Dn Httccnvpd Danh Trao Van Menh Nghich Lai Thien Y
" chủ nhân."
"Ừm, có chuyện gì sao?"
Tu Nhã dè bỉu ném cái tên tự xưng là trưởng lão của môn phái nào đấy đại diện tu chân giới đến ám toán Thẩm Thanh Thu xuống hố bùn: " đây đã là lần thứ xN đám người tu tiên đó tới quấy phá chúng ta rồi, người vẫn còn nhịn tiếp được sao!!!"
" ta mệt rồi, không muốn làm gì nữa đâu. Trước kia, ta nhẫn nhịn bọn chúng chỉ vì thấy trong lòng cảm thấy có lỗi, còn giờ ta lại thấy mấy đám người rỗi việc kia nào có khác gì trẻ con mới lớn. Huyết khí sung mãn, ta đây già rồi. Không cần chấp với đám trẻ con đó làm gì."
Đám người bị coi là trẻ con: "..."tìm một người trong số bọn ta nếu so tuổi ra còn lớn gấp mấy lần tuổi của Thẩm Thanh Thu ngươi đó, ở đấy mà trẻ với chả con.
Nghe Thẩm Thanh Thu nói vậy mà Tu Nhã cảm thấy nghẹn ắng lại, có lẽ chủ nhân đã cảm nhận ra điều gì rồi phải không?
Mấy năm trở lại đây Thẩm Thanh Thu vẫn rất bình thường thôi, ngày phát bệnh cứ phát, bế quan vẫn bế quan. Chẳng thay đổi gì quá nhiều.
Chỉ là mấy tháng gần đây biểu hiện của Thẩm Thanh Thu làm Tu Nhã thấy nghi ngờ sâu sắc, chủ nhân hắn giống như đang ngày càng yếu đi với tốc độ mắt thường có thể thấy rõ.
Nhận ra điều này, Tu Nhã loay hoay nghĩ cách, hắn cố ý nấu ra những loại chè có màu vì để dễ dàng trong việc hoà lẫn những loại nhân sâm thuốc bổ vào chè.
Và rồi, điều mà Tu Nhã đã từng dự liệu nhưng không bao giờ mong nó tới đã đến.
Một ngày đẹp trời hiếm lạ xuất hiện trên Thanh Tĩnh phong, từ bầu trời đó có mấy tia nắng rọi xuống nơi trúc xá, chiếu lên vị hắc y thanh niên đẹp tựa thiên tiên mang gương mặt nhợt nhạt nằm tại trên giường nhưng không còn hơi thở thêm phần tươi tắn.
"Hệ thống, mày còn ở đó không?"
[hệ thống luôn vì kí chủ phục vụ 24/24]
" trước lúc chủ nhân chết, người có nói người muốn chờ tiểu chủ công trở về. Ta nghĩ...chủ nhân dù sao cũng là người mà, ai mà chẳng thích đẹp. Chắc hẳn chủ nhân không muốn lúc tiểu chủ công tìm về chỉ thấy chủ nhân còn lại mỗi bộ xương khô hay có khi xui hơn, y lại về ngay lúc thân xác chủ nhân đang trong quá trình phân huỷ."
" vậy nên ta muốn hỏi ở chỗ ngươi có bán loại thuốc nào hay loại pháp bảo nào có tác dụng khiến một cái xác vĩnh viễn luôn được bảo tồn trong thời khắc đẹp nhất hay không?"
[ thuốc thì có đó nhưng có điều giá bán hơi đắt xíu]
"Cái 'hơi đắt xíu' mà ngươi nói đó là bao nhiêu?"
[ hiện giờ kí chủ đang có khoảng 1000 tích phân nhưng Ngưng Nhan đan mà kí chủ đang cần lại tốn đến 1050 tích phân mới mua được]Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me