Chenji Abo Ket Hon Voi Nguoi Yeu Cu
- Chí Thành, ta nghĩ tháng sau sẽ làm đám cưới cho con??? Con thấy được không?Mẹ Phác vừa nhìn con trai mình đang ăn ngon lành vừa nói.- Cũng được.Chí Thành bây giờ cũng không quấy rỗi như lúc trước nữa. Mà cũng tài thật, thế nào mà tên Thần Lạc có thể làm cho cậu yêu anh được chứ. Cậu vừa ăn vừa chu mỏ, cảm thấy mình mất giá thất mọe.- Tốt lắm.Mẹ Phác nhìn cậu mà vui mừng, bà biết ngay nên để Chí Thành ở bên đó cùng với Thần Lạc mà. Nếu đã thế thì vứt bọn nó vào trong phòng rồi cho Chí Thành uống xuân dược là xong ngay mà nhỉ....Bà cảm thấy mình có phần mất thông mình!!!Con lạy bà, người ta hảo chăm sóc mèo mãi mới bắt về được đấy. Có biết bao nhiêu ngày Thần Lạc phải làm thê nô khổ cực cho cậu. Hiện tại bà lại còn bắt 2 đứa nó vào trong phòng như kế hoạch đã định. Vậy chuẩn bị xác định Thần Lạc về Chung gia đi là vừa. Haizzz!!- À mà, Thần Lạc đâu rồi mè???Chí Thành ăn xong phần mình liền nằm ườn ra ghế sofa. Chán quá không chịu được, nhớ lúc còn ở bên Mỹ lúc nào cậu cũng chửi Thần Lạc nên thành thói quen. Giờ chả thấy anh đâu liền cảm giác trống trải thế nào.- Nó đến công ty rồi.... Cái thằng này, chưa gì đã nhớ rồi hả???Mẹ Phác trả lời, cái mặt dâm vãi lìn. Cười trộm một cái nhìn cậu.- Hừ !!!!Chí Thành bỏ mặc mẹ mình lại, sau đó ngồi dậy vội vàng chạy lên trên phòng thay đồ, có ý định ra ngoài.- Con đi chơi đây!!!Hét một tiếng thật to cậu leo lên con xe của mình, chiếc BMW màu đen yêu quý của cậu.- Alo Tại Dân, mày ở đâu đấy??Chí Thành đeo tai nghe để nghe điện thoại, nhìn cái dòng chữ đen xì in đập kia cũng biết ngay là ai.- Tao đang ở nhà, sáng mới bị Đế Nỗ tẩn cho một trận đây này. Miết đến chiều mới dậy được bây giờ phải vác cái thân đi nấu ăn đây này!!!Cái giọng khó chịu ở đầy dây bên kia khiến cậu suýt nữa là vứt tai nghe ra. Trời mẹ cứ nghe thằng Tại Dân than vãn thế này thì làm sau cậu sống nổi. À mà, cậu chuyện nó kể hơi quen quen??? WTF???- Tao đến với mày!!!!Nói một câu có cả chủ lẫn vị, Chí Thành nhanh chóng tắt điện thoại rồi sau đó đạp ga thật mạnh.Chỉ trong 5 phút đã tới nhà Tại Dân, cậu cảm thấy thật hãnh diện. Thế nhưng sự tự tin đã mất khi cậu bước chân ra khỏi xe, Ai ya, vẫn là cái mông đau ê ẩm ấy. Thế này liệu cậu có vào được nhà Tại Dân không?Ting tong- Ra đây!!!Giọng nói nhẹ nhàng từ trong nhà phát ra. Tại Dân mở cửa ra, đập vào mặt cậu là cái bản mặt khó coi cùng với cái tư thế mờ ám của Chí Thành.- Ha... Hóa ra là mày cũng thế!!!!Tại Dân cười khẩy một cái.- Bớt khẩu nghiệp đi. Ông đây chỉ muốn đến chơi với mày thôi!!!Nói rồi Chí Thành nhanh chóng đi vào nhà, với cái tư thế có phần hơi khập khiễng, không đúng đắn lắm.~~~- Ai ya, ai bảo chúng ta sinh ra là Omega làm gì cơ chứ!!!Tại Dân nhìn lên trần nhà hét lên, hét xong thì liền bật dậy đi qua đi lại.- Mày thôi đi!! Không thấy đau đít à mà đi mãi!!!Chí Thành đang ăn trai cây chu mỏ nhìn Tại Dân.- Tao bị riết nên quen rồi. Còn mày, chắc cu Thần Lạc to quá nên không đứng nổi chứ gì???Tại Dân đáp lại.-Ủa... Vậy mà thằng nào lúc trước còn bảo cu Thần Lạc nhà tao không to??? Thằng nào dị kìa??? (Ở!! Của tao rồi á??)Chí Thành bắt đầu cãi- Thì tại lúc đấy tao thấy mày còn đi được. Nên có hơi nghi ngờ thôi!!!- Nghi ngờ cái lồn! Cu của Thần Lạc là to nhất!!!WTF???? Em nói gì đấy???- Mày cứ làm như cu Đế Nỗ chồng tao không to ấy?? Đế Nỗ to hơn nhá!!!Tại Dân tức mình chạy lại chỗ cậu, vênh mặt lên hét.- Được rồi!! Đề xem ai to hơn!!!Chí Thành và Tại Dân đồng thanh nói, sau đó nhanh chóng bật tivi lên. Mở chức năng video call trên màn hình, ấn vào "Chồng yêu" mà nghe.- Alo.Đế Nỗ ở đầu dây bên kia chỉ áp tai vào nghe, bởi vì hắn tưởng chỉ có mỗi mình Tại Dân.- Anh, mau bật camera lên đi!! Thần Lạc có ở bên đó chứ?? Mau chiếu vào anh ta!!!Tại Dân nóng ruột hỏi.- À ừm, có.Đế Nỗ ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên Tại Dân nói hắn là bật camera để nhìn, hắn tưởng mỗi lần như vậy Tại Dân sẽ kêu không được vì cái lí do là nhớ hắn.Hình ảnh được bật lên, hiện rõ hai lão công đang làm việc chăm chỉ. Thần Lạc không để ý lắm nên vừa nhìn tài liệu vừa uống cà phê mà thư kí mang tới. Hình ảnh mang tính chất mất máu con tim. Đến Chí Thành nhìn còn đỏ mặt nữa là....- Thần Lạc!!!Chí Thành khẽ gọi anh, thế mà như nghe được tiếng gọi. Thần Lạc ngẩng đẩu lên, ngạc nhiên khi nhìn thấy cậu.- Chí Thành!!!- Thần Lạc...Cậu gọi lần hai. - Ừ.Anh trả lời nhẹ.- ANH MAU CỞI QUẦN RA ĐI!!!PhụtĐế Nỗ đang uống trà liền bị sặc, không nghĩ rằng Chí Thành lại bá đạo như vậy. Liền cười một cách điên cuồng.- Cả anh nữa đó, cười cái gì?? Mau cởi quần giống Thần Lạc đi!!!!Tiếng nói của Tại Dân cất lên, Đế Nỗ mắt chữ O, mồm chữ A. Khó hiểu hỏi.- Em bị sao vậy Tại Dân???- Bọn em thách thức nhau xem cu của lão công mình ai to hơn!!! Nhanh đi!!!Tại Dân thúc giục mãi.- La Tại Dân, cậu làm chí bé Thành đáng yêu trong sáng của tôi thế hả???Thần Lạc nãy giờ im lặng như tức giận không nói nên lời, liền giằng lấy điện thoại Đế Nỗ hét lên.- Trời! Thần Lạc, mắt anh bị mù à??? Chí Thành trong sáng ở chỗ nào?? Đáng yêu ở chỗ nào chỉ cho tôi xem cái!!! Xin nhắc anh một điều, chính Chí Thành là người khởi xướng thử thách trước nhá!!! Là trong sáng dữ chưa!!!!Tại Dân cật lực hét lại. Đòi lại sự công bằng cho mình.Thần Lạc vội vàng tắt máy điện thoại, tức giận ngồi vào ghế chủ tịch. Ánh mắt như súng bắn chĩa vào Đế Nỗ.- Cậu mau về dạy lại vợ cậu đi!!! Vô duyên hết sức!!!- Thôi đi ông tướng. Bây giờ tôi không nghĩ mọi chuyện sẽ êm đềm đâu, hiện tại nếu thử thách của hai nhóc kia chưa xong thì còn lâu mới ngủ ngon giấc. Hiện tại ông canh chừng cho cẩn thận vào.Đế Nỗ nhắc nhở nhẹ nhàng. Thần Lạc không nói gì chỉ hừ một tiếng.Về đến nhà đã là nửa đêm, Thần Lạc cố tình về trễ để không bị Chí Thành bắt ép cởi quần như hồi chiều. Thật là một cơn ác mộng mà. Cứ tưởng rằng Chí Thành đã ngủ, ai ngờ vừa mới bước vào phòng ngủ đã thấy một dáng người đang đứng tựa lưng vào thành giường, hai tay khoanh trước ngực, hai con mắt như viên đạn đang nhìn chằm chằm vào mình. Thần Lạc còn tưởng là cụ của mình về rồi chứ!!!- Chí Thành, em làm anh hết hồn!! Em chưa ngủ à???Thần Lạc ôm tim nói.- Sao giờ anh mới về.Chí Thành nghiêm túc tra hỏi.- Tại....tại công ty nhiều việc quá nên...Chưa nói hết câu đã bị Chí Thành kéo tay rồi đẩy mạnh xuống giường. Thần Lạc có phần hơi hoảng.- Em.... em...- Không có mùi của phụ nữ. Tốt!!!Chí Thành ngửi ngửi cơ thể anh, khi biết được liền cười mỉm một cái. Không nhanh không chậm nhẹ nhành kéo khóa quần cửa anh xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me