LoveTruyen.Me

Dm Dramatic Aov

"Em đã đỡ chưa ?"

"...Rồi ạ..cảm ơn anh"

Anh chỉ cười cười xoa đầu cậu nhắc nhở

"Ừm vậy thì tốt, về đi giờ cũng đã muộn rồi"

"Vâng"

Bây giờ cậu thật sự rất mệt mỏi, chân mềm nhũn ra nhưng vẫn gượng tỏ vẻ mình ổn. Vậy mà qua mặt anh dễ dàng, nghe dăm ba câu nhắc nhở của anh xong cậu dùng chút sức lực cuối cùng chạy thẳng về phía trước, càng chạy cậu thấy trời càng ngả sang màu đen, nó nhanh hơn những ngày thường, suy ra trời sẽ...

Rầm !!

Mưa 

Tiên tri xuyên lục địa như cậu nói gì cũng có,muốn mưa nhấc máy alo ông trời, muốn nắng bắt thang  nói mặt trời soi cho,cậu độc miệng nhất  nhà đấy

"Ây...Mưa bắt đầu to rồi !!" 

Mây đen kéo tới nhanh hơn, gió cũng mỗi lúc một mạnh và  lạnh buốt mang theo những hạt mưa rào. Rồi mưa bắt đầu nặng hạt, trắng xoá cả màn đêm tĩnh lặng, tiếng lộp bộp vang rộn rã trên khắp mái nhà mà cậu chạy qua, chói tai làm sao

''Kiểu gì cũng dính bệnh cho xem !"

Ồn đến nỗi cậu còn chả nghe bản thân đang nói cái gì

Xui quá, đang thất tình mà còn mưa to nữa !...

~

Và cứ thế 10 phút sau Laville đã đứng trước cửa nhà, Volkath hôm nay có hẹn với bạn bè đi ăn tối nên đêm nay không về, thằng anh ham chơi của cậu hầu như ngày nào cũng vậy, đi sớm về muộn, 5 giờ về 6 giờ đi học, may sao cậu không có hưởng thói xấu đó 

Lạch cạch

"Chào cả nhà Laville đã về..."

Câu nói thường xuyên khi trở về nhà, nhưng hôm nay nó có mang theo chút  đượm buồn

"Suối"

"???" 

Volkath sao ?

Ô hô độc lạ Bình Dương !!

 Đối diện cậu là anh  ngồi gác chéo chân trên ghế

"L..là anh sao ? Hôm nay ảnh không đi ăn ạ ?"

Anh nhìn chằm chằm cậu chỉ tay vào chiếc ghế bên cạnh ám chỉ muốn cậu ngồi.Cậu cũng hiểu ngay đi tới  ngoan ngoãn ngồi xuống, hiện giờ bộ dạng  cậu chẳng khác gì chuột nhỏ bị ướt sũng, nên biết đường khép nép một chút , trông anh bây giờ rất nghiêm túc, lựa lời nói ngon nói ngọt thôi chứ xem anh chắc không đùa và cậu cũng không có sức để giỡn

"Laville này"

"Vâng ?"

"Sao hôm nay chú  mày về trễ vậy ?"

Cậu loading hết 5 giây rồi xoay đầu nhìn quanh nhà dò xét

Nhà lắp camera hồi nào vậy ??

"À thì..em đi với anh Triệu Vân bỗng trời ập mưa xuống làm em với ảnh không biết làm sao...ờ..tại em chạy chậm quá sương mù lắp hết mắt em nên.."

Cậu cười gượng gạo giải thích, không biết nói  như thế nào

Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, cười không đúng chỗ thì lấy rổ đựng răng

Nụ cười ấy đã tắt, anh hình như đang rất tức giận, RẤT tức giận luôn. Cậu mới để ý, mặt anh tối đi một khúc, hầm hừ lắm cơ. Vậy ra cứ thấy lạnh gáy, cậu còn tưởng do nước mưa

Cơ mà cậu có làm gì sai đâu ?? Cậu vô tội, vô tội 100% , trừ lúc này, đến sáng đi học cậu chưa gặp anh lần nào. Có lẽ là cậu sơ ý làm việc anh không vừa ý chăng ?..

Hoang mang quá, hỏi nhanh  chứ cậu ngứa miệng 

"Anh...em làm gì sai á ?.."

Dứt lời cậu giật mình khi thấy ánh mắt của anh đã muốn ghim cậu. Bỗng anh bật dậy bảo

"Không"

Anh cứ thế bỏ mặc cậu ra ngoài, muốn ăn tươi nuốt sống người ta lắm hay sao ? Laville rùng mình chạy tót vào phòng, căn phòng màu xanh nhạt tạo cảm giác nhẹ nhàng, mềm mại. Tuy không rộng lắm, chỉ tầm hai mươi mét vuông nhưng thoáng mát và sạch sẽ vô cùng. Ở trên bức tường, còn có bức ảnh hồi còn nhỏ của cậu và Volkath trông  rất đáng yêu, cậu bé với mái tóc xanh ngắn lủn củn cười  tươi như hoa đứng cạnh một vị khác  cao hơn cậu nửa cái đầu, mặt chẳng khác gì Omen...

Chẳng nghĩ ngợi điều gì, cậu để cơ thể ẩm ướt phi thẳng tới giường đánh một giấc ngủ luôn

Kết quả

Cậu bị bệnh

~

"Kẹo dừa không ?" 

Anh chìa tay viên kẹo dừa vừa mua ở tiệm bánh kẹo gần nhà, bảo

Cậu thì gấp gáp mặc vội cái áo đồng phục nhìn chằm chằm tay anh, kẹo dừa Bến Tre à ?

"Hức..Hắc xì !! Anh đùa em à ?? Đang bệnh đưa kẹo ăn là sao..??"

"Mày ăn cho dừa cái nư đó, tội dầm mưa này !!"

"..."

Anh em như cái nùi giẻ !! 

"Thế nay định đi học hả"

"Ừ, cũng nhẹ thôi mà...hắc xì !! Đeo cái khẩu trang vô là tuyệt hảo !.."

"39 độ mà nhẹ cơ á ? Mày ở nhà cho ta-...Ê !!'

Cậu lại chạy mất rồi

~

Cuối cùng cũng lên được tới lớp, thân thể mệt mỏi trong người lại rất nóng, cứ chảy nước mắt, chân bủn rủn cả lên, cứ đà này cậu không trụ được 5 tiết đâu

"Hú Laville !! Nay mày trông lạ vậy ? Còn khóc nữa !?"

Tên bốn mắt kia vừa thấy người liền nhảy bổ vào khoác vai người nọ, ngạc nhiên khi thấy cậu thảm hại như thế này

"Đừng hiểu lầm...tao chỉ nóng trông người nên mới như vậy..Hắc xì !"

"Chà chà chú cún năng động của chúng ta đây làm chuyện dại dột gì mà để dính bệnh thế này ?"

Thorne cười khều khều khẩu trang cậu nhưng bị gạt ra

"Chúng ta cái gì ? Hôm qua mưa tao về trễ nữa và thành quả của tao đó..."

Anh bán tín bán nghi, theo phản ứng tiếng sát gần sờ trán cậu

"L-làm cái gì vậy ba ??"

"Tao đang làm theo cách mẹ tao hay làm"

Hơ, đòi làm gà mẹ à ?

Hai người họ bây giờ chẳng khác gì đôi cặp tình nhân an ủi nhau, hành động ấy cũng lọt vào mắt xanh của những người qua đường, mọi người nhìn với nhiều cảm xúc khác nhau : trìu mến, ngạc nhiên,  thích thú hay ghen tị...Laville còn thấy một đám nữ sinh đứng không xa cười đầy sự..biến thái cầm điện thoại chụp về phía này. Bọn con gái thật khó hiểu mà !

Đâu xuất hiện một chàng trai nước da ngâm giọng vẻ lạnh lùng lẫn tức giận hỏi

"Mấy người làm cái quái gì ở đây vậy ?"

----------------

Một tháng lặng tôi cuối cùng cũng ngoi lên, lịch ra chap tôi vứt nó ở xó nào rồi , chế độ bất thường của TG cx đg bật on đừng lo bão chap sắp end tôi còn giữ trong hộp kho báu của tôi

Để mọi người chờ như z, view đọc cx ít nên tôi làm truyện để cuộc đời này thêm tí màu mè thôi == 

Noel cx tới tết cx tới dj't rồi, tiền từ 4 triệu 7 xuống còn 500 :) 

Bạn bt k ? 

NV : 6.5₫

Toán : 6₫

AV : 7₫

Tôi nguu nhất là AV đó 💀 ....

Cơ mà 2 bộ kia flop quá sau 2 tuần  nếu k lên thì xoá nhé, tôi chỉ để cho trang mình tối đa 4 truyện

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me