LoveTruyen.Me

Chuyen Ver Vkook Nhat Duoc Mot Dai Ma Vuong

Kim Thái Hanh hôm nay tâm tình kì thực rất không tốt.

Thứ nhất vì muội muội Hoàng Linh Châu ban đầu nói chỉ tá túc một đêm, không ngờ đã sang đến ngày thứ hai, nàng ta vẫn không có ý định rời đi.

Thứ hai là Điền Chính Quốc, cái này mới là cái chính đây. Chính Quốc gần đây không thèm gần gũi với hắn, hôn cũng không hôn, ngủ bên cạnh cũng lấy gối chèn đẩy hắn sang một bên, một bên ôm Doãn Kỳ ngủ ngon lành.

- Em rốt cuộc làm sao?

Kim Thái Hanh tận dụng khoảng trống, đợi lúc Doãn Kỳ đã đi học, Linh Châu trong nhà tắm liền bắt cậu lại muốn hỏi cho rõ ràng.

- Em không sao.

Chính Quốc không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, một bên muốn thoáng ra khỏi vòng tay của người kia.

- Nói!

Đôi mắt hắn chuyển sang màu đỏ, sẵn bực tức tích tụ từ mấy ngày nay mà giọng nói có phần lạnh đi thập phần.

Điền Chính Quốc tâm trạng cũng không khá hơn. Nghĩ đến có thể vì hắn coi mình là thú vui nhất thời mà trở thành vật trút giận, tủi thân lại càng tủi thân. Chính Quốc cảm giác mắt mình cũng ngày một nóng lên.

- ....Hanh.... anh với em là thế nào?....

- Thích em.

Cũng không có chữ yêu.

Điền Chính Quốc khó khăn nuốt xuống, vành mắt đã đỏ bừng, vì cố kìm nén mà chỉ nhẹ nấc lên mấy tiếng.

- Thái Hanh... em với anh... không phải thích bình thường, em thích anh hơn tất cả ai khác... đó không còn là thích nữa rồi, thực sự là em y-

- Yêu. Ta biết.

Điền Chính Quốc sững sờ trong chốc lát, nhìn khuôn mặt hắn không còn nét hung dữ như vừa rồi, tuy không biểu lộ gì nhiều cảm xúc nhưng đôi mắt vẫn khắc rõ nét ôn nhu.

- Làm sao... anh biết....

Kim Thái Hanh chính là từng nói với cậu rằng hắn không hiểu yêu là gì, đối với cậu chỉ là thú vị. Chính Quốc đầu tiên không có ý kiến, sau đó ngày này qua ngày khác, hắn không tách rời cậu ra, vẫn cứ nghĩ như vậy sẽ không sao, ai lại biết được mưa dầm thấm lâu, Chính Quốc chính là đã yêu hắn mất rồi.

- Ta thích Linh Châu.

- Bỏ em ra ngay tên khốn!

- Nhưng lại không giống với thích em. Linh Châu đã lớn lên với ta từ nhỏ, nhưng cũng chỉ là muội muội. Hôm qua tiểu Kỳ nói với ta rằng thích ai hơn tất cả, sẽ là yêu.

- Thế là thích nàng ta hơn sao? Vì Linh Châu mà lấy em ra để trút giận...

Chính Quốc nghe xong hung hăng cắn vào vai hắn một ngụm. Thái Hanh ấy thế mà là lần đầu kiên nhẫn nói chuyện đầy đủ thế này, không phải vì nữ nhi kia chứ? Chính Quốc gục trên vai hắn thì thầm, giọng nói mang theo uất ức có phần trách móc.

- Linh Châu vốn ngay từ đầu đã không liên quan, ta chưa từng sinh khí với ai, một khi không thích sẽ không quan tâm. Nhưng cứ hễ liên quan đến em, ta lại không thể ngồi im được.

- Em đã làm gì!

- Không phải mấy ngày nay cự tuyệt ta sao? Thật khiến người khác tức giận.

Vậy ý hắn là cậu đặc biệt hơn...

Vậy thì có phải yêu không?

Kim Thái Hanh lớn lên lạnh nhạt vô tình, lại ít nói, về chuyện biểu lộ tình cảm một cách trực diện, hắn không biết nên làm thế nào. Điền Chính Quốc lại nghe thành như vậy, không hiểu sao tâm tình bỗng vui vẻ, có thể do cậu hiểu hắn quá rồi đi.

- Thái Hanh, vậy cuối cùng với em anh thấy thế nào?

Sầu muộn mấy ngày nay bay đi đâu mất, Chính Quốc mỉm cười rạng rỡ, vòng tay ôm lấy cổ hắn, mặc dù hiểu, nhưng cậu chính là muốn từ miệng hắn nói ra.

- Còn hỏi? Tất nhiên là yêu em.

- Chưa đầy đủ a.

Kim Thái Hanh cười rộ lên, nắm lấy tay cậu nâng lên hôn xuống. Khi bộ mặt Chính Quốc vẫn còn đang ngẩn ngơ không thốt lên lời. Hắn trực tiếp tiến lại gần để hai đầu mũi chạm vào nhau, tâm tình hết sức vui vẻ mà lên tiếng:

- Điền Chính Quốc, ta yêu em.

...

---------------
Hiện tại bộ này đã đi được nửa chẳng đường rùi. Nên là tui tính edit bộ típ theoo, nhưng hong biết bộ nào trước.

Cảm phiền mụi ngừi có thể vote dùm tui như mấy lần trước đc hơm 🥺

1. Niên hạ
2. Thanh mai trúc mã
(Cả 2 thể loại đều có ngược, nhưng mà ngược nặng nhẹ thì tui hong biết 🤷🏻‍♀️)

Mụi ngừi cmt giúp tui xem mụi ngừi thích thể loại nheee. Tui cảm ơn ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me