Chuyen Ver Junseung Nguoi Chong Mau Lanh
Chương 41:Cô gái cười đắc ý, ngựa quen đường cũ đi lên cầu thang, giống như ở nhà mình, không hề thấy xa lạ.Một cánh cửa mở ra, phịch một tiếng, tiếng đóng cửa thật lớn truyền tới tai Hyunseung. Cậu cũng đâu phải một người ngốc, cũng đâu phải người đần, cậu tự nhiên hiểu được lời cô gái ấy nói, một người đàn ông và một người phụ nữ. Còn có thể có chuyện gì đây, còn có thể là chuyện gì đây?Đây là đêm tân hôn của cậu, tay cậu đặt trên lồng ngực, không biết vì sao, có cảm giác rất đau đớn.Người cậu yêu, đang ôm cô gái khác, vợ của hắn.Chồng của cậu cũng đang ôm một cô gái khác, tình nhân của hắn.Còn cậu là cái gì?Cậu ngơ ngẩn cười, nụ cười đau buồn, ánh mắt như nhìn thấu qua cánh cửa phòng Yong Junhyung, dường như đã nhìn thấy gì đó, rõ ràng là đang cười, mà sao trái tim cậu lại đau xót như thế.Nước mắt thấm đẫm trái tim cậu.Cậu đi từ từ lên tầng, cảm giác chân mình như bị buộc đá, nhấc không nổi.Khi cậu đi lên từng bậc cầu thang, nghe được những tiếng rên rỉ, từ cánh cửa kia truyền tới, thế giới của Yong Junhyung.Cậu chết lặng bước tiếp lên, không phải vì trong đêm tân hôn của cậu hắn lại đi ôm cô gái khác, mà cậu chỉ nghĩ, người đàn ông cậu yêu cũng như vậy đang ôm lấy vợ của hắn, cậu đặt tay lên ngực nắm chặt áo, quá đau đớn, lồng ngực từng trận co rút, nuốt nước bọt cũng cảm thấy khó chịu, từng tiếng nấc nghẹn lên.Bất kể là Kwon Jiyong hay Yong Junhyung, cậu có tư cách gì đi ngăn cản đây?Cậu từng bước nặng nề, cậu đi đến căn phòng của cậu, thế giới của cậu, nơi này không có chỗ của cậu, phòng này, cậu vẫn phải tạm thời ở lại.Cậu đóng cửa lại, mệt mỏi nằm trên giường, thở dài, dường như có thể nghe thấy tiếng chớp mắt của cậu, như cánh bướm nhẹ nhàng, cậu ôm chặt bờ vai mình, trong bóng đêm, thỉnh thoảng có tiếng nghẹn ngào nho nhỏ, không lớn, nhưng lại rất nặng nề.Một đốm lửa nhỏ bập bùng trong đem, bóng đen đứng trước cửa sổ vẫn không hề nhúc nhích, điếu thuốc cháy giữa hai ngón tay, thật khó nhìn rõ hắn trong đêm, vẫn có thể cảm nhận đường nét tuấn mĩ, lại có cảm giác lạnh lùng.Ánh sáng le lói trong không gian, một vẻ mặt nam tính, hắn chán ghét xoay người, nhìn thấy quần áo trên đất của người phụ nữ đó, trên lồng ngực của hắn còn vết cào của cô ta. Đột nhiên, Yong Junhyung hít sâu, chậm rãi nhả ra một ngụm khói.Chương 42:Hắn chán ghét bộ dạng như vậy, nhưng như thế này hắn mới có chút không khí.Cecile là bạn gái của hắn, cũng mới ở bên hắn, hắn đối với với những cô gái chỉ mưu cầu danh lợi, có cũng được, không có cũng không sao, ngẫu nhiên cũng chỉ có một hai lần, bình thường cũng đều rất qua loa, cũng không phát tiết cái thân thể muốn, hiện tại, hắn đã phát tiết ra rồi, nhưng tim của hắn vẫn trống rỗng vô cùng, hắn cảm thấy hít thở có chút đau.Lại thở ra một ngụm khói, Cecile ngủ trên giường hắn, hắn chỉ muốn nhanh chóng rời đi, không muốn ngủ cùng một giường với cô.Mở cửa, hắn có chút giật mình, trong bếp có chút ánh sáng, có người bên trong, hắn đột nhiên nhớ lại. Hôm nay hắn đã lấy vợ.Khóe miệng nhếch lên, hắn không biết, trừ bỏ cô gái kia, nơi này còn có ai khác.Hắn xuống lầu, tiếng bước chân truyền tới, trong nhà đang có hai người, một người đang ngủ, một người thì đang ngẩn người, hiển nhiên không ai có thể nghe được, hắn cố gắng bước thật mạnh.Trong bếp, Hyunseung cầm một cốc sữa, cậu đã hâm nóng lại. Không biết có thể thay bát súp nóng hổi kia không, thời gian tới khó mà có thể đi tới quán ăn ven đường, không có một bát súp, cảm giác mất mát khó tả.Cậu ngửi thấy hương vị sữa thật ngọt ngào, khiến lòng cậu ấm lại một chút.Một cốc sữa, một phần cuộc sống, cậu muốn một cuộc sống đơn giản, không cần gì hơn.Yong Junhyung đứng ở cửa, thân thể cao lớn taọ áp lực cho người khác, không khí có chút ngột ngạt, Hyunseung đột nhiên ngẩng đầu, thấy được ánh mắt âm trầm của người đàn ông, ngón tay khẽ run lên, chút nữa đánh rơi cốc sữa xuống."Anh..." Hyunseung không ngờ sẽ đối mặt với hắn trong tình huống như vậy, rất kì quái, bọn họ như vậy, lại là một đôi vợ chồng mới cưới.Yong Junhyung khẽ mím môi, nhìn thấy cốc sữa trắng trong tay cậu, con ngươi lóe lên, cảm nhận rõ trong yết hầu, thật là mẹ nó chứ."Anh muốn uống không?" Phát hiện Junhyung nhìn cốc sữa trong tay mình, Hyunseung đứng lên, nới lỏng tay mình, "Tôi vừa đun nóng, cũng chưa có uống, nếu anh khát, anh uống đi."Cậu cẩn thận đưa chiếc cốc lên, hắn cao hơn cậu rất nhiều, cậu phải ngẩng đầu lên mới nhìn thấy hắn.Yong Junhyung thoải mái cầm lấy cốc sữa, đầu ngón tay của cả hai chẳng may chạm nhẹ, Hyunseung sắc mặt tái nhợt, vội vàng rút tay về.Junhyung khẽ nhíu mày, cậu ta rất sợ hắn.Hắn nắm chặt cốc sữa trong tay, thờ ơ nhìn cậu. Hyunseung bị nhìn đến luống cuống, bị người như vậy đánh giá, cậu có chút khẩn trương, nhất là người đàn ông này lại còn có danh phận là chồng của cậu."Cậu có biết chuyện của người đàn bà kia?" Hắn uống một ngụm sữa, vẫn đứng ở đó, tiếng nói thản nhiên lãnh đạm, không nghe ra cảm xúc gì.
Hyunseung lặng người đi một chút, một lúc sau mới có phản ứng, hắn nói người đàn bà kia là ai, là một vừa mới đến sao, tình nhân của hắn."Dạ." Cậu nhẹ nhàng gật đầu một cái, cậu biết thân phận của mình, cũng biết mình cần phải giữ thăng bằng, hôn nhân của cả hai, là không có tình yêu, là một giao dịch, giữa hắn và cậu cũng là giao dịch."Cậu thật hào phóng, trong đêm tân hôn chồng mình lên giường cùng người phụ nữ khác, có thể bình tĩnh như vậy, tôi có phải đã quá khinh thường cậu?" Hắn vươn tay, nhẹ nhàng vỗ vỗ cốc sữa, đã uống vài ngụm, sữa trong cốc còn hơn một nữa, đầu ngón tay hắn dùng sức, có thể nghe tiếng khớp xương."Tôi chỉ có thể làm vậy." Hyunseung cúi đầu, đưa tay đặt phía sau, cậu chỉ có thể như vậy, bởi vì không có tình yêu, cũng bởi vì không có thương.Tốt lắm, Junhyung đặt cốc sữa xuống, cúi người về phía trước, nhìn chằm chằm đôi mắt của cậu.Chương 43:"Cái chúng ta cần chỉ có hôn nhân, những thứ khác đều không có, cậu hiểu biết như vậy khiến tôi rất hài lòng, tôi sẽ cho tất cả, thân phận bà lớn họ Yong, tiền tài đầy đủ, những điều cậu muốn, nhưng có một số thứ, nhớ, không thể quá tham vọng, còn nữa, đừng có yêu tôi." Tiếng nói hắn rất rõ rãng truyền tới tai cậu, giọng nói không lớn, lại lạnh lẽo khác thường, như một cái gai dài và nhỏ hung hằng đâm thẳng vào lòng cậu, không thể nhổ ra được.Tôi muốn hôn nhân, cậu có thể chiếm được cái cậu muốn, trừ tình yêu...Hyunseung nắm ngón tay lạnh lẽo của mình, cậu cái gì cũng không cần, cậu chỉ muốn có một gia đình nhỏ, đầy ắp yêu thương. Ánh mắt hoảng loạn, lại có cảm giác cuốn hút, cậu thấy nước mắt trào ra, từng giọt lệ tổn thương rơi xuống.Cậu nghe thấy hắn bước đi, đi lên tầng, chỉ có cốc sữa kia, như là dư thừa, cậu không có uống ngụm nào, hắn lại uống vài ngụm, nhất định bỏ đi.Cậu hít hít cái mũi của mình, giương mắt, chỉ có một mình cậu biết, hiện tại cậu bị tổn thương như thế nào. Cậu cúi đầu, ngón tay run rẩy cầm chiếc cốc lên uống, sữa đã lạnh.Trái tim cậu lạnh, sữa cũng lạnh, đây mới là cuộc sống của cậu sau khi cậu ra đời. Mất đi Kwon Jiyong, cậu thực sự đã mất đi tất cả những gì cậu có từ trước tới nay.Cậu từng ngụm từng ngụm uống hết, như uống vào tất cả đau đớn, chua sót, trước mắt tối tăm không thấy ánh sáng.Lúc này, ở một căn phòng rộng lớn được trang trí đẹp đẽ, thỉnh thoảng truyền đến tiếng rên rỉ của một đôi nam nữ, người đàn ông thở gấp, cô gái yêu kiều, trong phòng tràn ngập không khí ám muội, trên chiếc giường lớn, một đôi nam nữ quấn lấy nhau, thân thể họ phập phồng, mồ hôi đầm đìa, thỉnh thoảng phát ra âm thanh khiến người khác mặt đỏ tim đập nhanh.Cho đến khi mọi thứ yên tĩnh trở lại, người đàn ông nhắm mắt nằm trên cô gái xoay người, trong mắt hiện lên sự thống khổ cùng thất bại khó nhận thấy.Một đôi tay nhỏ ôm chặt hông hắn, cô gái ngồi dậy, tự vào bả vai hắn, trên mặt nở nụ cười thỏa mãn."Anh thấy không, chúng ta mới xứng đôi vừa lứa, cho dù là thân phận, địa vị, thậm chí khi ở trên giường, chúng ta đúng là trời sinh một đôi."Cô cười duyên dáng, nhìn thấy sự phức tạp trong đối mắt hắn, ngón tay khiêu khích lướt qua bộ ngực bóng loáng của hắn.Kwon Jiyong chật vật đẩy tay cô ra, sau đó đứng lên, đi vào phòng tắm, đóng cửa phòng tắm, ánh mắt hắn đầy sự thống khổ, đúng vậy, cô nói rất đúng, hắn không muốn chạm tới cô, sai lầm một lần sẽ không muốn sai lầm thêm lần nữa,nếu như nói lần đầu tiên do ý thức hắn không rõ ràng, vậy bây giờ tính là cái gì, hắn vẫn phản bội lại thân thể của mình, phản bội Hyunseung. Nhưng người đàn bà kia...._____________________________________Hôm nay tâm trạng tệ lắm các bác ạ....thông cảm cho nợ 2 chương nha mn
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me