LoveTruyen.Me

[ Đồng Nhân BOF ] Yêu Thượng Yoon Ji Hoo [Hoàn]

c32: Min Seo Hyun về nước

V_lazy

Do muộn quá lâu, Tử Nghiên quyết định không đến lớp học, vì thế cô theo Ji Hoo vào phòng nghỉ của F4. Hai người tới phòng nghỉ, thấy người ngồi trên ghế sofa, Tử Nghiên liền ngây ngẩn cả người, toàn thân cứng ngắc, Yoon Ji Hoo nắm tay cô đều có thể cảm giác được.

Sau khi lấy lại tinh thần, Ji Hoo buông tay cô ra, ôm lấy bờ vai cô, nhẹ giọng bên tai cô nói: "Em phải tin tưởng anh, biết không? Không nên suy nghĩ bậy bạ." Nói xong, liền ôm ôm cô đi vào, F3 và Ha Jae Kyung sớm đã ở đây, hai người tới ghế sofa ngồi xuống, vừa vặn đối diện trước người làm họ kinh ngạc, Min Seo Hyun.

"Chị Seo Hyun trở về khi nào vậy." Yoon Ji Hoo nhàn nhạt cười hỏi, tự nhiên mà kêu bằng cách xưng hô này, hắn không hề cảm thấy có gì lạ, nhưng Min Seo Hyun lại không cảm giác giống như vậy.

Vốn Min Seo Hyun thật cao hứng khi nhìn thấy Yoon Ji Hoo, nhưng khi nghe được xưng hô, cùng với khẩu khí nhàn nhạt của hắn, trong lòng cô không còn bình tĩnh nữa, trên mặt hiện lên vẻ mất tự nhiên, sau đó lại cố gắng áp chế cười nói: "Trở về hồi tối qua, định cho mọi người một cái kinh hỉ, vì vậy mới không thông báo trước ."

Ngồi ở bên người Ji Hoo, Tử Nghiên thấy Ji Hoo không có cảm xúc kích động gì, không lòng cũng không còn khẩn trương nữa, với lại cô cũng nên tin tưởng hắn. Vì thế, cô liền đối với Min Seo Hyun gật gật đầu, xem như là chào hỏi, bởi vì cô cùng cô ta cũng không thân thuộc, cho nên cũng không có lên tiếng nói gì.

"Tử Nghiên, thân thể em đã tốt hơn chưa?" Min Seo Hyun cười đến giả dối, trong lòng cô ta bây giờ có điểm thật hối hận vì sao lúc trước lại để Kim Tử Nghiên chiếu cố cho Ji Hoo, hiện tại nhìn hai người cùng một chỗ, vậy cô trở về còn có ý nghĩa gì, hơn nữa thái độ của Ji Hoo đối với cô cũng không còn nhiệt tình như trước nữa.

Tử Nghiên mỉm cười, ôm lấy cánh tay Ji Hoo, cười nói: "Đã tốt hơn nhiều, có Ji Hoo chăm sóc, hiện tại thân thể tôi so với trước kia đã tốt hơn nhiều, ít nhất cũng không thường xuyên phát bệnh như trước kia." Cô thừa nhận bản thân mình hẹp hòi, bất quá có thể ngăn Min Seo Hyun, cô vẫn rất vui, ai bảo khẩu khí của cô ta giống như là bạn gái Ji Hoo vậy chi, điều này làm cô vô cùng khó chịu.

"Cũng đúng, trước kia Ji Hoo chính là người cẩn thận như vậy, có hắn chăm sóc khẳng định không có vấn đề." Min Seo Hyun cười nhìn Yoon Ji Hoo, sau đó khiêu khích nhìn Tử Nghiên nói, trong lòng thầm nghĩ: dù cho hiện tại cô có là bạn gái của Ji Hoo thì thế nào, chỉ cần Ji Hoo còn tình cảm với cô, cô còn có hy vọng . (Hừ! Định làm tiểu tam sao, ngươi không có cửa!)

Yoon Ji Hoo nghe vậy, ánh mắt thâm thúy, hắn làm sao còn không rõ ý Min Seo Hyun được, cô ta chính là đang muốn châm ngòi quan hệ của hắn và Nghiên Nhi, nghĩ như vậy, hắn lạnh lùng nói: "Nghiên Nhi là bạn gái của tôi, tôi làm bạn trai, đương nhiên phải chăm sóc cho cô ấy thật tốt, vì cô ấy mà đau, đây không phải là chuyện đương nhiên sao?" Nói xong, cười nhìn bạn gái nhà mình đang ở một bên tức giận, vỗ vỗ tay cô trấn an, để cho cô an tâm một chút không có bạo phát .

Min Seo Hyun không nghĩ tới Ji Hoo không nể mặt cô một chút nào như vậy, cô cho rằng ít nhất hắn sẽ khiêng nể cô, dù sao trước kia tình cảm của bọn họ không phải là rất tốt sao? Xem ra lần này là cô tính sai, không có tính đến Ji Hoo đem cô để bên ngoài, là cô đã tự cho mình là đúng.

F3 thấy ba người không khí giương cung bạt kiếm, cũng thấy được là Min Seo Hyun cố tình gây sự, vì thế đối với Min Seo Hyun liền có thành kiến rất lớn. So Yi Jung nhăn mày, sau đó giãn ra, mang theo tươi cười như trước nói: "Chị Seo Hyun, lần này trở về mấy ngày, dù sao chị cũng không phải đã kết hôn sao?" Không phải cô ta nói sẽ không bao giờ trở về nữa sao, thế nào còn quay lại, ở tiệc sinh nhật trước, cô ta không phải trảm đinh chặt sắt nói từ bỏ tư cách thừa kế, chẳng lẽ đã hối hận? Bản thân lúc trước còn rất bội phục dũng khí của cô ta, không thể tượng được trong lòng cô ta cũng không phải vậy .

"Lần này chắc ở lại hơi lâu." Mục đính của cô còn chưa hoàn thành, làm sao có thể đi nhanh như vậy, hơn nữa, cô cũng không tính toán sẽ lại trở nước Pháp. Bất quá, xem ra, lúc trước cô rời đi, lòng của Ji Hoo đã kiên cường lên, có mười đầu trâu cũng không thể kéo lại như trước đây rồi, đành phải nghĩ đối sách khác vậy.

Tử Nghiên nghe xong lời nói của cô ta, không khỏi nhíu mày, khuôn mặt hơi khổ sở nhìn Ji Hoo. Ji Hoo cười vỗ nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của cô, nhẹ giọng cười nói: "Yên tâm, tất cả còn có anh, tin tưởng anh, được chứ?" Cô cảm thấy không an toàn, hắn hiểu được, hiện tại hắn đã minh bạch thâm tâm của chính mình, làm sao có thể làm Nghiên Nhi đau lòng được, mấy ngày kế tiếp, chỉ cần hắn không tiếp xúc với Min Seo Hyun là được.

Min Seo Hyun cảm thấy bản thân thật buồn cười, lúc trước cự tuyệt Ji Hoo chính là cô, hiện tại nghĩ trở về bù lại trước kia cũng là cô, thật sự là tự mình làm bậy không thể sống, tất cả cũng chỉ có thể trách mình, không trách được người khác. Nhìn hai người trước mặt ngọt ngào, cô cảm thấy thật chướng mắt.

"Đúng rồi, Ji Hoo, chị hiện tại tạm thời không có chỗ ở, em có thể cho chị mược đỡ được không?" Min Seo Hyun làm một bộ không có chuyện gì, cười nhìn Ji Hoo nói, mặc kệ thế nào, trước vẫn nên xuống tay từ Ji Hoo đi, cô tin tưởng hắn vẫn còn tình cảm với cô.

Yoon Ji Hoo trầm mặt, sau đó lắc đầu cự tuyệt nói: "Hiện tại Nghiên Nhi ở tại nhà của tôi, tôi cũng không muốn phân thần, Nghiên Nhi thân thể không tốt, thật xin lỗi." Yoon Ji Hoo đen mặt nhìn Min Seo Hyun, đối với việc cô ta cố tình gây sự, rất không kiên nhẫn.

Min Seo Hyun kinh ngạc nhìn về phía Tử Nghiên, giật mình nói: "Hiện tại cô ở nhà Ji Hoo, vì sao?" Nói xong, cô ta mới giật mình cảm thấy bản thân thật thất lễ, vì để che dấu nói, "Chị chỉ là tò mò thôi, dù sao trước kia nhà Ji Hoo cũng chưa từng cho ai ở qua, thế nhưng bây giờ Tử Nghiên ở lại, chị thật kinh ngạc."

"Nghiên Nhi là người trong lòng của tôi, là người tôi muốn che chở như bảo bối, vì sao không thể để cô ấy ở nhà của tôi, dù sao tương lai cô ấy cũng là nữ chủ nhân ở đó." Yoon Ji Hoo mặt không chút thay đổi nhìn Min Seo Hyun đang cố ý kích thích Tử Nghiên, đừng tưởng rằng hắn không biết cô ta đang nghĩ gì, "Hơn nữa, tôi cũng không muốn để nữ nhân nào khác đến ở nhà của tôi, chỉ có Nghiên Nhi mới có thể."

Min Seo Hyun bị hắn trắng trợn đáp lời, cảm thấy xấu hổ không thôi, đây cũng không giống Ji Hoo trong tiềm thức của cô , trước kia tính tình hắn hòa hòa khí khí cùng cô nói chuyện, cũng không giống bây giờ, nói toẹt ra, xem ra ngay từ đầu cô đã chọn sai đối tượng. ( Ở đây là đối tượng chăm sóc Ji Hoo)

Yoon Ji Hoo không để ý tới lúc này cô ta đang nghĩ cái gì, quay đầu đối F3 hỏi: "Các cậu chỉ vì chuyện này mà kêu tớ đến, tớ còn tưởng chuyện quan trọng ở công ty gì, quả thực là lãng phí thời gian." Lúc này lửa giận trong lòng hắn đang cháy hừng hực, nhưng không muốn mất phong độ, việc ra tay với con gái, hắn cũng không tiết, trừ phi chạm phải giới hạn của hắn.

Tử nghiên một mực yên lặng ngồi ở một bên, nghe lời Ji Hoo nói, trong lòng cô mới dần dần an tâm, cảm thấy Min Seo Hyun có chút hèn mọn, mặt dày mày dạn quấn quít lấy Ji Hoo, thật là mặt dày. Tử nghiên nắm lấy tay Ji Hoo, nói: "Đừng tức giận, coi như là một ngày nghỉ phép của bản thân đi, về sau mỗi ngày đi ra ngoài, thành tâm khẩn cầu bình an một chút, về sau sẽ không xảy ra chuyện gì không hay ho như vậy nữa ."

"Tớ nói, Tử Nghiên a, trực tiếp mua cho Ji Hoo một cái bùa là được, để trên người cậu ấy, chắc chắn gặp quỷ chặn quỷ, đặc biệt là những người trong lòng có quỷ." Song Woo Bin hai tay khoanh trước ngực, tựa vào sofa, cười nói, ấn tượng với Min Seo Hyun, đã bắt đầu tụt dốc nặng, vốn rất tôn trọng cô ta, chỉ tiếc bây giờ...

Min Seo Hyun nghe xong, nháy mắt sắc mặt đen đi, cảm thấy tiếp tục ngây ngốc ở đây, quả thật là không sáng suốt, như vậy về sau cũng không còn có thể tiếp cận với F4, cô còn muốn mượn dùng thế lực của bọn họ đánh trả lại gia tộc của mình, vì thế lúc này, cũng không thể cùng bọn họ làm cứng .

"A! Chị còn có việc, chị đi trước, ngày khác lại gặp lại mọi người, bái bai!" Min Seo Hyun đứng lên, sốt ruột nói, cũng không đợi bọn hắn trả lời, bước đi ra ngoài, tiếp tục ở lại,cô biết, sẽ không còn cơ hội lại tiếp cận bọn họ .

Mấy người nhìn bóng dáng kinh hoàng thất thố của cô ta, đều nhíu mày. Ha Jae Kyung kêu lên: "Đây là phong độ của người mẫu xinh đẹp sao? Thế nào tính cách lại như thế này, thật sự là lòng người không thể xem vẻ ngoài mà." Ha Jae Kyung nhìn từ đầu đến cuối, đối với việc Min Seo Hyun vô lại, cô đã có xúc động muốn đem cô ta đá ra ngoài.

"Woo Bin, tra xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà cô ta lại quay về, còn có, mục đích cô ta trở về là gì." So Yi Jung quay nhìn Song Woo Bin bên cạnh nói, hắn có cảm giác, lần này mục đích Min Seo Hyun quay về không đơn giản, phải nên đề phòng thật tốt, "Ji Hoo, cậu nên cẩn thận một chút, tớ nghĩ cô ta lần này là hướng về phía cậu mà tới."

Yoon Ji Hoo nhíu mày, khinh thường nói: "Nếu cô ta dám làm hại Nghiên Nhi, tớ sẽ cho cô ta ở Hàn Quốc biết mặt! xem cô ta còn có đường lui hay không."

Yoon Ji Hoo nói ra những lời vô lý này, đều làm F3 đều kinh ngạc, xem ra năm đó hắn đi nước Pháp đã xảy ra chuyện gì mà bọn họ không biết, mới làm hắn không để ý đến Min Seo Hyun nữa như vậy, lúc đầu không thể làm người yêu, nhưng có thể coi là bạn bè, bây giờ bạn bè liền cũng quên đi.

"Yoon Ji Hoo, trước kia anh thực không có mắt, thế nhưng lại thích loại phụ nữ như thế này, loại người chỉ coi trọng danh lợi, có gì tốt, thật không biết ánh mắt anh để đâu." Ha Jae Kyung nghi hoặc nhìn Yoon Ji Hoo từ trên xuống dưới, đầu óc hắn không phải là bị hỏng chứ.

Tử Nghiên nhịn không được bật cười, Ha Jae Kyung này thật sự là làm cho người ta vừa bực mình vừa buồn cười, có đôi khi oán hận cô ấy, nhưng cá tính thẳng thắn như vậy, thật làm cho người thích, chỉ tiếc, trong lòng Jun Pyo tiền bối đã có chị, nếu không có chị, quả thật Ha Jae Kyung rất thích hợp với Jun Pyo tiền bối.

F3 cũng buồn cười, mà Yoon Ji Hoo có điểm tức giận nhìn cô gái không biết trời cao đất rộng kia, cô ta cái gì cũng thật dám nói, cũng không tiết chế một chút, Yoon Ji Hoo lạnh lùng nhìn Ha Jae Kyung một cái, nói: "Chuyện này rất lạ sao?" Đối với Min Seo Hyun, hắn cũng không biết nên nói cái gì, về phần cô ta tại sao lại biến thành như vậy, thôi, chờ tư liệu của Woo Bin vậy.

"Nghiên Nhi, mấy ngày nay cửa nhà nên khóa lại, nhớ kỹ, không nên đi cùng đi cùng người khác, biết không?" Yoon Ji Hoo có điểm lo lắng Min Seo Hyun sẽ ra tay với Nghiên Nhi, hắn nghĩ, có lẽ mấy ngày nay liền đem chuyện công ty bỏ qua một bên, dù sao an toàn của Nghiên Nhi là quan trọng nhất, không thể để cô gặp chuyện không may.

Tử Nghiên nghe xong, bất đắc dĩ bật cười nói: "Em không phải là trẻ nhỏ, cô ta cũng không có khả năng trước mắt người khác đem em bắt cóc đi." Đối với động cơ của Min Seo Hyun, Tử Nghiên cũng có vài phần đoán được, bất quá cô cũng không phải người dễ lừa.

Yoon Ji Hoo vỗ vỗ đầu cô nói: "Mặc kệ ra sao, vẫn nên cẩn thận một chút." Đối với khả năng tự bảo vệ năng lực của cô, một điểm hắn cũng không tin tưởng, vẫn là nên để cô ở bên người mới an toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me