LoveTruyen.Me

Dong Nhan Bof Yeu Thuong Yoon Ji Hoo Hoan

Khi bọn họ đến cửa hàng áo cưới, F3, chị và Ga Eul đã sớm ở bên trong chờ. Ha Jae Kyung dẫn đầu đi ở phía trước, đối bọn họ nói: "Thế nào, tôi mời hai người bọn họ đến đây rồi đây, tôi đã nói bọn họ sẽ đến mà mọi người không tin."

"Ji Hoo, cậu sao lại như vậy chứ, chúng tớ đã cá là cậu sẽ vì Tử Nghiên, khẳng định sẽ không tới." Song Woo Bin thở dài, sau đó oán giận nói, "Thật sự là thất sách mà!" Ai lại nghĩ đến, vì Tử Nghiên mà đau đến tận tâm khảm như Ji Hoo, nhưng lại mang theo Tử Nghiên mà đến nơi này, thật sự là làm cho người ta mở rộng tầm mắt.

Yoon Ji Hoo mặt không chút thay đổi ôm Tử Nghiên, lướt qua người bọn họ, đem Tử Nghiên đặt nhẹ trên sofa, sau đó cũng ngồi ở bên cạnh Tử Nghiên, lúc này nới liếc mắt nhìn bọn họ một cái, sau đó chậm rãi nói: "Tớ vì sao không thể mang Nghiên Nhi tới nơi này, cô ấy muốn đến, tớ chắc chắn sẽ mang cô ấy đến, hơn nữa có tớ ở đây, tớ sẽ để Nghiên Nhi gặp chuyện không may sao? Còn có, không phải các cậu đã an bài thỏa đáng hết rồi sao?" Yoon Ji Hoo nói xong lời cuối cùng, chính là đang khiêu khích Woo Bin .

Song Woo Bin cười khổ buông tay, nói: "Coi như cái gì tớ cũng chưa nói đi!" Luôn luôn phong độ, hắn thế nhưng lúc này có điểm muốn bạo rồi, có đôi khi đối mặt với Ji Hoo, ngàn vạn lần không thể cùng hắn đấu, bằng không ăn nghẹn vĩnh viễn đều sẽ là bản thân, vậy cần gì đi tìm khổ đâu.

"Này, chúng ta tới nơi này cũng không phải là để nói chuyện phiếm, rốt cuộc là có muốn thử quần áo hay không đây." Ha Jae Kyung rất là xem thường, nếu còn không ngăn cản, chắc nói đến buổi tối luôn, một bộ quần áo cũng chưa có thử, thật không rõ, đàn ông cùng đàn ông như thế nào mà giống đàn bà vậy.

Goo Jun Pyo vốn đã rất không thích, lại nghe thấy câu này, càng khó chịu, vì thế tức giận nói: "Monkey, cô nghĩ kết hôn như vậy luôn sao? Tôi đây khuyên cô, cô vẫn nên sớm cảnh tỉnh chút đi, tuy hôn lễ này không thành thật sự, tôi cũng không rảnh cùng cô chơi." Tuy rằng biết đây là giả, nhưng hắn cũng không muốn thử áo cưới cái gì, nhìn thấy liền đã phiền.

"Goo Jun Pyo, có vài ngày như vậy, anh cũng không nhẫn được sao. Anh còn muốn ở bên Jan Di, vậy anh chỉ có thể cùng tôi kết hôn, anh cần phải cân nhắc cho rõ ràng." Ha Jae Kyung khi nói ra những lời này, trong lòng rất là khó chịu, nhưng cũng không có biểu hiện ra bên ngoài, nhưng cẩn thận như Yoon Ji Hoo vẫn có thể nhìn ra được.

Mà Tử Nghiên cũng như cảm giác được Ha Jae Kyung đang thương tâm, không khỏi dậy lên đồng tình với cô ấy, ở trong lòng cũng rất tự trách mình ích kỷ, vì chị, mà muốn thương hại Ha Jae Kyung, cô ấy cũng chỉ là người vô tội. Lúc này, trên bàn tay truyền đến độ ấm, Tử Nghiên cúi đầu nhìn, nguyên lai là tay Ji Hoo bao trụ lấy tay cô, làm cô trong nháy mắt lòng tràn đầy ấm áp, mặc kệ chuyện này, cô cũng không muốn suy nghĩ gì nhiều nữa, để cho mọi chuyện thuận theo tự nhiên đi.

Goo Jun Pyo nghe vậy, không được tự nhiên nhận ra một mặt khác, cuối cùng, tức giận quát: "Được rồi, muốn thử thì thử, nói nhiều vô nghĩa như vậy làm gì." Nói xong, xoay người ngồi trên sofa, lại nói, "Các cô, nữ sinh thì phải đi thử trước đi, chúng ta chờ một chút sẽ thử." Goo Jun Pyo hai tay khoanh trước ngực, ngẫng cao đầu, cao ngạo nhìn các cô nói.

Ha Jae Kyung không chút khách khí lôi kéo tay Geum Jan Di và Ga Eul, đi lựa áo cưới, đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại quay lại đầu, đối Ji Hoo nói: "Yoon Ji Hoo, Tử Nghiên liền do anh phụ trách chọn đi, tôi tin tưởng mắt anh, khẳng định có thể tuyển ra cho Tử Nghiên áo cưới thật đẹp."

Yoon Ji Hoo tuyệt không khiêm tốn nhìn về phía Ha Jae Kyung, nhàn nhạt nói: "Đó là đương nhiên!" Nói xong, liền ôm lấy Tử Nghiên, cũng đi hướng về phía khu áo cưới, cùng Tử Nghiên chọn áo cưới, cao quý có mà hoa lệ cũng có.

Tử Nghiên vừa xem, vừa ở trong lòng tán thưởng, áo cưới ở Hàn Quốc quả nhiên là tốt, cũng không hổ là tập đoàn Shinwa, hơn nữa người thiết kế ra áo cưới này, ánh mắt thật độc đáo. Nhìn nhiều áo cưới như vậy, Tử Nghiên có điểm ão não, vì thế, nhìn Ji Hoo nói: "Nhiều áo cưới đẹp mắt như vậy, em làm sao mà chọn đây, bộ nào cũng thật muốn mặc."

Đang ôm cô, Ji Hoo nghe vậy, trầm thấp nở nụ cười, sủng nịch nói: "Chờ thân thể của em tốt hơn nhiều, anh sẽ đem này nọ áo cưới đều cho em thử một lần, sau đó thì so sánh, chúng ta dùng một cái máy ảnh chụp hết lại, không phải là tốt rồi sao."

"Được, anh không được đổi ý nha!" Tử Nghiên nghe xong, cao hứng trả lời, rất sợ hắn đổi ý, nhanh chóng cùng hắn ước định thật tốt. Hành động như vậy, làm cho Ji Hoo vừa bực mình vừa buồn cười.

Vì thế, Ji Hoo cười nói: "Xem ra, trong mắt em độ tin cậy của anh thật không cao, một mực luôn nghi ngờ lời anh nói, Nghiên Nhi, em như vậy làm anh thật thương tâm ." Dứt lời, bày ra một bộ mặt bi thương cho cô xem, làm cho Tử Nghiên khanh khách cười rộ lên.

Cười xong, nghĩ đến một lát nữa nhìn chị mặt áo cưới, trong lòng thật có điểm chờ mong, liền đối Ji Hoo nói: "Chị mặc áo cưới, nhất định sẽ rất đẹp, Ji Hoo, anh nói đúng không." Dù bây giờ nhìn áo cưới cũng được, tin tưởng cô một ngày nào đó cũng có thể mặc áo cưới thật xinh đẹp.

"Đứa ngốc, chờ một chút, anh cũng chọn một bộ cho em mặc, cho em thử thử cảm giác một chút." Ji Hoo cảm thấy thật đau lòng, trong lòng đối chủ tịch Kang hận càng mãnh liệt."Thế nào, khẩn cấp mặc vào áo cưới như vậy, muốn gả cho anh rồi sao?" Không muốn nhìn đến Tử Nghiên khổ sở thêm, vì thế hắn liền trêu đùa.

Tử Nghiên nghe xong, cho hắn một cái ánh mắt xem thường ngay tại chỗ, đối với việc hắn tự kỷ, cô không thèm nhìn. Tử Nghiên nói: "Ai nói em muốn gả cho anh, đừng tự mình đa tình!" Trong lòng thẳng mắng Ji Hoo trứng thối.

Yoon Ji Hoo như là có cảm ứng nói: "Đừng ở trong lòng mắng anh trứng thối, lời anh nói chính là sự thật, nếu không, hôm nay chúng ta liền chụp một bức áo cưới đi, được không! Lúc anh ở công ty, thấy ảnh như thấy người, như vậy sẽ không cảm tịch mịch rồi ."

Hắn càng ngày càng thích Nghiên Nhi, xem bộ dáng cô tức, vô cũng đáng yêu, lại lộ ra một cỗ hương vị phụ nữ, làm cho lòng hắn thật ngứa.

"Hừ, em mới không thèm." Tử Nghiên thẹn quá thành giận hừ nói, người này thật sự là càng ngày càng hỏng rồi, càng ngày càng thích khi dễ cô, Tử Nghiên cúi đầu, ẩn ẩn nước mắt, đối phó với hắn, nước mắt chính là chiêu hữu dụng nhất, không đến mười giây, Tử Nghiên trong hốc mắt đã tràn đầy nước mắt, không tiếng động nhìn hắn, cô cũng không tin, Ji Hoo sẽ không mắc mưu.

Quả nhiên, Ji Hoo cho rằng bản thân đã làm cho cô khóc, liền nhanh tay tìm ghế dựa, ngồi xuống, đem Tử Nghiên ôm vào trong lòng, đưa tay lau nước mắt cô, sau đó ôn nhu nói: "Nghiên Nhi ngốc, chỉ là nói đùa thôi, đừng khóc, là anh không đúng, tùy em phạt anh thế nào cũng được, chỉ cần em đừng khóc nữa."

Tử Nghiên nhanh cúi đầu, nếu nghiêm cẩn mà nhìn, chắc chắn sẽ thấy khóe miệng của cô khẽ nhếch lên, cô sợ lúc này nhịn không được mà cười, hậu quả cũng không phải cô có khả năng thừa nhận, phải biết rằng Ji Hoo mà tức giận, thật sự rất là thật khủng bố .

Cô không trả lời, làm cho Ji Hoo trong lòng càng kích động, chân tay luống cuống lên, cũng không biết nên dỗ cô thế nào, bình thường lời ngon tiếng ngọt, cũng không biết nói ra sao, một câu cũng không nói ra được, chỉ có thể lặng lặng ôm lấy cô.

Tử Nghiên điều chỉnh biểu tình trên mặt xong, liền ngẩng đầu, tức giận nhìn hắn nói: "Về sau không được khi dễ em, bằng không, em sẽ không để ý anh nữa ." Tử Nghiên trong lòng cảm thấy thật sảng khoái, hừ, cho anh khi dễ em!

"Được được được! Sẽ không có nữa, chúng ta đi chọn áo cưới đi, mặc một bộ thôi, miễn cho thân thể chịu không nổi." Yoon Ji Hoo như trút được gánh nặng, chỉ cần cô không khóc, muốn hắn làm cái gì, hắn đều nguyện ý, nước mắt của cô, sẽ làm hắn cảm thấy đau lòng, thương tiếc.

Nói xong, Yoon Ji Hoo ôm lấy cô, lại đi hướng về phía khu áo cưới, nghiêm cẩn chọn lựa, cuối cùng, hắn chọn một bộ áo cưới màu trắng, kiểu dáng linh hoạt, vạt áo đính trân châu vô cùng đẹp mắt, làn váy nở rộ giống như đóa hoa, mà Yoon Ji Hoo từ trước đến nay luôn thiên vị màu trắng, cũng liền chọn màu trắng tây trang, cùng cô tương xứng.

Mặc xong, kế tiếp bọn họ chính là chụp ảnh, đây là chuyện mà F3 cùng Ha Jae Kyung, Geum Jan Di, Chu Ga Eul cảm thấy xấu hổ nhất, mà Yoon Ji Hoo cùng Tử Nghiên vốn chính là một đôi, cũng bởi vì như thế, bọn họ là người bắt đầu chụp ảnh trước, mà nhân vật chính hôm nay Goo Jun Pyo cùng Ha Jae Kyung cũng chỉ là hậu cần, bởi vì, Goo Jun Pyo thật sự rất không phối hợp.

Bởi vì Tử Nghiên không có cách nào đứng thẳng, nên luôn do Ji Hoo đỡ cô, bọn họ chụp nhiều nhất không ngồi chính là nằm, phối hợp đến mức có thể nói là thiên y vô phùng (không chê vào đâu được), biểu tình vô cùng tự nhiên, làm cho nhiếp ảnh gia thay bọn họ chụp ảnh thật là cao hứng, chú ý bắt lấy những hình ảnh xinh đẹp.

"Sao tớ cứ có cảm giác hôm nay chính là hôn lễ của Ji Hoo cùng Tử Nghiên, biểu tình của hai người bọn họ thật hạnh phúc." So Yi Jung nhìn bọn họ, rất là hâm mộ nói, ánh mắt lơ đãng liếc về phía thôn cô đứng bên người hắn, không thể phủ nhận, cô trang điểm lên cũng vô cùng xinh đẹp, nhưng hắn không muốn làm hại một cô gái tốt như vậy, hắn làm không được.

Song Woo Bin gật gật đầu, rất là đồng ý, cười nói: "Bốn người chúng ta, Yoon Ji Hoo là may mắn nhất, cậu ấy tìm được người quan trọng của mình, hơn nữa rất hiểu và nắm chắc, mà chúng ta thì lại do dự." Song Woo Bin hâm mộ thẳng thắn với Ji Hoo, nếu đổi lại là hắn, có lẽ hắn sẽ không làm được .

Mà Goo Jun Pyo còn lại thì yên lặng nhìn Ji Hoo cùng Tử Nghiên, trong lòng nghĩ: Khi nào thì hắn có thể hạnh phúc với Jan Di giống bọn họ đây, ba ngày sau hôn lễ, sẽ thành công sao? Nói thật, trong lòng hắn vẫn còn bất ổn, hi vọng có thể thành công.

Ha Jae Kyung cười khổ nhìn Goo Jun Pyo liếc mắt một cái, xem ra kiếp này cô thật sự cùng hắn vô duyên, vì sao cô không thể gặp hắn sớm hơn một chút, nếu đầu tiên hắn gặp chính là cô, có phải mọi chuyện sẽ không như thế này không. Hai chị em này thật sự rất may mắn, cùng nhau gặp, cũng là hạnh phúc nắm chắc.

Ga Eul cùng Jan Di cũng không có nghĩ nhiều như vậy, các cô chính là mang theo tươi cười chúc phúc cho Tử Nghiên, cao hứng Tử Nghiên đã tìm được người chồng tốt. Ga Eul nhỏ giọng cảm thán nói: "Thật tốt, khi nào thì tớ có thể tìm một người chồng tốt đây." So Yi Jung rốt cuộc có phải người chồng của cô hay không đây, cô không rõ thái độ của hắn, lúc lạnh lúc nóng, rốt cuộc đáp án là sao.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me