LoveTruyen.Me

DẠ SẮC THƯỢNG THIỂN: Hoa nở rồi tàn

Chương 38: Oan có đầu, nợ có chủ

sugar10_03

Thượng Quan Thiển lắc chiếc trống trong tay, trên môi nở nụ cười nhưng ánh mắt dần trở nên u ám. Ngoài cửa, những tiếng bước chân vội vã đã dừng lại, góc rèm vải được vén ra.

Thanh Ly dẫn đầu một đám thị nữ chậm rãi bước vào phòng, họ đứng một hàng trước mặt Thượng Quan Thiển. Trên tay đều là những chiếc khay đựng đầy lụa là gấm vóc, trang sức và y phục... chúng xa hoa rực rỡ đến mức khiến người ta không khỏi loá mắt.

" Phu Nhân, những thứ này đều là Nhị Gia gửi đến. Mời người xem qua"

Giọng nói Thanh Ly nhẹ nhàng, giọng điệu điềm tĩnh và trang trọng. Nàng ta không còn hoạt bát như trước, luôn bày ra vẻ mặt nghiêm túc khiến Thượng Quan Thiển cảm thấy rất thú vị.

Nàng nghe vậy liền buông chiếc trống nhỏ trong tay xuống, ngồi thẳng dậy cầm tách trà trên bàn uống một ngụm. Sau đó nhìn một lượt vào các món đồ trên khay, cuối cùng ánh mắt rơi xuống người Thanh Ly.

" Công tử đâu? Mới sáng sớm đã đi đâu vậy?"

Mọi ngày Cung Thượng Giác đều đến đây rất sớm, nàng ở một bên chơi đùa với lũ trẻ, hắn ở một bên xử lý công việc. Nhưng không biết hôm nay có chuyện gì, khi dùng bữa sáng Thượng Quan Thiển không nhìn thấy bóng dáng của hắn, khi chơi đùa với lũ trẻ cũng không thấy.

Hôm nay không phải giao thừa sao, Cung Thượng Giác còn có thể có chuyện gì quan trọng?

Hôm nay trong yến tiệc đêm giao thừa, tất cả mọi người trong Cung Môn đều có mặt. Tuy chỉ là một gia yến nho nhỏ, nhưng đây là lần đầu tiên Thượng Quan Thiển tham dự với tư cách thê tử của hắn.

Không phải Cung Thượng Giác nên nhắc nhở nàng một số quy tắc sao? Mặc dù hắn nhắc nhở, nàng cũng không chắc sẽ tuân theo...nhưng lúc này Thượng Quan Thiển vẫn cảm thấy khó chịu.

Nàng siết chặt bàn tay đang cầm tách trà, ánh mắt hiện lên một tia không vui.

" Bẩm Phu Nhân, Chuỷ Cung sai người đến báo rằng thị vệ Kim Phục đã tỉnh. Nhị Gia thấy trời vẫn còn sớm nên không quấy rầy người, nên đã sai nô tì đem những thứ này đến trước"

Nghe vậy đôi tay Thượng Quan Thiển dần thả lỏng, sự không vui trong đôi mắt đã biến mất. Nàng nhẹ nhàng nói.

" Tỉnh rồi sao, vậy thì tốt"

Giọng nói của Thượng Quan Thiển rất nhỏ, không thể nghe rõ nhưng lông mày lại không giấu được sự vui mừng. Chỉ cần tỉnh lại, hòn đá đè nặng trong lòng Cung Thượng Giác cũng đã có thể rơi xuống.

Thượng Quan Thiển biết Kim Phục không chỉ là một thị vệ bình thường của hắn. Kể từ lễ Nhược Quán, Kim Phục luôn ở bên cạnh Cung Thượng Giác, suốt bao nhiêu năm qua đều theo hắn vào sinh ra tử. Tuy không phải người thân nhưng lại thân thiết giống người thân.

Nàng từng nói vẻ ngoài Cung Thượng Giác hung dữ, lạnh lùng nhưng thật chất rất dịu dàng. Đối với người nhà hay người hắn để ý...Cung Thượng Giác sẽ luôn tinh tế và dịu dàng.

Chỉ là hắn không thể hiện những điều đó ra ngoài...

Lần này Kim Phục vì cứu hắn mà suýt mất đi tính mạng, mặc dù Cung Thượng Giác tỏ vẻ không quan tâm nhưng thực ra trong lòng lại cảm thấy rất áy náy.

Lư Lê cũng đã không phụ lòng tin tưởng của mọi người, nàng ta thực sự có năng lực...và không phải người đơn giản. Chỉ sợ y thuật của Lư Lê cũng không kém cạnh Cung Viễn Chuỷ.

" Để xuống đi, Thanh Ly sẽ ở lại giúp ta thay Y Phục, những người khác lui xuống"

" Vâng Phu Nhân"

Sau khi mọi người rời đi, Thượng Quan Thiển đứng dậy đi đến chạm nhẹ vào những chiếc trâm cài tóc, nhẫn ngọc, y phục...Cuối cùng tầm mắt nàng rơi xuống một bộ y phục màu hồng, nó rất giống chiếc váy Cung Thượng Giác đã từng tặng cho nàng, được thêu bằng chỉ bạc và có hoa văn sẫm màu.

Thượng Quan Thiển khẽ gật đầu, gõ nhẹ đầu ngón tay lên bộ y phục rồi chầm chậm nói.

" Bộ này đi, phối cùng các phụ kiện khác đơn giản mà nhã nhặn một chút, không cần quá sang trọng"

" Thưa phu nhân, màu này rất hợp với người. Vẫn là Nhị Gia hiểu tâm ý người nhất"

Lúc này Thanh Ly lại khôi phục lại phong cách nói chuyện trước đây, giọng điệu còn có chút đùa giỡn.

" Hửm"

Thượng Quan Thiển hơi nhướng mày hơi nghi hoặc nhìn Thanh Ly. Nàng ta khẽ mỉm cười, đôi mắt cũng cong cong theo.

" Nhị Gia có thể đoán trước được Phu Nhân sẽ chọn bộ váy này, nên đã sớm phối xong tất cả phụ kiện. Chúng đều giống như Phu nhân nói, trong nhã nhặn mà không quá sang trọng. Nhưng tay nghề và vật liệu đều là thượng đẳng...ôi, Phu Nhân và Nhị Gia đúng là tâm ý tương thông"

Khi nói đến câu cuối cùng, Thanh Ly không quên thở dài...nhưng khuôn mặt Thượng Quan Thiển ở một bên đã bắt đầu đỏ lên. Nàng hơi giận dữ nói.

" Tiểu nha đầu này, bây giờ còn dám trêu chọc ta"

" Không dám...không dám, Phu Nhân đừng tức giận"

Nói xong nàng ta còn giả vờ dùng tay vỗ nhẹ vào miệng như trừng phạt.

" Được rồi...Những việc bảo ngươi đi nghe ngóng, như thế nào rồi?"

Thượng Quan Thiển nén lại nụ cười trên khuôn mặt, ngồi xuống bàn trà. Ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào người nàng, khiến cho chiếc váy màu xanh nhạt càng trở nên lạnh lùng và quyến rũ.

" Bẩm Phu Nhân, Vũ Cung gần đây rất yên tĩnh. Chấp Nhẫn đại nhân ở Hậu sơn tu luyện, hôm nay mới ra ngoài để đón giao thừa. Chấp Nhẫn phu nhân cũng không có gì bất thường, ngày nào cũng đóng kín cửa. Ngoại trừ Đại tiểu thư có đến thăm một lần ra, không còn ai khác đến thăm"

" Còn Tiểu Viện Nữ Khách?"

Thượng Quan Thiển lạnh lùng cắt ngang lời Thanh Ly, khẩn trương hỏi. Sự im lặng đến lạ lùng này khiến nàng hoảng sợ.

" Bên Tiểu Viện Nữ Khách, từ sau khi Chuỷ công tư đưa Nam Cung tiểu thư về Chuỷ cung...ngoại trừ quản sự ma ma và thị nữ thì không có ai khác ra vào. Đặc biệt là Mộ Vân cô nương, người dặn đặc biệt chú ý đến, nghe nói gần đây nàng ta nhiễm phong hàn. Trong người không được khỏe nên ngay cả cửa phòng cũng không bước ra"

Nghe vậy, đôi mắt sáng của Thượng Quan Thiển dần tối sầm lại. Ngón tay thon dài như ngọc gõ nhẹ lên bàn, phát ra âm thanh.

" Cộc cộc..."

Sự bình yên này là đang chuẩn bị cho phong ba đang dần đến? Hay là bọn họ cũng đang gặp vấn đề, chỉ đành chọn cách đứng im tại chỗ?

" Phu Nhân, còn có một việc ta cảm thấy rất kì lạ"

Giọng nói trong trẻo của Thanh Ly đột nhiên vang lên, cắt đứt suy nghĩ phiền muộn của Thượng Quan Thiển, tiếng gõ cũng theo đó dừng lại. Nghe vậy, nàng hơi nhướng mày nhìn sang Thanh Ly.

" Sao vậy?"

Truyện chỉ được đăng trên wattpad và tiktok sugar10_03, mọi nguồn khác đều là ăn cắp. Mn vào ủng hộ để mk có động lực nhé. ( tìm hoanoroitan, angmaynohoa là ra )

" Thương cung trước giờ vẫn yên bình...gần đây đã xảy ra một chuyện kỳ lạ"

Thương Cung? Thượng Quan Thiển đột nhiên có hứng thú, ra hiệu Thanh Ly ngồi xuống đối diện với nàng tiếp tục nói

" Thực ra những lời tiếp theo, cũng không thể coi là thật. Chỉ là Huệ ma ma hầu hạ nhiều năm ở Thương cung say rượu rồi nói ra. Những lời này có chút đáng sợ, nô tỳ nghĩ đi nghĩ lại mấy lần...vẫn là nên nói với Phu Nhân. Còn về phần thật giả, có thể tin mấy phần...xin Phu Nhân tự định đoạt"

" Nói đi, ta tự có phán đoán"

Nghe thấy giọng điệu nghiêm túc của Thanh Ly, Thượng Quan Thiển đã chuẩn bị sẵn tâm lý.

" Vâng Phu Nhân...Mấy đêm trước Huệ ma ma ở Thương Cung say rượu nên nô tỳ đã đưa bà ấy về phòng. Có lẽ do uống quá say, đầu óc không được tỉnh táo nên bắt đầu lẩm bẩm nói chuyện một mình. Nô tỳ không nghe rõ, nhưng sau khi ghé sát tai lại gần liền nghe được mấy lời ngắt quãng. Chính là: Ta không nhìn thấy gì cả, đừng giết ta...Cung chủ đừng giết ta...xin Thương Cung chủ tha mạng"

Thanh Ly dừng một chút, ngẩng đầu lên nhìn Thượng Quan Thiển, thấy sắc mặt nàng không thay đổi mới tiếp tục nói.

" Còn có...chính là...oan có đầu nợ có chủ. Giác cung chủ, Chuỷ cung chủ chết oan quá, Linh phu nhân, tiểu thiếu gia chết không nhắm mắt"

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me