LoveTruyen.Me

Các chàng sát thủ xuyên không ( ABO )

60. Trở về thành phố

ChemFot_G4

Sau khi trở về lều, mọi người tắm rửa 1 chút. Dunk lấy đồ và tiến hành rửa vết thương cho các cậu

Vết thương của Nanon và Phuwin đều không đáng kể. Chỉ có của Fot là hơi sâu 1 chút nhưng cũng không đáng lo ngại

Lúc Dunk rửa vết thương cho cậu, tuy dưới ánh đèn mờ nhưng mọi người vẫn thấy được biểu hiện trên khuôn mặt cậu

Cậu rất bình tĩnh, khuôn mặt cậu cũng không tỏ ra sợ hãi, cậu cũng không hề kêu đau

Gem để ý có 1 lúc cậu nhăn mặt lại, anh cảm thấy tim mình như ai bóp nghẹt vậy

" Đau lắm không?"( Gem lo lắng)

" Không sao, tôi chịu được"( Fot)

Gem thấy Fot đau anh cũng đau không kém, bất giác anh nắm lấy tay cậu mà cúi mặt xuống

" Gem, mày khóc hả?"( Pond)

Pond và Gem chơi thân, cũng ở gần nhau ở bang nhiều nên việc anh có thể nhận ra biểu hiện của Gem là bình thường

" Cái gì, anh ta khóc sao?"( Nanon)

" Tao không có khóc, chỉ là có bụi bay vào mắt thôi, không sao"( Gem)

Dunk cũng rửa vết thương xong và băng lại cho Fot. Dunk nhìn Gem mà mỉm cười nhẹ

" Cố chấp, thích thì cứ mạnh rạn mà theo đuổi. Việc gì phải che giấu cảm xúc của mình. Đừng làm người ta nghĩ mình hèn"( Dunk đứng lên đi cất đồ)

" Có sao đâu mà cái mặt như vậy, chỉ là 1 vết thương nhỏ thôi, không đáng nhắc đến"( Fot nâng cằm Gem lên)

" Tôi hiểu"( Gem quệt đi giọt nước mắt chuẩn bị rơi)

" Kiếm gì ăn đi, em đói"( Fot lảng chuyện)

" Để bọn anh nấu cho ăn, em nghỉ đi"( Nanon)

" Em cũng đang bị thương mà, để bọn anh nấu"( Ohm ra hiệu cho các anh khác)

Các cậu cũng ngồi xem các anh nấu ăn, tuy hơi vụng về nhưng cũng không phải không nấu được

Nấu xong họ mang cho mỗi người 1 hộp mỳ thịt có bỏ thêm ít rau. Họ cùng nhau ăn vui vẻ

" Mai muốn săn tiếp hay về?"( Dunk)

" Tất nhiên phải săn tiếp chứ "( Fot)

" Em và 2 anh ấy đang bị thương, săn nổi không?"( Dunk)

" Săn thú nhỏ thôi, để mang về làm quà cho các ba"( Fot)

Fot luôn là vậy, dù đi đâu cậu vẫn muốn có quà mang về cho mọi người. Các anh trai cậu hiểu cậu quá mà

" Được, săn thỏ, nhím hay mấy con nho nhỏ thôi nhá. Anh không muốn vết thương em trở nặng, hiểu không?"( Phuwin nghiêm mặt)

" Giờ đi nghỉ ngơi đi, săn nốt sáng mai, chiều ta về"( Dunk)

Theo dự định thì sáng ngày kia họ mới về nhưng do các cậu bị thương nên Dunk muốn mọi người về sớm 1 chút còn nghỉ ngơi cho tốt

======

Mọi người trở về lều để ngủ, hôm nay họ cũng mệt rồi nên dễ chìm vào giấc ngủ hơn

Chỉ có Gem là trằn trọc chưa ngủ được, Fot cũng biết anh đang tự trách mình nên quay sang chủ động ôm anh mà vỗ về

" Không cần tự trách, ngủ đi"( Fot)

" Tôi không thể bảo vệ được em, tại sao vậy? Một bang chủ như tôi khi gặp mấy con thú lại trở nên vô dụng vậy chứ, thật là thất vọng về bản thân mà"( Gem)

" Đừng nghĩ thế, dù là bang chủ hay gì đi nữa. Nếu không được trực tiếp đào tạo trong cuộc sống hoang dã, không tự trải qua trong quãng thời gian dài cũng không thể sinh tồn hay chống lại những con thú nguy hiểm đó. Anh cần học nhiều nữa, trong rừng không chỉ có vậy đâu, còn nhiều những động vật có độc nữa đó. Nếu có thời gian, tôi sẽ dạy anh nhiều về chúng"( Fot xoa đầu Gem)

" Tôi vô dụng nên em mới không cần tôi đúng không. Chính vì thế em mới hủy hôn với tôi?"

" Phải nói đến bao giờ anh mới hiểu đây. Không phải tôi hủy hôn với anh vì lý do đó. Đơn giản, 2 người không có tình cảm, dù cố gắng níu giữ cũng không được hạnh phúc nên tôi muốn giải thoát cho cả 2 thôi"

" Nếu giờ tôi theo đuổi lại em, em sẽ cho tôi theo đuổi chứ. Có cơ hội khiến em quay về bên tôi 1 lần nữa không, Fot?"

" Tôi không chắc, như tôi từng nói đó, nếu anh khiến tôi rung động lần nữa. Nếu chúng ta thật sự có duyên thì tôi sẽ đồng ý. Còn không thì tôi vẫn sẽ cự tuyệt, dù anh có yêu tôi thật lòng đi chăng nữa "

" Tôi sẽ cố gắng, tôi hứa sẽ bảo vệ em 1 cách tốt nhất. Sẽ không để em bị thương nữa dù có đánh đổi bằng tính mạng của mình, em tin tôi được không?"

" Rồi, bớt nói nhảm đi, giờ ngủ nhé, nay mệt rồi đó"

Fot buông anh ra và quay lưng lại với anh khiến anh hơi hụt hẫng 1 chút, cậu hiểu cảm xúc của anh bây giờ vì nó chỉ là 1 chút cảm xúc giống chính chủ trong cậu

" Muốn ôm tôi ngủ không?"

" Tôi sợ cậu đau "

" Không sao, anh có thể ôm tôi ngủ nếu anh muốn, ngủ ngon"

" Ngủ ngon"

Gem quay sang ôm cậu ngủ, cậu nằm gọn trong vòng tay anh mà chìm vào giấc ngủ cho đến sáng hôm sau luôn

=====

Hôm sau, mọi người dậy, vệ sinh cá nhân rồi nấu cho nhau ăn sau đó cùng nhau đi săn tiếp

" Hôm nay các anh thử tự săn đi, bọn em sẽ ở ngoài nhìn, thử tập cho mình thói quen sinh tồn trong mọi hoàn cảnh đi"( Fot đưa ra ý kiến)

" Em đùa à Fot? Họ sao có thể tự mình săn, nếu gặp thú lớn 1 chút thì sao?"( Nanon lo lắng)

" Cùng lắm bị thương chứ sao, ai biết được tương lai sẽ như nào. Như chúng ta đó, ai biết được sẽ sống chết lúc nào. Nên có thể thích nghi được với mọi hoàn cảnh là điều cần thiết, nay là cơ hội tốt cho các anh ấy trải nghiệm"( Fot)

" Em ấy nói đúng, chúng ta nên đối mặt với chúng"( Gem)

" Em cũng muốn thử sức 1 chút, các anh thì sao?"( Joong)

" Anh thì OK thôi, còn em - Ohm, em không có kỹ năng gì ngoài thông tin mạng, sẽ khá nguy hiểm"( Pond lo cho em trai)

" Em có Nanon bên cạnh mà, em không sợ"( Ohm nắm tay dụi người vào lòng Nanon)

" Bớt lại đi, mọi người đang nhìn kìa"( Nanon)

" Cứ như chúng ta vô hình ý nhỉ"( Dunk )

" Đúng là mấy người yêu nhau, chán chả buồn nói. Anh Gem, tôi sẽ dạy anh kỹ năng dùng dao, phi tiêu và cách xác định phương hướng. Đi thôi"( Fot nắm tay kéo Gem đi)

Những người khác cũng đi cùng họ, các cậu luôn ở cạnh để dạy cho họ kỹ năng săn thú

Họ cũng nhanh chóng tiếp thu và giết được những con thú bằng cách dùng dao như các cậu dạy

Sau khi giết 1 vài con nhỏ, họ cũng thử sức với vài con to hơn 1 chút. Họ thực hành khá tốt khiến các cậu hài lòng

Sau nhiều giờ đồng hồ săn bắn thì họ cũng trở về lều cùng nhiều chiến lợi phẩm do các anh bắt được

Trong số đó có 1 con lớn nhất là 1 con nai rừng. Họ đã rất cố gắng để bắt nó ( dù 1 phần do Fot lén âm thầm giúp họ mới có thể bắt được nó)

Dunk, Phuwin, Nanon cũng thừa biết cậu đã giúp các anh. Nhưng để các anh vui vẻ với điều đầu tiên họ làm được thì các cậu cũng im lặng

Họ đóng gói và thu dọn hành lý, chuẩn bị để trở về thành phố với muôn vàn áp lực đang ở phía trước chờ họ

Về đến thành phố thì cũng muộn rồi, họ chia tay nhau rồi chở về nhà. Tắm rửa nghỉ ngơi sau 2 ngày vất vả trong rừng

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me