(ĐM) Bé cá voi sát thủ chỉ muốn dính lấy con người
🌊Chương 14🌊
Sự nghiệp học bù của cậu thật sự phải bắt đầu rồi.
-------------------
Lúc này, các sinh viên đang vây xem bên ngoài mới chậm rãi nhận ra có điều gì đó không đúng."Sao hôm nay lại bị loại nhanh vậy? Đã được một tiếng chưa?""Đúng vậy, đúng vậy, các cậu bị ai loại thế?""Tôi bị bạn học mới loại, không biết cậu ấy đến từ lúc nào, khi nhận ra thì đầu tôi đã bốc khói rồi. Nhưng bạn học mới cười ngọt ngào lắm, cậu ấy là người tốt, còn rất đẹp trai.""Tôi cũng bị bạn học mới loại, cậu ấy rất lịch sự, thấy tôi sắp ngã còn đỡ tôi một cái, đặc biệt lễ độ."Gương mặt kia của Giang Kinh Mặc thật sự rất lừa người, suốt toàn bộ quá trình đều nở nụ cười thật tươi, cậu dựa vào sự linh hoạt của mình du tẩu khắp sân huấn luyện, khi người khác còn chưa kịp phát hiện thì chiếc búa nhỏ trong tay cậu đã giơ lên.Đám nhóc này vừa mới thức tỉnh dị năng chưa bao lâu, cũng chỉ mới học ở trường được hai tháng, nên sự chênh lệch với cậu thực sự quá lớn."Nhưng cá voi sát thủ mà, dù dị năng có yếu hơn một chút thì bản thân nó cũng đã là một hướng tiến hóa mạnh mẽ rồi, điều này cũng bình thường thôi.""Bạn học mới vừa đẹp trai vừa dễ thương, nhưng nghe nói trước đây bị thương rất nghiêm trọng, cậu nhìn eo cậu ấy mảnh mai thế nào kìa, rồi nhìn gương mặt kia xem, trắng trẻo biết bao, vẫn đang trong giai đoạn hồi phục. Hơn nữa nghe nói trước đây cậu ấy sống không được tốt lắm, còn bị người ta bắt nạt, thật không thể chịu nổi mà, đáng thương quá.""Một người bạn học tốt như vậy, sao lại có người bắt nạt cậu ấy chứ? Các cậu nói xem, nếu giữa trưa tôi mua đồ ăn vặt đến cho cậu ấy, liệu cậu ấy có nhận không? Tôi làm vậy có đường đột quá không?"Điền Nhạc Sơn: ....Đừng có vô lý như vậy chứ.Chắc mấy đứa này bị điên hết rồi.Đứng xung quanh sân huấn luyện nhìn cái người đã loại hết đám nhóc mấy người, rồi nói người ta đáng thương??Mấy đứa có biết bản thân đang nói gì không?Cho dù là hơn một trăm con lợn, cũng không bắt hết trong một tiếng được đâu!!!Thật không giống như những gì hắn đã tưởng tượng.Điền Nhạc Sơn giơ tay, chống vào trán.Là một dị năng giả cú mèo, ban ngày hắn thường rất mệt mỏi, ngái ngủ, luôn tìm cơ hội để ngủ bù, nhưng lúc này hắn lại hiếm khi tỉnh táo.Tất cả đều là do hành động và ngoại hình của bạn học mới này quá lừa đảo.Đây là cá voi sát thủ đó hả?Không biết còn tưởng cậu là bé cá nhỏ dễ thương, thích làm nũng và thân thiện với mọi người đấy.Nghiêm Kiệt đứng bên cạnh cũng mang vẻ mặt tò mò, chuẩn bị so tài với cá voi sát thủ để tranh nhất nhì, chứng minh bản thân."Vậy sở trường của cậu ta là tốc độ và sự linh hoạt sao?"Điền Nhạc Sơn: ..."Đi thôi, kết thúc rồi, xuống đi."Khi nhóm người đến sân huấn luyện.Trương Dụ Ca vẫn còn trong hình dạng chú vẹt nhỏ, đi lại trên mặt đất, líu lo líu lo.Liêu Lân không thể chấp nhận kết quả này, nhìn chằm chằm vào Trương Dụ Ca, rồi lại nhìn Giang Kinh Mặc."Không thể nào! Cậu đến từ lúc nào vậy? Sao cậu có thể vượt qua hệ thống trinh sát của tôi được?""Ha ha ha, thua chính là thua, cậu có cố chấp bao nhiêu cũng vô dụng thôi!"Trương Dụ Ca vỗ cánh, phấn khích làm động tác đe dọa.Rồi nghe thấy người cha mới của mình nói với người phía sau."Cẩn thận chút, đừng giẫm phải chim, nó không dám bay đâu."Rất là tốt bụng, sau đó quay sang cười với giảng viên chủ nhiệm."Phần thưởng thêm bao nhiêu điểm ạ?"Trương Dụ Ca: ...."Được rồi, kết quả đã có rồi, giải nhất được thêm ba điểm thưởng, giải nhì hai điểm, giải ba một điểm, sau khi trở về tôi sẽ nhập vào hệ thống cho các em. Buổi huấn luyện lần này kết thúc rất nhanh, tôi tin rằng các em cũng đã tự nhận ra vấn đề của mình, không có tổ chức, không có kỷ luật, rõ ràng đã chia thành đội bốn người nhưng không có đội nào thể hiện được sự phối hợp đội ngũ đạt yêu cầu."Điền Nhạc Sơn chỉ vào đống quần áo rơi trên mặt đất."Các bạn cùng phòng với Trương Dụ Ca hãy thu dọn quần áo của em ấy và mang về. Bạn Trương Dụ Ca đã tiến thêm một bước trong việc kiểm soát dị năng trong tình huống khẩn cấp. Các em trong quá trình học cũng cần dần dần hiểu rõ bản thân, hiểu rõ dị năng của mình. Nếu đột nhiên biến hình mà không thể trở lại thì đừng lo lắng, khi mới bắt đầu biến hình thường sẽ có tình huống này, nhanh nhất là một đêm, chậm nhất là ba ngày, gần như có thể thử biến trở lại."Quần áo của Trương Dụ Ca đã được thu dọn, cậu ta cũng bước đi trên hai cái chân chim nhỏ nhắn của mình, đứng ở trên tay của Địch Hán Thu."A, vậy có phải là tốt nhất không nên thử biến trở lại khi có người không?"Giang Kinh Mặc tự hỏi.Điền Nhạc Sơn tỏ vẻ tán thưởng nhìn Giang Kinh Mặc.Có một bạn học thắc mắc: "Tại sao?"Giang Kinh Mặc xoa cằm: "Ngoài việc bị gọi là lưu manh, thì còn có thể bị gió thổi lạnh. À, nói thế này, tôi nghe nói có người biến thành chim ưng, sau đó rơi từ dàn máy điều hòa xuống...."Điền Nhạc Sơn nghe vậy, không biết nghĩ đến điều gì, phụt một tiếng bật cười.Trương Dụ Ca: ....Lập tức ngừng cố gắng biến trở lại.Lúc này Nghiêm Kiệt bước tới trước mặt Giang Kinh Mặc.Nghiêm Kiệt cao to với làn da lúa mạch, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay, cơ bắp hơi nổi lên, cao hơn Giang Kinh Mặc nửa cái đầu, cực kì vạm vỡ. Là dị năng giả tiến hóa theo hướng cá mập trắng, khí thế của hắn cũng rất hung dữ. Đứng trước Giang Kinh Mặc, bóng của hắn dường như có thể bao phủ cậu.Giang Kinh Mặc hơi ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn hắn."Dị năng giả cá voi sát thủ phải không? Chắc cậu đã từng nghe qua tên tôi rồi nhỉ? Nghiêm Kiệt, dị năng giả cá mập trắng cấp 2S của ban cấp cao.""Thì?"Giang Kinh Mặc gật đầu.Cậu quá bình tĩnh.Nghiêm Kiệt bị nụ cười của Giang Kinh Mặc làm cho nghẹn lời một lúc, nét mặt càng thêm hung dữ."Người ta nói cá voi sát thủ mạnh hơn cá mập trắng, điều đó chỉ đúng khi ở trong đại dương và trong chuỗi sinh học bình thường, nhưng ở đây, tôi sẽ cho mọi người thấy, tôi mới là người có năng lực nhất năm nhất, bất kể có được đội Thời Tuế chọn hay không, thì tôi đều mạnh hơn cậu."Nụ cười của Giang Kinh Mặc không thay đổi, vẫn là dáng vẻ vui tươi và dễ chịu đó.Đối mặt với những lời này, với sự thù địch như vậy, cậu vẫn như cũ trông như một quả hồng mềm, ai cũng có thể bóp một cái.Bầu không khí hiện tại khiến các bạn học xung quanh Giang Kinh Mặc không nhịn được nhíu mày, lo lắng nhìn cậu.Giang Kinh Mặc thì không mấy bận tâm.Dù sao từ khi nhập học, bất kể là giáo viên hay Thời Tuế đều nói với cậu rằng, dù là bạn học nhưng cũng có mối quan hệ cạnh tranh, đặc biệt là sự va chạm giữa các dị năng giả là rất phổ biến."Cậu muốn so thế nào?""Vừa rồi tôi vẫn luôn quan sát, thấy rằng cậu giỏi nhất là tốc độ, đúng không?"Nghiêm Kiệt khẳng định nói."Nếu đã vậy, sau một tuần nữa sẽ là đợt thực tập chung của năm hai và năm ba, trong thời gian họ thực tập, năm nhất sẽ có một kỳ nghỉ ngắn, sau kỳ nghỉ ngắn đó, sẽ là kỳ kiểm tra dị năng của năm nhất, đến lúc đó trong kỳ kiểm tra dị năng, tôi sẽ cho mọi người thấy tôi đánh bại cậu như thế nào!"Nghiêm Kiệt buông lời đe dọa, xem như là lời tuyên chiến, hài lòng nhìn ánh mắt 'ngây ngốc' của Giang Kinh Mặc, quay lưng bỏ đi.Trước khi đi còn sờ sờ khuôn mặt hơi nóng lên của mình, hừ, cũng chỉ có cái vỏ đẹp trai mà thôi, là một bình hoa chính hiệu, ban cấp cao bọn họ không cần loại bình hoa này.Lần này hắn chú ý đến Giang Kinh Mặc cũng chỉ vì mối quan hệ trong chuỗi thức ăn mà thôi!Thật ra không chỉ riêng Nghiêm Kiệt, nhiều người khác trong ban cấp cao và cấp trung cũng đều nghĩ như vậy.Đối với dị năng giả mới đến, ban đầu mọi người đều nghĩ rằng đối phương sẽ phá vỡ cục diện hiện tại, đối đầu trực tiếp với Nghiêm Kiệt.Mọi người đều đang chờ xem, nhưng không ngờ lại nghe nói dị năng giả cá voi sát thủ này bị xếp vào ban cấp thấp.Cũng không phải là coi thường ban cấp thấp, nhưng so với ban cấp trung và cấp cao, ban cấp thấp chỉ khác biệt về mặt giá trị vũ lực, phân chia ban cấp cao, cấp trung, cấp thấp cũng là để giảm thiểu chấn thương trong quá trình huấn luyện hằng ngày, hơn nữa hiện tại nhiều đội dị năng nổi tiếng cũng có một số dị năng phụ trợ rất đặc biệt vàđược ưa chuộng, đều xuất thân từ ban cấp thấp hoặc cấp trung.Nhưng chủ yếu là vì nghe đến cá voi sát thủ, bá chủ đại dương, nghĩ đến là thấy hung bạo, kết quả lại phát hiện không phải như vậy, nên mọi người mới cảm thấy thất vọng.Nhìn gương mặt hiền lành ngoan ngoãn của đối phương, những ý tưởng thách đấu cũng tan biến gần hết, họ dần quên mất cậu bạn học mới này, không cảm thấy ở phương diện vũ lực, bạn học mới này có gì đáng để bọn họ chú ý.Nếu không thì hiện giờ người đến khiêu chiến sẽ không chỉ có một mình Nghiêm Kiệt.Đợi đến khi Nghiêm Kiệt đi xa, các bạn học xung quanh mới vây lại.Nhìn gương mặt tái nhợt của Giang Kinh Mặc, họ đua nhau an ủi."Bạn học Giang, cậu không sao chứ, cậu ta cũng chỉ có chút bạo lực mà thôi, còn lại có gì hơn cậu đâu, chưa biết chừng tốc độ của cậu còn đánh thắng được cậu ta đấy, đừng sợ nhé, đừng sợ.""Chỉ là chuỗi thức ăn giữa cá voi sát thủ và cá mập trắng thôi mà, người ta cũng chỉ mới chuyển trường ngày đầu, có đáng để chạy đến khiêu khích hay không?"Ở trong mắt mọi người.Giang Kinh Mặc tái nhợt, nhỏ yếu và đáng thương, trước đây còn thường xuyên bị người khác bắt nạt.Mặc dù cậu bạn nhỏ yếu và đáng thương này vừa mới loại hết bọn họ.Nhưng điều đó hoàn toàn không ảnh hưởng đến hình tượng của bạn học Tiểu Giang trong lòng bọn họ.Ngay cả Lục Đông Tâm cũng hừ lạnh một tiếng: "Ra vẻ cái gì chứ, từ đầu năm học đã biết dùng dị năng để áp người, hùng hổ chạy đến khiêu khích, làm như thể sau này lập đội không cần người hỗ trợ vậy."Liêu Lân: "Chờ đến ngày thi đấu, tôi sẽ đặc biệt bám theo cậu ta, làm lộ hết hành tung của cậu ta luôn!"Trương Dụ Ca: "Hôm nay nhóc con nhà cậu mới nói được một câu tiếng người đấy!"Liêu Lân: "Cậu muốn cãi nhau đúng không? Đồ vẹt sợ độ cao!""Không sao đâu."Giữa sự quan tâm của các bạn học xung quanh, bạn học Tiểu Giang tái nhợt ngẩng đầu lên, cười 'yếu ớt', không nhắc đến chuyện tốc độ là điểm yếu nhất trong năng lực của cậu, còn có một việc nữa, cậu cần phải hỏi Điền Nhạc Sơn để xác nhận."Thưa thầy, trước kỳ nghỉ có phải là kì thi giữa kỳ không ạ?"Cậu thanh niên kéo dài giọng, hiển nhiên là đang nhớ lại hai giờ học bị kiến thức tàn phá sáng nay, trong mắt hiện lên khát vọng được nghe câu trả lời phủ định.Điền Nhạc Sơn mỉm cười."Đúng vậy, có sáu môn thi, hơn nữa gần đây phía trên có cải cách, yêu cầu phải bắt kịp môn văn hóa, sau này sẽ không còn những câu hỏi tương tự nữa, các em phải chuẩn bị thật kỹ, kỳ thi lần này sẽ đánh giá năng lực của bản thân, sau đó trong quá trình rèn luyện, phải ôn tập có mục tiêu, cố gắng đạt được điểm cao nhất."Sét đánh giữa trời quang.Sự nghiệp học bù của cậu thật sự, thật sự phải bắt đầu rồi.Giang Kinh Mặc nhận thức sâu sắc được điểm này. Sau khi tan học, cậu ngồi xổm bên cạnh kệ hàng trong siêu thị, nhét đầy thanh socola Crispy Shark vào giỏ mua hàng màu hồng của mình, cậu vẫn chưa thể hoàn hồn khỏi tin dữ đó.Khi thanh toán xong, trời đã tối sầm, mặt trời đã lặn. Thời Tuế gửi cho cậu một địa chỉ, cả đội sẽ ăn tối ở bên ngoài.Tiếng nói bên cạnh lọt vào tai Giang Kinh Mặc."Thật sự là bạn học mới sao?""Đúng đúng đúng, thật sự là cậu ấy. Tôi chắc chắn đã nhìn thấy cậu ấy, cậu ấy còn xách giỏ nhỏ màu hồng của siêu thị nữa, mua đồ ăn vặt, lúc tôi thấy cậu ấy, cậu ấy đang mua socola!""Nhìn thấy rồi!"Giang Kinh Mặc quay đầu lại.Là mấy nữ sinh trong lớp, trông có chút quen thuộc nhưng chưa nói chuyện lần nào.Trong khoảnh khắc chạm mặt, mấy cô gái cười rộ lên, thoải mái chào hỏi rồi đi về phía cậu."Lúc nãy khi ra cửa, bọn tôi có thấy bạn học Giang, còn tưởng nhìn nhầm. Cậu có muốn ăn kẹo không? Bọn tôi đã chia cho mọi người rồi, kẹo này rất ngon đấy."Nữ sinh đưa cho cậu một viên kẹo dẻo bọc trong túi nhựa.Cực kì thân thiện.Giang Kinh Mặc cũng cười, tìm kiếm trong bao nilon của mình, lấy ra vài thanh socola đưa cho bọn họ.Cười tươi để lộ răng nanh nhỏ."Có qua có lại."Cậu thật sự rất thân thiện đó, thậm chí cậu còn chia sẻ cả những thanh socola mà mình thích nhất nữa!Mua gần hết cả hộp socola, bé cá voi sát thủ nhỏ nghĩ thầm trong lòng.Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me