LoveTruyen.Me

Copy

Không sớm thì muộn, ngày đó rồi cũng đến.

Ngày báo chí ồn ào đăng tin anh và cô ấy, ngày anh hạnh phúc khoác lên mình bộ âu phục, cầm đóa hoa cười rạng ngời, nắm tay người con gái ấy bước vào lễ đường, trở thành vợ chồng hợp pháp trọn đời bên nhau.

Ngày em giọt nước mắt đã cạn, vẫn thẩn thơ nghĩ mãi về nơi ấy có người dưng cách em 2 múi giờ.
Bất kể hôm đó mưa hay nắng, trời hè hay đông, tim em cũng đã hóa đá. Ngọt ngào một thời tuổi trẻ, giờ đây đã hạnh phúc viên mãn rồi.

Ngày hôm đó, nhất định nơi anh phải thật đẹp trời, còn chỗ em cơn mưa sẽ rả rích rơi, bởi họ bảo, ngày em buồn nhất trời sẽ hóa cơn mưa. Em sẽ cho phép bản thân bỏ việc một ngày, dọn dẹp lại đống ngổn ngang trong lòng.
Em sẽ không thức giấc lúc ánh bình minh, mà sẽ vùi vào giấc ngủ đến khi nào không thể ngủ tiếp được mới thôi. Không cập nhật tin tức, không lướt xem ảnh cưới của anh đâu, em ích kỉ vậy đấy. Em sẽ đem từng chút từng chút kí ức về anh ra hông khô, gặm nhấm lại tất cả những thứ vì anh mà tồn tại. Khẽ bật những ca khúc cũ ngày ấy, ngân nga theo vài ba câu. Có lẽ giọt nước mắt không tự chủ rơi, em sẽ nhẹ nhàng lau khô, rồi ngước mắt nhìn trời, nước mắt vì thế sẽ chảy ngược vào tim. Hôm nay, anh hạnh phúc rồi.

Sau hằng ấy năm theo bóng lưng anh, cùng anh trưởng thành qua bao nhiêu sóng gió. Cuối cùng anh cũng đã an bề gia thất, nói không buồn là nói dối, nhưng chỉ một chút thôi. Em vui vì anh nhiều hơn.
Hằng ấy năm sống vì anh vậy là đủ, giờ đây em quay đầu đi tìm hạnh phúc riêng cho mình, chỉ là em mất phương hướng rồi, như một đứa trẻ bị bỏ rơi, thật sự không thấy được lối ra hạnh phúc nằm ở đâu.
Hằng ấy năm bao nhiêu yêu thương trao hết cho anh, giờ đây em biết kiếm đâu yêu thương dành cho người đến sau, khi hình bóng anh vẫn mãi hằn sâu tâm trí.

Anh kết hôn rồi, em sẽ chẳng còn có thể tùy tiện gọi anh một tiếng "chồng" như trước đây, không còn mở miệng là nói yêu anh, anh giờ thuộc về một mình cô ấy, người con gái hạnh phúc anh chọn nắm tay cả đời.

Dù là lạc lõng lắm, nhưng em thật tâm chúc phúc anh, thật tâm mong anh hạnh phúc viên mãn, thật tâm mong anh bình an.

Anh, cô dâu của anh, chị ấy xinh lắm đó.

Hạnh phúc nhé, người dưng em yêu nhất !

____________________________

"Ngày một người nào đó trên thế gian này đám cưới
Có một người từ chối thức dậy trước bình minh"
-  Em đợi anh đến năm 35 tuổi | Nam Khang

#Moon

(Viết ngày 19/10/2019)
#Nguồn: SEOUL-HOA DẠNG NIÊN HOA NĂM ĐÓ

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me