LoveTruyen.Me

Bo Ben Yeu Thuong


Cuối tuần Hyjeon qua chở Jennie đi cùng.

Các cậu mình cùng tập dợt lại nào.

Được rồi mọi người cùng nhau ra sân khấu biểu diễn thôi nào.

À ! Jennie cậu cứ theo tiết tấu của tớ là được, tớ biết rồi Hyjeon.

Và sau đây tôi xin công bố kết quả buổi biểu diễn Piano của các nhóm.

Hạng Ba thuộc về nhóm...

Hạng hai thuộc về nhóm Leon.

Hạng nhất thuộc về nhóm của Hyjeon.

Hyjeon :  Yehh !!!

Các cậu đã làm rất tốt !

Jennie tớ để quên túi đồ trong phòng tập rồi, cậu lấy giúp tớ nhé !

Ừ ! để tớ lấy cho !

Tôi đi vào trong phòng.

Đèn trong phòng bắt đầu tắt hết, tôi bắt đầu cảm thấy sợ rồi.

Đột nhiên có tiếng mở cửa, một giọng hát vang lên.

Tôi ngồi sụp xuống đất và nhắm mắt lại.

Happy Birthday to you

Happy Birthday to you

Là Hoseok trên tay anh cầm chiếc bánh kem.

Tiếp theo đó mọi người cùng bước vào hát chúc mừng sinh nhật tôi.

Jennie quà của cậu là một cái máy ảnh mà Jennie thích từ lâu rồi.

cảm ơn cậu Hyjeon món quà này tớ rất thích.

Mọi người ai cũng tặng quà cho cô, chỉ có anh là chưa tặng thôi.

Anh Hoseok quà của em đâu, ai cũng tặng quà cho em mỗi anh là chưa tặng đó.

Hôm nay là sinh nhật em mà, anh lấy trong túi ra một cái kẹo đưa cho cô.

Hả !!!

Kẹo sao ?

Chỉ có mỗi cây kẹo này thôi sao !

Ừm !

Haizzz !!!

Cô thở dài.

Cô về đến nhà thì thấy mẹ đã chuẩn bị những món mà cô thích.

Jennie sinh nhật vui vẻ.

Mẹ chúc con luôn học giỏi và đạt được những gì con muốn.

Con cảm ơn mẹ.

Hoseok đến chơi à con.

Con chào cô.

Ừ ! mau vào nhà đi con.

Dạ Vâng ạ !

Jennie đang học đàn ở trên phòng con cứ lên đó đi.

Mẹ có làm ít nước hoa quả và bánh ngọt cho hai đứa này !

Hai đứa ăn đi mẹ ra ngoài trước đây.

Dạ mẹ !

Anh đưa hộp quà cho cô.

Gì đây )))

Thì quà sinh nhật cho em đó !

Giờ mới có quà sao ?

Em không thèm.

Vậy đưa đây anh cất đi.

Yahhh )))

Tặng rồi không được lấy lại, em miễn cưỡng nhận vậy.

Là chữ ký của nghệ sĩ Piano nổi tiếng mà cô thích, có cả hình nữa này.

Và một sợi dây chuyền, mặt dây chuyền là tên của cô Jennie_K .

Cô vui lắm chạy lại hôn nhẹ lên má anh một cái, làm anh giật mình.

Anh Hoseok làm sao anh có được hình và chữ ký vậy !

Anh có một người bạn quen biết nghệ sĩ Piano nên mới xin được.

Jennie em đánh sai nốt nhạc rồi,

Anh bước tới đàn một đoạn để chỉ cô.

Cô ghé sát mặt nhìn anh đánh đàn, anh lúc này đỏ mặt.

Anh Hoseok, anh biết đánh đàn từ khi nào vậy, lúc trước anh có học nên biết qua một chút.

Anh Hoseok lúc anh đánh đàn nhìn anh ngầu lắm đó, hai tay cô chạm lên má anh và nói.

Jennie em đánh lại đoạn đó đi.

Ne ~e

Đàn vậy được chưa anh Hoseok.

Ừm được rồi đó.

Mà sao mặt anh đỏ quá vậy,

Anh thấy mệt trong người sao ?

Ừ ! Anh thấy hơi mệt.

Thôi anh về đây.

Anh về cẩn thận.

Bye bye anh Hoseok.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me