LoveTruyen.Me

[BJYX] [H] [Đoản] Bunny Night Club

[H] Động Hồ Ly

libre_95

Tiều phu x Hồ ly
-----

Trời dần ngả bóng, không khí càng ngày càng lạnh, sương mù bắt đầu giăng lên, thế mà Vương Nhất Bác đi mãi mà vẫn không tìm ra lối về. 

Cậu vốn là một thư sinh bỏ phố về rừng, kiêm nghề bốc thuốc, lại có sở thích về kỳ hoa dị thảo, nên vẫn thường lên núi đốn củi, hái thuốc, một công đôi việc. Cuộc sống cũng khá tự do phóng khoáng, không bị gò bó ồn ào như chốn phố thị.

Chẳng qua chỉ là một cậu nhóc từ bé cắm đầu vào sách vở, thỉnh thoảng tập võ tại gia, ít khi lăn lộn nơi hoang dã, lên núi thăm thú mới chỉ dám đi những nơi có dấu chân người đã được dân làng cho chỉ điểm. Trời sinh tính vô tư ham chơi, một tháng rong ruổi đã quen thuộc khu vực không gặp bất trắc gì, cho nên liền đánh bạo đi sâu hơn vào rừng, không ngờ lần này lại  đi mãi không tìm được đường về.

Cây cao gió lặng không còn một tia nắng, sương trắng tràn ra, Tiểu Vương thầm nghĩ tối càng đi càng lạc, cho nên liền tìm đại một chỗ an toàn để nghỉ ngơi, vừa hay lại thấy hang động nông khá thông thoáng. Kiểm tra thì thấy động không có dấu hiệu gì dị thường, liền hạ đòn gánh tá túc, gom củi đốt lửa sưởi ấm.

Vương Nhất Bác tính vốn ham chơi tò mò, nhưng lại hơi nhát. Đêm đầu bị lạc còn ở chỗ nào không hay, trong lòng đôi phần sợ hãi thầm khấn trời khấn phật phù hộ bình an. 

Mặc dù tâm có sợ hãi, nhưng đi một ngày đã thấm mệt, Vương Nhất Bác vừa ngả lưng đã lăn ra ngủ. Hương đêm tỏa ra mùi vị ngọt lạnh, sương trắng ngoài kia đã lan dày đặc, thập thò bay vào động nhỏ, luồn qua đống than vẫn hồng đượm không mấy ảnh hưởng, dần bò tới nam nhân bên trong. Người nằm trên bệ đá đã ngủ say chẳng hay biết.

Nếu Vương Nhất Bác mà tỉnh táo, kiểu gì cũng hồn bay khỏi vía, suy diễn đông tây về dị thường. Cũng may cậu ngủ quá sâu, làn sương trắng phủ bò lên người cậu nhìn bằng mắt thường thì vẫn không thấy động tĩnh gì khác.

Tuy nhiên, Vương Nhất Bác lại có một giấc mơ hư hư thực thực, khiến cậu trai mới lớn sợ hãi thì ít, hưng phấn thì nhiều.

Tiểu nam hài ngủ say, cũng lơi bỏ cảnh giác mơ hồ cảm nhận được có gì đó bò lên người mình,  vừa rờn rợn vừa êm ái. Làn sương mỏng kia lại dần dần dần lật hết quần áo trên người. Một mảng sương tụ lại trên hạ thân chỉ còn chiếc quần mỏng rồi động dậy, chiếc quần dựng lên thành một túp lều. Lại nghe văng vẳng đâu đó tiếng hít ái muội.

Tiểu Vương cảm thấy vô cùng thoải mái một cách khó hiểu nhưng vẫn ngủ mê không muốn dậy, sợ ngắt đi cảm giác tốt đẹp của mộng xuân đến không đúng lúc này. Làn sương trắng bây giờ đã bò dần lên ngực cố len mở miệng tiểu nam hài. Cánh môi như bị ai hôn liếm, còn thoảng mùi đào ngọt, cảm giác quá rõ ràng khiến cậu tiều phu không thể không thức dậy nhìn xem có chuyện gì. Vừa mở mắt ra, thì thấy một gương mặt mỹ lệ dang phóng to trước mặt, mắt thuỵ phượng long lanh nước, môi đỏ răng trắng đang ngồi trên người vừa hôn vừa liếm môi đầy sắc tình.

Nếu lúc tỉnh táo Vương Nhất Bác hẳn đã giật bắn mình đẩy người ta xuống, nhưng cậu vốn đang mê ngủ lại ước đoán mộng xuân, nên thảng thốt bất chợt trong lòng không phát ra ngoài, liền đáp ứng chiếc môi xinh xắn của mỹ nhân, vừa lén lút đánh giá người đang đung đưa trên người mình một chút. Mỹ nhân giật mình phát hiện người bị mình khi dễ đã phát giác, nhưng coi bộ đối phương không có vẻ gì từ chối, khẽ cười tà mị tiếp tục ngúng nguẩy.

Người đang thượng toạ vô cùng kiều diễm, y phục trắng mỏng manh che không đủ khuất dáng hình cơ thể, rung rung tóc đen dài xoã trên làn da trắng mướt, eo thon mông lớn, cứ cạ nhịp nhàng vào hạ bộ Tiểu Vương, làm cậu thật khó chịu. Cậu vươn tay ôm lấy bờ mông ước chừng một chút, lòng thầm nghĩ mềm quá. Không mấy khi mộng xuân, lại chưa từng mơ thấy được mỹ nhân nào mê hồn như vậy, lại vốn thân trai chưa từng trải, vừa hay ở chốn hoang vu lại mộng được mỹ nhân trời ban như thế, lòng khấp khoải vô cùng.

Mỹ nhân mắt thuỵ phượng đã phát giác nam nhân đang đánh giá mình, chỉ cười quyến rũ, lắc hông càng lợi hại hơn, lại thè lưỡi ra liếm môi, dưới môi có một nốt ruồi đỏ xinh xắn.

Tiểu Vương mở miệng, để cho chiếc lưỡi ngọt mềm của mỹ nhân chui vào, len lỏi khắp miệng, tiếng nước bọt chèm chẹp vang lên. Đầu não như nổ bùng pháo hoa, cậu chưa từng có trải nghiệm nào như thế này, liền dựa theo bản năng mà đáp lại mút lưỡi ngọt mềm của mỹ nhân. Tiếng nước càng bạo hơn, Tiểu Vương không hổ trai thì mới lớn học một biết mười, mới vừa bị mỹ nhân tấn công trong phút sau liền có thể phản công ngược lại, chui lưỡi vào miệng người đẹp đảo khắp khoang miệng, lại cắn môi đỏ mọng nước, khiến đối phương ưm ưm rên rỉ, dương vật càng ngày càng cứng, không rõ nước từ đâu đã chảy ướt quần phủ hạ thân.

Hai bàn tay thư sinh mềm mịn thuở đầu viết chữ, sau khi lên rừng đốn củi hái thuốc nay đã cứng cáp chai sạn, liền ra sức bóp mông bóp eo mỹ nhân, rồi lại sờ soạng khắp thân thể kiều mỵ. Bàn tay to dừng lại trên ngực, phát hiện khu vực bằng phẳng liền dừng lại khoảnh khắc. Thế mà mỹ nhân lại nhanh nhạy phát hiện ra, liền đẩy tiểu nam nhân ngồi dậy, tay ôm lấy ngực mặt dỗi hờn thốt lên nũng nịu:

“Ngươi chê ta sao”

Tiểu Vương hốt hoảng vội xua xua không có không có. Vốn dĩ thật oan cho tiểu tử mới lớn, chỉ mới sờ sờ nhận ra người này hình như có điểm dị thường, chưa thật sự nghĩ ngợi phản đối gì đã bị ụp nồi. Người đẹp nức lòng như thế, cậu tiều phu hoả thượng khắp người không muốn dừng việc ân ái, nào có khắc nào kỳ kèo suy tính  lòng như lửa đốt muốn dỗ người nọ, liền ngồi dậy kéo tay người ta ra, vạch áo xuống úp mặt liếm ngực chùn chụt.

Nhũ hoa bị liếm nhanh chóng mẫn cảm dựng lên, đỏ lan ra khắp ngực. Sự kề cận da thịt khiến tiểu tiều phu ngửi rõ hơn mùi hương ngọt ấm trên người mỹ nhân nọ. Môi lưỡi không học mà thành, ra sức cắn liếm 2 bên chiều chuộng làm mỹ nhân rên rỉ không thôi. Hạ bộ đang dựng đứng chọc lên đũng quần, được 2 bàn tay nhỏ của mỹ nhân vuốt ve. Cậu nào từng được ai sờ chim lớn như thế này, lòng nổ tung liền ra sức phục vụ người đẹp, môi ra sức hôn hít, tay ra sức sờ bóp, nghe tiếng mỹ nhân rên rỉ càng lớn càng cảm thấy thành tựu. Vương Nhất Bác thầm nghĩ tối nay không biết ăn trúng trái gì mà mơ đẹp như vậy, liền sợ tỉnh dậy giấc mơ tan biến quên đi người đẹp, liền mê mê muội muội hỏi tên người ta:

“Đẹp quá, sao ta lại mơ được một kho báu ở chốn này nhỉ, tiểu mỹ nhân tên là gì?”

“Ưm ưm, gọi ta là Tiểu Tán, ưm”

“Tiểu Tán, Tiểu Tán, Tiểu Tán, tên thực đẹp như người, còn tên ta là Vương Nhất Bác”

Tiểu Tán khẽ cười hihi, thầm nói “Ta biết rồi” liền đẩy ngã nam nhân nằm xuống, còn bản thân thì cúi xuống cởi quần nam nhân, cây gậy lớn nhanh chóng bật ra vỗ lên mặt mỹ nhân vẻ mỵ hoặc. 
Vương Nhất Bác nằm quan sát không chớp mắt, thấy Tiểu Tán thè lưỡi hồng mềm ra liếm dương vật, mắt ướt kiều mỵ vẫn nhìn về phía mình rồi dâm đãng trêu chọc:

“Ưm, to quá, tiểu Bác thật là khí vượng nha”

Nói rồi mỹ nhân lại từ từ liếm vài đường ướt đẫm, làm tiểu nam hài thân chưa từng trải khó chịu mà hít khí, thầm chờ mong được giải toả. Cậu cũng không cần đợi lâu, Tiêu Tán đã dùng miệng ngậm hết cây hàng khủng bố, nhanh chóng nuốt vào rút ra, làm người nằm đó sướng muốn thăng thiên, không lâu đã bắn tinh ra đầy miệng mỹ nhân, hạt tinh dính trên mặt. Tiểu Vương xấu hổ vô cùng, lấy tay đẩy người ra, nhưng liền bị cản. Cảnh tượng vô cùng gợi dục.

Tiêu Tán bị bắn vào miệng bất ngờ bị sặc nhẹ, nhưng không từ chối nhịn sặc liền nuốt hết vào với vẻ mặt thoả mãn, còn liếm sạch tinh dịch nhầy nhụa còn lại trên dương vật như thưởng thức một bữa tối ngon miệng. Còn lè lưỡi trêu ghẹo tiểu nam nhân, nâng niu cây hàng hôn chụt một cái khen ngợi:

“Tiểu bằng hữu phúc khí thật vượng nha, ta thích lắm”

Vương Nhất Bác vẫn đương ngại ngùng vì người ta mới nút vài cái đã bắn, nhưng chưa từng trải qua hay chứng kiến cảnh nào sắc dục như vậy nên sự xấu hổ cũng chóng trôi, không nói lên lời. Người ở dưới đã nhanh chóng trườn lên thủ thỉ “Tiểu bằng hữu thật đáng yêu, cho ngươi nếm thử chính mình một chút” rồi đưa lưỡi mềm trườn vào miệng nam nhân hôn đến say đắm. 

Vương Nhất Bác không bần thần quá lâu liền phản ứng, chỉ thầm mong giấc mộng kéo dài để làm thêm được ít chuyện nữa vì hạ bộ sau khi bắn vẫn cứng lại càng cứng. Cậu nhanh chóng trả lời: “đáp ứng” liền ngồi dậy dùng tay cởi bỏ hết y phục trên người lẫn đối phương, một tay giữ lấy dương vật cả hai ma sát, tiếng hít thở rên rỉ vì sung sướng luân phiên nhau không dứt khắp động. Một tay Tiểu Vương ôm xoa lấy mông trần mềm mọng, liền phát hiện chiếc mông trơn trượt và nguồn nước làm hạ thân cả hai ướt sũng. Cậu không thầy mà hiểu, liền dùng ngón tay xâm nhập căn cứ địa, khiến tiểu mỹ nhân giật mình rên tiếng càng dâm mỹ hơn.

“Ưm đúng rồi chỗ đó, ưm a, Tiểu Vương thật giỏi, ưm ưm a a a… mau tiến vào đi, dùng dương căn của ngươi đâm chết ta đi a a a”

Địa phương càng ngày càng ướt đẫm, tốc độ ngón tay càng nhanh, được mỹ nhân thúc giục, Vương Nhất Bác cũng không chịu nổi nữa, liền đẩy Tiêu Tán nằm ngửa ra, dùng hai tay khoẻ khoắn nắm lấy chân mỹ nhân banh ra và giơ lên, làm lộ ra mỹ cảnh dâm đãng, khuôn mặt ướt át đang khêu gợi. Tiểu Vương lắc lắc chim lớn, không nhịn nổi nữa liền dấn thân nhập động, thả ra một hơi dài thần tiên lần đầu được khai trai.

“Ưm aaaa… nóng quá, lớn quá đi mất, ưm ưm tiểu Vương lớn quá…”

Tiếng kêu dâm của người nằm dưới thôi thúc Vương Nhất Bác càng nóng thêm, cầm lòng không đặng mà giữ eo mỹ nhân đẩy hông dồn dập ngay sau khi vừa đâm vào phát đầu tiên. Thanh niên vừa tuổi sung mãn, lần đầu được nếm quả ngọt mà ra sức không ngừng nghỉ, làm tới sướng không muốn dừng. Trong động chỉ còn tiếng da thịt va đập vào nhau liên tục, tiếng hít thở và tiếng rên rỉ kêu dâm sung sướng.

Cậu vừa làm tình vẫn không bỏ qua bất kỳ khoảnh khắc nào, vừa ngắm mỹ nhân sắc lệ đang nằm ngửa giang rộng chân mặc người làm bậy mà rên rỉ gọi tên mình, dương vật dựng thẳng cũng đang rỉ nước, vừa quan sát tốc độ chim lớn của mình ra vào chốn hoa huyệt, làm lỗ nhỏ sủi bọt đầy khêu gợi, thầm nghĩ nên bắn vào miệng mỹ nhân hay bắn vào bên trong này. Chiếc miệng bên dưới ấm nóng còn nhiều nước, cắn nuốt dương vật của cậu không thôi, còn làm ướt cả 2 bẹn đùi. Chiếc miệng trên vừa rên rỉ, lại còn thốt ra mấy lời nịnh dâm. Xuất thân đèn sách nho nhã lễ điều, cậu nghe vừa thích lại vừa xấu hổ, lại thầm ghi nhớ mà thoả mãn.

“To quá đi mất, đâm chết ta ưm ưm a a a to quá” “Tiểu Vương làm thật là giỏi”
“Phu quân, phu quân chồng ơi đâm chết ta…”

Vương Nhất Bác càng nghe máu càng nóng, chỉ muốn nuốt vô bụng cái miệng xinh kia, liền cúi người ngậm lấy môi người nọ, hôn ngấu nghiến. Hạ thân chuyển động chậm lại, chim lớn mài từ từ trong thuỷ cốc, khiến mỹ nhân vừa sướng vừa khó chịu, muốn thốt lên mà bị người ta bịt miệng, chỉ phát ra tiếng ư hử như con thú bị bắt nạt. Tiêu Tán tay chân ôm chầm lấy nam nhân thượng mình, ngón chân co lại vì sung sướng.

Duy trì tư thế không lâu, cả 2 liền đổi nhiều kiểu chịch. Cho đến khi chuyển qua tư thế ngồi cưỡi, Vương Nhất Bác mới phát hiện sau lưng Tiểu Tán thế mà xuất hiện mấy cái đuôi dài trắng do không nhịn được sướng mà xuất hiện ve vẫy không ngừng. Tiểu nam nhân đang chịch sướng, não cũng không nghĩ nhiều đến thế, hồ ly đã làm sao, cứ làm sướng là được, liền không nhịn được lấy tay vuốt ve lông mềm.

Tiểu Tán phát hiện mình bị lộ, nhưng cũng không lộ vẻ khác thường, vừa nhún nhẩy trên cây hàng liền thủ thỉ:

“Không sợ ta sao”

“Rất đáng yêu”

Nói xong liền đẩy yêu hồ ra lật ngược lại, muốn chịch từ phía sau để ngắm đuôi mỹ nhân. Ở tư thế này cậu càng tự do hành sự, vừa nắm đuôi người ta vừa muốn nhanh bao nhiêu thì thúc vào bấy nhiêu, ỷ người dưới thân là yêu tinh mà càng làm mạnh, khiến Tiêu Tán khóc sướng không thôi.

Đêm xuân kéo dài, Vương Nhất Bác lần đầu khai trai đã được thoả mãn, có bao nhiêu sung mãn liền mang ra chịch mỹ nhân hồ ly sướng ngất, tinh dịch bắn ra mấy lần không vào huyệt cũng vào miệng mỹ nhân nuốt trọn, chỉ muốn lấp đầy mỹ nhân bằng mùi vị của mình.

Cuộc phong tình kết thúc trong mơ hồ, buổi sáng bên tai nghe tiếng chim kêu, tiều phu nhỏ tỉnh giấc, liền ngó thân thể và xung quanh mình, thấy y phục vẫn nguyên vẹn, cơ thể không có gì bất thường, đống than đã lạnh từ lâu. Mơ hồ nhớ lại giấc mơ đêm qua, liền thầm nghĩ chắc là mộng xuân, cậu lắc lắc cái đầu bù xù vỗ mặt tự làm tỉnh mình, không phát giác được một làn sương mỏng tan dần vào hư không.

Sáng trời rõ hướng, Vương Nhất Bác không hấp tấp vì lòng còn cố nhớ về mộng dâm cùng mỹ nhân tối qua, ấy thế mà lần mò lại tìm được đường ra dễ dàng. Cậu cũng âm thầm đánh dấu đường đi nước bước mình đã tới, một bụng lâng lâng như thế mà quay về làng, lòng mơ tưởng về một cuộc du sơn thưởng mỹ nhân vào một tối không xa.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me