Chap 22: Sách về Quidditch
Từ sau vụ xảy ra tai họa với mấy con yêu nhí, giáo sư Lockhart thôi không đem các con vật sống vào lớp nữa. Thay vào đó, ông ta lại giảng chay bằng cách đọc những đoạn văn trong sách của ông cho lũ học trò nghe, thỉnh thoảng diễn xuất minh họa một tý cho thêm ấn tượng. Thầy thường bắt Harry hỗ trợ trong vụ tái hiện câu chuyện trong sách. Tính cho đến nay thì Harry đã bị bắt đóng vai một dân làng Transylvanian được thầy Lockhart cứu khỏi lời nguyền Bép xép, một người tuyết bị bệnh lạnh đầu mùa, và một con ma cà rồng không thể ăn được cái gì khác ngoài củ hành sau khi bị thầy Lockhart xử lý. Nói chung năm học này chắc chắn sẽ trả học được một tí nào có ích cả. Ít nhất là căn phòng không có mùi tỏi đi.
- Tru lớn lên cho thiệt to thiệt hay, Harry! ... Đúng rồi! Thế là, các trò tin không, tôi nhảy đè lên... Như vầy nè... quăng nó xuống sàn một cái bịch!... Vậy đó... chỉ bằng một tay thôi, tôi đã giữ chặt nó dưới sàn. Còn tay kia, tôi đút cây đũa phép vào cổ họng nó... Rồi tôi thu hết sức mình mà thực hiện vụ ếm bùa cực kỳ phức tạp và khó khăn là ếm bùa Homorphus... Nó thốt lên một tiếng rên thảm thương... rên đi, Harry... cao giọng hơn nữa... tốt!... Lớp lông biến mất... răng nanh của nó rút nhỏ lại, và nó trở lại thành người. Đơn giản, nhưng cực kỳ hiệu nghiệm... Và thêm một ngôi làng nữa sẽ mãi mãi nhớ đến tôi như một đấng anh hùng, người đã giúp họ thoát khỏi nỗi kinh hoàng hàng tháng bị người sói tấn công.Trong buổi học Nghệ thuật Phòng chống Hắc ám hôm nay, Harry lại bị bị lôi ra trước lớp diễn kịch, lần này cậu bị đóng vai người sói. Tôi thấy cậu sắp bị ám ảnh chuyện này tới nơi rồi. Nhìn cậu bé vật lên vật xuống đầy vất vả trước nụ cười khoái chí của Slytherin, thật chúa cứu thế cũng không tốt lành là bao nhỉ.Chuông reo và thầy Lockhart đứng dậy.- Bài tập về nhà làm: sáng tác một bài thơ về chiến công của tôi đánh bại người sói Wagga Wagga! Bài hay nhất sẽ được thưởng một cuốn tự truyện "Cái tôi huyền bí" có chữ ký của tôi.Ông ta đúng là đồ phù phiếm sọ rỗng mà. Ai mà thèm cái đó chứ, tôi nhìn nhìn khinh bỉ người gọi là giáo sư này và cả lớp bắt đầu túa ra cửa. - Tao tới giờ vẫn không tin được, một kẻ ngu ngốc như ông ta lại từng ở nhà Ravenclaw cơ đấy.Draco lên tiếng chê bai, tôi đối với chuyện này cũng không lên tiếng. Biết sao được, ông thầy bóng loáng đó gần như hoàn toàn không có phẩm chất của nhà nào cả. Chắc chắn lúc mũ phân loại phân nhà cho ông ta đã rất khó khăn đi. Khi Lockhart trở thành một phù thủy nổi tiếng bằng cách chuyên lạm dụng các phù thủy khác và kỹ năng của họ. Như vậy ông ta chính là một kẻ hèn nhát và không hề có đức tính tốt bụng gì cả. Chỉ còn lại Slytherin và Ravenclaw. Nhưng ít ai biết, phẩm chất tiêu chuẩn của nhà rắn chưa bao giờ là độc ác, xấu xa. Trên thực tế, khi được thành lập bởi Salazar Slytherin, nó được kì vọng sẽ đào tạo và giáo dục nên những phù thủy khôn ngoan, sắc sảo và giàu tham vọng nhất Hogwarts. Nhưng chỉ vì những người như Bellatrix Lestrange, Dolores Umbridge, và Voldemort đều xuất thân từ nhà Slytherin. Khiến cho mọi người luôn gắn mác như vậy. Nhưng đừng quên rằng nó còn có nhiều học sinh khác, như Draco Malfoy và Cựu Chủ nhiệm Severus Snape, những nhân vật phức tạp không thể quy kết là kẻ phản diện. Mọi người không thể phiến diện đánh giá một nhà Hogwarts chỉ qua một kẻ giết người hàng loạt được.Nói chung Lockhart không hề xứng đáng với sự quyền lực của Slytherin. Mà ông ta cũng chẳng thông minh gì, ngay cả phép thuật cơ bản còn làm không xong mà. Vì thế đoán ra nên có một nhà nữa, dành cho kẻ vô tích sự như ông ta mới đúng.Trong khi miên man vào dòng suy nghĩ đầy phỉ báng thì tôi chợt nhớ ra. Ngày mai là trận Quidditch đầu tiên của mùa bóng này!! Và đội Gryffindor chơi với đội Slytherin! Ôi thôi, mặc dù tôi không thích trò chơi ngu si đó lắm. Nhưng mà...dù gì cũng là lần đầu ra sân. Không tránh khỏi lo lắng và hồi hộp. Liệu ngày mai tôi có mắc lỗi gì thì có bị tống ra sân không nhỉ, như vậy thì có đào lỗ chui xuống cũng không hết nhục. Trong lòng có phần thấp thỏm không thôi. Tôi đành rời Draco đi đến thư viện một chuyến.
Tôi tới nơi đã thấy bộ ba tam giác vàng đang đứng tại bàn của bà Pince, quản thủ thư viện, là một người đàn bà gầy gò cáu kỉnh, trông giống như một con kền kền suy dinh dưỡng. Bây giờ bà lại đang cầm tờ giấy nhỏ nào đó đưa ra chỗ có ánh sáng, như thể quyết tâm dò tìm cho ra sự giả mạo vậy. Sau một hồi không lâu, bà hiên ngang đi giữa những hàng kệ sách cao ngất trong thư viện cấm và lát sau trở lại với một quyển sách mốc meo to tướng. Rồi cả bọn kia đi ra, cố gắng không bước nhanh quá hay lộ ra vẻ... có tội. Nhưng họ lại không thấy tôi, và bọn họ đang có ý định làm gì vậy? Tôi híp mắt lại đầy vẻ ngờ vực trước mùi vị đầy âm mưu phát ra từ ba người đó.Nhưng rồi tôi nhanh trong lãng quên chuyện đó đi. Dù gì cũng không liên quan đến tôi, mà đi lại hỏi mấy cuốn sách hữu ích về Quidditch. Và những cuốn sách về bộ thể thao thịnh hành này không bao giờ hết ưa thích tại thư viện Hogwarts. Cầm trên tay những cuốn sách được "cào cấu, nhễu nước miếng, nói chung là hành hạ" gần như mỗi ngày, quả là lời tán dương dành cho bất kỳ cuốn sách nào. Tôi thầm trề môi, cho nó một cái bùa làm sạch.
Nguyên một buổi tối, tôi cầm lật qua lật lại mấy cuộc sách. Nhưng kết quả cũng không nhiều. Nó khá vô bổ khi đa phần kể về lịch sự, như là quá trình tiến hóa của chổi bay, nguồn gốc sơ khai, sự ra đời của những trái bóng, vân vân. Ngoài mấy cái chuyện đó ra thì tôi nhận thức được một điều, là gần như mọi cuốn sách trong thư viện đều có tên của Granger. Cô bé quả là mọt sách đọc hết mọi thứ mà, ham học thấy sợ.Chung quy tôi đành lục đồ dùng của mình để coi có cái gì về Quidditch hữu ích hay không. Thật may, không biết cuốn sách to đùng này ở đâu ra nhưng nó có rất nhiều thứ khá tốt. Đúng là thư viện của Hogwarts không thể tin tưởng được mà. Điều tôi tìm thấy là các chiêu gian lận và tổng hợp nhiều thứ khác, mặc dù không nghĩ mình sẽ thực hiện nó đâu. Nhưng ai biết trước được luật được tạo ra là để phá vỡ mà, không phải sao?Theo như tôi thấy, cuốn sách này được liệt kê trong hồ sơ của Bộ Thể dục Thể thao Pháp thuật, và đều từng được ghi trong trận chung kết Cúp Thế giới đầu tiên năm 1973. Thật ra nó được giới thiệu ở trong sách ấy. Tuy nhiên, danh sách đầy đủ những chiều gian lận này chưa bao giờ được công khai trước công chúng. Điều đó là tất nhiên rồi, vì nếu cầu thủ xem danh sách này chẳng khác nào về đường cho hươu chạy cả. Nhưng thật may nó lại được một thành viên của nhà Gaunt tiếp cận được về những tư liệu có liên quan đến các chiêu gian lận này. Thế là tôi cứ như bắt được vàng, mà đọc hết cuốn sách rồi lại liệt kê ra mấy cái có vẻ không bị lộ liễu nhất và tốt nhất. Sau một hồi, tôi ném mấy cái đó qua một bên. Để chìm sâu vào giấc ngủ, chuẩn bị tốt cho ngày mai thi đấu. ~~~~~~~~~~~~~~~~Cho các bạn nào muốn biết sơ về các loại gian lận Quidditch.
- Tru lớn lên cho thiệt to thiệt hay, Harry! ... Đúng rồi! Thế là, các trò tin không, tôi nhảy đè lên... Như vầy nè... quăng nó xuống sàn một cái bịch!... Vậy đó... chỉ bằng một tay thôi, tôi đã giữ chặt nó dưới sàn. Còn tay kia, tôi đút cây đũa phép vào cổ họng nó... Rồi tôi thu hết sức mình mà thực hiện vụ ếm bùa cực kỳ phức tạp và khó khăn là ếm bùa Homorphus... Nó thốt lên một tiếng rên thảm thương... rên đi, Harry... cao giọng hơn nữa... tốt!... Lớp lông biến mất... răng nanh của nó rút nhỏ lại, và nó trở lại thành người. Đơn giản, nhưng cực kỳ hiệu nghiệm... Và thêm một ngôi làng nữa sẽ mãi mãi nhớ đến tôi như một đấng anh hùng, người đã giúp họ thoát khỏi nỗi kinh hoàng hàng tháng bị người sói tấn công.Trong buổi học Nghệ thuật Phòng chống Hắc ám hôm nay, Harry lại bị bị lôi ra trước lớp diễn kịch, lần này cậu bị đóng vai người sói. Tôi thấy cậu sắp bị ám ảnh chuyện này tới nơi rồi. Nhìn cậu bé vật lên vật xuống đầy vất vả trước nụ cười khoái chí của Slytherin, thật chúa cứu thế cũng không tốt lành là bao nhỉ.Chuông reo và thầy Lockhart đứng dậy.- Bài tập về nhà làm: sáng tác một bài thơ về chiến công của tôi đánh bại người sói Wagga Wagga! Bài hay nhất sẽ được thưởng một cuốn tự truyện "Cái tôi huyền bí" có chữ ký của tôi.Ông ta đúng là đồ phù phiếm sọ rỗng mà. Ai mà thèm cái đó chứ, tôi nhìn nhìn khinh bỉ người gọi là giáo sư này và cả lớp bắt đầu túa ra cửa. - Tao tới giờ vẫn không tin được, một kẻ ngu ngốc như ông ta lại từng ở nhà Ravenclaw cơ đấy.Draco lên tiếng chê bai, tôi đối với chuyện này cũng không lên tiếng. Biết sao được, ông thầy bóng loáng đó gần như hoàn toàn không có phẩm chất của nhà nào cả. Chắc chắn lúc mũ phân loại phân nhà cho ông ta đã rất khó khăn đi. Khi Lockhart trở thành một phù thủy nổi tiếng bằng cách chuyên lạm dụng các phù thủy khác và kỹ năng của họ. Như vậy ông ta chính là một kẻ hèn nhát và không hề có đức tính tốt bụng gì cả. Chỉ còn lại Slytherin và Ravenclaw. Nhưng ít ai biết, phẩm chất tiêu chuẩn của nhà rắn chưa bao giờ là độc ác, xấu xa. Trên thực tế, khi được thành lập bởi Salazar Slytherin, nó được kì vọng sẽ đào tạo và giáo dục nên những phù thủy khôn ngoan, sắc sảo và giàu tham vọng nhất Hogwarts. Nhưng chỉ vì những người như Bellatrix Lestrange, Dolores Umbridge, và Voldemort đều xuất thân từ nhà Slytherin. Khiến cho mọi người luôn gắn mác như vậy. Nhưng đừng quên rằng nó còn có nhiều học sinh khác, như Draco Malfoy và Cựu Chủ nhiệm Severus Snape, những nhân vật phức tạp không thể quy kết là kẻ phản diện. Mọi người không thể phiến diện đánh giá một nhà Hogwarts chỉ qua một kẻ giết người hàng loạt được.Nói chung Lockhart không hề xứng đáng với sự quyền lực của Slytherin. Mà ông ta cũng chẳng thông minh gì, ngay cả phép thuật cơ bản còn làm không xong mà. Vì thế đoán ra nên có một nhà nữa, dành cho kẻ vô tích sự như ông ta mới đúng.Trong khi miên man vào dòng suy nghĩ đầy phỉ báng thì tôi chợt nhớ ra. Ngày mai là trận Quidditch đầu tiên của mùa bóng này!! Và đội Gryffindor chơi với đội Slytherin! Ôi thôi, mặc dù tôi không thích trò chơi ngu si đó lắm. Nhưng mà...dù gì cũng là lần đầu ra sân. Không tránh khỏi lo lắng và hồi hộp. Liệu ngày mai tôi có mắc lỗi gì thì có bị tống ra sân không nhỉ, như vậy thì có đào lỗ chui xuống cũng không hết nhục. Trong lòng có phần thấp thỏm không thôi. Tôi đành rời Draco đi đến thư viện một chuyến.
Tôi tới nơi đã thấy bộ ba tam giác vàng đang đứng tại bàn của bà Pince, quản thủ thư viện, là một người đàn bà gầy gò cáu kỉnh, trông giống như một con kền kền suy dinh dưỡng. Bây giờ bà lại đang cầm tờ giấy nhỏ nào đó đưa ra chỗ có ánh sáng, như thể quyết tâm dò tìm cho ra sự giả mạo vậy. Sau một hồi không lâu, bà hiên ngang đi giữa những hàng kệ sách cao ngất trong thư viện cấm và lát sau trở lại với một quyển sách mốc meo to tướng. Rồi cả bọn kia đi ra, cố gắng không bước nhanh quá hay lộ ra vẻ... có tội. Nhưng họ lại không thấy tôi, và bọn họ đang có ý định làm gì vậy? Tôi híp mắt lại đầy vẻ ngờ vực trước mùi vị đầy âm mưu phát ra từ ba người đó.Nhưng rồi tôi nhanh trong lãng quên chuyện đó đi. Dù gì cũng không liên quan đến tôi, mà đi lại hỏi mấy cuốn sách hữu ích về Quidditch. Và những cuốn sách về bộ thể thao thịnh hành này không bao giờ hết ưa thích tại thư viện Hogwarts. Cầm trên tay những cuốn sách được "cào cấu, nhễu nước miếng, nói chung là hành hạ" gần như mỗi ngày, quả là lời tán dương dành cho bất kỳ cuốn sách nào. Tôi thầm trề môi, cho nó một cái bùa làm sạch.
Nguyên một buổi tối, tôi cầm lật qua lật lại mấy cuộc sách. Nhưng kết quả cũng không nhiều. Nó khá vô bổ khi đa phần kể về lịch sự, như là quá trình tiến hóa của chổi bay, nguồn gốc sơ khai, sự ra đời của những trái bóng, vân vân. Ngoài mấy cái chuyện đó ra thì tôi nhận thức được một điều, là gần như mọi cuốn sách trong thư viện đều có tên của Granger. Cô bé quả là mọt sách đọc hết mọi thứ mà, ham học thấy sợ.Chung quy tôi đành lục đồ dùng của mình để coi có cái gì về Quidditch hữu ích hay không. Thật may, không biết cuốn sách to đùng này ở đâu ra nhưng nó có rất nhiều thứ khá tốt. Đúng là thư viện của Hogwarts không thể tin tưởng được mà. Điều tôi tìm thấy là các chiêu gian lận và tổng hợp nhiều thứ khác, mặc dù không nghĩ mình sẽ thực hiện nó đâu. Nhưng ai biết trước được luật được tạo ra là để phá vỡ mà, không phải sao?Theo như tôi thấy, cuốn sách này được liệt kê trong hồ sơ của Bộ Thể dục Thể thao Pháp thuật, và đều từng được ghi trong trận chung kết Cúp Thế giới đầu tiên năm 1973. Thật ra nó được giới thiệu ở trong sách ấy. Tuy nhiên, danh sách đầy đủ những chiều gian lận này chưa bao giờ được công khai trước công chúng. Điều đó là tất nhiên rồi, vì nếu cầu thủ xem danh sách này chẳng khác nào về đường cho hươu chạy cả. Nhưng thật may nó lại được một thành viên của nhà Gaunt tiếp cận được về những tư liệu có liên quan đến các chiêu gian lận này. Thế là tôi cứ như bắt được vàng, mà đọc hết cuốn sách rồi lại liệt kê ra mấy cái có vẻ không bị lộ liễu nhất và tốt nhất. Sau một hồi, tôi ném mấy cái đó qua một bên. Để chìm sâu vào giấc ngủ, chuẩn bị tốt cho ngày mai thi đấu. ~~~~~~~~~~~~~~~~Cho các bạn nào muốn biết sơ về các loại gian lận Quidditch.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me