Chaelisa Another Morning With You Multishot
***
- Chaeng à, dạo này cậu cứ tránh tớ, tớ đã lại làm gì sai sao?
Cậu ấy lại quay đi rồi. Chaeyoungie còn chẳng thèm nhìn cậu.
- Không. Cậu không có lỗi gì cả
- Vậy sao hôm nay đi sở thú, cậu cứ tránh tớ, vừa rồi cũng không để tớ ôm, bây giờ thì chẳng thèm nhìn tớ?
Bây giờ thì Chaeyoung chẳng thèm trả lời cậu luôn. Cậu ấy đang nghĩ gì vậy?
- Tớ có mình cậu thôi, đừng như vậy... - Cậu chẳng biết mình phải làm gì cả, cậu chỉ biết xoa nhẹ tay cậu ấy - Dạo này cậu tránh tớ nhiều lắm...
Lalisa rất mực yêu thích bàn tay này, cậu chỉ muốn nắm lấy nó mãi thôi. Chắc Park Chaeyoung không biết là cậu ấy quan trọng với cậu đến thế nào đâu nhỉ. Park Chaeyoung có cần cậu đâu...
- Cậu quan trọng với tớ lắm Chaeyoung à, chắc cậu không hiểu đâu. Tớ cũng chẳng hiểu nổi tớ - Cậu ngừng lại một chút - Chỉ là đừng tránh tớ, cậu quan trọng lắm Chaeyoung à...
Lalisa sững sờ trước bàn tay mà cậu yêu thích bỗng biến mất khỏi cậu. Chaeyoung vội vã quay đi. Lisa cảm thấy trong lòng mình như đang đổ vỡ, cậu thấy cổ họng mình chợt nghẹn lại.
- Tớ phải làm gì với cậu đây? - Cậu vẫn chỉ biết cúi đầu - Chaeng, tớ yêu cậu
Lời yêu ấy, cậu vẫn luôn nói với Chaeyoung. Đã từ rất lâu rồi, cứ như là một thói quen vậy. Cậu muốn Chaeyoung biết rằng cậu ấy luôn có một vị trí rất đặc biệt trong lòng cậu. Cậu cứ muốn nhắc hoài cho Chaeyoung của cậu nhớ, cho cậu ấy biết. Dù có là từ cương vị một người bạn thân hay như bây giờ, khi tình yêu ấy đã chuyển thành một thứ tình yêu khác, sâu sắc và diệu kỳ hơn, cậu vẫn chỉ có thể nói rằng cậu yêu Chaeyoung mà thôi. Làm sao để cậu ấy hiểu được những đợt sóng trong tim cậu nhỉ?
Chắc Park Chaeyoung sẽ chẳng bao giờ hiểu được, Lisa đã buồn đến nhường nào khi Chaeyoung của cậu nghe lời yêu mà chẳng bao giờ đáp trả. Cậu còn thầm nghĩ rằng chắc tại cậu thích Chaeyoung quá nhiều. Khi là bạn thân thì cậu chẳng mấy bận tâm. Cậu thực sự thích Chaeyoung nhiều lắm mà. Nhưng có lẽ bây giờ, cậu cần Chaeng cho cậu một câu trả lời thực sự. Vì cậu đâu còn muốn làm bạn thân...
- Cậu chẳng để ý gì đến những lời tớ nói nhỉ?
Cậu ấy lại tránh cậu rồi
- Chaeyoung, nhìn tớ này!
- ...
Cậu đưa tay, khẽ áp vào hai chiếc má mềm mại của Chaeyoung, để cậu ấy nhìn thẳng vào cậu. Nhưng cô nàng sóc chuột của cậu đã vội vã chuyển ánh nhìn xuống đôi bàn tay để dưới đùi, vẫn chẳng nhìn vào mắt cậu.
- Chaeng! - Cậu lại khẽ gọi
Lalisa không biết điều mình đang làm là đúng hay sai nữa, cậu chỉ biết rằng mình đang tiến lại gần hơn. Và cậu sẵn sàng cho nhưng phản ứng dữ dội từ Park Chaeyoung. Mong là Chaeyoung sẽ không khóc. Nếu không cậu sẽ cảm thấy tội lỗi lắm. Và Lisa cứ thế, khẽ chạm môi cậu vào bờ môi mềm mại của Chaeyoungie.
Chaeyoungie của cậu giật mình rồi này, cuối cùng thì cậu ấy cũng chịu nhìn cậu. Cậu chỉ biết im lặng ngắm nhìn Chaeyoung, người bạn thân bé nhỏ của cậu từ bao giờ đã trở nên xinh đẹp đến thế?
Lalisa đã lựa chọn rồi, bây giờ hoặc không bao giờ nữa. Chaeyoung chẳng quan tâm lời nói cậu, cậu phải dùng hành động thôi. Một nụ hôn chắc chắn là sự khác biệt giữa tình bạn và tình yêu. Và một lần nữa, cậu tiến lại gần, gần đến khi giữa họ chẳng còn khoảng cách.
Lalisa đã luôn chùm chăn tự trách móc bản thân khi cậu cứ có những suy nghĩ mờ ám mỗi khi ánh nhìn cậu lướt đến đôi môi của Park Chaeyoung. Cậu chẳng thể ngờ được, cái ngày cậu được tận hưởng nó bằng chính đôi môi mình lại đến nhanh tới vậy. Chaeyoung khẽ vòng tay qua cổ cậu, níu cậu vào nụ hôn của cả hai.
Vậy là Chaeyoung cũng thích cậu? Phải không?
Lisa đặt hai tay cậu ở eo của Chaeyoungie, cậu đưa nụ hôn của họ đi sâu hơn, Chaeyoung của cậu vẫn đáp trả cậu một cách nhẹ nhàng và ngọt ngào.
Lalisa sẽ chết mất thôi. Park Chaeyoung khiến những chú bướm đột ngột xuất hiện trong lòng cậu làm toàn thân cậu cứ rạo rực mãi. Cậu chỉ bật cười trước hai má đã chuyển thành màu hồng của Chaeyoung. Ngay thời điểm ấy, Lisa đã quyết định sẽ dành đài phun nước lung linh của cậu cho một một mục đích khác. Và cậu sẽ không hôn vào trán của Chaeyoungie. Cậu thích cảm giác vừa rồi hơn.
Nàng sóc chuột này chắc chắn là của cậu rồi.
- Vậy cậu sẽ về Thái với tớ chứ?
***
End.
***
Tết thì đã hết rồi mà tớ chẳng thể dậy được sớm để post fic vào buổi sáng như cái tên của nó. Thôi thì buổi chiều cũng chẳng sao, các cậu không phiền mà, phải không?
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me