LoveTruyen.Me

Bhtt Edit Ty Ty Cua Ban Trai Minh Da

Trình Nặc lại mời Lâm Thiều đi ăn bữa tiệc lớn, tuy rằng không phải là buffet hải sản lần trước kia, nhưng bữa tiệc lớn lần này cũng không rẻ. Lâm Thiều xem thực đơn, không rẻ, dù sao nàng cũng thuộc đảng học sinh chưa tốt nghiệp hoàn toàn không trả nổi. Lâm Thiều liền chọn cà ri tôm không tính là quá đắt, cũng không tính là rẻ, ba bốn món khác đều là Trình Nặc chọn.

"Tỷ tỷ, lần sau tuỳ tiện một chút là được rồi, không cần tốt như vậy." Lâm Thiều nhỏ giọng nói, nàng vẫn là quen mức giá của học sinh, nếu mỗi lần đều ăn tốt như vậy, lần sau nàng cũng không dám đi, ngẫu nhiên ăn một hai bữa, nàng đã thực thoả mãn.

Kỳ thật bữa cơm này ở trong mắt Trình Nặc, cũng chỉ là tiêu chuẩn tuỳ tiện, bất quá nghĩ đến Lâm Thiều vẫn còn là học sinh.

"Được a, lần sau để em đề cử, cho nên có đề cử nào tốt sao?" Trình Nặc rất phối hợp với Lâm Thiều nói.

"Gần trường học chúng em mỹ thực khá nhiều, vừa rẻ vừa ăn ngon, còn đa dạng nhiều loại, ăn một tuần cũng không hết, hận không thể có hai cái dạ dày......" Lâm Thiều vừa nói đến mỹ thực gần trường liền hưng phấn, nàng không yêu mua quần áo mới, không mua đồ trang điểm, sinh hoạt phí của nàng cơ bản đều tiêu tốn trên đồ ăn, may mà nàng ăn không mập. Các bạn nữ cùng ký túc xá của nàng, hoặc là sợ béo phì, hoặc là đang túng quẫn vì mua quần áo và mấy đồ khác, số lần có thể cùng nàng đi ra ngoài ăn không nhiều lắm, cho nên Trình Đông nói là bạn trai nàng, xác thật càng giống anh em, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau chơi game.

Trình Nặc liền mỉm cười nhìn Lâm Thiều nói, Lâm Thiều nói đến hứng thú bừng bừng, hơn nữa khi nàng nói chuyện luôn cho nàng một loại cảm giác rất thú vị, thời điểm không thẹn thùng tốc độ nói chuyện thực mau, dùng từ thú vị, ngôn ngữ cơ thể cũng thực sinh động, cảm giác lông mày, đôi mắt đều đang phối hợp nàng diễn tả.

Lâm Thiều nói một hồi lâu, phát hiện Trình Nặc đang hàm chứa mỉm cười lắng nghe, nhưng vẫn không có phụ hoạ, mà mình tựa như người lảm nhảm nói không ngừng. A, không cẩn thận một cái, liền bại lộ bản tính mình lảm nhảm cùng tham ăn! Vì thế Lâm Thiều nhanh chóng cầm lấy cái ly, mượn động tác uống nước chanh, ngừng tiếp tục nói chuyện thao thao bất tuyệt.

"Nói làm chị rất muốn thử qua hết một lần, lần sau em dẫn chị đi được không?" Lúc này Trình Nặc vẻ mặt chờ mong hỏi.

Kỳ thật Lâm Thiều không biết Trình Nặc là thực sự có hứng thú, hay là vì phối hợp với mình, dù sao mặc kệ là loại nào, Lâm Thiều vẫn cảm thấy EQ Trình Nặc thật là rất cao.

"Chỉ cần tỷ tỷ có hứng thú thì không thành vấn đề." Lâm Thiều trả lời, bất quá không thể không nói, sau khi nói một đống chuyện, trong lòng Lâm Thiều cảm giác tự tại hơn nhiều, nghĩ thầm, chẳng lẽ lần trước cảm thấy không được tự nhiên, là bởi vì không nói lời nào, nghẹn khuất?

Lúc này, đồ ăn các nàng chọn liên tục bưng lên, đều là dùng tô cùng đĩa rất lớn để đựng, thoạt nhìn phân lượng cũng có đủ, Lâm Thiều nghĩ thầm lần này vì nguyên tắc không lãng phí đồ ăn, bản thân mình rốt cuộc có thể ăn no rồi. Bất quá Trình Nặc chưa động đũa, Lâm Thiều cũng không dám động đũa.

"Ăn đi." Trình Nặc ôn nhu nói.

Lâm Thiều lúc này mới động đũa, nàng dùng muỗng múc một miếng cà ri, rưới lên cơm, trộn cơm. Ô ô, ăn ngon đến phát khóc. Đại khái là cảm giác Trình Nặc sẽ không quá để ý ăn nhiều hay không, cho nên lần này Lâm Thiều dứt khoát buông thả mà ăn, rốt cuộc buffet hải sản lần trước không ăn no, cho tới hôm nay vẫn còn đang hối hận đây!

Trình Nặc nhìn Lâm Thiều ăn đến bộ dáng vừa hạnh phúc vừa thoả mãn, bản thân cũng theo mà ăn tốt hơn.

"Lâm Thiều!" Thời điểm ăn được hai phần ba, Trình Nặc đột nhiên gọi Lâm Thiều.

"A?" Lâm Thiều ngẩng đầu thấy Trình Nặc nhìn chằm chằm vào mình, Lâm Thiều nhìn đôi mắt thâm thuý xinh đẹp kia của Trình Nặc, còn có khuôn mặt cực xinh đẹp kia, mạc danh có chút khẩn trương. Đúng lúc này, Trình Nặc đột nhiên vươn bàn tay được tu bổ móng tay đến thập phần sạch sẽ chỉnh tề kia, tựa hồ như muốn sờ mình.

Quả nhiên như Lâm Thiều mong muốn, bàn tay Trình Nặc qua đây, khoảng cách đến mặt nàng càng ngày càng gần, Lâm Thiều có loại tim đập thất thường, trong khẩn trương lại có loại mạc danh chờ mong. Tay nàng thật sự hướng về phía mặt nàng, nhưng chỉ nhẹ nhàng chạm một cái, rồi lập tức rời đi.

"Hạt cơm dính lên mặt." Trình Nặc giải thích cho hành động của mình.

Oanh! Lâm Thiều cảm giác bị bom nổ trúng, mặt nàng đã nóng cháy, nàng muốn đào hố chết cho rồi! Giờ phút này mặt nàng đỏ đến như đít khỉ, ăn cơm dính lên mặt, chuyện mất mặt như vậy, vì cái gì một hai phải phát sinh ở trước mặt Trình Nặc! Loại chuyện này, chỉ xứng diễn ra ở trước mặt cẩu Đông, trước mặt Trình Nặc, ô ô, nàng thật sự rất muốn chết! Giờ phút này nàng lại không dám nhìn Trình Nặc, chỉ cảm thấy cơm đều không còn ngon, bất quá ăn cũng không sai biệt lắm rồi.

Trình Nặc thấy Lâm Thiều đỏ bừng đầy mặt, cảm thấy bản thân mình dường như có chút xấu xa, trên mặt Lâm Thiều kỳ thật không có hạt cơm, mình chính là cố ý trêu nàng.

"Cái kia...... A Đông đều đã cùng chị nói đi, em đây một chút đều không thục nữ, còn thực thô lỗ, tính tình táo bạo...." Lâm Thiều hiện tại chỉ nghĩ bất chấp tất cả, rốt cuộc nếu hiện tại nàng muốn vượt qua xấu hổ trong lòng, không có gì có thể giải trừ xấu hổ trong nội tâm mình tốt hơn so với tự bôi xấu.

"Em ấy nói như thế nào, chị cảm thấy không quan trọng, chị chỉ tin những gì chị nhìn thấy, chị nhìn Lâm Thiều cũng không giống như em ấy nói." Trình Nặc nhìn Lâm Thiều ngữ khí nghiêm túc nói.

Lâm Thiều nghe Trình Nặc nói như vậy, trong lòng có chút cảm động, tỷ tỷ này, thật sự rất rất tốt a! Nói chuyện cũng như vậy.

"Kỳ thật, em ấy cũng không có hoàn toàn nói sai, tính tình em cũng không không tốt, còn thực thô lỗ, một chút cũng không thục nữ, còn rất tham ăn...." Lâm Thiều quyết định nói rõ, rốt cuộc nàng xác thực không thích hợp để giả bộ, vẫn là quyết định tự mình lấy chân thật đối mặt Trình Nặc.

"Đó là bởi vì em ấy quá thô lỗ, giữa người và người khi ở chung, giống như soi gương, bên này gương là dạng gì, liền sẽ soi ra hình ảnh như vậy." Trình Nặc nhìn Lâm Thiều nói.
--------------
Chúc mọi người năm mới vui vẻ, bình an ☺️

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me