Busted Fanfiction Running Man
23/4/2022
21:25
1 tiếng 25 phút sau vụ tấn công đài SBS
Trong số tất cả những dự đoán Jae Suk có thể đưa ra, sự xuất hiện của Park Soo Young không bao giờ, vĩnh viễn không bao giờ nằm trong danh sách. Vậy mà, cô vẫn ở đây, ngay bên cạnh anh, tại tầng thượng của tòa Mokdong SBS, giữa một đám khói mù mịt gợi anh nhớ đến "món quà" chị gái Song Joong Ki gửi cho anh hồi trước, cố gắng kéo anh về phía cánh cửa thoát hiểm đang được giữ bởi Choi Bo Pil và một người đàn ông mặc đồ chó săn khác. Anh không biết người còn lại là ai (khuôn mặt người đó khá giống Kim In Seong, một idol thuộc nhóm nhạc SF9 ở thế giới 2402, có điều người đó có phải "Kim In Seong" thật hay không thì anh không chắc), nhưng sự xuất hiện của Bo Pil không khiến anh ngạc nhiên, vì anh chính là người đã đưa cậu ta vào đây. Cậu ta là đồng đội của anh trong vụ này, một trong những người giỏi nhất anh từng làm việc chung, cả trên phương diện của một giám đốc sản xuất, lẫn một đặc vụ nằm vùng được K gửi tới để giúp anh.Vì sao anh lại có thể tự tin nói thế ư? Vì trước đó, trước khi Bo Pil thừa nhận với anh rằng cậu ta là người của K, anh chưa từng dù chỉ một lần nghi ngờ cậu ta là bất kỳ thứ gì khác ngoài một PD bình thường vô tình vướng phải một đội thám tử không được bình thường cho lắm. Choi Bo Pil ở thế giới 2402 vốn đã là một chàng trai tài năng, thông minh, và quyết đoán. Sang thế giới khắc nghiệt này, sự thông minh quyết đoán đó của cậu ta lại càng được thể hiện rõ hơn qua việc cậu ta có thể ra ra vào vào một trong những trụ sở trọng yếu của tổ chức tội phạm xuyên quốc gia nguy hiểm hàng đầu thế giới ở thời điểm hiện tại suốt hai năm trời, thậm chí còn mang tin mật trở ra mà không một ai phát hiện, gần như phá luôn kỷ lục thời gian của Jo Hyo Jin. Dĩ nhiên, Bo Pil vẫn thua về chất lượng thông tin, vì dù sao thì tên kia cũng là đặc vụ thuộc hàng top của N.I.S, nhưng chừng ấy cũng đã là quá siêu phàm rồi.Một người giỏi như vậy tại sao lại chịu về dưới trướng K? Jae Suk không biết, anh cũng chẳng quan tâm, anh chỉ biết rằng cậu ta có thể dùng được, còn tài nguyên con người của anh thì đang vô cùng thiếu, nên anh chẳng dại gì mà bỏ phí mất một tài năng. Nhờ có Bo Pil, thời gian dự tính cho kế hoạch của anh đã được rút xuống kha khá, mức độ nguy hiểm cũng tương tự, mà lượng thông tin thì ngược lại, ngày càng được nâng cao hơn. Jae Suk đã có thể đoán được đại khái những gì có trong tập tài liệu Jo Hyo Jin để lại trước khi mất mạng, chủ yếu liên quan tới mấy vụ che đậy thông tin của Beelzebub, toàn tin mang tính chất chí tử. Tuy nhiên, anh lại không cần bất kỳ thứ gì trong số đó, vì tất cả chúng anh đều đã có hết rồi. Ừ, đây là lúc ông nên khóc đấy, Hyo Jin ah.Vốn dĩ, Jae Suk đã có thể hạ Beelzebub từ ba tháng trước. Lý do duy nhất anh để ông ta tiếp tục sống đến ngày hôm nay, là vì anh cần lấy được thông tin về đường dây rửa tiền mà ông ta và Mammon, "ác quỷ của sự tham lam", đang phụ trách, cùng với danh tính hắn ta. Đường dây đó giống như động mạch chủ của cơ thể mang tên The Fallen Angels, đóng vai trò chính trong việc vận chuyển "máu" nuôi sống "cơ thể". Nếu nó đứt, cả tổ chức cũng đi tong, vậy nên, anh phải cắt được nó bằng mọi giá, mà con đường ngắn nhất có thể dẫn anh tới được với nó, là thông qua những kẻ phụ trách giữ cho nó hoạt động ổn định, Beelzebub và Mammon. Trong số hai tên, "Beelzebub" Shin Moon San dễ tiếp cận hơn, nhưng ông ta chỉ có vai trò che giấu nó, còn quyền điều hành thực sự nằm trong tay Mammon ("trùm cuối" Lucifer là một câu chuyện khác). Dù vậy, ông ta chắc chắn vẫn có một chút thông tin có thể dẫn anh tới nó, hoặc ít nhất, là tới Mammon. Đó là lý do Jae Suk quyết định đột nhập vào tòa nhà này, vào văn phòng của ông ta đặt trên tầng 16, để xem có thể khám phá ra được gì không. Anh đã không trông đợi nhiều, nhưng khi đã vào được trong rồi, những gì anh thu thập được lại giá trị ngoài dự đoán. Tài liệu đã có, hướng điều tra cũng đã được định hình xong xuôi. Những gì Jae Suk cần làm bây giờ là thoát ra ngoài cùng với chiếc USB chứa thông tin anh lấy được một cách an toàn và lành lặn, hoặc ít nhất, cho đến năm phút trước là như thế.Còn bây giờ, mục đích chính của anh đã chuyển thành: đưa Soo Young cùng với bằng chứng ra khỏi đây một cách an toàn và lành lặn._ Cầm lấy cái này. _ Nhét chiếc USB quý giá vào túi áo đứa em gái cũng quý giá không kém, Jae Suk dặn dò. _ Rồi chạy đi, ngay và luôn. Bo Pil sẽ đưa em đến nơi an toàn. Nễu lỡ anh không thoát được, em hãy đưa nó tới chỗ K, ông ấy sẽ xử lý nốt.Soo Young im lặng, nhìn anh bằng ánh mắt cá chết. Rồi, một âm thanh kỳ quái vang lên từ trong cổ họng cô, mà Jae Suk đã phải mất gần một giây mới nhận ra nó là tiếng cười._ Cái đám họ Yoo các người đúng là giống nhau thật đấy. _ Cô nói, đôi môi đã hơi chuyển sang sắc trắng cong lên thành một nụ cười châm biếm.Trước khi Jae Suk có thể hiểu được Soo Young đang muốn nói gì, những ngón tay mảnh mai đã lồng vào bàn tay thô ráp, chai sần của anh, siết chặt nó với một lực đủ để khiến xương anh kêu lên răng rắc, bày tỏ thái độ rằng dù có phải đập ngất anh cô cũng sẽ lôi anh theo. Vị thám tử mở miệng ra định phản đối, nhưng đám chó săn xung quanh anh đã không để anh kịp làm thế. Một trong số chúng nhờ có cái mũi thính hơn người (theo nhiều nghĩa) đã nhanh chóng tìm ra được vị trí hai người họ đứng và hét lên báo động:_ Chúng đây rồi!Jae Suk lườm hắn, tặc lưỡi một cái khó chịu, rồi kéo Soo Young chạy về phía cầu thang thoát hiểm. Bo Pil và chàng trai có khuôn mặt của Kim In Seong vừa ra hiệu cho họ nhanh lên, vừa ngoái nhìn về phía sau như đang đề phòng thứ gì đó. Đột nhiên, mặt cả hai biến sắc. Họ đồng loạt rời khỏi vị trí cửa thoát hiểm, định chạy về phía hai thám tử của đội thám tử K, nhưng dường như thứ gì đó lúc nãy đã túm họ lại, lôi tuột cả hai vào trong bằng một lực đáng sợ. Jae Suk chỉ kịp nhìn thấy hai bóng dáng cao cỡ Kwang Soo lấp ló nơi cầu thang tối mù mịt, trước khi cánh cửa đóng sầm lại, chặn đứng đường thoát duy nhất của cả hai.*RẦM!!!*_ Chết tiệt... Jae Suk nguyền rủa khi thấy cú đá của anh không thể làm gì được cánh cửa kiên cố có lẽ đã bị chặn ở bên kia. Không còn cách nào khác, anh kéo Soo Young chạy về hướng ngược lại, xuyên qua màn khói mù mịt về phía lan can. Gió hôm nay không lớn, thời tiết cũng đã dần vào hè, nhưng do họ đang ở trên cao, hơi lạnh từ việc chênh lệch khí áp vẫn đủ khiến da gà Jae Suk nổi đầy bên dưới lớp áo khoác da. Anh cũng cảm nhận được bàn tay nhỏ nhắn trong tay anh đang dần ướt lạnh vì lo lắng, nên anh đẩy cô ra sau lưng mình, khẽ nói trong khi nở một nụ cười dịu dàng:_ Đừng lo. Anh sẽ không để bất kỳ ai làm hại em đâu.Dưới ánh đèn mờ ảo của thành phố phía sau, khuôn mặt xinh xắn của Soo Young dường như nhuốm thêm một chút sắc đỏ. Cô quay đi, bàn tay còn lại đưa lên, bám lấy áo anh, kéo anh sát hơn vào người mình như tấm lá chắn vững chắc. Hành động ấy không phải hèn nhát trốn tránh hay đẩy đồng đội ra chết thay mình, mà nó thể hiện rằng cô tin tưởng anh, tin tưởng vào lời khẳng định anh dành cho cô lúc nãy. Điều mà rõ ràng là cô không bao giờ nên làm.Ah, khỉ thật. Nhẽ ra anh không nên nói như vậy mới đúng.Chuyện đã đến nước này rồi, làm sao anh có thể dứt con bé này ra khỏi cuộc đời mình được nữa đây?
23/4/2022
21:35
1 tiếng 35 phút sau vụ tấn công đài SBS
(Beelzebub: *Xách quân đi rượt ba đứa thám tử và một hồn ma suốt 16 chương truyện mà vẫn đếch bắt được, còn bị ma nó giết lại*Lucifer:
21:25
1 tiếng 25 phút sau vụ tấn công đài SBS
Trong số tất cả những dự đoán Jae Suk có thể đưa ra, sự xuất hiện của Park Soo Young không bao giờ, vĩnh viễn không bao giờ nằm trong danh sách. Vậy mà, cô vẫn ở đây, ngay bên cạnh anh, tại tầng thượng của tòa Mokdong SBS, giữa một đám khói mù mịt gợi anh nhớ đến "món quà" chị gái Song Joong Ki gửi cho anh hồi trước, cố gắng kéo anh về phía cánh cửa thoát hiểm đang được giữ bởi Choi Bo Pil và một người đàn ông mặc đồ chó săn khác. Anh không biết người còn lại là ai (khuôn mặt người đó khá giống Kim In Seong, một idol thuộc nhóm nhạc SF9 ở thế giới 2402, có điều người đó có phải "Kim In Seong" thật hay không thì anh không chắc), nhưng sự xuất hiện của Bo Pil không khiến anh ngạc nhiên, vì anh chính là người đã đưa cậu ta vào đây. Cậu ta là đồng đội của anh trong vụ này, một trong những người giỏi nhất anh từng làm việc chung, cả trên phương diện của một giám đốc sản xuất, lẫn một đặc vụ nằm vùng được K gửi tới để giúp anh.Vì sao anh lại có thể tự tin nói thế ư? Vì trước đó, trước khi Bo Pil thừa nhận với anh rằng cậu ta là người của K, anh chưa từng dù chỉ một lần nghi ngờ cậu ta là bất kỳ thứ gì khác ngoài một PD bình thường vô tình vướng phải một đội thám tử không được bình thường cho lắm. Choi Bo Pil ở thế giới 2402 vốn đã là một chàng trai tài năng, thông minh, và quyết đoán. Sang thế giới khắc nghiệt này, sự thông minh quyết đoán đó của cậu ta lại càng được thể hiện rõ hơn qua việc cậu ta có thể ra ra vào vào một trong những trụ sở trọng yếu của tổ chức tội phạm xuyên quốc gia nguy hiểm hàng đầu thế giới ở thời điểm hiện tại suốt hai năm trời, thậm chí còn mang tin mật trở ra mà không một ai phát hiện, gần như phá luôn kỷ lục thời gian của Jo Hyo Jin. Dĩ nhiên, Bo Pil vẫn thua về chất lượng thông tin, vì dù sao thì tên kia cũng là đặc vụ thuộc hàng top của N.I.S, nhưng chừng ấy cũng đã là quá siêu phàm rồi.Một người giỏi như vậy tại sao lại chịu về dưới trướng K? Jae Suk không biết, anh cũng chẳng quan tâm, anh chỉ biết rằng cậu ta có thể dùng được, còn tài nguyên con người của anh thì đang vô cùng thiếu, nên anh chẳng dại gì mà bỏ phí mất một tài năng. Nhờ có Bo Pil, thời gian dự tính cho kế hoạch của anh đã được rút xuống kha khá, mức độ nguy hiểm cũng tương tự, mà lượng thông tin thì ngược lại, ngày càng được nâng cao hơn. Jae Suk đã có thể đoán được đại khái những gì có trong tập tài liệu Jo Hyo Jin để lại trước khi mất mạng, chủ yếu liên quan tới mấy vụ che đậy thông tin của Beelzebub, toàn tin mang tính chất chí tử. Tuy nhiên, anh lại không cần bất kỳ thứ gì trong số đó, vì tất cả chúng anh đều đã có hết rồi. Ừ, đây là lúc ông nên khóc đấy, Hyo Jin ah.Vốn dĩ, Jae Suk đã có thể hạ Beelzebub từ ba tháng trước. Lý do duy nhất anh để ông ta tiếp tục sống đến ngày hôm nay, là vì anh cần lấy được thông tin về đường dây rửa tiền mà ông ta và Mammon, "ác quỷ của sự tham lam", đang phụ trách, cùng với danh tính hắn ta. Đường dây đó giống như động mạch chủ của cơ thể mang tên The Fallen Angels, đóng vai trò chính trong việc vận chuyển "máu" nuôi sống "cơ thể". Nếu nó đứt, cả tổ chức cũng đi tong, vậy nên, anh phải cắt được nó bằng mọi giá, mà con đường ngắn nhất có thể dẫn anh tới được với nó, là thông qua những kẻ phụ trách giữ cho nó hoạt động ổn định, Beelzebub và Mammon. Trong số hai tên, "Beelzebub" Shin Moon San dễ tiếp cận hơn, nhưng ông ta chỉ có vai trò che giấu nó, còn quyền điều hành thực sự nằm trong tay Mammon ("trùm cuối" Lucifer là một câu chuyện khác). Dù vậy, ông ta chắc chắn vẫn có một chút thông tin có thể dẫn anh tới nó, hoặc ít nhất, là tới Mammon. Đó là lý do Jae Suk quyết định đột nhập vào tòa nhà này, vào văn phòng của ông ta đặt trên tầng 16, để xem có thể khám phá ra được gì không. Anh đã không trông đợi nhiều, nhưng khi đã vào được trong rồi, những gì anh thu thập được lại giá trị ngoài dự đoán. Tài liệu đã có, hướng điều tra cũng đã được định hình xong xuôi. Những gì Jae Suk cần làm bây giờ là thoát ra ngoài cùng với chiếc USB chứa thông tin anh lấy được một cách an toàn và lành lặn, hoặc ít nhất, cho đến năm phút trước là như thế.Còn bây giờ, mục đích chính của anh đã chuyển thành: đưa Soo Young cùng với bằng chứng ra khỏi đây một cách an toàn và lành lặn._ Cầm lấy cái này. _ Nhét chiếc USB quý giá vào túi áo đứa em gái cũng quý giá không kém, Jae Suk dặn dò. _ Rồi chạy đi, ngay và luôn. Bo Pil sẽ đưa em đến nơi an toàn. Nễu lỡ anh không thoát được, em hãy đưa nó tới chỗ K, ông ấy sẽ xử lý nốt.Soo Young im lặng, nhìn anh bằng ánh mắt cá chết. Rồi, một âm thanh kỳ quái vang lên từ trong cổ họng cô, mà Jae Suk đã phải mất gần một giây mới nhận ra nó là tiếng cười._ Cái đám họ Yoo các người đúng là giống nhau thật đấy. _ Cô nói, đôi môi đã hơi chuyển sang sắc trắng cong lên thành một nụ cười châm biếm.Trước khi Jae Suk có thể hiểu được Soo Young đang muốn nói gì, những ngón tay mảnh mai đã lồng vào bàn tay thô ráp, chai sần của anh, siết chặt nó với một lực đủ để khiến xương anh kêu lên răng rắc, bày tỏ thái độ rằng dù có phải đập ngất anh cô cũng sẽ lôi anh theo. Vị thám tử mở miệng ra định phản đối, nhưng đám chó săn xung quanh anh đã không để anh kịp làm thế. Một trong số chúng nhờ có cái mũi thính hơn người (theo nhiều nghĩa) đã nhanh chóng tìm ra được vị trí hai người họ đứng và hét lên báo động:_ Chúng đây rồi!Jae Suk lườm hắn, tặc lưỡi một cái khó chịu, rồi kéo Soo Young chạy về phía cầu thang thoát hiểm. Bo Pil và chàng trai có khuôn mặt của Kim In Seong vừa ra hiệu cho họ nhanh lên, vừa ngoái nhìn về phía sau như đang đề phòng thứ gì đó. Đột nhiên, mặt cả hai biến sắc. Họ đồng loạt rời khỏi vị trí cửa thoát hiểm, định chạy về phía hai thám tử của đội thám tử K, nhưng dường như thứ gì đó lúc nãy đã túm họ lại, lôi tuột cả hai vào trong bằng một lực đáng sợ. Jae Suk chỉ kịp nhìn thấy hai bóng dáng cao cỡ Kwang Soo lấp ló nơi cầu thang tối mù mịt, trước khi cánh cửa đóng sầm lại, chặn đứng đường thoát duy nhất của cả hai.*RẦM!!!*_ Chết tiệt... Jae Suk nguyền rủa khi thấy cú đá của anh không thể làm gì được cánh cửa kiên cố có lẽ đã bị chặn ở bên kia. Không còn cách nào khác, anh kéo Soo Young chạy về hướng ngược lại, xuyên qua màn khói mù mịt về phía lan can. Gió hôm nay không lớn, thời tiết cũng đã dần vào hè, nhưng do họ đang ở trên cao, hơi lạnh từ việc chênh lệch khí áp vẫn đủ khiến da gà Jae Suk nổi đầy bên dưới lớp áo khoác da. Anh cũng cảm nhận được bàn tay nhỏ nhắn trong tay anh đang dần ướt lạnh vì lo lắng, nên anh đẩy cô ra sau lưng mình, khẽ nói trong khi nở một nụ cười dịu dàng:_ Đừng lo. Anh sẽ không để bất kỳ ai làm hại em đâu.Dưới ánh đèn mờ ảo của thành phố phía sau, khuôn mặt xinh xắn của Soo Young dường như nhuốm thêm một chút sắc đỏ. Cô quay đi, bàn tay còn lại đưa lên, bám lấy áo anh, kéo anh sát hơn vào người mình như tấm lá chắn vững chắc. Hành động ấy không phải hèn nhát trốn tránh hay đẩy đồng đội ra chết thay mình, mà nó thể hiện rằng cô tin tưởng anh, tin tưởng vào lời khẳng định anh dành cho cô lúc nãy. Điều mà rõ ràng là cô không bao giờ nên làm.Ah, khỉ thật. Nhẽ ra anh không nên nói như vậy mới đúng.Chuyện đã đến nước này rồi, làm sao anh có thể dứt con bé này ra khỏi cuộc đời mình được nữa đây?
___________
23/4/2022
21:35
1 tiếng 35 phút sau vụ tấn công đài SBS
(Beelzebub: *Xách quân đi rượt ba đứa thám tử và một hồn ma suốt 16 chương truyện mà vẫn đếch bắt được, còn bị ma nó giết lại*Lucifer:
https://youtu.be/d3tyjgr_LPE
From Aniki with love. :))))))))))) )Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me