Bhtt Cuu Vy Ho Ly Phac Thai Anh X Lap Le Sa
Binh lính bên trong nghe động tĩnh đã chuẩn bị sẵn, nàng vừa mở cửa ra thì ngàn mũi đao chĩa về nàng."Hoàng thượng có lệnh, ai xông vào sẽ bị xử tử!!""Thử giết ta xem??"- Lệ Sa nói vẻ thách thức xông lênNàng còn chả tốn tí sức nào, quơ tay qua một cái. Bọn lính văng ra tứ tung. Nàng không muốn đôi co đánh nhau, chỉ muốn nhanh gọn đi cứu Thái Anh. Lệ Sa đi vào trong lớn tiếng gọi:"Thái Anh..."Lệ Sa đi sâu vào trong một chút thì mới nhìn thấy Thái Anh. Nàng mừng rỡ vì Thái Anh không sao. Lập tức chạy lại định mở dây trói. Vừa mở trói cho Thái Anh xong thì nàng đã đánh liên tiếp vào người Lệ Sa:"CÚT...TA KHÔNG CẦN NGƯƠI, MAU BIẾN ĐI"Lệ Sa hơi sững người nghe lại lần nữa, Thái Anh nói:"Ngươi mau cút khỏi đây, ngươi tới đây làm gì? Ta không cần ngươi cứu. Mau đi đi""Nàng nói gì vậy?"- Lệ Sa chưa hiểu chuyện gì xảy ra, cứ liên tục Thái Anh đẩy ra"Ta không cần ngươi cứu, mau cút khỏi đây cho ta. Ta không yêu ngươi nữa, đồ yêu quái đáng ghét!!"- Thái Anh cố gắng đuổi Lệ Sa điLệ Sa đứng trơ ra đó nhìn Thái Anh mắng nhiếc mình, cuối cùng Thái Anh vung tay đánh vào mặt Lệ Sa một cái. Cái đánh này thật sự mạnh...nó như đánh thẳng vào con tim của Lệ Sa vậy, đánh thẳng vào tâm can của nàng, đánh thẳng vào sự lo lắng mấy hôm nay của nàng dành cho Thái Anh.Lệ Sa nhìn xuống chân của Thái Anh, chỉ toàn máu, đỏ thẳm ra cả vải và y phục. "Chân...chân nàng?? Chân nàng sao vậy?""Mặc kệ ta..."- Thái Anh dù không còn sức nhưng vẫn cố gượng nói lạnh lùng"Sao nàng lại như vậy với ta??""Ta không có yêu ngươi. Đến nước này ta sẽ nói thật với ngươi luôn. Chính ngươi hại ta ra nông nỗi này, tới chân cũng bị phế. Ta hận ngươi, TA ƯỚC CHƯA BAO GIỜ GẶP NGƯƠI, TA GHÉT NGƯƠI!!"- Thái Anh đã cố kìm nước mắt để nói ra câu nàyLệ Sa nghe xong chân bước không vững, gương mặt như mất máu tái xanh:"Nàng nói gì vậy? Sao lại hận ta?? Nàng vừa nói hận ta sao??""Phải, ta hận ngươi. Ngươi mau cút đi cho ta. CÚT"Lệ Sa lo lắng mấy ngày nay đến độ không ăn không uống tới đây cứu Thái Anh. Để rồi nhận lại chỉ là một chữ "Cút" và một chữ "Hận"?! Có đáng không? Lệ Sa thoáng chốc đầu não như tê liệt, trái tim tích tụ tà đạo và thù hận vì mấy lời lẽ tổn thương kia. Nàng hận kẻ khiến cho Thái Anh ra nông nỗi này, nàng hận bản thân không cứu được Thái Anh sớm hơn. Lệ Sa khụy xuống đất, nàng hét lớn đau đớn:"Aaaaaaaaaaaaaaa"Thái Anh nhìn Lệ Sa trước mặt, không thể chạm cũng không thể ôm lấy người mình yêu. Mà bản thân lại là người khiến Lệ Sa như vậy. Trong khoảnh khắc, tóc nàng bạc trắng. Mái tóc Thái Anh trắng toát không còn chút màu đen!! Còn Lệ Sa quỳ dưới đất khóc thút thít, nàng đau khổ không nói nên lời. Rồi nàng ngẩng mặt lên, đôi mắt Hồ ly từ màu vàng ánh kim đã chuyển đổi. Tròng trắng hóa đen, tròng đen hóa đỏ!! Trông thật đáng sợ!!
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me