Chaelisa Vampire Mau Cua Mau
Tại một ngôi biệt thự ẩn mình sau những tán cây rộng lớn, 3-4 người đàn ông vừa quăng xuống sàn ba người phụ nữ đã bất tỉnh nhân sự. Họ quỳ xuống, kính cẩn nói. "Nữ vương, mời thưởng thức bữa ăn." Người được gọi là "Nữ vương" kia đang ngồi trên một chiếc ghế được đặt ở nơi cao nhất, nghe thế liền mở mắt ra, bay nhanh xuống chỗ họ đang đứng và...Phập! Người đó nhe răng ra cắn một cái vào cổ của một cô gái, nhưng chưa đầy một phút sau, liền nhả ra. Miệng vẫn còn đầy máu nhưng bỗng nhiên ánh mắt của người đó chuyển sang màu đỏ, trừng mắt nhìn sang đám người mặc áo đen, với hàm răng là hai chiếc răng nanh dài. Đám người đó sợ hãi, họ chẳng biết họ đã làm gì để đắc tội với nữ vương nên vội quỳ thụp xuống, chờ nghe phán tội chết. Và đúng như thế thật, một bàn chân đã đạp mạnh vào người của một tên, tên đó ngã sóng soài ra đất. Chưa dừng lại ở đó, người đó còn dùng chân ấn mạnh xuống vị trí nơi trái tim, xoay xoay cổ chân mình. Lực đạp ngày càng mạnh nhưng người nằm bên dưới một tiếng kêu đau cũng không dám. Một lúc, một giọng nói lạnh lẽo vang lên: "Ta đã nói như thế nào?" "Dạ...dạ...tiểu nhân bất tài. Mong nữ vương tha mạng." "Thứ máu dơ bẩn này mà cũng dám dâng cho ta. Ngươi chán sống rồi phải không?" "Nữ...nữ...vương...Tên đó không biết. Hắn là ma cà rồng mới, không biết nữ vương thích 'máu sạch'. Nữ vương đại nhân đại lượng tha cho hắn một con đường sống." "Đúng vậy ạ! Mong nữ vương suy xét!" Tự nhiên bọn họ quỳ xuống hết, đồng thanh nói. Quả thật ma ca rồng cũng có quy tắc của ma cà rồng, huống chi thân phận của người này lại là nữ vương của cả một gia tộc ma ca rồng trong truyền thuyết, thì nguồn máu mà người này hút không thể nào bình thường được. Phải là nguồn máu sạch và tươi, và đặc biệt vị nữ vượng này chỉ hút máu của phụ nữ, không là đàn ông và trẻ em. Vì khi hút máu của phụ nữ, mang lại cho cô một cảm giác rất sảng khoái Nữ vương hừ lạnh một tiếng, rồi cũng bay trở lại lên ghế ngồi, lạnh nhạt nhìn xuống bên dưới, lên tiếng: "Ta hạn cho tất cả trong vòng một tháng phải đem được một người phụ nữ mang trong người nguồn máu sạch và thuần khiết nhất về đây cho ta. Nếu không, ta rút máu hết tất cả." "Dạ!" Hàng trăm con ma cà rồng quỳ xuống, tuân lệnh. Nữ vương cũng không muốn nói nhiều mà đã bỏ đi. Vừa mới bước ra khỏi cổng liền có hai ma cà rồng theo hộ tống. Nữ vương không nói nhiều, chỉ nói với họ đúng một chữ: "Cút!" Họ lẳng lặng quay về, vị nữ vương này cũng rất đặc biệt. Tuy tuổi đời còn nhỏ nhưng sức mạnh và phép thuật lại vô biên. Ngày xưa, hoàng đế đi di hành là một tốp thị vệ theo bảo vệ, còn "vua của ma cà rồng" khi đi di hành chỉ đi một mình. Vì một sự thật thôi, vị "vua" này thích cảm giác cô độc.
***
Lisa rảo bước trên đường phố Seoul, cô hiện tại là ma cà rồng mạnh nhất nên cô chẳng cần ai bảo vệ mình cả. Tuy nhiên, cô đi đến đâu lại gây phiền phức đến đó vì... "Đẹp...đẹp...quá..." "Đẹp thật luôn đấy! Cô gái này là tiên nữ từ phương nào tới vậy." Chính xác là những lời này, đối với ma cà rồng nếu là nữ sẽ quyến rũ được đàn ông, nếu là nam sẽ thu hút được phái nữ. Trời sinh ưu ái cho ma cà rồng, vì hút máu người để sống nên nhan sắc ai cũng không phải giống với người bình thường. Đẹp xuất chúng! Vì thế, không quá khó để một ma cà rồng dụ dỗ người thường để hút máu họ. Ma cà rồng bình thường vốn đã đẹp, huống chi người đang dạo trên đường này lại là "Nữ vương ma cà rồng". Chỉ một cái danh xưng đó thôi, cũng đủ để miêu tả hết cái vẻ đẹp xuất chúng này của Lisa rồi. Nhưng cô cũng chẳng mấy bận tâm, vì từ khi cô sinh ra đã đặc biệt thích hút máu của phụ nữ, nếu không chắc cũng có hàng nghìn người đàn ông xếp hàng sẵn, nguyện cho cô hút máu của mình. Lisa chán nản, những lời này cô đã nghe quá nhiều rồi nên đành nhét tai nghe vào tai và nghe nhạc. Đang bình yên dạo phố thì từ đâu một tên chạy xồng xộc về phía cô, phía sau có người la toáng lên. "Cướp! Cướp! Bắt lấy thằng đó!" Bước chân Lisa dừng lại. Bản tính ma cà rồng là khát máu và mất nhân tính. Cô cũng chẳng muốn làm "bồ tát" cứu nhân độ thế làm gì, nhưng cô đứng lại vì có nguyên nhân đằng sau. Tên cướp thấy có người cản đường mình liền rút dao ra, chĩa thẳng vào Lisa mà lao tới. "Tránh ra con kia!" Dù tên cướp có lưu manh hơn thì Lisa cũng chẳng sợ, chỉ đứng hiên ngang ở đó chờ mũi dao tiến thẳng về phía mình. Khi mũi dao chỉ còn cách người cô chừng 2cm thì cô xoay nhẹ người một cái, tên cướp bỗng nhiên bị mất thăng bằng ngã nhào xuống đất. Tên cướp chưa kịp đứng dậy thì thấy bàn tay mình đã bị một đôi giày cao gót màu đen giẫm đạp lên nên liền la toáng lên kêu đau. Gót giày xoắn theo hình xoắn ốc xuống tay tên cướp, đến khi bên tai cô vang lên tiếng "rắc", tiếng xương gãy, thì cô mới chịu dừng lại. Lisa cúi xuống, cầm lấy cái bóp đưa cho cô gái mồ hôi nhễ nhại vừa mới chạy đến nơi. Cô không mở miệng nói gì cả, chỉ đi lướt ngang qua cô gái đó, mặc cho cô gái đó cúi gập đầu ríu rít cảm ơn. Khi Lisa đi rồi, thì cô gái đó mới có dịp nhìn xuống tên cướp thì thấy bàn tay hắn đã bị biến dạng, mấy ngón tay như muốn đứt lìa ra ngoài. Một cảnh tượng khá kinh dị, nhưng cô gái đó không nghĩ nhiều, chỉ chạy theo Lisa. Đuổi kịp thì cũng đứng trước mặt cô, vui vẻ chìa tay ra. "Cảm ơn cô! Không biết có thể mời cô một bữa xem như tạ ơn được không. Vì đồ trong ví này rất quan trọng với tôi." "Không cần!" "Vậy...cô cho tôi số điện thoại của cô đi. Nếu cô rảnh cứ gọi cho tôi." "Tôi không xài điện thoại." Cô gái kia cứng họng, không xài được thoại vậy đang nghe nhạc bằng cái gì, rõ ràng là thấy một cái hình chữ nhật đang nổi cồm cộm trong túi quần. Dứt lời, Lisa lại đi lướt qua cô gái, nhưng chưa đi được bao nhiêu bước thì nghe đằng sau vang lên tiếng nói. "Aiyaaaaaaaaaaaa!!!" Lisa xoay người ngay lại, vì ngay lúc này không biết tại sao cô lại ngửi thấy mùi máu. Một mùi máu rất thơm, là mùi máu mà sau 26 năm, lần đầu tiên cô mới ngửi thấy được. Mùi máu không dính một chút tạp bẩn nào, rất thuần khiết. Lisa nhất thời phát điên lên, vì người mà cô tìm trong suốt 26 năm qua, hình như là cô gái kia. Mong ước duy nhất của Lisa lúc này chỉ có một mà thôi, chính là: Thử một lần nếm máu của một cô gái thanh thuần nhất của cái Đại Hàn Dân Quốc này. Đập vào mắt Lisa là hình ảnh người kia bị té chổng vó trên đất, hai chân đưa hẳn lên trời. Cô nhàn nhạt đi lại, cố kiềm chế bản năng khát máu của mình, nếu không cô sẽ đè con người ta ra và hút cạn máu ngay lúc này luôn rồi. "Cô không sao chứ?" "Gót giày cao gót của tôi tự nhiên bị gãy, làm té một cú đau điếng luôn." Lisa nhìn xuống, đúng như thế thật. Cái gót giày bị gãy rồi, trên lòng bàn tay là một chút máu chắc do ma sát với mặt đường lúc nãy. Lisa thấy máu, yết hầu khẽ chuyển động nhưng cô cũng ráng nhịn mà lấy ra một cái khăn tay lau sạch vết máu. Lisa tốt bụng đỡ người ta đứng dậy. Hơn nữa, vị nữ vương ma ca rồng này còn vô cùng tử tế khi cởi đôi giày cao gót mình đang mang ra, để ngay ngắn trước mặt cô gái kia, rồi lên tiếng: "Mang vào đi! Nhà tôi cũng gần đây." Cô gái đó trố mắt nhìn, nghĩ nếu xỏ vào, không phải mình sẽ được đi trên giày cao gót, còn ân nhân của mình phải đi chân trần sao? Và thử hỏi xem, tự nhiên có người đi chân trần ở Seoul hoa lệ thì sẽ bị chú ý như thế nào chứ. Vì thế, cô gái nhanh chóng lắc đầu. "Không cần phải ngại. Đưa tôi số điện thoại của cô là được." Lisa nói, cô gái đó ngập ngừng giây lát rồi cũng ghi vào lòng bàn tay của cô một dãy số và xỏ chân vào đôi giày cao gót. Quả nhiên, nhờ có giày cao gót nên cô gái kia cao hơn hẳn. Sau đó, cả hai vừa đi vừa trò chuyện với nhau vài câu. Khi đến trước cửa chung cư của mình thì cô gái mở lời trước. "À phải rồi, em tên gì vậy?" Cô gái đã hỏi được tuổi và biết Lisa nhỏ hơn mình một tuổi nên xưng hô lại cho đúng. "Lalisa Manobal. Còn chị?" "Park Chaeyoung. Rất vui được gặp em!" Hai bàn tay bắt vào với nhau, tượng trưng cho ngày đầu tiên gặp mặt.
***
Về đến "lãnh địa" của mình, Lisa liền quăng cái khăn tay cho một tên, rồi nghiêm giọng: "Bắt nguồn máu này về." Tên đó đưa lên hít một hơi như người phê thuốc vậy: "Thơm quá~~~" Mặt Lisa hiện lên một tầng đen, cô tằng hắng một tiếng đưa tên đó trở về hiện thực: "Ta cho ngươi 24 giờ." "Dạ rõ!" Vừa mới nói xong là có người chạy vào báo tin: "Thưa nữ vương. Bên chúng ta vừa có thêm một ma cà rồng bị thợ săn giết." "Biết người giết tên đó là ai không?" "Dạ không ạ! Nhưng theo nhiều nguồn tin thì hiện nay trong giới thợ săn đang nổi lên một người có thân thủ rất tốt, có thể giết hạ một ma cà rồng trong 10 đường kiếm. Người đó khi đi săn ma cà rồng lúc nào cũng che mặt nên không thể điều tra được. Chỉ biết, người đó thường dùng máu ma cà rồng, ký tên mình là: R." "R??? Năng lực thế nào?" "Đúng ạ! Nghe nói là truyền nhân đời thứ mười của gia tộc thợ săn. Có năng lực và thủ pháp thuộc vào hạng thượng đẳng. Là một người phụ nữ, chúng tôi không thể tra ra được nhiều hơn. Xin lỗi nữ vương!" "Được rồi, lui xuống đi." Khi bọn tay chân đã đi hết thì Lisa cũng ngồi trầm ngâm một mình. Cô không ít lần đối diện với thợ săn nhưng lần nào đám thợ săn cũng bị ma cà rồng giết tươi cả. Quả thật, gần đây có một số ma cà rồng lại bị giết bởi một thợ săn nên mới lạ. Nếu vậy, người này đúng là có năng lực nên mới giết được ma cà rồng. Nhưng cô thấy tạm thời cô chưa cần ra mặt, cô mà ra mặt người kia chết là cái chắc. Lisa đang ngồi nhịp nhịp tay suy nghĩ thì điện thoại "Ting" lên một tiếng, là âm báo có tin nhắn, cô không nhanh không chậm mở ra xem. [Chào em!!! Là chị Chaeyoung nè. Tối nay rảnh không? Đi ăn với chị một bữa đi.] Lisa nheo mắt đọc, tay đã soạn sẵn tin "Tôi không rảnh" rồi nhưng lại xóa và nhắn lại. [Được rồi. Mấy giờ? Tôi đến đón chị.] [Tám giờ tối, ở chung cư của chị nha!] [Được rồi.] Lisa ấn tắt màn hình, ngả đầu ra sau ghế mắt nhắm hờ, nghĩ mông lung gì đó. Từ trước đến nay đều là do thuộc hạ bắt người về cho mình nên cô không biết phải làm thế nào mới có thể bắt được một người để hút máu cả. Lisa máu lạnh nhưng không vô lại. Cưỡng ép gái nhà lành xong đè ra hút máu, cô không muốn như vậy. Cô chỉ muốn người khác tự nguyện dâng hiến nguồn màu đó cho cô mà thôi. Với lại cô biết rằng, nếu người ta mà giãy dụa khi bị hút máu, máu sẽ không còn ngon nữa, do tốc độ lưu thông dòng máu bị đẩy nhanh. Cô không thích! Lần đầu tiên, Lisa tìm được nguồn máu ngon thế này. Cô phải tận hưởng một cách triệt để chứ. Nghĩ là làm và đó cũng chính là lý do vì sao cô xóa đi tin nhắn từ chối kia.
***
Đúng 8 giờ tối, một chiếc xe màu đen bốn chỗ đậu dưới chung cư Yongsan Prugio. Sau khi Chaeyoung vui vẻ ngồi vào xe, thì Lisa hỏi: "Ăn ở đâu?" Chaeyoung nói ra tên ngay của một nhà hàng và đường đi đến đó. Trên đường đi, nàng liếc nhìn ra bên ngoài thì thấy trong một con hẻm nhỏ đang có 1 đôi nam nữ đang hun hít cuồng nhiệt nên khẽ chau mày, lầm bầm: "Giới trẻ bây giờ thoáng thật." Con hẻm đó ngay bên cạnh trụ đèn giao thông. Lisa dừng đèn đỏ nên cũng thấy, nhưng người phụ nữ là thuộc hạ của cô, nên cô thừa biết cô ta là đang kiếm ăn. Vì thế, đèn đỏ vừa mới nhảy tới số một là cô đã tăng ga, không để Chaeyoung chứng kiến màn kịch tính phía sau. Quả nhiên, chiếc xe màu đen vừa mới đi khỏi, thì từ trong con hẻm vang lên một tiếng la thất thanh. "Áaaaaaaaaaaaaaa!!!" Với thính giác hơn người của ma cà rồng, Lisa biết, thuộc hạ của cô đã "ăn" xong con mồi nên môi khẽ nhếch lên một cái.
***
Lisa rảo bước trên đường phố Seoul, cô hiện tại là ma cà rồng mạnh nhất nên cô chẳng cần ai bảo vệ mình cả. Tuy nhiên, cô đi đến đâu lại gây phiền phức đến đó vì... "Đẹp...đẹp...quá..." "Đẹp thật luôn đấy! Cô gái này là tiên nữ từ phương nào tới vậy." Chính xác là những lời này, đối với ma cà rồng nếu là nữ sẽ quyến rũ được đàn ông, nếu là nam sẽ thu hút được phái nữ. Trời sinh ưu ái cho ma cà rồng, vì hút máu người để sống nên nhan sắc ai cũng không phải giống với người bình thường. Đẹp xuất chúng! Vì thế, không quá khó để một ma cà rồng dụ dỗ người thường để hút máu họ. Ma cà rồng bình thường vốn đã đẹp, huống chi người đang dạo trên đường này lại là "Nữ vương ma cà rồng". Chỉ một cái danh xưng đó thôi, cũng đủ để miêu tả hết cái vẻ đẹp xuất chúng này của Lisa rồi. Nhưng cô cũng chẳng mấy bận tâm, vì từ khi cô sinh ra đã đặc biệt thích hút máu của phụ nữ, nếu không chắc cũng có hàng nghìn người đàn ông xếp hàng sẵn, nguyện cho cô hút máu của mình. Lisa chán nản, những lời này cô đã nghe quá nhiều rồi nên đành nhét tai nghe vào tai và nghe nhạc. Đang bình yên dạo phố thì từ đâu một tên chạy xồng xộc về phía cô, phía sau có người la toáng lên. "Cướp! Cướp! Bắt lấy thằng đó!" Bước chân Lisa dừng lại. Bản tính ma cà rồng là khát máu và mất nhân tính. Cô cũng chẳng muốn làm "bồ tát" cứu nhân độ thế làm gì, nhưng cô đứng lại vì có nguyên nhân đằng sau. Tên cướp thấy có người cản đường mình liền rút dao ra, chĩa thẳng vào Lisa mà lao tới. "Tránh ra con kia!" Dù tên cướp có lưu manh hơn thì Lisa cũng chẳng sợ, chỉ đứng hiên ngang ở đó chờ mũi dao tiến thẳng về phía mình. Khi mũi dao chỉ còn cách người cô chừng 2cm thì cô xoay nhẹ người một cái, tên cướp bỗng nhiên bị mất thăng bằng ngã nhào xuống đất. Tên cướp chưa kịp đứng dậy thì thấy bàn tay mình đã bị một đôi giày cao gót màu đen giẫm đạp lên nên liền la toáng lên kêu đau. Gót giày xoắn theo hình xoắn ốc xuống tay tên cướp, đến khi bên tai cô vang lên tiếng "rắc", tiếng xương gãy, thì cô mới chịu dừng lại. Lisa cúi xuống, cầm lấy cái bóp đưa cho cô gái mồ hôi nhễ nhại vừa mới chạy đến nơi. Cô không mở miệng nói gì cả, chỉ đi lướt ngang qua cô gái đó, mặc cho cô gái đó cúi gập đầu ríu rít cảm ơn. Khi Lisa đi rồi, thì cô gái đó mới có dịp nhìn xuống tên cướp thì thấy bàn tay hắn đã bị biến dạng, mấy ngón tay như muốn đứt lìa ra ngoài. Một cảnh tượng khá kinh dị, nhưng cô gái đó không nghĩ nhiều, chỉ chạy theo Lisa. Đuổi kịp thì cũng đứng trước mặt cô, vui vẻ chìa tay ra. "Cảm ơn cô! Không biết có thể mời cô một bữa xem như tạ ơn được không. Vì đồ trong ví này rất quan trọng với tôi." "Không cần!" "Vậy...cô cho tôi số điện thoại của cô đi. Nếu cô rảnh cứ gọi cho tôi." "Tôi không xài điện thoại." Cô gái kia cứng họng, không xài được thoại vậy đang nghe nhạc bằng cái gì, rõ ràng là thấy một cái hình chữ nhật đang nổi cồm cộm trong túi quần. Dứt lời, Lisa lại đi lướt qua cô gái, nhưng chưa đi được bao nhiêu bước thì nghe đằng sau vang lên tiếng nói. "Aiyaaaaaaaaaaaa!!!" Lisa xoay người ngay lại, vì ngay lúc này không biết tại sao cô lại ngửi thấy mùi máu. Một mùi máu rất thơm, là mùi máu mà sau 26 năm, lần đầu tiên cô mới ngửi thấy được. Mùi máu không dính một chút tạp bẩn nào, rất thuần khiết. Lisa nhất thời phát điên lên, vì người mà cô tìm trong suốt 26 năm qua, hình như là cô gái kia. Mong ước duy nhất của Lisa lúc này chỉ có một mà thôi, chính là: Thử một lần nếm máu của một cô gái thanh thuần nhất của cái Đại Hàn Dân Quốc này. Đập vào mắt Lisa là hình ảnh người kia bị té chổng vó trên đất, hai chân đưa hẳn lên trời. Cô nhàn nhạt đi lại, cố kiềm chế bản năng khát máu của mình, nếu không cô sẽ đè con người ta ra và hút cạn máu ngay lúc này luôn rồi. "Cô không sao chứ?" "Gót giày cao gót của tôi tự nhiên bị gãy, làm té một cú đau điếng luôn." Lisa nhìn xuống, đúng như thế thật. Cái gót giày bị gãy rồi, trên lòng bàn tay là một chút máu chắc do ma sát với mặt đường lúc nãy. Lisa thấy máu, yết hầu khẽ chuyển động nhưng cô cũng ráng nhịn mà lấy ra một cái khăn tay lau sạch vết máu. Lisa tốt bụng đỡ người ta đứng dậy. Hơn nữa, vị nữ vương ma ca rồng này còn vô cùng tử tế khi cởi đôi giày cao gót mình đang mang ra, để ngay ngắn trước mặt cô gái kia, rồi lên tiếng: "Mang vào đi! Nhà tôi cũng gần đây." Cô gái đó trố mắt nhìn, nghĩ nếu xỏ vào, không phải mình sẽ được đi trên giày cao gót, còn ân nhân của mình phải đi chân trần sao? Và thử hỏi xem, tự nhiên có người đi chân trần ở Seoul hoa lệ thì sẽ bị chú ý như thế nào chứ. Vì thế, cô gái nhanh chóng lắc đầu. "Không cần phải ngại. Đưa tôi số điện thoại của cô là được." Lisa nói, cô gái đó ngập ngừng giây lát rồi cũng ghi vào lòng bàn tay của cô một dãy số và xỏ chân vào đôi giày cao gót. Quả nhiên, nhờ có giày cao gót nên cô gái kia cao hơn hẳn. Sau đó, cả hai vừa đi vừa trò chuyện với nhau vài câu. Khi đến trước cửa chung cư của mình thì cô gái mở lời trước. "À phải rồi, em tên gì vậy?" Cô gái đã hỏi được tuổi và biết Lisa nhỏ hơn mình một tuổi nên xưng hô lại cho đúng. "Lalisa Manobal. Còn chị?" "Park Chaeyoung. Rất vui được gặp em!" Hai bàn tay bắt vào với nhau, tượng trưng cho ngày đầu tiên gặp mặt.
***
Về đến "lãnh địa" của mình, Lisa liền quăng cái khăn tay cho một tên, rồi nghiêm giọng: "Bắt nguồn máu này về." Tên đó đưa lên hít một hơi như người phê thuốc vậy: "Thơm quá~~~" Mặt Lisa hiện lên một tầng đen, cô tằng hắng một tiếng đưa tên đó trở về hiện thực: "Ta cho ngươi 24 giờ." "Dạ rõ!" Vừa mới nói xong là có người chạy vào báo tin: "Thưa nữ vương. Bên chúng ta vừa có thêm một ma cà rồng bị thợ săn giết." "Biết người giết tên đó là ai không?" "Dạ không ạ! Nhưng theo nhiều nguồn tin thì hiện nay trong giới thợ săn đang nổi lên một người có thân thủ rất tốt, có thể giết hạ một ma cà rồng trong 10 đường kiếm. Người đó khi đi săn ma cà rồng lúc nào cũng che mặt nên không thể điều tra được. Chỉ biết, người đó thường dùng máu ma cà rồng, ký tên mình là: R." "R??? Năng lực thế nào?" "Đúng ạ! Nghe nói là truyền nhân đời thứ mười của gia tộc thợ săn. Có năng lực và thủ pháp thuộc vào hạng thượng đẳng. Là một người phụ nữ, chúng tôi không thể tra ra được nhiều hơn. Xin lỗi nữ vương!" "Được rồi, lui xuống đi." Khi bọn tay chân đã đi hết thì Lisa cũng ngồi trầm ngâm một mình. Cô không ít lần đối diện với thợ săn nhưng lần nào đám thợ săn cũng bị ma cà rồng giết tươi cả. Quả thật, gần đây có một số ma cà rồng lại bị giết bởi một thợ săn nên mới lạ. Nếu vậy, người này đúng là có năng lực nên mới giết được ma cà rồng. Nhưng cô thấy tạm thời cô chưa cần ra mặt, cô mà ra mặt người kia chết là cái chắc. Lisa đang ngồi nhịp nhịp tay suy nghĩ thì điện thoại "Ting" lên một tiếng, là âm báo có tin nhắn, cô không nhanh không chậm mở ra xem. [Chào em!!! Là chị Chaeyoung nè. Tối nay rảnh không? Đi ăn với chị một bữa đi.] Lisa nheo mắt đọc, tay đã soạn sẵn tin "Tôi không rảnh" rồi nhưng lại xóa và nhắn lại. [Được rồi. Mấy giờ? Tôi đến đón chị.] [Tám giờ tối, ở chung cư của chị nha!] [Được rồi.] Lisa ấn tắt màn hình, ngả đầu ra sau ghế mắt nhắm hờ, nghĩ mông lung gì đó. Từ trước đến nay đều là do thuộc hạ bắt người về cho mình nên cô không biết phải làm thế nào mới có thể bắt được một người để hút máu cả. Lisa máu lạnh nhưng không vô lại. Cưỡng ép gái nhà lành xong đè ra hút máu, cô không muốn như vậy. Cô chỉ muốn người khác tự nguyện dâng hiến nguồn màu đó cho cô mà thôi. Với lại cô biết rằng, nếu người ta mà giãy dụa khi bị hút máu, máu sẽ không còn ngon nữa, do tốc độ lưu thông dòng máu bị đẩy nhanh. Cô không thích! Lần đầu tiên, Lisa tìm được nguồn máu ngon thế này. Cô phải tận hưởng một cách triệt để chứ. Nghĩ là làm và đó cũng chính là lý do vì sao cô xóa đi tin nhắn từ chối kia.
***
Đúng 8 giờ tối, một chiếc xe màu đen bốn chỗ đậu dưới chung cư Yongsan Prugio. Sau khi Chaeyoung vui vẻ ngồi vào xe, thì Lisa hỏi: "Ăn ở đâu?" Chaeyoung nói ra tên ngay của một nhà hàng và đường đi đến đó. Trên đường đi, nàng liếc nhìn ra bên ngoài thì thấy trong một con hẻm nhỏ đang có 1 đôi nam nữ đang hun hít cuồng nhiệt nên khẽ chau mày, lầm bầm: "Giới trẻ bây giờ thoáng thật." Con hẻm đó ngay bên cạnh trụ đèn giao thông. Lisa dừng đèn đỏ nên cũng thấy, nhưng người phụ nữ là thuộc hạ của cô, nên cô thừa biết cô ta là đang kiếm ăn. Vì thế, đèn đỏ vừa mới nhảy tới số một là cô đã tăng ga, không để Chaeyoung chứng kiến màn kịch tính phía sau. Quả nhiên, chiếc xe màu đen vừa mới đi khỏi, thì từ trong con hẻm vang lên một tiếng la thất thanh. "Áaaaaaaaaaaaaaa!!!" Với thính giác hơn người của ma cà rồng, Lisa biết, thuộc hạ của cô đã "ăn" xong con mồi nên môi khẽ nhếch lên một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me