Bhtt Nbn Chuyen Tinh Chang Vampire
Tiểu Vũ trở về tân phòng cũng đã canh 3, sắc trời đã gần sáng. Ánh nến đỏ tân phòng vẫn lẻ loi lập lòe như mọi ngày. Khẽ đẩy cánh cửa, văng vãi dưới nền đất là những mảnh vỡ chén sứ. Tiểu Vũ khẽ nhíu mày chậm rãi tiến sâu vào trong. Tiếng thút thít nữ tử rất nhỏ nhưng y vẫn có thể nghe ra, bước tới chỉ thấy cạnh giuong một nữ nhân mệt mỏi gục đầu , khóe mắt vẫn chảy ra dòng lệ trắng đục. Nàng ấy đã thấy, nàng ấy hình như rất đau lòng.Tiểu Vũ tâm khẽ đau nhức, y ngồi xuống vuốt ve gương mặt thanh tú của nàng.Nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng , bị động Hoàng Trang khẽ mở mắt, nhận ra gương mặt quen thuộc nàng không kiềm được sự đau lòng mà đẩy y ra." Chàng còn biết quay về sao? Chàng còn nhớ tới thê tử bị vứt bỏ như ta sao?'' Hoàng Trang chua xót nói, trong lời lại ẩn nhẫn sự đau lòng oán trách.Tiểu Vũ ôm chặt nàng vào lòng, mặc nàng dãy dụa." Ta xin lỗi! Ta sai rồi, đừng khóc." A Trang sau một hồi dãy dụa cũng mặc y ôm nàng vào lòng." Tiểu Vũ, tại sao chàng lại đối với ta tàn nhẫn như vậy?Ta rốt cuộc đã làm sai gì sao?" Nàng khẽ trách móc.Lại càng đau lòng." Nàng không sai, là ta sai. Ta sau này cùng nàng ấy sẽ không còn bất kỳ quan hệ, xin lỗi." Tiểu Vũ khẽ nói.Ôm nữ nhân trong lòng, thấy nàng đã tiều tụy đi rất nhiều, cuối cùng chỉ trách bản thân sao lại phụ bạc một người yêu y đến như vậy.Như nghĩ thông suốt, A Trang rời khỏi lồng ngực Tiểu Vũ , đôi mắt ngấn lệ long lanh nhìn y"Ta biết, nam nhân Phượng Quốc các chàng tam thê tứ thiếp , chàng lại là Hoàng tử tương lai còn có thể ...." Chưa đợi Hoàng Trang nói hết Tiểu Vũ khẽ ra hiệu cho nàng im lặng, lời nàng sắp nói sẽ không gây lợi cho y nếu người ngoài nghe được." Không được nói bậy, Hiện tại trong phủ ta cũng chỉ có mình nàng, giường bản vương chỉ có mình nàng được nằm.Nàng là chính thất của bản vương." Tiểu Vũ chắc nịch nói, ánh mắt ôn nhu dịu dàng.Nghe vậy Hoàng Trang khẽ gật đầu, để trở nên nhu nhuận để trở thành một nữ tử khiến Tiểu Vũ yêu thương nàng đã trả một cái giá rất lớn.Tiểu Vũ nhận ra sự hi sinh từ nàng , tình cảm là một thứ xa xỉ y không thể ban tặng càng không có khả năng đáp hồi, thứ duy nhất y có thể làm được chính là cho nàng ấy thứ tốt nhất, sủng nàng ấy." Được rồi không còn sớm, mau nghỉ ngơi. Ngày mai ta sẽ kêu người dọn dẹp sau." Tiểu Vũ khẽ xủng nịnh nâng má Hoàng Trang đầy cưng chiều.Hoàng Trang nhu nhuận mặc y phân phó từ từ an ổn nằm xuống giường, Tiểu Vũ nhanh chóng treo lên ngoại bào lên giường nằm cạnh nàng nghỉ ngơi. Vừa đặt lưng một vòng tay mảnh mai mềm mại vòng ôm lấy y. Theo đó hương thơm dịu ngọt quanh quẩn nơi chóp mũi.Tiểu Vũ bỏ xuống mọi phòng bị an tâm mà đi vào giấc ngủ. Cũng đã lâu rồi y không được ngủ ngon như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me