[ĐM/EDIT] Sau Khi Sống Lại, Tôi Bị Đại Lão Học Bá Quấn Lấy - Trọc Tửu Nhuận Hầu
Phiên ngoại 3: Cuộc chiến của những chú cá
Liên quan đến Cá Nhỏ.Cá Nhỏ vốn là một chú mèo trong ứng dụng Vu Mặc tạo ra cho Trì Phương, sau khi lên đại học, Vu Mặc đã tối ưu hoá ứng dụng rất nhiều, chú mèo vốn chỉ có thể quậy phá trong nhà của Trì Phương cũng ngày càng nhiều chức năng hơn.Nhưng đến năm hai đại học, do quá bận rộn học tập, không có thời gian bảo trì và sửa lỗi nên Vu Mặc đành phải tạm thời đóng cửa ứng dụng một thời gian.Ban đầu Trì Phương cũng chả thấy gì, nhưng dần dần thời gian ở bên cậu của Vu Mặc ngày càng ít đi, lần nào cũng về nhà một mình, không khỏi cảm thấy hơi cô đơn.Cô đơn... Trì Phương dừng bước, nửa ngày sau mới nhịn không được lắc đầu cười. Kiếp trước cậu sống ở biệt thự Trì gia một mình lâu như thế, nào thấy cô đơn đâu, sao bây giờ chỉ vì Vu Mặc bận rộn một chút mà cậu đã cảm thăy khó khăn rồi.Quả nhiên là bị Vu Mặc chiều đến hư.Trì Phương thở dài, mang đồ trên tay tiếp tục đi về phía trước, nhưng chưa đi được mấy bước, lại chợt nghe một tiếng kêu nhẹ nhàng.Meo...Âm thanh rất nhỏ, nếu không phải trên đường không có xe, chắc là Trì Phương cũng không nghe được. Trì Phương dừng bước, hơi do dự, dò tìm theo hướng phát ra âm thanh, cuối cùng phát hiện một chú mèo con sau bánh xe gần đó.Dường như mèo con còn rất nhỏ, chắc là mới sinh được một tháng, ngay cả màng xanh* trên mắt còn chưa mờ đi. Người nó rất bẩn, lông dính lại với nhau. Tựa như cảm nhận được mùi hương lạ lẫm, tiếng kêu của mèo con mang theo sự hoảng sợ, nó trốn ra sau bánh xe, nhưng lại không bỏ chạy.*Mèo con mới sinh chưa mở được mắt, sau khoảng 2 tuần mới mở nhưng có thể coi là mù, mắt thường có màu đen xanh đục - đó là màng xanh để bảo vệ mắt cho mèo con khi đồng tử chưa đủ phát triển để có thể tiếp nhận ánh sáng môi trườngMèo con 1 tháng tuổi sẽ bắt đầu nhìn được ánh sáng và bóng tối, khoảng 1 2 tuần sau là nhìn được sự vật, sau 2 tháng thì màng xanh sẽ tự biến mất để mèo nhìn thấy mọi thứ và lúc này mình có thể nhìn rõ màu sắc và vân mắt mèo, không còn là mảng xanh đen nữa (cảm ơn bạn reader đã giải thích giúp mình)Chắc là chạy không nổi...Trì Phương liếc mắt nhìn bốn phía, không thấy con mèo lớn nào ở đây, do dự bế mèo con sau bánh xe lên.Cũng không biết có phải do nhiệt độ trên người Trì Phương hơi cao hay không, mà mèo con chỉ kêu hai tiếng, sau đó đành khuất phục trước sự ấm áp của cậu, cúi đầu chôn trong áo cậu, không lên tiếng.Áo Trì Phương bị cọ thành một góc nhăn nhúm.Trì Phương thở dài, cũng không tiếp tục về nhà nữa, bế mèo con đến bệnh viện thú y gần đó. Bác sĩ xử lý cổ họng của mèo con trước, sau đó lại cẩn thận tiến hành kiểm tra, giữa lúc kiểm tra còn đút sữa dê cho nó.Cũng không biết là bao lâu rồi mèo con không được ăn, nó ôm lấy ống tiêm không buông tay.Mèo con trải qua kiểm tra cuối cùng cũng có thể nhìn rõ dáng vẻ, "Đây là... Mèo Anh lông ngắn sao*?"*Mèo Anh lông ngắn
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me