Cao H Song Tinh Tho Han Nhat Ve Tieu Phu Lang
Nguyên Nhiên sửng sốt một chút, sao lại ăn trên giường?Nghĩ nghĩ một lúc, Nguyên Nhiên hai mới phản ứng lại, hai má phồng lên, trừng mắt nhìn người đàn ông: "Lại nói lời tục tĩu!"Ăn trên giường còn có thể là cái gì, chính là loại cơm đàn ông thích ăn! Cơm thịt!Nuốt cháo trong miệng xong, Nguyên Nhiên trừng mắt nhìn hắn, nói tiếp: "Không phải ta không tốt, rõ ràng là ngươi quá tham lam."Muốn một lần sẽ muốn lần hai, lần thứ hai nếu như đáp lại, hắn có thể làm ba bốn lần không ngừng.Chu Hữu Hành gật đầu: "Ta xác thực là tham lam, nhưng Nhiên ca nhi lại ăn ngon như vậy."Ca nhi xinh đẹp hoa nằm ở bên cạnh, nếu không muốn ăn thì không phải đàn ông.Nguyên Nhiên thẹn thùng đỏ mặt.Cậu không đối phó được với gã đàn ông thối này nên đành phải vùi đầu cố gắng ăn cháo.Ăn uống xong, Chu Hữu Hành lấy bát đũa rửa sạch rồi quay lại ôm tiểu phu lang, lòng bàn tay to lớn đặt lên bụng phu lang nhà mình, nhẹ nhàng xoa xoa giúp cậu tiêu hoá.Xoa một lúc, Chu Hữu Hành chợt nhớ ra gì đó, bảo Nguyên Nhiên tự mình làm, xoay người cạy mở một viên gạch xanh trong góc, từ bên trong lấy ra một chiếc hộp gỗ có khóa, bên trong có mấy mảnh bạc vụn, khoảng hai mươi đồng bạc."Đây là số tiền ta kiếm được trong mấy năm qua. Trừ tiền trả nợ và thành hôn, còn lại ở đây."Nguyên Nhiên có chút kinh ngạc.Một người nông dân bình thường có thể tiết kiệm được hai hoặc ba lạng bạc mỗi năm, nhưng Chu Hữu Hành làm nghề bán thịt trong vài năm mà tiết kiệm được nhiều tiền như vậy, còn là tiền sau khi trừ đi khoản chi phí lớn khi thành hôn. Mặc dù làm nghề bán thịt chắc chắn kiếm được nhiều tiền hơn làm nông nhưng cũng đòi hỏi sức lao động tương ứng.Nguyên Nhiên không thể tưởng tượng được Chu Hữu Hành tuổi thiếu niên đã phải vất vả kiếm tiền như thế nào trong mấy năm qua, có lẽ để bán được miếng thịt cuối cùng, tên thô lỗ không giỏi ăn nói này phải khép nép như thế nào, chỉ nghĩ đến như vậy, Nguyên Nhiên nhịn không được, trong lòng cảm thấy chua xót.Vẻ mặt cau mày của Nguyên Nhiên biến thành lo lắng trong mắt Chu Hữu Hành.Hắn vội vàng nói: "Nhiên ca nhi, ngươi đừng ghét bỏ. Hiện tại chúng ta chỉ có ít tiền, không đủ cho con đi học, nhưng ngươi đừng lo, sau này ta sẽ chăm chỉ làm ăn hơn, nhất định để cho ngươi và con của chúng ta sống cuộc sống tốt đẹp."Trong đầu Nguyên Nhiên hiện lên nghi vấn, con cái học hành gì ở đây? Đứa trẻ thậm chí còn chưa có đâu, cùng lắm chỉ là con nòng nọc thôi.Nguyên Nhiên sợ hắn hiểu lầm cậu không thích nên giải thích: "Ta không nghĩ tiền ít, ta chỉ nghĩ ngươi đã làm việc rất chăm chỉ, làm việc từ sáng đến tối để có thể kiếm thêm tiền."Đêm cậu và Chu Hữu Hành lần đầu gặp nhau, chẳng phải Chu Hữu Hành vội vàng chạy về nhà dưới ánh trăng sao? Giờ nghĩ lại, có lẽ thời điểm đó hàng ngày là lúc hắn vội từ trên trấn về.Vốn tưởng rằng tiểu ca nhi chán ghét, không ngờ tiểu ca nhi lại lo lắng thương hại hắn, trái tim cứng cỏi của Chu Hữu Hành mềm như bùn, hắn ôm người vào lòng, hôn lên mái tóc mềm mại của cậu, vui vẻ nói: "Làm việc không vất vả đâu. Là đàn ông thì phải kiếm tiền nuôi gia đình. Việc gì cũng không khó. Chưa kể bây giờ ta đã có phu lang rồi, chỉ cần nghĩ đến ngươi đợi ta ở nhà, ta sẽ tràn đầy sinh lực, không vất vả chút nào hết. Chúng ta vừa mới thành hôn, ta sẽ ở bên ngươi thêm vài ngày nữa, đến lúc quen rồi, ta sẽ tiếp tục bán thịt lợn, cửa hàng trong trấn để không quá lâu sẽ không tốt."Lúc này Nguyên Nhiên mới phát hiện, nơi Chu Hữu Hành bán lợn ở trên trấn không phải là loại sạp hàng ở chợ rau mà là một cửa hàng nhỏ độc lập.Chu Hữu Hành quá tuyệt vời.Trong lòng tò mò, Nguyên Nhiên hỏi Chu Hữu Hành rất nhiều chuyện làm ăn, không giống như những người đàn ông khác ở thời đại này, Chu Hữu Hành không cho rằng những nhà mình tò mò chuyện làm ăn là tọc mạch, hắn cẩn thận kể cho Nguyên Nhiên nghe những trải nghiệm của mình trong vài năm qua.Sau khi nghe xong câu chuyện, Nguyên Nhiên đang ôm toàn bộ tài sản ròng của Chu Hữu Hành trong tay sửng sốt, cảm thấy chiếc hộp gỗ trong tay nặng đến cả nghìn cân.Người đàn ông này luôn hết lòng vì cậu.Nguyên Nhiên mở hộp ra đếm, sau khi xác nhận Chu Hữu Hành có tiền mua lợn, liền khóa hộp lại rồi nói với hắn: "Chúng ta để nó lại chỗ cũ đi, ta đếm hết rồi, ngươi đừng hòng tiêu bậy bạ."Thương hắn là một chuyện nhưng tài chính trong nhà vẫn phải nằm trong tay cậu.Chu Hữu Hành mỉm cười vâng lời: "Được, nghe lời Nhiên ca nhi."..........Mặt trời khuất dạng, ngày trôi qua.Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Nguyên Nhiên và Chu Hữu Hành ngồi xếp bằng trên giường, mắt to trừng mắt nhỏ.Nguyên Nhiên giả khờ: "Không ngủ đi nhìn ta làm gì?"Bàn tay to lớn của Chu Hữu Hành vuốt ve đôi chân trắng nõn của Nguyên Nhiên, sờ vào sâu trong ống quần của cậu, giọng nói trầm thấp lộ rõ dục vọng: "Nhiên ca nhi, ta muốn gặp bé hoa."Gương mặt Nguyên Nhiên bỗng nhiên nóng bừng.Đàn ông thối! Không thể nói chuyện tao nhã hơn à!Có biết lời nói ẩn ý có thể làm người ta càng mơ mộng hơn không hả?Sau khi bị chạm hai lần, nghe Chu Hữu Hành gợi ý, cơ thể Nguyên Nhiên lại có phản ứng, cánh cửa hoa hơi hé mở ướt nhẹp, một dòng nước ấm theo khe hở chảy xuống khiến Nguyên Nhiên ngứa ngáy, cậu nổi hết da gà, nhanh chóng điều chỉnh tư thế khép hai chân lại với nhau.Hai má cậu đỏ bừng, nhìn người đàn ông bật chế độ ban đêm, đáng thương nói: "Chỗ đó của ta vẫn còn sưng, toàn thân đau nhức, ngươi nhịn chút đi mà.""Còn sưng sao? Chắc không phải đâu. Thuốc ta mua chắc chắn có tác dụng rất tốt."Từ "tốt" vừa ra khỏi miệng, Nguyên Nhiên liền ngửi thấy mùi tiền, ép người nọ nói cho cậu biết tác dụng của thuốc, cậu rên rỉ một tiếng, ôm tim.Ca nhi xinh đẹp giả vờ làm lão quản gia, không có khí thế nhưng rất đáng yêu."Đồ phá của! Nghỉ ngơi một hai ngày là được rồi, sao lại phải mua thuốc đắt tiền như vậy làm gì!"Chu Hữu Hành nghe mắng, nhưng lại không đồng ý: "Nhưng ta không muốn nghỉ ngơi, ta không chịu nổi."Nguyên Nhiên tức giận trừng mắt.Đúng là tên đàn ông thối, túng dục mà nói đường hoàng như vậy.Nguyên Nhiên và người đàn ông nhìn nhau, nghiêm túc hỏi: "Thật sự muốn sao?"Chu Hữu Hành kiên định gật đầu: "Nếu hoa nhỏ không sưng, vậy ta muốn."Nguyên Nhiên lặng lẽ thở dài.Đắt là có nguyên nhân, kỳ thật hôm nay đứng dậy cậu không có cảm giác đau đớn gì, hiện tại cũng không có, chỉ là có chút sợ hãi tên đàn ông này làm tình điên cuồng, cho nên mới muốn tìm lý do để nghỉ ngơi một lần.Nhưng nhìn thái độ không chịu nhường nhịn kia, cậu biết mình không thể lừa cho qua.Nguyên Nhiên lùi lại: "Muốn thì có thể làm, trước tiên có thể xoa bóp cho ta thư giãn. Nếu không, cơ thể ta sẽ đau nhức, không thể phối hợp với ngươi được.""Được." Chu Hữu Hành không nói một lời đã đồng ý.Theo quan điểm của Chu Hữu Hành, xoa bóp có nghĩa là chạm vào khắp cơ thể tiểu ca nhi mà không cần kiềm chế, hắn vô cùng vui vẻ với việc đó.Bàn tay mạnh mẽ của người đàn ông ấn lên chỗ đau, Nguyên Nhiên phát ra một tiếng rên rỉ : "A... dễ chịu... nhẹ hơn một chút... ừ... đúng rồi... chỉ dùng chút sức lực này thôi.. ừm..."Kêu lên vài tiếng, vật ở háng Chu Hữu Hành dễ dàng bị gọi ra, hắn quỳ xuống bên cạnh Nguyên Nhiên, vì Nguyên Nhiên không nhìn thấy nên hắn dùng háng cao chót vót của mình công khai cọ xát trên cơ thể Nguyên Nhiên.Lúc xoa eo vô tình dùng ngón tay cái vuốt một cái, lúc xoa đùi vô tình xòe tay sờ mông một cái, tiến thêm chút nữa là có thể chạm vào đoá hoa mềm mại bên trong.Dần dần, Nguyên Nhiên cũng cảm thấy có gì đó không ổn.Như này rõ ràng giống như kỹ thuật massage khiêu dâm trong jav, điểm khác biệt duy nhất là quần áo của cậu ấy vẫn còn trên người, nhưng mà cậu thấy massage khiêu dâm với quần áo nhàu nát, lộn xộn trên người còn gợi tình hơn và khơi dậy ham muốn hơn.Tiếng rên rỉ của Nguyên Nhiên thay đổi theo động tác này càng ngày càng vô liêm sỉ của tên đàn ông, hiển nhiên là bị trêu nứng rồi.Tay Chu Hữu Hành vuốt ve trên người tiểu ca nhi: "Nhiên ca nhi, cho ta xem hoa nhỏ được không?"Hắn còn chưa nói hết câu nhưng cả hai người đều hiểu ý hắn là gì.Nguyên Nhiên thấy hắn bắt chéo chân muốn làm, liền thấp giọng nói: "Ừ, duyệt."Đã không thể kìm nén được thì tốt nhất cứ tuân theo và tận hưởng thôi. Ngoài sự bền bỉ và hung hãn vô nhân đạo, làm chuyện đó với Chu Hữu Hành vẫn sướng, làm xong ngủ càng ngọt ngào hơn.Ngón cái cùng đầu ngón tay thô ráp mở ra lưng quần, chạm vào eo quần cậu, chỉ chốc lát hắn đã kéo ống quần của cậu xuống đến đầu gối, cặp mông tròn trịa trắng nõn mềm mại lộ ra ngoài run rẩy trong không khí, trong góc khuất có một dải thịt mơ hồ ánh nước tỏa sáng, vài sợi bạc nhớp nháp từ trong khe hở rơi xuống, dính vào tấm ga trải giường tối màu.Chu Hữu Hành cau mày nhìn vào trong háng Nguyên Nhiên, không ngờ lại nhìn thấy một thứ ươn ướt lấp lánh, Nguyên Nhiên không nhìn thấy, hắn cúi đầu, cắn một miếng thịt mông nhẹ nhàng nhấm nháp, tham lam hít hà mùi đoá hoa của Nguyên Nhiên."A! Chu Hữu Hành, sao ngươi lại cắn mông ta..."Chu Hữu Hành nghiêm túc nói nhảm: "Nếm thử."Vừa nói, hắn vừa cố ý ngậm một miếng thịt mông, mút mạnh rồi nhả ra, phát ra một tiếng "bốp" rõ ràng, chỉ nghe âm thanh thực sự giống như giác hơi.Nguyên Nhiên dùng tay trái xoa xoa cái mông nhỏ đáng thương của mình: "Nói dối, ngươi cắn mông ta đau quá."Chu Hữu Hành vừa an ủi vừa xoa xoa cho cậu. Kết quả là trong lúc nhất thời bàn tay không cẩn thận, đầu ngón tay đi vào khe hở chơi đùa với phần thịt mềm mại mỏng manh."Nhiên ca nhi, ngươi đang khóc này. Xem ra ngươi cũng muốn giống ta."Nguyên Nhiên đanh đá nói: "Đây là phản ứng bình thường, ta chạm vào ngươi, ngươi cũng sẽ cứng rắn, đừng cười ta."Chu Hữu Hành cười nói: "Ta không phải cười ngươi, hơn nữa, Nhiên ca nhi không cần chạm hay ấn ta, chỉ cần ngươi dùng ánh mắt nhìn ta, ta liền có thể cứng."Nguyên Nhiên: "A!"Nếu không phải vị trí của cậu bất tiện, Chu Hữu Hành vừa nói chuyện cậu đã sớm bịt cái miệng kiêu ngạo của người đàn ông này lại.Ai cho phép hắn nói ra mấy câu xấu hổ như vậy?!Hai tai Nguyên Nhiên đỏ rực, hai má nằm trên gối cũng nóng bừng.Nhưng Chu Hữu Hành vẫn tiếp tục nói: "Nhiên ca nhi, ngươi đừng tức giận, ta nói thật mà. Vừa nhìn thấy ánh mắt quyến rũ của ngươi nhìn ta, ta liền có cảm giác như bị trúng xuân dược."Nguyên Nhiên bịt tai lại: "Nói bậy bạ! Ta không nghe!"Chu Hữu Hành cười lớn, dùng ngón tay mân mê dái tai đỏ bừng của thiếu niên: "Nhiên ca nhi thật đáng yêu."Nguyên Nhiên: Không nói nên lời.Đây có phải là điểm yếu của việc yếu đuối? Kể cả tức giận, người ta cũng chỉ thấy ngươi dễ thương.Nguyên Nhiên bất mãn rên rỉ một tiếng, nhưng trong lòng lại dâng lên một tia vui vẻ.Cậu được khen dễ thương.Nguyên Nhiên đè nén niềm vui được khen ngợi, vặn vẹo mông, ai ngờ lại thu hút tên đàn ông thối tiếp tục khám phá.Đầu ngón tay của Chu Hữu Hành nhẹ nhàng thăm dò chỗ sâu trong lỗ thịt, bị đụ hai lần, lồn nhỏ đã không còn ngượng ngùng như lúc đầu, Chu Hữu Hành dùng đầu ngón tay gõ cửa mấy lần, tiến vào thành công."Ah......"Cảm giác có vật thể lạ khiến Nguyên Nhiên kêu lên."Ngón tay của ta đi vào, ngươi có cảm nhận được không?"Nguyên Nhiên vừa xấu hổ vừa tức giận cắn gối: "Biết rồi còn hỏi."Ôi...xấu hổ.Ngón tay của hắn khéo léo khám phá thung lũng ấm áp, ngay sau đó còn mời thêm hai người bạn đến làm khách."A...đầy quá...""Nhiên ca nhi kiên nhẫn chút, dùng ngón tay nới lỏng ra, khi đút vào sẽ thích ứng tốt hơn." Mặc dù hai người đã làm như vậy mấy lần, Chu Hữu Hành vẫn cẩn thận dỗ dành tiểu ca nhi, nói cho cậu biết lợi ích của màn dạo đầu.Nguyên Nhiên rên rỉ, trong lòng cũng nghe được, thậm chí còn hơi nâng mông lên để thuận tiện cho động tác của hắn.Chu Hữu Hành được Nguyên Nhiên trả lời động viên, hai tay dùng sức đặt ở eo Nguyên Nhiên, nâng mông cậu lên.Mông nâng lên cao, khe lồn càng mở rộng, đôi mắt Chu Hữu Hành tối sầm, dùng tay đỡ lấy hai cái mông, tách chúng ra hai hướng, để lộ ra cái lỗ đỏ ướt át ở giữa.Cái lỗ nhỏ khẽ run lên, đóng mở như muốn chào hỏi hắn.Chu Hữu Hành thấy vậy hai mắt nóng bừng, ngẩng đầu dùng chiếc lưỡi dài thô ráp liếm liếm cái khe nhỏ nơi dòng nước ngọt ngào đang chảy ra."A...ngứa quá...kỳ quá..."Nguyên Nhiên bị liếm thoải mái, cậu nhịn không được, muốn kẹp lồn lại ngăn cản Chu Hữu Hành liếm, nhưng tư thế quá vất vả, cậu cho rằng mình đang rất cố gắng di chuyển hai chân lại với nhau, nhưng trong mắt Chu Hữu Hành, cậu giống như đang lắc mông.Chu Hữu Hành giơ tay nhẹ nhàng vỗ vỗ cái mông nhỏ đang run rẩy của phu lang nhà mình, giọng nói khàn khàn, tựa như đang đè nén rất nhiều cảm xúc."Nhiên ca nhi đừng lo, ta tiếp tục liếm cho ngươi ngay đây."Nguyên Nhiên còn chưa kịp nói cậu không có ý để Chu Hữu Hành tiếp tục liếm, môi Chu Hữu Hành lại áp vào mép lồn, vừa liếm mút vừa uống nước dâm chảy vào miệng, chiếc mũi cao cũng cắm vào mông Nguyên Nhiên, dùng lưỡi trượt qua trượt lại. Khi lưỡi chạm đến hột le ở phía trước, sống mũi sẽ áp sát vào lỗ hoa, nơi có mùi thơm mạnh nhất.Chu Hữu Hành lần trước liếm lồn cho Nguyên Nhiên đã phát hiện hột le của Nguyên Nhiên cực kỳ nhạy cảm, cho nên hắn liếm rất nhẹ, điều này càng khơi dậy ham muốn của cậu.Khi Nguyên Nhiên hưng phấn hơn, tốc độ liếm sẽ tăng lên, khiến hột le dưới môi lưỡi sưng lên.Uống ngụm cuối cùng, Chu Hữu Hành nắm lấy hột le đang run rẩy của cậu mà mút mạnh, một dòng nước trong vắt phun vào miệng hắn, Nguyên Nhiên đã sung sướng đến mức lắc thành cái sàng.Chu Hữu Hành không trốn tránh khi chất lỏng phun ra mà mở môi, nuốt một cách đói khát.Hắn thích ăn mọi thứ của Nhiên ca nhi, dù đó là vú thịt không thể tiết nước hay nước dâm phun ra từ hoa nhỏ.Nguyên Nhiên run rẩy dùng đôi chân run rẩy đẩy đầu Chu Hữu Hành đầu, thanh âm lên xuống không tự chủ: "Đừng... bẩn..."Chu Hữu Hành dùng hành động nói cho Nguyên Nhiên biết, hắn căn bản không có cảm giác bẩn thỉu.Hắn uống hết chất lỏng vắt ra từ lồn nhỏ, thậm chí còn liếm những vết nước bắn tung tóe xung quanh.Nguyên Nhiên bất lực rên rỉ, không thể phản kháng nên quyết định từ bỏ, dù sao người ăn những thứ bẩn thỉu đó cũng không phải cậu.Không cho Nguyên Nhiên nghỉ ngơi sau khi lên đỉnh, Chu Hữu Hành trực tiếp cầm lấy cặc mình, đút vào lỗ lồn đang co giật của cậu."Ah!"Nguyên Nhiên duy trì tư thế nằm sấp chụm hai chân, người đàn ông tìm được khoảng trống ở giữa rồi nhét vào.Có lẽ là do hai chân Nguyên Nhiên khép chặt nên Chu Hữu Hành sau khi đút vào cảm thấy vô cùng chật chội, nửa con cặc chưa đưa vào cũng bị cặp mông mẩy kẹp chặt khiến hắn rất hài lòng.Chu Hữu Hành cưỡi lên cái mông đầy thịt của Nguyên Nhiên, vừa chơi đùa vừa xoa mông.Tư thế này cũng không phải vất vả lắm, nhưng hắn chỉ có thể nghe được thanh âm ngọt ngào của tiểu ca nhi, không thấy được khuôn mặt xinh đẹp của tiểu ca nhi lúc bị hắn đụ, đụ một lúc, hắn cảm thấy không hài lòng, nghĩ một chút, hắn ấy ôm tiểu ca nhi nằm xuống, hai người nằm nghiêng, chỉ cần quay đầu cậu một chút là hắn có thể nhìn thấy gần hết khuôn mặt của tiểu phu lang.Chu Hữu Hành chen hai chân vào giữa hai chân cậu, dùng chút lực tách hai chân ra, đặt chân của tiểu ca nhi lên chân mình, để thân dưới của cậu hạ xuống với khe lồn rộng mở.Miệng lồn nhiễu đầy nước bọt mở ra, chạm vào nước dâm có chút lạnh, nhưng sâu bên trong lại nóng bừng.Vách thịt mềm mại và con cặc mạnh mẽ của hắn đang giao tranh, ngươi đến ta đi cực kỳ mãnh liệt.Chu Hữu Hành một tay ôm lấy cằm Nguyên Nhiên, quay đầu cậu lại hôn, tay còn lại đặt ở bụng dưới của cậu, nắm cặc nhỏ đung đưa mà đùa giỡn. Khi Nguyên Nhiên đang đắm chìm trong nụ hôn, bàn tay được Chu Hữu Hành đỡ một cách tự nhiên đặt lên ngực Nguyên Nhiên, siết chặt.Môi lưỡi của hai người phía trên quấn vào nhau, trao đổi nước bọt, hai chân phía dưới cọ vào nhau, nước bắn tung tóe khắp nơi.Tuy nhiên, tư thế này mặc dù rất có cảm giác nhưng tốc độ và cường độ cần thiết để đạt cực khoái lại có phần khó thỏa mãn, để xuất tinh, Chu Hữu Hành dùng hai tay nhéo nhéo đùi Nguyên Nhiên, lúc lao về phía trước, hắn ấn đùi cậu đẩy ra sau. Lồn nhỏ của Nguyên Nhiên cùng cặc hắn giao tiếp vô cùng sâu sắc.Nước lồn trà ra ngoài,biến thành một màu trắng sữa nhớp nháp, Nguyên Nhiên hít một hơi thật sâu, ngẩng cổ lên, giống như một con thiên nga kiêu ngạo sắp chết đuối. Cậu đã bắn tinh một lần trong tay Chu Hữu Hành, bây giờ lồn cậu cũng sắp lên đỉnh, sau hai hiệp cao trào, cao trào của Chu Hữu Hành cuối cùng cũng đã đến.Để kết thúc chuyện này càng sớm càng tốt, khi Nguyên Nhiên nhận ra ý định xuất tinh của Chu Hữu Hành, cậu không còn la hét và khóc lóc xin tha như trước nữa mà để cho cảm giác cao trào choáng ngợp bao trùm tâm trí mình, rên rỉ cuồng nhiệt, để lồn của mình quấn quanh cặc của Chu Hữu Hành xoắn chặt lấy Chu Hữu Hành.Sự phối hợp của Nguyên Nhiên có ích, Chu Hữu Hành chạy nước rút nhanh chóng đạt đến thời điểm cuối cùng của cuộc leo núi, thở hồng hộc như một con thú với đôi mắt đỏ ngầu, hắn dùng sức xoay eo, ôm lấy Nguyên Nhiên từ nằm nghiêng sang nằm ngửa trên người hắn, gập đầu gối và lòng bàn chân đặt trên kháng, trong khi hai tay vẫn ấn vào đùi Nguyên Nhiên.Nguyên Nhiên cảm thấy mình giống như một chiếc thuyền nhỏ trên biển, bão tố đang ập đến, cậu không thể chống cự, cũng không có nơi nào để trốn, cậu gào thét, khóc lóc cầu xin sự thương xót, nhưng vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị đụ một cách hung bạo, những con sóng dâng cao rồi lại ập xuống, cánh buồm của cậu đã mất phương hướng, mặt thuyền bị sóng xuyên qua ướt đẫm.Ngay cả mái tóc ướt đẫm mồ hôi dính trên má cũng rối tung, cậu cũng không còn sức lực hay ý nghĩ để nhổ ra, chỉ có thể để tóc cọ vào mặt.Ngứa quá...đau quá...trướng quá... sướng quá...Cậu theo chân Chu Hữu Hành đầy giông bão để trút bầu tâm sự và cùng nhau hát những bản tình ca gợi tình. Một bên thì sâu, một bên trong, hòa hợp với nhau như thể trời sinh vậy.Cậu vừa bắn tinh vừa phun nước lồn, tinh dịch cậu bắn ra chất đống ở bụng dưới và rốn, rơi xuống giường, nhỏ giọt vào lông mu của Chu Hữu Hành.Ngược lại, Chu Hữu Hành vẫn bắn hết vào trong cậu, giống như mọi lần trước.Sau khi xuất tinh, Chu Hữu Hành ôm cậu lại về tư thế nằm nghiêng, cặc còn chưa rút vào đã đưa vào trong cơ thể vẫn đang co giật của cậu, như muốn vắt ra giọt tinh dịch cuối cùng.Nụ hôn dày đặc của Chu Hữu Hành rơi lên tấm lưng trần đỏ bừng của Nguyên Nhiên, khiến Nguyên Nhiên run lên.Hiện tại, tâm hồn và thể xác của họ hòa quyện và yêu nhau sâu đậm.Nguyên Nhiên nhẹ nhàng gọi: "A Hành."Chu Hữu Hành vuốt ve cơ thể Nguyên Nhiên, tuy còn dư vị nhưng vẫn an ủi cậu."Ta ở đây."
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me