LoveTruyen.Me

DẠ SẮC THƯỢNG THIỂN: Hoa nở rồi tàn

Chương 17: Ta nhớ nàng (hơi H)

sugar10_03

" Phu Nhân không thích sao? Vậy như thế này thì sao?"

Một hơi thở nóng hổi ập đến, như 1 làn sóng quét qua toàn bộ ý thức của Thượng Quan Thiển. Trong chốc lát toàn thân nàng run rẩy.

Chiếc lưỡi ẩm ướt của Cung Thượng Giác nhẹ nhàng lướt qua vành tai nàng. Khi chiếc lưỡi ẩm ướt và nhớp nháp đi đến dái tai, hắn liếm rồi gặm nhẹ khiến Thượng Quan Thiển lại càng run rẩy, một âm thanh nhẹ nhàng phát ra.

"Ưmmm..."

Hơi thở nặng nề quẩn quanh bên tai, toàn bộ cơ thể Thượng Quan Thiển mềm nhũn nằm trên người hắn. Bàn tay Cung Thượng Giác không ngừng vuốt ve vùng eo mẫn cảm của nàng.

" Ta nhớ nàng, còn nàng...? Nàng có nhớ ta không Thiển Thiển? Thượng Quan Thiển thành Đại Phú?"

" Chàng nói gì?"
" Ta nói ta nhớ nàng, ta chỉ nhớ tới nàng...Thượng Quan Thiển Thành Đại Phú..."

Thượng Quan Thiển giơ tay lên che đi đôi môi ấm áp của hắn, ngăn cản hắn nói ra những lời tình cảm. Nàng không dám nghe, không muốn nghe, cũng không dám nhìn thẳng vào đôi mắt nóng bỏng của Cung Thượng Giác lúc này.

Thượng Quan Thiển sợ rằng mình sẽ nghiện, sẽ không thể thoát ra, sợ rằng mình sẽ không nỡ rời đi. Sợ rằng mình sẽ trở thành Thượng Quan Thiển, và thất hứa với Cô Nam Thiển. Tuyệt đối không thể...

Nàng phải quay lại, quay lại cái lồng lạnh lẽo, tối tăm và vô hình ấy. Nhưng trước đó, liệu nàng ấy có thể cho phép nàng đắm chìm một lần cuối cùng không?

Những lời hắn chưa nói xong đã chìm vào vũng nước tĩnh lặng, tạo thành những gợn sóng thật lâu cũng không thể bĩnh tĩnh lại. Cứ như vậy nó khắc sâu vào trái tim Thượng Quan Thiển.

Nàng chậm rãi giơ tay lên choàng vào cổ Cung Thượng Giác, đầu ngón tay lạnh lẽo nhẹ nhàng vuốt ve làn da hắn. Nơi đầu ngón tay chạm vào tràn ngập một thứ tình cảm sâu sắc.

Đầu ngón tay thon dài trắng nõn từ sống mũi di chuyển xuống đôi môi mỏng, đi xuống yết hầu đang nhấp nhô.

Hơi thở hắn chợt bị đình trệ, đôi mắt chỉ có thể nhìn theo dấu vết do đầu ngón tay nàng vạch ra, chúng vuốt ve cơ thể hắn từng chút một.

Từ từ trượt xuống theo yết hầu, ngón tay vẫn một đường đi xuống. Thượng Quan Thiển mở vạt áo trước ngực hắn, bộ ngực rắn chắc xuất hiện ngay trước mặt. Nó ấm áp, phập phồng theo hơi thở lên xuống của hắn.

Cung Thượng Giác vẫn im lặng như trong ánh mắt đã tràn ngập dục vọng. Hắn không thể kìm nén cảm xúc lộn xộn của cơ thể, nhưng vẫn phải đè nén. Lông mày nhíu chặt lại, gân xanh ở cổ cũng đã nổi lên, đôi mắt sắc bén cũng đã dần mờ đi...

Cung Thượng Giác ngẩng đầu lên, đôi môi mỏng khẽ mở phục vụ cho sự vuốt ve thăm dò của nàng. Lúc này Thượng Quan Thiển giống như một còn mèo, nhẹ nhàng vùi mình vào cơ bụng cường tráng của hắn. Đôi môi đỏ mọng mềm mại của nàng chạm vào làn da của hắn, cọ xát vào làn da gợi cảm đã có chút mồ hôi.

Tê dại và mềm mại, xúc cảm khiến toàn thân Cung Thượng Giác như bị đốt cháy. Thân thể lập tức nóng lên, hắn không thể kìm nén được nữa...

" Ngẩng đầu...nhìn ta"

Giọng nói khô khốc và khàn khàn đến mức xé nát của Cung Thượng Giác vang lên. Đôi mắt tràn đầy dục vọng nhìn chằm chằm vào đôi má ửng đỏ của nàng, còn có cả đôi môi ướt át khẽ run lên. Hơi thở của hắn ngày càng trở nên gấp gáp và hỗn loạn.

Đột nhiên một bàn tay to lớn đưa tới trước mắt Thượng Quan Thiển, nó luồn qua gáy, tháo bỏ sợi dây sau người nàng. Không dừng lại, bàn tay còn đẩy nó dọc xuống theo lớp quần áo, để lộ ra chiếc cổ dài trắng nõn và bờ mai mịn màng...

Khi nhìn thấy vết cắn trên vai Thượng Quan Thiển, đôi mắt Cung Thượng Giác càng tối đi. Hắn lập tức vùi mặt thật sâu vào cổ nàng, nụ hôn nóng bỏng rơi xuống như mưa phùn. Chúng lướt qua từng tấc da thịt Thượng Quan Thiển, như mưa xuân tưới ướt toàn thân. Một làn sóng nhiệt cuộn lên từ bụng dưới, hết đợt này đến đợt khác.

Bộ y phục từ từ rơi xuống, thẳng đến vòng eo thon thả của nàng liền dừng lại. Toàn bộ thân trên của Thượng Quan Thiển bại lộ trong không khí, chúng trắng mịn và đang không ngừng run rẩy.

Cung Thượng Giác nhìn thẳng vào bộ ngực trắng nõn của nàng, nó thực sự trắng hơn và...to hơn rất nhiều. Lúc này bởi vì nàng đang run rẩy, nụ hoa cũng khẽ đung đưa. Nó giống như một cành hoa đung đưa trước gió, đang đợi người đến hái.

Yết hầu chợt lăn xuống, bàn tay vẫn không ngừng di chuyển giữa sống lưng và eo nàng. Cung Thượng Giác vùi đầu vào giữa 2 ngọn núi, hắn hôn từng chút một nhưng lại không dám đến gần 2 nụ hoa đang đang đứng kiêu hãnh trong gió.

Thượng Quan Thiển một tay ôm cổ hắn, hơi ngửa người ra sau. Mái tóc đen như thác nước chảy khắp giường.

Ánh trăng đung đưa kèm theo những ngọn nến đỏ. Trên tường cũng phản chiếu 2 bóng người giao nhau. Hoá ra đôi khi, ánh sáng và bóng tối cũng có thể không thể tách rời.

Đôi môi mềm mại và ẩm ướt của Cung Thượng Giác cuối cùng cũng rơi xuống nụ hoa đang đung đưa. Hắn hôn đi hôn lại, lúc thì dùng lưỡi và liếm lấy nó, lúc thì dùng 2 hàm răng cắn nhẹ hết lần này đến lần khác.

" Ưm...ahhh"

Thượng Quan Thiển không nhịn được mà rên rỉ thành tiếng. Tiếng rên rỉ của nàng giống như một liều thuốc kích thích, khiến cho Cung Thượng Giác càng thêm triền miên mà lang thang giữa 2 đỉnh núi cao ngất.

" Thoải mái không? Hoá ra Phu Nhân của ta...thích ta như vậy? Hửm?"

Cung Thượng Giác không biết xấu hổ mà cứ nói nhảm. Nhưng mặt Thượng Quan Thiển lại đỏ như trái cà chua mọng nước, nàng chỉ dám cắn chặt đôi môi của mình, ngăn cản mình lại phát ra nhưng âm thanh xấu hổ một lần nữa.

" Thượng Quan Thiển...Thiển Thiển...   Phu Nhân"

Giống như cảnh cáo, Cung Thượng Giác cắn có chút đau. Hắn lại gọi nàng, như thể nếu nàng không đáp lại hắn sẽ không dừng lại. Thượng Quan Thiển khó chịu đến mức phải thả lỏng khoé môi đáp lại.

" Ưm..."
" Nói nàng yêu ta, nói vĩnh viễn sẽ không rời xa ta..."

Lòng bàn tay vẫn vuốt ve làn da trắng nõn mềm mại, đặc biệt là vùng eo mẫn cảm. Tấm lưng mịn màng và xương bướm nhô lên khiến hắn mê mẩn. Hắn rất lâu rồi chưa đụng vào nàng, hắn thực sự muốn...

Lòng bàn tay Cung Thượng Giác dán sát vào đùi nàng, một đường thẳng tiến tới khu bí mật. Cho đến khi ngón tay hắn tìm được lối vào liền không ngừng vuốt ve.

" Ah...uh.. Cung Thượng Giác" Thượng Quan Thiển phát ra một tiếng kêu quyến rũ, những tiếng rên rỉ không ngừng vang lên.

Đôi môi Cung Thượng Giác cuối cùng cũng chịu bỏ qua 2 khối tròn trịa, mịn màng của nàng. Nụ hồng đã bị hắn hôn làm cho cứng lại và bóng loáng.

Môi hắn lại di chuyển đến cổ Thượng Quan Thiển, dùng răng nhẹ nhàng cắn. Sau đó lại là những nụ hôn ướt át và đầy chiếm hữu.

Cung Thượng Giác dùng lực ôm chặt lấy eo nàng, áp Thượng Quan Thiển vào người hắn. Cơ thể mềm mại cương cứng của nàng lập tức đánh vào lồng ngực rắn chắc.Từ mềm mại đến cứng rắn, hàng loạt tia lửa bắn ra...

" Thiển Thiển...nàng ướt rồi"

Ngón tay hắn nhẹ nhàng véo một cái, cảm nhận được phía dưới nàng đã sớm ẩm ướt và nhớp nháp. Đôi môi ấm áp phủ lên đôi môi nàng, chiếc lưỡi khéo léo luồn vào trong miệng. Chúng lang thang khắp nơi không chút dè dặt, khám phá mọi ngóc ngách trong khoang miệng. 2 chiếc lưỡi cuốn vào nhau đến mức không thể tách rời.

Trong phòng ngủ yên tĩnh, ngoài tiếng than cháy tí tách còn lại tiếng thở gấp gáp và tiếng nước.

Thượng Quan Thiển hơi ngồi dậy, nàng dùng ngón tay yếu ớt không xương cởi bỏ quần áo hắn. Đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cơ bụng săn chắc, sau đó tìm xuống nơi đã sớm nóng bỏng.

Khi chuẩn bị chạm vào, lập tức có một đôi bàn tay rắn chắc nắm thật chặt lấy tay nàng.

" Thiển Thiển, đừng trêu chọc ta nữa. Nàng không chịu nổi đâu"

Sugar10_03: Toát hết mồ hôi khi nhớ đến mấy ngày trước chị mới tắt cmn thở.

Truyện chỉ được đăng trên wattpad và tiktok sugar10_03, mọi nguồn khác đều là ăn cắp. Mn vào ủng hộ để mk có động lực nhé. ( tìm hoanoroitan, angmaynohoa là ra )

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me