LoveTruyen.Me

Chuyen Tinh Bac Si Full Oli Oli

Điện thoại e báo tin nhắn đến, dòng tin ngắn gọn:
- Chỉ cần chạm tay là nhớ nhau cả đời!
Đợi anh!
A.Phong

E mỉm cười tự hỏi: Những ngày tháng sau này, chúng ta sẽ đối diện vs nhau như thế nào đây???

Cuộc sống vẫn luôn tiếp diễn, e có công việc của e. Phong cũng vậy. Chúng em biết quá ít về nhau nên thật ra việc ai người đấy làm. Có kể cũng ko hiểu mà ko kể cũng chẳng sao.
E ko biết hình dung mối quan hệ của em và Phong là như thế nào? Là yêu ? Là thương? Hay là bạn (V~ ko hiểu sao Vy có thể nghĩ là bạn) =)))
Nếu là yêu sao ko nói lời yêu? Nếu là thương sao thiếu quan tâm. Là bạn thì khó rồi.
Nhớ lại khung cảnh trưa hôm qua mà mặt e đỏ hồng lên một cách ngượng ngịu.
Chị đồng nghiệp gọi mãi mà e ko nghe thấy. Có trời cũng hiểu dc tâm hôn treo ngược cành cây cua e là dính fai bùa yêu là mắc bệnh tương tư nặng rồi. =)))
Từ sau hôm đó, e chưa nhận được cuộc nào của Phong. Kể cả việc xác nhận đã về đến nơi an toàn cũng ko? E thực sự ko hiểu, anh ấy muốn gì? Người đâu mà tan như một cơn gió. Không dấu vết.
Một tuần trôi qua, số tần suất em nhơs đến Phong ngày một tăng lên. Vì Phong đẹp trai mà bí hiểm. Phong khiến em thấy anh ấy thú vị, anh ấy tốt chứ ko xấu.
Tối em đang giết thời gian bằng việc xem phim, Khoảng 10h tối gì đó thì Máy em báo có email mới. Hòm mail cá nhân mục đích chỉ để trao đổi làm khoá luận giờ cũng có đất dụng võ rồi.
E hồi hộp mở ra xem. Duy chỉ có 1 link bài hát. Ko hề có tiêu đề mail và nội dung
Địa chỉ ng gửi vẫn là [email protected]
Sao có sđt lại ko nhắn tin? Gửi email để làm gì? Cần chứng thực cái gì đây???
E kích vào link thì tiếng nhạc du dương vang lên:
Sương đã ngủ
đọng lại trên phiến lá rất xanh
Mà con tim anh chưa thôi nhớ em
Giữa mùa lặng lẽ trôi qua
Anh nghĩ về
Từng đêm bình yên đôi ta có nhau
Bàn tay em khẽ đan lên mái tóc anh
Mắt ngời chất chứa, bao yêu thương.
....
Cảm giác lúc đó xúc động ko tả được. Tất cả như lời chất chứa như nỗi nhớ anh ấy muốn gửi gắm vậy. E nghe đi nghe lại đến thuộc bài này. Nghe hoài ko chán
E quyết định reply
- Chạm tay thôi mà nhớ nhau cả đời????
Email trả lời lại nhanh lắm:
- E thử rồi biết!
E cười như một con dở, e đúng là đã thử. Và e biết mùi rồi ạ. Con tim e xao xuyến quá mấy chị. Lúc này lại mong gặp lại nhau ngay và luôn cho thoả nỗi nhớ. Nhớ quá thì biết fai làm sao????
- Đã thử nhưng ko biết.
Vừa buông đt xuống sau khi gửi tin nhắn. E nhận được cuộc gọi ngay. Số đt lạ, đuôi 868.
E dè chừng đổ chuông lâu lâu e mới nhấc. Kiêu kiêu 1 chút. Vậy mà ng tính ko bằng trời tính. Chuông đổ 3 hồi rồi tắt luôn. E còn chưa kịp nghe nữa huhu
Máy đt lại sáng đèn báo có email mới:
- Tại sao ko bắt máy???!!!
Trời ơi, tôi đến chết với ông nay mất. Ông nháy máy con nhà ngta có 3 hồi xong ổng tắt luôn mà kêu ngta ko nghe máy. Ý là làm sao? Tui cũng bị hụt hẫng lắm đây!!! =)))
Hoá ra số đó là của Phong. Tạm thời cứ kệ lưu vào cái đã "Phong ngừng gió"!!!
E trả lời đầy kiêu hãnh cho chít luôn:
- Số lạ ko nghe!
- E được lắm! lưu số anh đi. Để anh gọi lại. 😛
(Để biểu tượng thè lưỡi cũng kute ra trò)
Phong gọi lại cho e chỉ sau 2phut. Chắc nghĩ để thời gian em lưu số đã =))) chém gió mà tin thật mới hài.
Lần này đổ chuông thứ 2 e đax nghe máy =)))
- Alo
- Alo anh đây.
- Thì sao?
- Lạnh nhạt gớm. Quên a rồi sao?
- Anh là ai sao em ko có quen.
- Anh Phong yêu dấu day - Ổng chắc nói được như vậy cungz ngượng mồm lắm. Haha
Sau này có hỏi ra mới biết, hoá ra là bạn ông ấy bầy cho. Kêu là ko liên lạc vội cho ngta lo. Vs lại cứ gửi email. Để gây ấn tượng đbiet. Lại tạo cảm giác rất thật, rất nghiêm túc =))) Thiệt là.

Em giả vờ oẹ oẹ kiểu ổng nói buồn nôn:
- Oẹ oẹ. Ngưng xàm đi anh.
- Anh ko muốn nhắc sợ em bài xích or nhẹ nhàng cũng xấu hổ. Nhưng nếu em cần a nhắc lại nhé
- Thôi thôi, e xin, e xin anh. Tha cho em. A chêu em là em ngắt máy luôn nha.

Chỉ cần anh ay cats tiếng thôi là toàn thân em nổi da gà rồi. Anh ay ma còn nhắc lại nữa thì em chịu sao nổi :)))

- E nghe nhac chua? Có Nhớ anh ko?
Câu hỏi bất ngờ quá lm e ko có biết trả lừoi sao
Nói ko thì thấy có lỗi với cái miệng mà nói có thì khác nào đại hạ giá bản thân rồi.
- E Nghe rồi nhưng ko nhớ ai hết
- Nói xạo làm chó nghe không?
=))) ông này tính cưa sừng làm nghé sao? Hơn 30tuoi đầu rồi vẫn nói mấy câu con nít
- Anh làm chó ko fai em =)))
- Ơ hay. Nói xạo làm chó chứ anh ko có nói xạo mà.
- Ko nhớ ko nhớ ko nhớ. E đi ngủ đây
- Nè .... Anh nhớ...

Chưa nghe hết a nhớ cái gì? Nhớ ai? Nhớ ra làm sao thì em lơx cúp máy mất tiêu rồi huhu
Cảm giác lần đầu yêu nó như thế nào vậy các chị? Có ai chỉ cho em biết được ko????
E ngồi cười như kieu bị ma nhập ý. E Đọc đi đọc lại mấy đoạn email rồi nghe đi nghe lại bài hát đó.
Nói mấy chị nghe, bài "Yêu xa" của Vũ Cát Tường đó. Tối về nghe nha.

Đêm đó em bật nhạc cả đêm. Ngủ thiếp đi lúc nào ko hay trong tiếng nhạc du dương.
Sáng sau lên cty làm việc tâm trang tốt trên cả tốt. Mặt mày hớn hở cười nói với mọi người.
Trên mặt như khắc chữ Tôi đang rất vui vậy đó. =)))

Phong có vẻ rất bận, anh ấy hầu như không nhắn tin với em.
Tối cũng đến 10h mới gọi điện thoại.
Thi thoảng e vẫn nhận được email của ảnh? Hỏi đang làm gì? Ăn cơm chưa? Hỏi có nhớ anh không? - Câu này thì chưa bao giờ quên luôn.
Có hôm e nói ko? Có hôm em nói nhớ.
Chỉ là đùa vui thôi chứ em ko thừa nhận đã yêu đâu các chị. Mối quan hệ giữa e và Phong vẫn tạm dừng ở mức tình bạn.
Chưa bên nào chịu nói lời yêu, cũng ko biết bắt đầu từ đâu. Khoảng cách quá xa nhau. Nhiều lúc em thực sự mệt mỏi. Muốn có ai đó dẫn đi chơi, hoặc ngồi cạnh tâm sự với mình, mà ngta ở quá xa. Ko giúp được.
E đi làm 2 sang thứ bảy trong tuần thoii. Cuối tuần thì đi shopping với đồng nghiệp. Mấy chị ở cty già nua lắm. Toàn người lão thành của công ty cả. Lâu lắm rồi mới tuyển thêm ngừoi. E vào cty như một luồng gió mới, lạ lẫm đặc sắc với mọi người. Công việc bình bình vậy thôi. Chuyện tình cảm thì vẫn bỏ ngỏ.
Cuối tuần Lan đưa Coca xuống chơi. Hơn 1 tháng rồi e ko găp con bé. Con bé biết nhiều lắm rồi. Ngoan ngoãn xinh gái và càng ngày càng thân Lan nhiều hơn. Nhiều lúc thấy ganh tỵ vì em là mẹ nuôi nó mà đến ăn nó cũng đòi ngồi gần Dì Lan.
- Dạo này thân Coca dữ vậy mày.
Con Lan trả lời ngập ngừng:
- Uh thì tao thương Coca như con tao mà.
- Thương con thương cả bố hem??? =))))
- Con dở, nói gì tao ko hiểu.
Thực ra dạo này con Lan rất khác, tất cả mối quan tâm của nó chỉ dừng ở Coca thôi vậy. E thấy có gì khang khác nên em chêu thôi. Ko nghĩ nói trúng tim đen của nó.
- Dở là dở thế nào? Tao biết đó, biết đó.
- Tao vẫn thương Coca như con mà m cũng thắc mắc được.
- Hahha tao đùa mà m nghiêm túc Vl.

- Coca ơi Ba Sơn con khoẻ ko? Có đưa Coca đi chơi ko?
- Ba Sơn bận lắm mẹ. Ít đưa con di chơi. Hôm trc con đi ăn kem cùng Dì Lan và Ba Sơn
- Hihi Coca có yêu dì Lan ko?
- Con yêu mẹ yêu cả dì Lan bố Sơn luôn
Con bé thật thông minh. Nó yêu là yêu cả cụm luôn vậy mà mẹ nuôi nó chả bằng Coca luôn huhu
Điện thoại e đổ chuông, Phong ngừng gió gọi. Mới buổi trưa gọi có vấn đề gì ko rõ? Chả gọi trưa bao giờ???
Trong điện thoại rất ồn ào, tiếng hát tiếng nhạc sập sình cả. Có lẽ ảnh đang đi hát hò ròii chẳng may chạm tay vào điện thoại.
Có lúc rảnh rỗi đi uống rượi hát hò ntn mà cấm chủ động nhắn tin gọi điện thường xuyên cho mình. Hay anh ta cũng chỉ chêu đùa ko coi mình ra gì. Có lẽ em đã để cảm xúc nhất thời chi phối quá nhiều rồi. E cần thay đổi thôi. Ko tin bố con thằng nào hết. Giờ mình ở quá xa ngta. Ngta làm gì? Bạn bè ra sao? Có vk con chưa mình cungz ko biết. Mà tính đến xa hơn với ngta thì em cũng sắp dở cmnr.
- Ai gọi mà đơ ra vậy mày
- Bạn
- Bạn Nam hay bạn Nữ????
- Bạn Nam đc chưa con điên.
- Haha đang tương tư anh nào. Khai đi! Khai mau.
- Làm gì có ai. Tao vs m tao ko fai giấu.
- Có ai thì cũng tốt chứ sao? Hơi tý nhắc đến chuyện tình cảm là mày cứ nhảy dựng lên được. Thử mở lòng đi, tình yêu diệu kỳ lắm.

Điện thoại em lại nhấp nháy. Phong vẫn gọi tiếp. Cha nội này ko biết tính làm cái gì nữa. Gọi thì ko nói. Muốn người ta sao????
E ấn máy bận. Sợ con Lan nhìn thấy người gọi lại mất công chêu em.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me