Buc Thu Cua Mr Ours
•
Lyon - Pháp thế kỉ XV
Lyon không hào nhoáng mà mơ mộng, Lyon không nhộn nhịp mà trầm lắng, Lyon không vội vã, từ từ đem cho người ta cái cảm giác bình yên.Lyon - kho báu hoa lệ của nước PhápLyon xinh đẹp, đón những đợt tuyết rơi đầu mùa, cảm nhận cái cảm giác lạnh buốt của mùa đôngTừng làn gió bấc lạnh lẽo đua nhau kéo tới Lyon hoa lệ mà vùng vẫy, chúng luồn lách cùng khắp các ngõ ngách nơi những thành phố lớn, đem cái cảm giác lạnh thấu xương xuyên qua da thịtChúng nô đùa với những tán lá nhuộm trắng màu tuyết, làm rơi rớt những bông tuyết còn sót lại nơi những chiếc lá thôngRồi sau cùng lại thả mình vào màn đêm tĩnh mịchÁnh trăng sáng rõ, nâng niu từng cơn gió, ôm vào lòng Đến khi tan biến vào hư khôngĐêm nay trăng buồn, cái ánh sáng nhỏ, làm cho đêm thêm mịt mù đen tốiTrên ngọn đồi sao, nơi lâu đài diễm lệ ngủ yên, được bao trùm bởi màn đêm vô tậnDẫu cho có bị màn đêm nuốt chửng, nhưng cái nguy nga, to lớn ấy chẳng bị màn đêm lấn átNhuốm đầy màu sắc thời gian, lộng lẫy, rực sáng ánh vàng - vẻ đẹp của quyền lựcNhưng tối quá, chẳng có một chút ánh sáng, dù là leo lắt cách yếu ớtLâu đài đang ngủ, nhưng chủ nhân nó thứcChút ánh sáng nhỏ, hắt ra ngoài từ phía tây của toà lâu đàiNơi ấy là buồng ngủ của ngài Kim - Stefano.Kim-TaehyungGã ngồi trên chiếc ghế lụa yêu quý, nhâm nhi tách trà hoa, tay miết nhẹ trang sách nhàu nát, chằng chịt những con chữChút ánh sáng yếu ớt từ cây nến, thả từng vệt dài trên khuôn mặt hoàn mĩ kiaMột nửa tối che khuất ngũ quan sắc sảo nửa thoắt ẩn thoắt hiện, mập mờ sáng nơi khuôn mặt tuyệt hảoBao nhiêu mỹ từ có thể miêu tả được nhan sắc của gã?Gã tựa như đoá hoa giữa vũng bùn lầy, toả sáng cách đơn độc nhưng chẳng che lấp nổi ánh hào quang. Đôi mắt màu xanh lam quý hiếm sáng rực như muôn vàn ánh sao, ẩn chứa trong đôi mắt trong veo tựa hồ thu, nhưng ánh nhìn lại sắc lạnh như cứa vào da thịt. Mái tóc vàng óng, như màu lúa mạch, hơi xoăn nhẹ, bồng bềnhGã cao lớn, với đôi chân dài và giọng nói trầm ấm đã khiến bao cô gái như chết đứng trước vẻ đẹp vô thực này. Gã làm bao nhiêu mỹ nhân không tiếc đem cả trái tim trao tặng, bao nhiêu lửa tình cháy rộn ràng trong lòng của vô vàn thiếu nữ.Gã chính là món quà của Chúa - Kiệt tác của thượng đế.Gã ngồi trước cửa sổ, chân bắt chéo, ngồi thưởng thức tách trà nguội, cái hương hoa nhè nhẹ còn sót lại thoang thoảng trong gió, gửi những gì tinh tuý cuối cùng để lại hương thơm ngọt ngào qua cánh mũiTrang sách nhàu nát với những con chữ mềm mại, nhưng lại ghìm nát tờ giấy. Chắc chủ nhân của nó, chẳng thương yêu gì mà ngồi viết lên trang giấy ấy đâu, nhỉ?Nến đã tắt hẳn, nên không gian trong phòng bây giờ chỉ còn độc mỗi vệt sáng dài của trăng,Với cái ánh nhìn rét buốt ấy, gã ngắm nhìn màn đêm cô đơn với tâm trạng cực kì hỗn loạn Mái tóc vàng óng - cái sắc màu của bình minh, bây giờ lại nhuộm màu đượm buồn, rối ren như tâm trạng của chủ nhân nóGã đưa tay cầm lấy cây bút lông, rồi nhẹ nhàng viết lên những trang giấy cũ, nét chữ mềm mại chạy trên tờ giấyĐôi mắt xanh lam thâm thuý nhìn những con chữ, môi kéo lên thành một đường cong tuyệt hảo, tay ngừng lạiÔi thôi, chẳng hiểu gã đã viết những gì, nhưng chắc là những lời cuối cùngLời từ biệt Lyon xinh đẹp
Lyon - Pháp thế kỉ XV
Lyon không hào nhoáng mà mơ mộng, Lyon không nhộn nhịp mà trầm lắng, Lyon không vội vã, từ từ đem cho người ta cái cảm giác bình yên.Lyon - kho báu hoa lệ của nước PhápLyon xinh đẹp, đón những đợt tuyết rơi đầu mùa, cảm nhận cái cảm giác lạnh buốt của mùa đôngTừng làn gió bấc lạnh lẽo đua nhau kéo tới Lyon hoa lệ mà vùng vẫy, chúng luồn lách cùng khắp các ngõ ngách nơi những thành phố lớn, đem cái cảm giác lạnh thấu xương xuyên qua da thịtChúng nô đùa với những tán lá nhuộm trắng màu tuyết, làm rơi rớt những bông tuyết còn sót lại nơi những chiếc lá thôngRồi sau cùng lại thả mình vào màn đêm tĩnh mịchÁnh trăng sáng rõ, nâng niu từng cơn gió, ôm vào lòng Đến khi tan biến vào hư khôngĐêm nay trăng buồn, cái ánh sáng nhỏ, làm cho đêm thêm mịt mù đen tốiTrên ngọn đồi sao, nơi lâu đài diễm lệ ngủ yên, được bao trùm bởi màn đêm vô tậnDẫu cho có bị màn đêm nuốt chửng, nhưng cái nguy nga, to lớn ấy chẳng bị màn đêm lấn átNhuốm đầy màu sắc thời gian, lộng lẫy, rực sáng ánh vàng - vẻ đẹp của quyền lựcNhưng tối quá, chẳng có một chút ánh sáng, dù là leo lắt cách yếu ớtLâu đài đang ngủ, nhưng chủ nhân nó thứcChút ánh sáng nhỏ, hắt ra ngoài từ phía tây của toà lâu đàiNơi ấy là buồng ngủ của ngài Kim - Stefano.Kim-TaehyungGã ngồi trên chiếc ghế lụa yêu quý, nhâm nhi tách trà hoa, tay miết nhẹ trang sách nhàu nát, chằng chịt những con chữChút ánh sáng yếu ớt từ cây nến, thả từng vệt dài trên khuôn mặt hoàn mĩ kiaMột nửa tối che khuất ngũ quan sắc sảo nửa thoắt ẩn thoắt hiện, mập mờ sáng nơi khuôn mặt tuyệt hảoBao nhiêu mỹ từ có thể miêu tả được nhan sắc của gã?Gã tựa như đoá hoa giữa vũng bùn lầy, toả sáng cách đơn độc nhưng chẳng che lấp nổi ánh hào quang. Đôi mắt màu xanh lam quý hiếm sáng rực như muôn vàn ánh sao, ẩn chứa trong đôi mắt trong veo tựa hồ thu, nhưng ánh nhìn lại sắc lạnh như cứa vào da thịt. Mái tóc vàng óng, như màu lúa mạch, hơi xoăn nhẹ, bồng bềnhGã cao lớn, với đôi chân dài và giọng nói trầm ấm đã khiến bao cô gái như chết đứng trước vẻ đẹp vô thực này. Gã làm bao nhiêu mỹ nhân không tiếc đem cả trái tim trao tặng, bao nhiêu lửa tình cháy rộn ràng trong lòng của vô vàn thiếu nữ.Gã chính là món quà của Chúa - Kiệt tác của thượng đế.Gã ngồi trước cửa sổ, chân bắt chéo, ngồi thưởng thức tách trà nguội, cái hương hoa nhè nhẹ còn sót lại thoang thoảng trong gió, gửi những gì tinh tuý cuối cùng để lại hương thơm ngọt ngào qua cánh mũiTrang sách nhàu nát với những con chữ mềm mại, nhưng lại ghìm nát tờ giấy. Chắc chủ nhân của nó, chẳng thương yêu gì mà ngồi viết lên trang giấy ấy đâu, nhỉ?Nến đã tắt hẳn, nên không gian trong phòng bây giờ chỉ còn độc mỗi vệt sáng dài của trăng,Với cái ánh nhìn rét buốt ấy, gã ngắm nhìn màn đêm cô đơn với tâm trạng cực kì hỗn loạn Mái tóc vàng óng - cái sắc màu của bình minh, bây giờ lại nhuộm màu đượm buồn, rối ren như tâm trạng của chủ nhân nóGã đưa tay cầm lấy cây bút lông, rồi nhẹ nhàng viết lên những trang giấy cũ, nét chữ mềm mại chạy trên tờ giấyĐôi mắt xanh lam thâm thuý nhìn những con chữ, môi kéo lên thành một đường cong tuyệt hảo, tay ngừng lạiÔi thôi, chẳng hiểu gã đã viết những gì, nhưng chắc là những lời cuối cùngLời từ biệt Lyon xinh đẹp
___
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me