LoveTruyen.Me

Bsd X Reader You And I

Khi có bạn thân là con trai, cảm giác như thế nào?

Đúng thế, bạn có hai thằng bạn thân là Dazai Osamu và Nakahara Chuuya. Bạn và hai đứa này quen biết cũng đã lâu nên có thể nói là thân lắm, dính nhau như sam vậy. 

Cái tên Dazai thì khỏi phải nói rồi, ông trời ưu ái cho hắn một thân hình cao ráo, gương mặt chuẩn soái ca, thái độ thân thiện, dễ gần, giao tiếp khéo léo, miệng sinh ra thì chỉ toàn thấy nói mật ngọt để cưa cẩm nữ sinh tự sát đôi cùng hắn và học lực của hắn thì được liệt vào hàng xuất sắc luôn rồi. Người vậy bảo sao cái đám nữ sinh mê trai kia không đổ rầm rầm?

Còn với Chuuya, nếu như Dazai là soái ca nhẹ nhàng, thân thiện thì Chuuya lại là nam thần bá đạo, lắm tiền :)). Mặc dù vậy, nhưng có lẽ ông trời hơi đãng trí khi trong lúc tạo ra anh quên không cho nước chiều cao nên chiều cao có lẽ...hơi khiêm tốn với 1m60 tròn chĩnh và điều này cũng dẫn đến việc Dazai luôn lấy cái nỗi đau ấy ra để trêu đùa, chọc tức anh. Kết quả thì sao? Vỡ mồm chứ sao nữa! Thôi bỏ qua cái chiều cao đi thì Chuuya cũng được liệt vào top các nam thần trong trường, tính cách có phần cục súc, nóng nảy, nhưng khí chất bá đạo kiểu anh đại cũng đủ khiến cho rất nhiều nữ sinh muốn sinh coan cho ảnh rồi.

Còn bạn thì sao? Bạn thì hết sức là bình thường của bình thường, nhưng được cái khi chơi chung với hai nam thần này thì độ nổi tiếng của bạn cũng tăng lên đáng kể. Nữ sinh nào muốn quan tâm Dazai hay Chuuya thì trước hết phải quan tâm bạn trước, kiểu muốn bạn nói tốt với hai ổng ấy. Ha, thực sự nhiều khi bạn cũng cảm thấy khá là chán khi cứ có mấy đứa "trà xanh", "trà sữa" vây quanh đối xử một cách giả tạo thấy ớn như vậy.

Nhưng được cái thì bạn dường như không bao giờ bị bắt nạt bởi có ai điên mà đi động vào bạn thân của hai con người này cơ chứ? 

- Hôm qua tao có đưa cho con nhỏ T/b hộp chocolate nhờ nó đưa cho Dazai - san và Nakahara - san, không biết nó có đưa cho hai người họ không nữa!?

Bạn đang đi trên hành lang thì liền khựng lại sau khi nghe câu nói và giọng nói phát ra thì một góc nhỏ trên cầu thang. Bạn im lặng tựa lưng vào tường, quả nhiên mà, trước mặt thì nói tốt đẹp, khen dễ thương, xinh đẹp, giỏi giang, khen đến hết lời để nói vậy thôi chứ sau lưng thì ai mà biết được. Con gái độc ác đúng còn hơn con trai tàn nhẫn mà.

- Thôi nào, con nhỏ ấy rồi cũng chỉ là bạn thân của hai senpai mà thôi. Chỉ cần hai người họ có bạn gái thôi thì nhỏ ấy cũng như đồ bỏ đi.

- Haha, nói thật nhé, tao cũng chẳng biết tại sao hai người bọn họ lại yêu quý con nhỏ xấu xí đó như vậy. Nhìn nó cũng chẳng có gì nổi bật, thân hình thì mập ú, được mỗi cái mặt dễ thương một chút.

- Còn lạ gì sao, người như nó bám dính lấy hai người họ chỉ vì tiền và sắc thôi. 

- Bề ngoài làm ra vẻ thánh thiện bên trong thì tâm cơ, đúng là không biết tự lượng sức!

Bạn nãy giờ im lặng nghe hết cuộc đối thoại vừa rồi của ba nữ sinh, miệng thở dài một cái nhẹ, con gái cũng thật là đáng sợ khi ghen ăn tức ở với người khác mà. 

- Hở? Mấy cô nói gì, nói lại tôi nghe xem nào!?

Một giọng nói cao ngạo vang lên thu hút cả bạn lẫn ba người người kia. Chuuya và Dazai đứng ngay sau ba cô gái kia, mặt đầy vạch tuyến, ánh mắt như muốn giết người, trên người tỏa ra một khí tức lạnh lẽo khiến người đối diện phải run sợ. 

Chuuya bước xuống nắm chặt lấy cố tay một trong số họ khiến cô gái ấy phải kêu lên vì đau, mặt hằm hằm gằn giọng :

- Sao thế? Không có gan nói lại à?

- Mấy em như vậy là không tốt đâu nhé! Trước khi nói người khác thì phải xem lại mình mới được.

Dazai nghiêng đầu nhìn hai cô còn lại nở một nụ cười mỉm, một nụ cười của ác quỷ khiến sống lưng họ lạnh toát.

Ba người mặt mày xanh lét, thôi xong rồi, ai mà biết được hai người này đã ở đằng sau và nghe hết tất cả chứ. Nói xấu cô bạn thân của họ mà lại còn bị bắt gặp, khác nào như con thiêu thân lao vào trong lửa?

- Tôi cảnh cáo các cô, động vào T/b là động vào tôi, nói xấu T/b là nói xấu tôi. Nhớ rồi chứ?

Chuuya hất mạnh tay cô ả ra thẳng thừng bỏ đi, cô ả ôm cánh tay bị nắm chặt tới tím bầm mà nức nở. 

Xuống đến chân cầu thang thì hai người bạn đang đứng tựa lưng vào tường, đoán là bạn đã nghe hết tất cả từ đầu đến cuối rồi.

- T/b...

Cả hai nhỏ giọng gọi tên bạn. Bạn bấy giờ mới đứng thẳng dậy bước đến chỗ hai người họ, môi nhếch lên thành một đường cong hoàn hảo, ánh mắt liếc nhìn ba cô gái kia.

- Yên tâm, tôi chẳng quan tâm đến những lời nói đó đâu. Suy cho cùng thì cũng là vì họ ghen tị quá ấy mà.

Dừng lại vài giây bạn nói tiếp :

- Để tôi nói cho mấy người hiểu, đừng vội phán xét người khác khi mấy người không thể hiểu được họ như thế nào, nên nhớ rằng một ngón tay thì chĩa về người khác, nhưng bốn ngón còn lại thì chĩa về chính mình đấy. Xem lại mình đi rồi hãy phán xét tôi. Tôi nghe các người nói mà kinh, tự nói chính mình rồi gán tên người khác, các người không thấy ghê tởm hay có còn chút liêm sỉ nào cho bản thân hay sao?

Nói rồi bạn cùng hai con người kia đi thẳng.

.

.

.

- Haizzzz...

Bạn thở dài chán nản nằm gục xuống bàn.

- Này T/b, bà thở dài lần này là lần thứ 10 trong ngày rồi đấy. Lại có chuyện gì à? Hay lại đến tháng rồi khó chịu?

Chuuya nói sau khi thấy bạn liên tục thở dài thườn thượt, nằm gục xuống bàn vẻ mệt mỏi.

*bốp*

Chuuya ngay lập tức ăn trọn đôi giày vào mặt và thủ phạm không ai ngoài bạn.

- Đồ Chuuya lùn tịt, ông thì hiểu gì chứ? Ông chả nói được câu nào tử tế à?

Bạn bĩu môi, phồng má không hài lòng quay đi không thèm nhìn mặt tên bạn nữa.

- Trời ạ, hiểu bà còn khó hơn hái sao trên trời. Tôi biết được à!!

Anh cầm cái giày ra khỏi mặt gầm lên. Chợt có một bàn tay vỗ vỗ vào vai Chuuya, là Dazai.

- Thôi nào, cậu bình tĩnh chút đi.

Đoạn, hắn tiến lại ngồi gần bạn, vuốt nhẹ mái tóc của bạn, nói :

- Bà vẫn còn bận tâm đến chuyện hôm trước, phải không?

Bạn lập tức bị chọc đúng tim đen, nhưng vẫn cứng đầu chối cãi.

- Còn lâu ấy, tôi không có!

- Vậy sao dạo này ăn ít thế? Bình thường có khi bà phải gọi hết cái canteen này mới vừa lòng ấy chứ.

Dazai vẫn ân cần như thế, bạn biết rằng mình đã hết đường chối cãi liền hơi thu mình. Chuuya cứ chớp mắt không ngừng, hóa ra con nhỏ vẫn còn để ý đến những lời nói đó à? Thảo nào mấy ngày hôm nay cứ thở dài suốt thôi, ăn cũng có một ít rồi thôi.

- Tôi nói đúng rồi nhỉ? T/b này, bà không cần phải để ý đến những lời nói đó làm gì cả. Bà vẫn rất dễ thương mà. Đúng không, sên lùn?

Dazai vỗ vai an ủi bạn rồi quay qua Chuuya, biết ý, anh liền tiếp lời :

- Ừ, tất nhiên. Trước giờ tôi có chê bà xấu bao giờ à?

- Hai ông nói thế để an ủi tôi thôi chứ gì!?

Bạn ủ rũ nói. Bạn tuy bề ngoài không có vẻ quan tâm, bạn luôn hời hợt với mọi thứ xung quanh, nhưng bên trong thì lại vô cùng để tâm đến nó. Nhiều khi bạn rất ghét và cảm thấy mệt mỏi vì cái tính cách này của mình.

- T/b ơi...

Dazai gọi. Bạn chẳng buồn đáp lại luôn.

- Chiều nay tôi đưa bà đi mua đồ nhé! Tôi chi!

Chuuya dụ dỗ.

- Không hứng.

- Mai tôi đưa bà đi chơi?

- Mệt lắm. Không muốn đi.

Dazai và Chuuya bất lực nhìn nhau, kiểu này thì biết phải làm thế nào cho bạn vui lên đây?

- Này cá thu, giờ sao đây? Nếu như cứ để như thế này kiểu gì chúng ta cũng bị khủng bố tinh thần mất thôi!!

- Tôi đang nghĩ đây. Trời ạ, với con gái thì vấn đề ngoại hình nhức nhối lắm.

Mặc cho bai bạn trỏe chụm đầu nói nhỏ, bạn cũng chả buồn hóng hớt như mọi khi.

Hết giờ ra chơi, cả ba người về lớp.

Ngồi trong giờ học giáo viên thì đang giảng bài, học sinh trong lớp cũng chăm chú nghe giảng chỉ trừ có ba con người chẳng thể nào tập trung cho được. Bạn thì ngồi mơ mơ màng màng, buồn rầu, Chuuya và Dazai thì thỉnh thoảng lại liếc nhìn bạn một cái lo lắng, không biết nên làm thế nào cho bạn vui lên bây giờ.

- T/b, sao nhìn cậu có vẻ không được vui thế?

Bạn lười biếng ngẩng đầu, một mái tóc vàng đập vào mắt, là Higuchi và đằng sau là Gin.

- Không có gì cả.

Bạn lại úp mặt xuống bàn não nề đáp.

- Đang buồn chuyện gì à? Hay cậu với hai tên kia lại cãi nhau?

Higuchi gặng hỏi.

- Không có. Chỉ là...

Bạn ngồi liến thoắng kể lại câu chuyện và tâm trạng của mình cho hai cô bạn kia. Nghe xong cả hai gật gù hiểu vấn đề. Quả đúng là con gái, miệng nói không quan tâm nhưng trong lòng thì hỗn loạn.

- Hmm... Nhưng tớ nghĩ T/b vẫn rất dễ thương.

Gin bấy giờ mới lên tiếng.

- Mồ...tớ nghe câu này chán rồi.

Bạn khóc không ra nước mắt nói, ai cũng nói câu này cả, biết được là sự thật hay là lời an ủi đâu chứ.

- Nè, nghe nói nhịn ăn là có thể gầy à?

Bạn hỏi.

- Ờm...cũng không hẳn đâu.

Higuchi ậm ừ đáp lại.

- Có lẽ mình nên nhịn ăn th--

- Con nhỏ lùn kia, bà mới nói cái gì đấy?

Dazai và Chuuya không biết từ đâu bay ra đứng đằng sau bạn lừ mắt hỏi làm bạn khẽ rùng mình.

- Nhịn ăn?

- Giảm cân?

- Đi ra đây cho tôi!

Cả hai đồng thanh như một, mỗi người một bên cầm tay kéo bạn đi ra ngoài.

- Bà có điên không, vì đẹp mà phải làm thế à?

- Phải biết quan tâm sức khỏe của mình chứ. Nhịn ăn rồi thiếu năng lượng, thiếu dinh dưỡng rồi đổ một đống bệnh ra đấy thì phải làm sao?

Chuuya thì không nói, chứ lần này đến Dazai cũng to tiếng với bạn luôn kìa. Hình như là giận thật rồi.

Bất ngờ hai người liền nhét lấy nhét để vào tay bạn nào là bánh, sữa, hoa quả. Này là muốn bạn thành con hà mã luôn? :))

- Này, tôi đã mập lắm rồi, hai ông còn định cho tôi biến hóa như thế nào nữa đây?

Bạn bất mãn định ném hết lại thì liền bị hai con người kia nhanh tay hơn cản lại.

- Thì ăn xong rồi đi tập thể dục. Yên tâm, tụi tôi đi cùng bà.

Chuuya cười hí hửng nhìn bạn.

- Bà vẫn dễ thương lắm mà. Đừng có tự làm khổ bản thân như thế!

Dazai nhéo má bạn một cái khiến bạn la oai oái lườm hắn một cái. Xong, cũng hí hửng bóc một cái bánh bỏ vào miệng.

- À này T/b, bà ở đây chờ bọn tôi một chút.

Nói rồi Dazai và Chuuya quay đi, bạn nghiêng đầu thắc mắc, hình như có gì đó không ổn. Sao đột nhiên bạn lại thấy lạnh thế này?

Ở một góc nào đấy gần đó...

- Mày nhìn con nhỏ T/b kìa, mập như heo ấy rồi mà vẫn còn không chịu giảm cân.

- Nó ấy mà, chả hiểu sao lại lấy được lòng của Dazai Osamu và Nakahara Chuuya nữa.

- Có khi hai tên ấy là trai bao.

Hahahahahah

Những tiếng cười giòn giã của một nhóm nam sinh vang lên. Đột ngột, cả đám rùng mình một cái.

- Này, tụi bây có thấy lạnh không?

- Có... Mày cũng thấy thế à?

- Sao đột nhiên lại lạnh thế nhỉ?

- Ehem...mấy chú mới nói cái gì đó?

Đám nam sinh bị giọng nói ngập sát khí ấy làm cho run cầm cập. Hình như họ đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng rồi. Từ từ quay đầu lại thì đập vào mắt mấy thanh niên xấu số ấy là gương mặt muốn giết người của hai đại ca của trường.

Thôi xong, không đâu lại đụng phải bộ đôi hắc ám này. Mấy thanh niên hùng hổ hồi nãy giờ lại sợ chết đứng đến không động được mồm mà thốt ra một câu.

- Mấy đứa bây, gan cũng to lắm ha! Dám nói xấu cả tao và bạn thân tao như vậy! Chuẩn bị sẵn tinh thần rồi chứ?

Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

- Chạy đi đâu, tao còn chưa xong với tụi bây cơ màaaaaaa!!!!

Bạn ngồi đằng xa nghe tiếng hét thê thảm thì tò mò, sinh vật gì mà hét to thế?

Về phía Soukoku sau khi xử đẹp xong đám xấu số kia thì liền đứng phủi tay như vừa làm một việc gì đó dơ bẩn một cách thần cmn thái. Đám dưới đất thì như vừa đi đánh trận về, quần áo toàn đất cát, mặt mày sưng húp như ong đốt, đầu thì mọc lên vài 'quả núi" cao thấp, có người thì đã "thăng thiên" do bị tấn công tinh thần cực mạnh.

- Mấy chú cứ ở đó mà nói xấu đi. Đến lúc nó giảm cân xuống...

- Nó đẹp rồi thằng nào tán nó là tao táng bỏ! Nhớ lấy!!

----------o0o----------

20/07/2020

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me