Biet Doi Aat
A/N : Chúc mừng sinh nhật eunkookcouple và Mizu Takiri - Hai nàng thơ nhà rắn xanh của chúng ta ♪(*^^)o∀*∀o(^^*)♪-------------------- Tối qua cù nhây cho lắm vào ! Giờ nghiệp quật đấy thấy chưa !- Khụ... Bây nói cái gì đấy Airi ?- Chứ lại không ạ. Lấy ví dụ là ông anh, sáng ăn thì bị sặc, rồi thì ho khù khụ khù khụ như ông già vậy. - Airi nhún vai - Mà nói thế chứ, thật là không sao không đấy ? - ...Chắc do bị sặc thôi, lo làm quái gì. Trong khi Shino phủi tay ra vẻ "Anh mày khỏe vãi ra", Airi tinh ý nhận thấy hơi thở của anh có vẻ hơi nhanh. Mà không chỉ mình ổng đâu, cả AAT đều trông không được ổn lắm khi mới thức dậy. Lúc đó là 5 giờ sáng, vì mọi người phải di chuyển sớm do đường khá xa, ai nom cũng héo mòn kiệt quệ đến quái lạ. Nhưng vừa vào phòng sửa soạn một hồi lại đi ra tươi rói như chưa hề có cuộc chia ly, khó hiểu thật sự. Mà thôi, vẫn khỏe là được.- Ây gu, chị bảo là "trên dưới 100 người", sao giờ đông vậy Airi-nee ?Higo nhìn dòng người tấp nập quanh sân trường rộng lớn mà toát mồ hôi hột. Quả nhiên là đông kinh khủng ra, chỗ nào cũng có người và ai nấy đều đem theo cả chồng hành lý. Nhưng chưa là gì so với lũ này đâu, giờ bảo đang chuyển nhà chắc ối người tin. Kazuo lúc bê đồ đã tự hỏi sao tụi lìn đây có thể nhồi hết đống rác đấy trong cái phòng 125 chút éc đó chứ ?- Bớt điêu đi người rừng, chị mày bảo cả trường có 100 người khi nào ? - Airi quay phắt qua sửa lưng cậu em - Tổng học sinh cả 3 năm xấp xỉ 300 lận, chú cùng team 16 tuổi sẽ là năm nhất, chị với team 17 tuổi năm 2 còn 2 ông bà lớn kia là năm 3, nhớ chưa ? - N-"Người rừng" ? - Khoé môi Higo hơi co giật.- BWAHAHAHAHAHA !!!!!!!!! Biệt danh tuyệt vời lắm bà chị ! - Mizu lăn ra cười khoái chí.- Nó lại hay vãi ra. - Takara nở nụ cười cực smug, trong khi Violet giơ ngón cái đồng tình ở background.- Ai biểu chú mày cái éo gì cũng hỏi, như từ trên trời rớt xuố-- ──Oh, Airi Hiyori tiểu thư tới rồi đấy ư ? AIRIIIII !- Dafug ai kêu đấy ?Nghe thấy ai đó kêu mình, Airi lập tức quay ngang quay ngửa tìm nguồn gốc của nó. Đập vào tầm nhìn của cô là bóng dáng nhỏ nhắn của một cô gái khác, người có mái tóc đen óng mượt và đôi mắt to tròn long lanh. Nom rõ là dịu dàng girl, nhưng linh cảm mách bảo cả lũ rằng đừng vội tin người...
- Cái tính não cá của mi thì ta còn lạ gì nữa, dẹp đi. - Tsubaki chống nạnh cằn nhằn.- Nghỉ hè thế nào ? Bác gái vẫn khỏe chứ ?- Vẫn ổn. Hai năm nay có tiền trợ cấp nên đỡ hơn nhiều, nhưng thiếu một người thì việc nhà lại chất đống. - Tsubaki nom hơi ngập ngừng khi thốt ra điều đó - May là trước lúc đi tui nhờ hàng xóm rồi. Còn tiệm thì vẫn đắt khách lắm.- Vậy thì tốt...Trong khi hai người bạn lâu ngày không gặp mải tám với nhau thì những thanh niên không hiểu cái quái gì lập tức khều Kazuo mà hỏi cho ra nhẽ.- Ê cu, gái đấy là ai vậy ?- Bạn thân của Airi, tên là Tsubaki Murata. Nghe bảo phụ huynh đã ly hôn, mẹ hành nghề cắt tóc. - Nãy nghe có vụ tiền trợ cấp là sao thế ông anh ?- Hình như Murata có anh trai đi xuất khẩu lao động ở nước ngoài, nhưng qua đời vì tai nạn nên hằng năm bên công ty người ta lại gửi trợ cấp sang.- Uầy, nghe khổ thế...- Chưa hết đâu, bà Murata bị mất một tay trong một vụ khủng bố nên phải suy nghĩ nhiều lắm mới dám mở tiệm, cũng may có khách nghe tiếng tới thêm được phần tiền. - Kazuo đưa tay lên môi tỏ vẻ bí mật - Đừng có hé môi ra nhé, Murata không thích nhắc về điều đó đâu.- OK OK, mà Sakura này...──Sakura ?- ....................M........Murata.............
Như thể không xác định được hướng âm thanh phát ra, Sakura hoang mang quay ngang dọc một hồi mới thấy khuôn mặt lo âu của Airi chình ình ngay bên tai phải. Chưa kịp để cô hoàn hồn, Airi đã lên tiếng :- Bồ bị làm sao vậy ? Nãy giờ cứ đứng trơ ra như phỗng ấy, ai gọi cũng không nghe !- ─Ơ─Ừm... Không có gì, chắc thiếu ngủ thôi, ahahaha... - Sakura gượng gạo cười đáp.- Hừ, lần sau nghiêm cấm chị thức khuya ! - Mizu chống nạnh ra lệnh.- Thôi nào, bây cũng thức khuya đâu kém gì đâu. - Sakura lập tức độp lại mệnh lệnh rồi mau chóng chuyển chủ đề - Mà cô bạn gì đó của Airi đâu rồi, sao chúng ta không làm quen nhỉ ?- À, tôi đây. - Tsubaki liền bước ra từ sau lưng cô tiểu thư đang ngáo cả mặt, chìa tay ra và mỉm cười thân thiện - Xin tự giới thiệu, tôi là Tsubaki Murata, bạn của Airi từ năm nhất, rất vui được làm quen với mọi người !- Rất hân hạnh. Anh đây tên Shino Toshinari, bên cạnh là Yuki Hikawa, 18 tuổi. Đứa nãy giờ đứng ngơ ra chắc em nghe tên rồi nhỉ, Sakura Higanbana, kế nó là Takeshi Furuya, bằng tuổi em đó. Còn lũ đằng kia lần lượt là Mizu Takiri, Higo Ryuuchi, Takara Hatamoto và Violet Ohara, đều 16 hết lượt. - Shino nhanh nhảu chỉ trỏ giới thiệu hết cả team.- Rất vui được làm quen ! - Nguyên đám đồng thanh. - Bên này cũng─- Thôi thôi, chào một lần đủ rồi mấy má ! Ta đi xem bảng phân lớp đi, hy vọng năm nay Tsubaki vẫn sẽ chung lớp với tui ha !Airi - sợi dây kết nối hai bên với nhau - lập tức chặn họng hết lại trước khi bất cứ lời khách sáo nào được đưa ra lần nữa. Cô nàng túm tay Tsubaki và ra hiệu cho AAT đi theo mình, đoạn hướng về phía tấm bảng phân lớp nơi mọi người đang bu đông nghẹt. Không còn cách nào khác, tất cả thở dài tuân lệnh, trong lòng dâng lên cảm giác nôn nao của ngày đầu tiên đi học. Hoặc không.
"Lệnh của Leader. Chú ý tới Tsubaki Murata. Cho đến khi xác minh thông tin cá nhân, tuyệt đối không lơi là cảnh giác.""Rõ."
- Xin phép ạ !Tsubaki lịch sự nói trước khi mở cửa lớp, cho thấy mình cũng là người biết phép tắc. Khung cảnh bên trong khiến những thành phần lần đầu đi học được phen choáng váng vì tươi sáng quá.Phòng học được trang bị bảng đen, tủ sách cùng một cái TV bé xinh chẳng biết để làm gì vì muốn xem cũng phải banh hết mắt. Các bộ bàn ghế thẳng hàng đã có vài ba người ngồi. Nắng từ cửa sổ chiếu vào bừng sáng cả không gian. Thực sự thì, trông chả khác mấy so với phòng học ở một trường bình thường...- Ơ, cậu kia-- Ô, là cô gái hôm đó à ? Có duyên nhể ?Cuộc đối thoại đột ngột giữa Mizu và thanh niên mặc hoodie vắt chân tỉnh queo ở bàn trên cùng bắt đầu khiến mọi người trong lớp chú ý tới những thành viên mới đến. Anh chàng mặt mũi hiền lành hơn ngồi sau lưng cậu ta khều vai hỏi cung:- Ai đấy ? Đừng bảo tao mày lại quen thêm em nào nha !- Mày nghĩ sao vậy Makoto, tao không phải dòng fuck boy thấy gái là tán đâu! - Cậu ta phân trần - Chả là nhỏ tự đến bắt chuyện khi tao đang đi mua đồ ở trung tâm mua sắm gần đây, chắc mày biết chỗ đó. Tao đoán nhỏ lầm tao với người quen vì có thằng cũng mặc cái hoodie giống tao đi cùng nhỏ, vậy thôi !- Chắc mọi người là thành viên mới của lớp B5 nhỉ ? Mời vào, mời vào, đừng đứng ở cửa như thế ! Hành lý để ra cuối lớp đi, chỗ trống nhiều lắm, cứ ngồi tuỳ thích nhá !Cô gái cao ráo với mái tóc nâu ngang vai ở bàn cuối vui vẻ vẫy tay chào mừng người mới, đoạn lại hào hứng chạy lên lắc vai người bạn bé nhỏ tết tóc hai bên đang mải ngồi vẽ. Lười nhác nhấc mắt lên, cô ta chỉ đẩy gọng kính rồi lại cúi đầu vẽ tiếp, khiến cô nàng cao ráo phụng phịu vì sự hời hợt của mình.- Vậy thì...tụi này xin phép.Cả đám AAT nhanh chóng tản ra chọn chỗ rồi ngồi phịch xuống mệt mỏi, tạo thành một vòng vây kín gần bộ bàn giữa lớp. Lướt qua thì tưởng chỉ là ngẫu nhiên, nhưng ai thấy ánh mắt ra hiệu bí mật của Takara liếc về phía Airi mới nhận ra mọi thứ đều được dự tính trước. Với vị trí thế này, họ sẽ dễ dàng quan sát cô hơn, đồng thời phòng tránh bất cứ đòn tấn công bất ngờ nào nhắm vào lớp học - điều tuy rất liều lĩnh nhưng không phải không thể với lũ phản động. - Ừm, thế còn-- Kazuo-san, em biết anh đang nghĩ gì nhưng đây là hàng rào đầu tiên. Anh ráng xuống ngồi kế ông anh mặt khó ở kia đi, nãy giờ ổng nhìn anh hoài đó.Khẽ lầm bầm trong họng, Violet đưa mắt xuống cuối lớp, có một chỗ trống giữa vị trí của cô gái tóc nâu và thanh niên nhìn như học sinh cá biệt. Kazuo vừa quay xuống theo thì giật nảy cả mình, miệng lắp ba lắp bắp :- Ê-Ê, D-Daiki, đừng bảo với tao là mày đó nha-- Đ*o phải tao thì là ai, mày mù à ?- ...Thôi nào, tao hãi cái bản mặt mày lắm rồi. Đừng bảo cả năm nay tao phải ngồi gần mày...- Vậy sao mày không ra ngồi kế con bé mày lúc nào cũng dính vào như keo 502 đi ? Tụi kia chắc chắn là học sinh mới vào trường, tao chưa thấy bao giờ, với cái tính của mày thì phải "Xê ra đừng có xáp vô tiểu thư" chứ ? - Ờ thì có một số chuyệ-- GIÁO VIÊN TỚI BÂY ƠI !!!Cuộc đối thoại giữa hai thằng đàn ông bị gián đoạn bởi tiếng hét báo động của một thanh niên khác nãy giờ đứng ở cửa canh giáo viên. Không còn cách nào khác, Kazuo cắn răng vào chỗ, Daiki cũng thở dài chưng hửng. Airi ngồi giữa lớp thấy hồi hộp hết biết, năm học này đảm bảo khác xa những năm trước với sự góp mặt của AAT. Họ làm bộ như đang tận hưởng ngày đầu tiên vui vẻ vô ưu nhưng hành động thì sặc mùi cảnh giác, mắt đảo quanh láo liên, miệng liên tục lẩm bẩm, cười cũng chẳng thật gì cả. Cô hơi ngại việc làm gì cũng phải có ai đó bên cạnh và hoàn toàn bị cách ly với cô bạn thân hay Kazuo trong lớp, cảm giác không được thoải mái. Chắc chắn sẽ xảy ra rất rất rất nhiều chuyện trong tương lai nên chẳng thể trách được, chỉ là không quen thôi. Có lẽ AAT sẽ chịu nới lỏng vòng vây hơn nếu cô tự mình cảnh giác, họ không giống loại muốn gò bó người ta vào một khuôn khổ nào đó.Haiz, phải cố gắng hơn mới được.- Cả lớp, nghiêm !Lớp trưởng tự phong aka cô nàng cao ráo tóc nâu nhanh chóng hô lớn khiến mọi người đứng bật dậy ngay tắp lự. Nhìn Shino và Higo lóng ngóng làm theo rõ mắc cười nhưng phải nhịn, đang chào giáo viên, phải nhịn. Đoạn Airi ngước lên quan sát giáo viên của mình.
"Ôi chời má ơi đẹp trai thế !"
Người thầy này nom còn rất trẻ, chỉ độ đôi mươi là cùng. Mái tóc xanh đen kì quặc của thầy buộc thành một đuôi dài tới lưng, chia hai mái với cặp ahoge lá mầm trên đầu. Đôi mắt xanh như biển cả cùng nụ cười tươi tuy hiền lành nhưng ẩn chứa khí phách khó lường. Bộ đồ nghiêm chỉnh và chiếc áo măng tô đen to đùng không thể che đi dáng người cao ráo.- Chào mấy đứa, mấy đứa ngồi đi !Đáp lại bằng giọng điệu thoải mái, có vẻ thầy chủ nhiệm năm nay là người dễ tính rồi. Còn vận may nào hơn vận may này chứ ! Sau khi để túi lên bàn, thầy đưa mắt nhìn một lượt khắp lớp, vui vẻ nói :- Chà, lớp B5 năm nay có vẻ vắng thật nhỉ ! Nào các đồng chí, bây giờ thầy giới thiệu trước hay mấy đứa giới thiệu trước ?- Thầy trước đi ! Thầy trước đi ! - Ok ok, hình như lớp trưởng của chúng ta sung hết phần thành viên rồi đấy. Tên thầy là Natsume Tadashi, 28 tuổi, ngày sinh 12/1, cung Ma Kết. Năm nay là năm đầu tiên thầy chủ nhiệm nên chắc chẳng đứa nào biết mặt thầy đâu, haha !Airi có thể thề rằng cái vòng vây xung quanh mình đang tỏa ra bầu không khí nghiêm trọng đến đáng sợ. Mặt ai nấy đen kịt lại, ánh mắt nhìn chằm chằm giáo viên chủ nhiệm mới dè chừng. Đột nhiên trong lòng cô dấy lên cảm giác hoảng sợ, không phải người thầy này là phản động giả dạng hay gì đó chứ ? Nếu thật thì mức độ cảnh giác phải nâng lên cao nhất rồi.
- Thưa thầy... Em biết câu này hơi bất lịch sự, nhưng em muốn hỏi... - Cậu chàng hồi hãy được gọi là "Makoto" giơ tay thoáng rụt rè.- Muốn hỏi gì cứ thoải mái đi mấy đứa ! - Erm, t-thầy──c-có quan hệ gì với『Silver Wolf』Natsume Soujiro không ạ ?- Ồ, sao em lại nghĩ thế ? - Natsume-sensei chỉ cười hỏi lại.- Bởi vì em thấy họ hai người giống nhau... Ngoài tên ra em không biết gì thêm về『Silver Wolf』hết, n-nên.......- ─Haha, đoán hay lắm chàng trai ! Sau này đăng ký vào đội tra khảo của Chính Phủ đi, đảm bảo thủ phạm không cần khai cũng ra ! Đúng vậy, đúng vậy đấy, thầy──là con trai của Natsume Soujiro.Cả câu hỏi lẫn câu trả lời đều như kích động AAT, mặt họ còn đáng sợ hơn khi nãy. Theo những gì Airi biết, AAT được「Silver Wolf」nhận nuôi và huấn luyện từ nhỏ, đời tư của ông ta chắc chắn không ai rõ hơn họ. Giờ đây, việc có một người biết tên vị sát thủ đó, một người tự nhận là con trai ông ta hẳn đã vượt qua dự tính của AAT. Chỉ là──Tên thật của ông ta có phải Natsume Soujiro không và ông ta thực sự có một đứa con chứ ?
- Không thể nào──Thầy─thực sự là con trai của vị sát thủ đó ư──- Không gì là không thể mấy đứa à. Mười mấy năm trước khoa học đã phủ định sự tồn tại của siêu năng, nhưng mới đây chính khoa học cần siêu năng để phát triển. Thế giới này khó lường lắm. - Natsume-sensei tặc lưỡi - Nhân tiện, thầy không thích dính vào cái bóng của cha đâu, nên đừng ai để lộ chuyện này ra ngoài nhé !- V-Vâng... Cả lớp trả lời ngập ngừng, có vẻ vẫn còn sốc khi biết giáo viên chủ nhiệm của mình thuộc dạng con ông cháu cha. Anh chàng mặc hoodie quyết định phá tan bầu không khí khó chịu bằng cách giơ tay hỏi tiếp :- Thầy ơi, năng lực của thầy là gì thế ? - Tên nó là「Rashomon」, bá lắm nha mấy đứa !- Nhưng chính xác là nó có tác dụng gì vậy thầy ?- Hm, giải thích thế nào nhỉ... Thấy cái áo măng tô thầy đang mặc chứ ? Năng lực này cho phép nó biến thành những con quái vật trông giống cái bóng có thể cắt đứt mọi thứ. Nói chung thuộc dạng vừa công vừa thủ ấy.- Oaaaa... Ngầu vậy ! - Cậu bạn có công làm rada dò giáo viên tròn mắt ngưỡng mộ.- Thầy ơi ! - Mizu đột nhiên lên tiếng hỏi một câu mang đậm tinh thần shipper - Thầy có bạn gái chưa ?- Bạn gái ư... - Natsume-sensei nom hơi thiếu tập trung một chút, nhưng rồi chóng lấy lại vẻ tươi tỉnh - Haha, dĩ nhiên là chưa rồi ! Hầy dà, phụ nữ ngày nay thật vô tâm mà, sao có thể ngó lơ một người đẹp trai như thầy được chứ !- ...Xa quá rồi thầy ơi, dẹp vụ này đi thôi. - Takara với tay làm bộ khều khều.- ──À ừ nhỉ. Nếu không ai muốn hỏi gì nữa thì, tới lượt mấy đứa đó ! Có vẻ trong lớp chúng ta có sự chênh lệch độ tuổi nên ngoài họ tên và năng lực ra nhớ bổ sung thêm tuổi của mình nữa, và thầy cực kì ủng hộ những phần giới thiệu mở rộng nha !Natsume-sensei chỉ vào bàn đầu bên tay phải của mình, tức anh chàng hoodie, hàm ý bảo bắt đầu từ đấy. Cậu ta mỉm cười tự tin đứng dậy, mọi tác phong đều giống một con người của xã hội, bắt đầu cất tiếng :- Hello everyone, tôi là Kurogane Toshiro, 17 tuổi ! Những ai học ở đây lâu thì chắc biết về tôi rồi, một thanh niên bị đá từ khối A xuống, yên tâm đê, tôi không có tỏ ra thái độ với ai đâu ! Năng lực của tôi là「The Precipice」, nói thẳng ra là điều khiển đất đá ! Rất vui được gặp !
Reng !
- Ôi trời ôi trời, ai ngờ được phần giới thiệu của lớp chiếm hết cả tiết rồi, sao lại ngắn thế chứ ! Thôi thì mấy thứ như nội quy lớp hay gì đó chúng ta bàn sau nhé, giờ mấy đứa ra chơi đi ! - Vâng !Vừa dứt lời xong, cả đám ùa ra khỏi lớp như ong vỡ tổ bằng tốc độ bàn thờ cưỡi máy bay. Chỉ còn lại mỗi AAT, Airi, Kazuo và thầy ở lại nhìn đám khói bay mịt mù. Thấy vẻ mặt bối rối của cô tiểu thư và nhớ lại cuộc đối thoại khi sáng, Sakura nhẹ nhàng khều vai chàng quản gia thì thầm gì đó vào tai. Mặt Kazuo ửng lên thấy rõ, cậu ta ậm ừ gật đầu rồi vội vàng túm tay Airi chạy đi khuất dạng. Takeshi liền tò mò hỏi :- Gái nói gì với nó vậy ? - Tui bảo ổng rằng Airi có chuyện muốn nói riêng với ổng và nhờ ổng bảo vệ Airi khi hai người đó ở riêng. - Sakura cười nhạt ngẩng đầu lên - Giờ thì, chúng ta có không gian riêng rồi đó, thưa thầy.- Thầy có thời gian rảnh chứ, Natsume-sensei ? Tụi em muốn nói chuyện. - Gương mặt Violet bỗng trở nên vô cùng nghiêm túc.- Thầy nghĩ là vậy. Có chuyện gì sao ? - Natsume-sensei nghiêng đầu thắc mắc.Lúc này, cả tám thành viên AAT nhanh chóng vây quanh giáo viên chủ nhiệm, vẻ mặt không thể giỡn được. Thầy giáo mới đứng giữa đống sát khí vẫn giữ nguyên nụ cười điềm nhiên chẳng hề mất bình tĩnh hay gì cả, chứng tỏ khí thế không bình thường. Tới đấy, Shino mới lên tiếng :- Chà, thầy biết không, Natsume-sensei......- ──Natsume Soujiro bị vô sinh.
- Cái tính não cá của mi thì ta còn lạ gì nữa, dẹp đi. - Tsubaki chống nạnh cằn nhằn.- Nghỉ hè thế nào ? Bác gái vẫn khỏe chứ ?- Vẫn ổn. Hai năm nay có tiền trợ cấp nên đỡ hơn nhiều, nhưng thiếu một người thì việc nhà lại chất đống. - Tsubaki nom hơi ngập ngừng khi thốt ra điều đó - May là trước lúc đi tui nhờ hàng xóm rồi. Còn tiệm thì vẫn đắt khách lắm.- Vậy thì tốt...Trong khi hai người bạn lâu ngày không gặp mải tám với nhau thì những thanh niên không hiểu cái quái gì lập tức khều Kazuo mà hỏi cho ra nhẽ.- Ê cu, gái đấy là ai vậy ?- Bạn thân của Airi, tên là Tsubaki Murata. Nghe bảo phụ huynh đã ly hôn, mẹ hành nghề cắt tóc. - Nãy nghe có vụ tiền trợ cấp là sao thế ông anh ?- Hình như Murata có anh trai đi xuất khẩu lao động ở nước ngoài, nhưng qua đời vì tai nạn nên hằng năm bên công ty người ta lại gửi trợ cấp sang.- Uầy, nghe khổ thế...- Chưa hết đâu, bà Murata bị mất một tay trong một vụ khủng bố nên phải suy nghĩ nhiều lắm mới dám mở tiệm, cũng may có khách nghe tiếng tới thêm được phần tiền. - Kazuo đưa tay lên môi tỏ vẻ bí mật - Đừng có hé môi ra nhé, Murata không thích nhắc về điều đó đâu.- OK OK, mà Sakura này...──Sakura ?- ....................M........Murata.............
Như thể không xác định được hướng âm thanh phát ra, Sakura hoang mang quay ngang dọc một hồi mới thấy khuôn mặt lo âu của Airi chình ình ngay bên tai phải. Chưa kịp để cô hoàn hồn, Airi đã lên tiếng :- Bồ bị làm sao vậy ? Nãy giờ cứ đứng trơ ra như phỗng ấy, ai gọi cũng không nghe !- ─Ơ─Ừm... Không có gì, chắc thiếu ngủ thôi, ahahaha... - Sakura gượng gạo cười đáp.- Hừ, lần sau nghiêm cấm chị thức khuya ! - Mizu chống nạnh ra lệnh.- Thôi nào, bây cũng thức khuya đâu kém gì đâu. - Sakura lập tức độp lại mệnh lệnh rồi mau chóng chuyển chủ đề - Mà cô bạn gì đó của Airi đâu rồi, sao chúng ta không làm quen nhỉ ?- À, tôi đây. - Tsubaki liền bước ra từ sau lưng cô tiểu thư đang ngáo cả mặt, chìa tay ra và mỉm cười thân thiện - Xin tự giới thiệu, tôi là Tsubaki Murata, bạn của Airi từ năm nhất, rất vui được làm quen với mọi người !- Rất hân hạnh. Anh đây tên Shino Toshinari, bên cạnh là Yuki Hikawa, 18 tuổi. Đứa nãy giờ đứng ngơ ra chắc em nghe tên rồi nhỉ, Sakura Higanbana, kế nó là Takeshi Furuya, bằng tuổi em đó. Còn lũ đằng kia lần lượt là Mizu Takiri, Higo Ryuuchi, Takara Hatamoto và Violet Ohara, đều 16 hết lượt. - Shino nhanh nhảu chỉ trỏ giới thiệu hết cả team.- Rất vui được làm quen ! - Nguyên đám đồng thanh. - Bên này cũng─- Thôi thôi, chào một lần đủ rồi mấy má ! Ta đi xem bảng phân lớp đi, hy vọng năm nay Tsubaki vẫn sẽ chung lớp với tui ha !Airi - sợi dây kết nối hai bên với nhau - lập tức chặn họng hết lại trước khi bất cứ lời khách sáo nào được đưa ra lần nữa. Cô nàng túm tay Tsubaki và ra hiệu cho AAT đi theo mình, đoạn hướng về phía tấm bảng phân lớp nơi mọi người đang bu đông nghẹt. Không còn cách nào khác, tất cả thở dài tuân lệnh, trong lòng dâng lên cảm giác nôn nao của ngày đầu tiên đi học. Hoặc không.
"Lệnh của Leader. Chú ý tới Tsubaki Murata. Cho đến khi xác minh thông tin cá nhân, tuyệt đối không lơi là cảnh giác.""Rõ."
-----------------------------------------------------
- Ah, thật may mắn quá đi ! Ai ngờ tất cả chúng ta lại chung lớp chứ !Vừa đi vừa nhảy chân sáo, người ngoài nhìn vào cũng biết trong lòng tiểu thư Hiyori đang mở hội. Cả đám chỉ đành cười theo cho có lệ chứ đầu óc thì tràn ngập những suy nghĩ riêng. Hiện tại mười một thành viên mới lớp B5 đang di chuyển tới phòng học nằm tuốt trên tầng ba cùng một tấn hành lý chất chồng chất đống, nếu không nhờ có những xe đẩy hàng được nhà trường cung cấp tụi nó sẽ chết do kiệt sức trước khi đến được lớp mất.Buổi lễ khai giảng diễn ra vô cùng cực kì ngắn gọn, chỉ có hát Quốc Ca, vài dòng phát biểu của hiệu trưởng cùng lời chào đón tân học viên của Hội trưởng Hội học sinh - một anh chàng năm 3 bảnh trai nhưng nom khá khó tính, sau đó ai về lớp nấy. Điều đó khiến lũ AAT trợn tròn mắt vì tưởng nó sẽ dài lê thê với cờ hoa rợp trời và văn nghệ tứa lưa hột dưa.- Xin phép ạ !Tsubaki lịch sự nói trước khi mở cửa lớp, cho thấy mình cũng là người biết phép tắc. Khung cảnh bên trong khiến những thành phần lần đầu đi học được phen choáng váng vì tươi sáng quá.Phòng học được trang bị bảng đen, tủ sách cùng một cái TV bé xinh chẳng biết để làm gì vì muốn xem cũng phải banh hết mắt. Các bộ bàn ghế thẳng hàng đã có vài ba người ngồi. Nắng từ cửa sổ chiếu vào bừng sáng cả không gian. Thực sự thì, trông chả khác mấy so với phòng học ở một trường bình thường...- Ơ, cậu kia-- Ô, là cô gái hôm đó à ? Có duyên nhể ?Cuộc đối thoại đột ngột giữa Mizu và thanh niên mặc hoodie vắt chân tỉnh queo ở bàn trên cùng bắt đầu khiến mọi người trong lớp chú ý tới những thành viên mới đến. Anh chàng mặt mũi hiền lành hơn ngồi sau lưng cậu ta khều vai hỏi cung:- Ai đấy ? Đừng bảo tao mày lại quen thêm em nào nha !- Mày nghĩ sao vậy Makoto, tao không phải dòng fuck boy thấy gái là tán đâu! - Cậu ta phân trần - Chả là nhỏ tự đến bắt chuyện khi tao đang đi mua đồ ở trung tâm mua sắm gần đây, chắc mày biết chỗ đó. Tao đoán nhỏ lầm tao với người quen vì có thằng cũng mặc cái hoodie giống tao đi cùng nhỏ, vậy thôi !- Chắc mọi người là thành viên mới của lớp B5 nhỉ ? Mời vào, mời vào, đừng đứng ở cửa như thế ! Hành lý để ra cuối lớp đi, chỗ trống nhiều lắm, cứ ngồi tuỳ thích nhá !Cô gái cao ráo với mái tóc nâu ngang vai ở bàn cuối vui vẻ vẫy tay chào mừng người mới, đoạn lại hào hứng chạy lên lắc vai người bạn bé nhỏ tết tóc hai bên đang mải ngồi vẽ. Lười nhác nhấc mắt lên, cô ta chỉ đẩy gọng kính rồi lại cúi đầu vẽ tiếp, khiến cô nàng cao ráo phụng phịu vì sự hời hợt của mình.- Vậy thì...tụi này xin phép.Cả đám AAT nhanh chóng tản ra chọn chỗ rồi ngồi phịch xuống mệt mỏi, tạo thành một vòng vây kín gần bộ bàn giữa lớp. Lướt qua thì tưởng chỉ là ngẫu nhiên, nhưng ai thấy ánh mắt ra hiệu bí mật của Takara liếc về phía Airi mới nhận ra mọi thứ đều được dự tính trước. Với vị trí thế này, họ sẽ dễ dàng quan sát cô hơn, đồng thời phòng tránh bất cứ đòn tấn công bất ngờ nào nhắm vào lớp học - điều tuy rất liều lĩnh nhưng không phải không thể với lũ phản động. - Ừm, thế còn-- Kazuo-san, em biết anh đang nghĩ gì nhưng đây là hàng rào đầu tiên. Anh ráng xuống ngồi kế ông anh mặt khó ở kia đi, nãy giờ ổng nhìn anh hoài đó.Khẽ lầm bầm trong họng, Violet đưa mắt xuống cuối lớp, có một chỗ trống giữa vị trí của cô gái tóc nâu và thanh niên nhìn như học sinh cá biệt. Kazuo vừa quay xuống theo thì giật nảy cả mình, miệng lắp ba lắp bắp :- Ê-Ê, D-Daiki, đừng bảo với tao là mày đó nha-- Đ*o phải tao thì là ai, mày mù à ?- ...Thôi nào, tao hãi cái bản mặt mày lắm rồi. Đừng bảo cả năm nay tao phải ngồi gần mày...- Vậy sao mày không ra ngồi kế con bé mày lúc nào cũng dính vào như keo 502 đi ? Tụi kia chắc chắn là học sinh mới vào trường, tao chưa thấy bao giờ, với cái tính của mày thì phải "Xê ra đừng có xáp vô tiểu thư" chứ ? - Ờ thì có một số chuyệ-- GIÁO VIÊN TỚI BÂY ƠI !!!Cuộc đối thoại giữa hai thằng đàn ông bị gián đoạn bởi tiếng hét báo động của một thanh niên khác nãy giờ đứng ở cửa canh giáo viên. Không còn cách nào khác, Kazuo cắn răng vào chỗ, Daiki cũng thở dài chưng hửng. Airi ngồi giữa lớp thấy hồi hộp hết biết, năm học này đảm bảo khác xa những năm trước với sự góp mặt của AAT. Họ làm bộ như đang tận hưởng ngày đầu tiên vui vẻ vô ưu nhưng hành động thì sặc mùi cảnh giác, mắt đảo quanh láo liên, miệng liên tục lẩm bẩm, cười cũng chẳng thật gì cả. Cô hơi ngại việc làm gì cũng phải có ai đó bên cạnh và hoàn toàn bị cách ly với cô bạn thân hay Kazuo trong lớp, cảm giác không được thoải mái. Chắc chắn sẽ xảy ra rất rất rất nhiều chuyện trong tương lai nên chẳng thể trách được, chỉ là không quen thôi. Có lẽ AAT sẽ chịu nới lỏng vòng vây hơn nếu cô tự mình cảnh giác, họ không giống loại muốn gò bó người ta vào một khuôn khổ nào đó.Haiz, phải cố gắng hơn mới được.- Cả lớp, nghiêm !Lớp trưởng tự phong aka cô nàng cao ráo tóc nâu nhanh chóng hô lớn khiến mọi người đứng bật dậy ngay tắp lự. Nhìn Shino và Higo lóng ngóng làm theo rõ mắc cười nhưng phải nhịn, đang chào giáo viên, phải nhịn. Đoạn Airi ngước lên quan sát giáo viên của mình.
"Ôi chời má ơi đẹp trai thế !"
Người thầy này nom còn rất trẻ, chỉ độ đôi mươi là cùng. Mái tóc xanh đen kì quặc của thầy buộc thành một đuôi dài tới lưng, chia hai mái với cặp ahoge lá mầm trên đầu. Đôi mắt xanh như biển cả cùng nụ cười tươi tuy hiền lành nhưng ẩn chứa khí phách khó lường. Bộ đồ nghiêm chỉnh và chiếc áo măng tô đen to đùng không thể che đi dáng người cao ráo.- Chào mấy đứa, mấy đứa ngồi đi !Đáp lại bằng giọng điệu thoải mái, có vẻ thầy chủ nhiệm năm nay là người dễ tính rồi. Còn vận may nào hơn vận may này chứ ! Sau khi để túi lên bàn, thầy đưa mắt nhìn một lượt khắp lớp, vui vẻ nói :- Chà, lớp B5 năm nay có vẻ vắng thật nhỉ ! Nào các đồng chí, bây giờ thầy giới thiệu trước hay mấy đứa giới thiệu trước ?- Thầy trước đi ! Thầy trước đi ! - Ok ok, hình như lớp trưởng của chúng ta sung hết phần thành viên rồi đấy. Tên thầy là Natsume Tadashi, 28 tuổi, ngày sinh 12/1, cung Ma Kết. Năm nay là năm đầu tiên thầy chủ nhiệm nên chắc chẳng đứa nào biết mặt thầy đâu, haha !Airi có thể thề rằng cái vòng vây xung quanh mình đang tỏa ra bầu không khí nghiêm trọng đến đáng sợ. Mặt ai nấy đen kịt lại, ánh mắt nhìn chằm chằm giáo viên chủ nhiệm mới dè chừng. Đột nhiên trong lòng cô dấy lên cảm giác hoảng sợ, không phải người thầy này là phản động giả dạng hay gì đó chứ ? Nếu thật thì mức độ cảnh giác phải nâng lên cao nhất rồi.
- Thưa thầy... Em biết câu này hơi bất lịch sự, nhưng em muốn hỏi... - Cậu chàng hồi hãy được gọi là "Makoto" giơ tay thoáng rụt rè.- Muốn hỏi gì cứ thoải mái đi mấy đứa ! - Erm, t-thầy──c-có quan hệ gì với『Silver Wolf』Natsume Soujiro không ạ ?- Ồ, sao em lại nghĩ thế ? - Natsume-sensei chỉ cười hỏi lại.- Bởi vì em thấy họ hai người giống nhau... Ngoài tên ra em không biết gì thêm về『Silver Wolf』hết, n-nên.......- ─Haha, đoán hay lắm chàng trai ! Sau này đăng ký vào đội tra khảo của Chính Phủ đi, đảm bảo thủ phạm không cần khai cũng ra ! Đúng vậy, đúng vậy đấy, thầy──là con trai của Natsume Soujiro.Cả câu hỏi lẫn câu trả lời đều như kích động AAT, mặt họ còn đáng sợ hơn khi nãy. Theo những gì Airi biết, AAT được「Silver Wolf」nhận nuôi và huấn luyện từ nhỏ, đời tư của ông ta chắc chắn không ai rõ hơn họ. Giờ đây, việc có một người biết tên vị sát thủ đó, một người tự nhận là con trai ông ta hẳn đã vượt qua dự tính của AAT. Chỉ là──Tên thật của ông ta có phải Natsume Soujiro không và ông ta thực sự có một đứa con chứ ?
- Không thể nào──Thầy─thực sự là con trai của vị sát thủ đó ư──- Không gì là không thể mấy đứa à. Mười mấy năm trước khoa học đã phủ định sự tồn tại của siêu năng, nhưng mới đây chính khoa học cần siêu năng để phát triển. Thế giới này khó lường lắm. - Natsume-sensei tặc lưỡi - Nhân tiện, thầy không thích dính vào cái bóng của cha đâu, nên đừng ai để lộ chuyện này ra ngoài nhé !- V-Vâng... Cả lớp trả lời ngập ngừng, có vẻ vẫn còn sốc khi biết giáo viên chủ nhiệm của mình thuộc dạng con ông cháu cha. Anh chàng mặc hoodie quyết định phá tan bầu không khí khó chịu bằng cách giơ tay hỏi tiếp :- Thầy ơi, năng lực của thầy là gì thế ? - Tên nó là「Rashomon」, bá lắm nha mấy đứa !- Nhưng chính xác là nó có tác dụng gì vậy thầy ?- Hm, giải thích thế nào nhỉ... Thấy cái áo măng tô thầy đang mặc chứ ? Năng lực này cho phép nó biến thành những con quái vật trông giống cái bóng có thể cắt đứt mọi thứ. Nói chung thuộc dạng vừa công vừa thủ ấy.- Oaaaa... Ngầu vậy ! - Cậu bạn có công làm rada dò giáo viên tròn mắt ngưỡng mộ.- Thầy ơi ! - Mizu đột nhiên lên tiếng hỏi một câu mang đậm tinh thần shipper - Thầy có bạn gái chưa ?- Bạn gái ư... - Natsume-sensei nom hơi thiếu tập trung một chút, nhưng rồi chóng lấy lại vẻ tươi tỉnh - Haha, dĩ nhiên là chưa rồi ! Hầy dà, phụ nữ ngày nay thật vô tâm mà, sao có thể ngó lơ một người đẹp trai như thầy được chứ !- ...Xa quá rồi thầy ơi, dẹp vụ này đi thôi. - Takara với tay làm bộ khều khều.- ──À ừ nhỉ. Nếu không ai muốn hỏi gì nữa thì, tới lượt mấy đứa đó ! Có vẻ trong lớp chúng ta có sự chênh lệch độ tuổi nên ngoài họ tên và năng lực ra nhớ bổ sung thêm tuổi của mình nữa, và thầy cực kì ủng hộ những phần giới thiệu mở rộng nha !Natsume-sensei chỉ vào bàn đầu bên tay phải của mình, tức anh chàng hoodie, hàm ý bảo bắt đầu từ đấy. Cậu ta mỉm cười tự tin đứng dậy, mọi tác phong đều giống một con người của xã hội, bắt đầu cất tiếng :- Hello everyone, tôi là Kurogane Toshiro, 17 tuổi ! Những ai học ở đây lâu thì chắc biết về tôi rồi, một thanh niên bị đá từ khối A xuống, yên tâm đê, tôi không có tỏ ra thái độ với ai đâu ! Năng lực của tôi là「The Precipice」, nói thẳng ra là điều khiển đất đá ! Rất vui được gặp !
Reng !
- Ôi trời ôi trời, ai ngờ được phần giới thiệu của lớp chiếm hết cả tiết rồi, sao lại ngắn thế chứ ! Thôi thì mấy thứ như nội quy lớp hay gì đó chúng ta bàn sau nhé, giờ mấy đứa ra chơi đi ! - Vâng !Vừa dứt lời xong, cả đám ùa ra khỏi lớp như ong vỡ tổ bằng tốc độ bàn thờ cưỡi máy bay. Chỉ còn lại mỗi AAT, Airi, Kazuo và thầy ở lại nhìn đám khói bay mịt mù. Thấy vẻ mặt bối rối của cô tiểu thư và nhớ lại cuộc đối thoại khi sáng, Sakura nhẹ nhàng khều vai chàng quản gia thì thầm gì đó vào tai. Mặt Kazuo ửng lên thấy rõ, cậu ta ậm ừ gật đầu rồi vội vàng túm tay Airi chạy đi khuất dạng. Takeshi liền tò mò hỏi :- Gái nói gì với nó vậy ? - Tui bảo ổng rằng Airi có chuyện muốn nói riêng với ổng và nhờ ổng bảo vệ Airi khi hai người đó ở riêng. - Sakura cười nhạt ngẩng đầu lên - Giờ thì, chúng ta có không gian riêng rồi đó, thưa thầy.- Thầy có thời gian rảnh chứ, Natsume-sensei ? Tụi em muốn nói chuyện. - Gương mặt Violet bỗng trở nên vô cùng nghiêm túc.- Thầy nghĩ là vậy. Có chuyện gì sao ? - Natsume-sensei nghiêng đầu thắc mắc.Lúc này, cả tám thành viên AAT nhanh chóng vây quanh giáo viên chủ nhiệm, vẻ mặt không thể giỡn được. Thầy giáo mới đứng giữa đống sát khí vẫn giữ nguyên nụ cười điềm nhiên chẳng hề mất bình tĩnh hay gì cả, chứng tỏ khí thế không bình thường. Tới đấy, Shino mới lên tiếng :- Chà, thầy biết không, Natsume-sensei......- ──Natsume Soujiro bị vô sinh.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me