nhã Ân uống miếng nước lại thấy nụ cười ẩn ý của Tư Trân

" Cảm ơn chị "

Nhã Ân gật đầu cũng không nói thêm câu nào, Tư Trân nghẹn nửa ngày mới nói tiếp: " Chị thật sự không thích em chút nào sao? "

" Xin lỗi, tôi đã có vợ " nhắc tới vấn đề này, Nhã Ân giọng điệu có chút lạnh lẽo

Tư Trân khẽ cười: " Em đã hiểu "

Phục vụ đem món ăn lên, Nhã Ân chậm rãi thưởng thức, nhất thời trong phòng chỉ còn tiếng va chạm của đồ vật, Nhã Ân ăn được phân nửa đột nhiên cảm thấy có chút không đúng, cả người nóng một cách kì lạ, cô nâng mắt, Tư Trân đang nhìn chằm chằm vào cô, đôi mắt chứa đầy tiếu ý

Nhã Ân thông suốt, nhanh tay móc điện thoại trong túi quần ra gửi tin nhắn cho trợ lý, lúc này Tư Trân đứng dậy đi về phía cô, vuốt ve gương mặt cô

Nhã Ân áp chế sự bức bối trong lòng, cười lạnh: " Tôi nghĩ rằng chúng ta có thể làm bạn, không ngờ cô còn dám dùng chiêu này với tôi "

Đối với việc bị Nhã Ân phát hiện, Tư Trân không lấy làm lạ, giọng điệu thản nhiên, bàn tay di chuyển xuống cái cổ trắng ngần của người đang ngồi trên ghế: " Nếu chị đồng ý làm người yêu em thì em cũng đã không dùng kế sách này "

Một phát bắt trúng bàn tay ma quái của người nọ, Nhã Ân lạnh lùng nói: " Cô tưởng tôi là kẻ đần sao? "

Dứt lời, cô đứng dậy toan bước ra ngoài nhưng cửa lại bị khóa chặt, cô có kéo mạnh cỡ nào cũng không mở được, Tư Trân ở phía sau bật cười: " Không cần phí sức, em đã kêu người khóa cửa rồi "

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me