Dong Nhan Vong Tien Ma Dao To Su Khe
Đem hắn ăn xong, hắn vĩnh viễn sẽ thuộc về ta.Bị chính ý niệm điên cuồng bao phủ, y cuối xuống cắn môi Ngụy Vô Tiện, không tha cọ tới cọ lui, lại hôn lên cái gáy trắng nõn, ở vành tai cực có kĩ xảo lưu luyến mút mát, hôn đến Ngụy Vô Tiện không kịp thở dốc, hắn chỉ đành đứt quãng thấp giọng kêu: "Lam Trạm......"Nghe thấy tên của mình, cả người Lam Vong Cơ chấn động, động tác ngoài miệng lại không ngừng, một bàn tay duỗi xuống phía dưới, cầm lấy vật đã sớm đứng thẳng kia, chọc đến bụng nhỏ y một mảng ướt át. "A......" Ngụy Vô Tiện lập tức kêu ra tiếng, y liền tỉ mỉ loát động, bàn tay vuốt ve lên xuống, đầu ngón tay thon dài mơn trớn khe rãnh trên cán thượng, giống như đang chơi đùa cầm huyền mềm dẻo. Ngụy Vô Tiện than nhẹ, y nhắm mắt lại chuyên chú nghe, hiện tại đây là người mà y nhớ nhung đêm ngày, dùng một đời chờ đợi, thân thể rắn chắc lại có chút đơn bạc của Ngụy Vô Tiện lại đột nhiên xuất hiện trước mắt. Tiếng thở gấp gáp của Ngụy Vô Tiện vang bên tai y, động tác trong tay nhanh hơn, không bao lâu, Ngụy Vô Tiện thét lên kinh hãi, chất lỏng hơi lạnh đã bắn đầy tay y. Lam Vong Cơ không kịp tẩy đi, liền vươn tay ôm chặt lấy Ngụy Vô Tiện, làm hắn thoát lực mà nằm ở đầu vai y thở dốc.Đợi cho âm thanh thở dốc dần dần lắng xuống, y tưởng Ngụy Vô Tiện cũng đã mệt mỏi, sau khi tình triều rút lui muốn nghĩ ngơi, lại không ngờ người nọ tới gần vanh tai của y, âm thanh mạnh mẽ nói: "Không đủ......"Y nhất thời ngơ ngẩn, Ngụy Vô Tiện liền kéo ra đôi tay vẫn còn ướt át của y, hướng đến nơi bí ẩn phía sau chạm đến. Ngón tay Lam Vong Cơ không nghe sai sử mà tham nhập, mới vào một đốt, đã bị thịt huyện vừa nhiệt lại ướt chặt chẽ bọc lấy, một cảm giác tê dại mãnh liệt từ đầu ngón tay truyền khắp toàn thân. Y cảm giác Ngụy Vô Tiện vặn vẹo thân thể, liền hướng vào phía trong thâm nhập sâu hơn, tiếp theo bắt đầu chậm rãi đâm thọc, mỗi một lần ra vào, đốt ngón tay đều giống bị thịt huyệt quyến luyến không thôi mà gắt gao mút lấy, thủy dịch ấm áp chảy ra, làm cả tay y đều ướt đẫm. Ngụy Vô Tiện rên rỉ ra tiếng, lại không giống với tiếng than nhẹ trằn trọc khi nãy, âm điệu ngày càng nhiệt liệt, mỗi một tiếc tấu vang lên điều biểu thị ý muốn cực hạn. Y cảm giác bản thân như mở ra một thông đạo nóng ẩm, liền bỏ thêm một ngón tay vào, vừa lòng mà nghe thấy Ngụy Vô Tiện than nhẹ một tiếng, lập tức động thân mình, nhìn gương mặt của Ngụy Vô Tiện.Ngụy Vô Tiện nhắm chặt hai mắt, chân mày hơi hơi nhăn lại, cánh môi sưng đỏ không ngừng ngâm nga, ngũ quan chìm đắm trong tình dục cực kì mẫn cảm. Lam Vong Cơ biết bản thân đã ngạnh đến cực hạn, lúc này đã không thể tự hỏi, trong lúc hoảng hốt, y giống như nhìn thấy khuôn mặt trước kia vốn thuộc về Ngụy Vô Tiện, mày kiếm nhíu chặt, cắn môi tê tê thở dốc, y khẽ chớp mắt thêm một lần nữa, khuôn mặt của người kia cùng với khuôn mặt trước mắt liền hòa vào làm một. Y không thể nhịn được nữa mà dùng sức cắm lộng lên, muốn đem mây mù trước mắt xoa đi, muốn đem khoảng cách giữa hay người bọn họ đập cho vỡ vụn. Cứ như vậy, không hề có kết cấu mà cắm một trận, không biết chạm tới nơi nào, thanh âm của Ngụy Vô Tiện bỗng nhiên cao vút, toàn thân kịch liệt run rẫy. Lam Vong Cơ rút tay ra, cúi đầu hôn dồn dập. Ngụy Vô Tiện nghênh đón một trận cuồng hôn này đến cạn sức lực, một lát sau, mới thật vất vả tìm được khoảng cách giữa đôi môi cuồng nhiệt kia, thấp giọng nói: "Lam Trạm, cho ta......"Hơi thở ấm áp đập vào môi Lam Vong Cơ. Y không bao giờ có thể khống chế trước người này, ngồi dậy đem hai chân Ngụy Vô Tiện đặt trên vai mình, đở cự vật đã phát trướng, nhắm ngay cái miệng nhỏ đầm đìa nước kia, thằng tắp cắm vào. Mới vừa đĩnh nhập, Lam Vong Cơ liền bị thịt huyệt vừa rồi khai mở nhiệt liệt cắn lấy, khoái cảm hơn gấp trăm lần so với Ngụy Vô Tiện dùng tay giải quyết, cổ nhiệt ý dưới bụng nhỏ xông thẳng lên dầu, lo lắng, áy náy, lo sợ giờ phút này đều bị đánh cho nát bét. Y nắm lấy cặp mông của Nụy Vô Tiện, hơi rời khỏi một chút, liền nghe hắn khóc lóc rên rỉ, lần nữa dùng sức cắm vào, dương vật liền cọ xác với vách động nhỏ hẹp, cảm giác rùng mình liền chạy khắp toàn thân, bên hông vô pháp khống chế, cực kì nhiệt liệt đưa đẩy, đùi đánh vào cánh mông phát ra tiếng vang, thân thể Ngụy Vô Tiện cũng theo tiết tấu mà run rẩy không ngừng, tiếng rên bị át đi bởi thiếng thân thể chụp đánh, giữa đùi dâm thủy chảy đến tràn đầy. Không biết bị mạnh mẽ cắm như vậy bao lâu, Ngụy Vô Tiện rốt cuộc xin khoan dung mà kêu: "Không được, quá dùng sức...... Ô......"Lam Vong Cơ giương mắt đi xem, chỉ thấy Ngụy Vô Tiện cắn môi dưới, hai mắt nhắm nghiền, ngón tay nắm chặt đệm giường, đem vải dệt vò đến nhăn nhúm từng đoạn. Y không cho phép thân thể Ngụy Vô Tiện không có bất kì nơi nào mà mình chưa nhìn thấy, liền lui ra ngoài, đem hai chân hắn thả xuống, tách ra trước mắt y, đem tất cả nhìn không sót thứ gì. Cái miệng nhỏ bị chà đạp đỏ rục, ánh nước ái muội, tuy vậy vẫn chưa thỏa mãn mà co rút không ngừng. Ngụy Vô Tiện mở mắt nhìn y, trong ánh mắt toàn là dục sắc cầu xin. Lam Vong Cơ cúi người ngăn hắn, một lần nữa tiến vào, Ngụy Vô Tiện bám lấy lưng y, chân dài kẹp chặt vào vòng eo săn chắc, lại lần nữa ở bên gáy y khó chịu rên rỉ, hai người áp đến cực gần, tóc dài hòa lẫn vào nhau, ngay cả một lọn tóc cũng không thể chia lìa. Lúc này tiến vào, Lam Vong Cơ mới thật vất vả kiềm chế xúc động muốn mạnh mẽ thao làm, ngón tay đụng vào nơi bí ẩn kia, sờ soạng đỉnh một chút.Một lần bức ra. "A!" Ngụy Vô Tiện hô một tiếng.Lam Vong Cơ liền dùng toàn bộ lực, hướng nơi đó đỉnh tới, nghe người nọ kêu đến dần dần mất lí trí: "A, không thể, không cần...... Không...... A --!"Ngụy Vô Tiện kêu la lại tiết một lần. Tiết ra nháy mắt, Lam Vong Cơ chỉ cảm thấy chính mình bị hung hăng mà kẹp lấy, tiếp theo liền nghênh đón một trận lại một trận không hề quy luật co rút, tác động ra dục vọng dời non lấp biển, mắt thấy phải đem hắn ôm thật chặt. Cùng với toàn bộ ý niệm trào dâng, vội vàng bao phủ, chỉ vĩnh viễn muốn như vậy, toàn bộ chiếm hữu người này, không cho hắn chạy thoát. Muốn hắn chỉ nhìn được ta, chỉ nghe thấy ta, chỉ ở dưới thân ta mất khống chế.Muốn hắn từ đây không thể dung nhập người khác, chỉ thuộc về ta.Cái ý niệm này không ngừng bành trướng, dưới thân vẫn trừu động kịch liệt, dương vật cũng dần dần trướng đại lên, Lam Vong Cơ dùng sức lộng vài cái, mới đột nhiên ý thức được muốn phát sinh cái gì, liền thật sâu hít vào một hơi, đem chính mình một lần rút ra, bàn tay dày rộng bao phủ đi lên, vuốt ve lên xuống, lúc này một cổ bạch trọc bỗng chốc phun tung toé mà ra.Đục dịch nhiều đến kinh người, ở trong không trung họa nên từng đường cong màu trắng dâm đãng, lúc này mới rơi xuống thật mạnh, tất cả đều đáp lên ngực, bụng nhỏ, rồi đến hạ thể của Ngụy Vô Tiện, linh tinh điểm điểm một mảnh, hai chân hắn còn mở ra, thân thể run rẩy kịch liệt.Hình ảnh kia hoàn toàn khiến Lam Vong Cơ không chịu nổi, y cực kỳ dùng sức ôm lấy Ngụy Vô Tiện, đôi môi dán sát vào sau cổ hắn, nghe thấy chỗ kia tán dật ra hương rượu, nồng nàn dung hợp với tinh hương của chính mình. Răng nanh y dán lên phiến da thịt kia trằn trọc vuốt ve, bồi hồi thật lâu sau, như cũ vẫn không có cắn xuống.Qua thật lâu, hô hấp hai người mới cùng nhau bình tĩnh trở lại, mùi rượu cùng đàn hương dung thành một mảnh,tinh tế vây quanh bọn họ.Lam Vong Cơ cảm giác Ngụy Vô Tiện tới gần bên tai y, tiếp theo, nghe thấy hắn nhẹ nhàng nói: "Lam Trạm, cảm ơn ngươi."Toàn thân y cứng đờ, buông ra Ngụy Vô Tiện, đối phương lại không có phản ứng, đã nặng nề ngủ rồi.Lam Vong Cơ bỗng nhiên cảm thấy thập phần gian nan, muốn đem người nọ đang ngủ gọi dậy, hỏi hắn ngươi cảm ơn vì cái gì?Cảm ơn ta đêm nay vì ngươi xóa đi tình nhiệt, cảm ơn ta một đường cùng ngươi như hình với bóng bảo hộ, hay là cảm ơn ta mười ba năm một bên tình nguyện chờ?Lam Vong Cơ tự nhiên không có khả năng đánh thức Ngụy Vô Tiện, chỉ là an tĩnh một lát, liền đứng dậy thu thập lại cảnh hỗn độn, mặc quần áo xuống lầu, dặn dò tiểu nhị thiêu nấu một thùng nước ấm. Trong lúc này lão bản nương nói phòng dưới đột nhiên bị dột nước, y liền thả một thỏi bạc, nói là muốn một gian phòng khác để tiện cho bọn họ thu thập.Lão bản nương đáp ứng, muốn đi xuống nói cho khách biết, y bỗng nhiên nói: "Phiền toái muốn hai gian."Sau khi thu xếp ổn thỏa, y trở về phòng, trước đem áo trong cho Ngụy Vô Tiện mặc vào, sau lấy chăn bông bao kín hắn, ôm về phòng khác, lúc này tự mình xuống lầu xách lên một thùng nước ấm, cởi ra vạt áo của Ngụy Vô Tiện, thả vào bên trong thùng gỗ, cẩn thận tắm rữa sạch sẽ cho hắn. Xong rồi, lại tinh tế lau sạch bản thân, hướng tay nải lấy ra một bộ quần áo mới thay cho hắn. Lam Vong Cơ đem Ngụy Vô Tiện bọc kín trong chăn, lúc này mới thả lỏng, ngồi ở mép giường nhìn hắn. Rõ ràng mới vừa rồi những chuyện vượt rào đều đã làm, vậy mà giờ phút này Ngụy Vô Tiện lại ngủ đến thuần khiết đến làm người không thể nhìn gần. Y tưởng khom người hôn hắn, lại cảm giác giữa hai người như có núi cao sông rộng ngăn cách, giãy giụa hồi lâu, cuối cùng chỉ vươn tay, nhẹ nhàng chạm vào tóc của hắn.Lam Vong Cơ một mình trở về gian phòng khác, y nằm ở trên giường lạnh băng, không ngoài dự đoán y chẳng thể ngủ được. Hình ảnh giao hoan lúc nãy không ngừng tuôn trào trong đầu, y suốt đêm lăn qua lộn lại, cảm xúc kích động, cuối cùng ngồi dậy, mặc quần áo vào, quyết định đi xem Ngụy Vô Tiện ngủ như thế nào.Cửa gỗ "Ê a" mở ra, y nhìn về phía giường, lúc này đã không không một bóng người.Trong phòng chỉ có duy nhất một cửa sổ mở to, gió đêm lạnh lẽo tràn vào. Trong lòng Lam Vong Cơ rùng mình, lập tức xoay người chạy ra ngoài cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me