Dot Chay Lang Man Trieu Thap Du
Lúc đi ra ngoài hội trường, sự ngạc nhiên và cảm xúc hoảng hốt trong đầu Hứa Nùng vẫn còn chưa được ép xuống.Cô có thế nào cũng không nghĩ tới, Chu Khởi vừa rồi có thể công khai quan hệ của bọn họ trực tiếp như vậy.Không muốn thừa nhận cũng phải thừa nhận, câu "Vợ tôi " của hắn kia, thật sự là mỗi từ đều hung hăng đập vào trong lòng cô.Lúc ở trên đường tới niên hội, Hứa Nùng không ngừng về nghĩ vô số lý do hắn giấu diếm mình, trong đó nghĩ đến nhiều nhất, chính là hắn có lẽ không quá muốn để cô gia nhập vào vòng luẩn quẩn xung quanh hắn.Nhưng là hành động vừa mới rồi của hắn trực tiếp lại điên cuồng, ngay cả cô là người trong cuộc, cũng nhịn không được giật nảy mình, càng không cần nghĩ người qua đường bên cạnh là cái suy nghĩ gì.Nhưng ngoài ý muốn thì ngoài ý muốn, nên làm cái gì, không nên làm cái gì, Hứa Nùng giờ khắc này vẫn phân biệt rõ.Cô giãy ra khỏi tay Chu Khởi, cũng không nhìn hắn, đứng ở ven đường chờ taxi, nhỏ giọng mở miệng nói với hắn câu: "Anh đi về trước đi, chuyện của chúng ta chờ hôm khác lại nói."Chu Khởi vừa nghe lời này, trong lòng càng mơ hồ.Hắn có thế nào cũng không ngờ tới, thân phận của mình sẽ ở dưới tình huống như vậy bị cô nàng nhà hắn biết được.Vốn là hắn muốn sau khi niên hội kết thúc, về nhà vừa làm sinh nhật cho cô, vừa chậm rãi thẩm thấu.Hắn biết sự thật này đối với cô mà nói chắc chắn chấn động rất lớn, cô mới bị chính mẹ của mình đối xử như vậy, thần kinh đúng là lúc mẫn cảm lại yếu ớt, hắn không muốn lại khiến cho cô suy nghĩ vẩn vơ khó chịu.Nhưng hắn không ngờ tới, chuyện mà bản thân luôn thật cẩn thận để tâm tính toán, cuối cùng sẽ bằng loại phương thức đột ngột này, bị cô phát hiện.Hắn biết trong lòng Hứa Nùng khẳng định là khó chịu, thậm chí cũng sẽ suy nghĩ lung tung, cho nên lúc này nghe thấy lời cô nói, làm sao có thể để mặc cô không quan tâm."Anh không vội, vợ à." Chu Khởi rủ mắt nhìn Hứa Nùng, "Những cái đó đều không coi là gì, hiện tại cái gì cũng không quan trọng bằng em."Loại lời này lúc trước Chu Khởi cũng từng nói rất nhiều, nhưng chưa có lần nào, Hứa Nùng nghe mà tâm tình phức tạp giống như hiện tại.Cô biết hắn muốn nói cái gì, muốn giải thích cái gì, nhưng cô lại không biết nên đáp lại như thế nào."Thôi đi, Chu Khởi." Cô cúi đầu nhìn thoáng qua đôi giầy của mình dẫm ở trên bậc thềm, "Hôm nay em rất không muốn nói chuyện với anh, mà cái gì cũng đều không muốn nghe.""Vậy anh đưa em về nhà, chúng ta trở về, chờ em muốn nghe rồi, anh lại đem mọi chuyện từ đầu đến cuối nói cho em nghe, được không?"Chu Khởi lúc này hoàn toàn không có dáng vẻ thiếu gia kiêu ngạo như vừa nãy ở bên ngoài hội trường.Giọng nói của hắn mang theo cẩn thận cùng lấy lòng, thái độ đó khiến cho Hứa Nùng lại nhịn không được chóp mũi chua xót."Em..."Lời cô muốn nói còn chưa nói hết, bên đường liền đột nhiên vang lên một tiếng tiếng còi xe chói tai.Có một chiếc xe tư nhân màu đen dừng lại trước mặt bọn họ, cửa sổ xe từ từ hạ xuống, khuôn mặt mang theo nụ cười nhạt của Bùi Ngọc hiện ra."Nùng Nùng, thật trùng hợp nha, vừa nãy anh còn gọi điện thoại cho dì Tạ hỏi về em, kết quả không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp em."Bùi Ngọc giống như đã quên chuyện bị nhục nhã vừa mới rồi, rất tự nhiên hỏi thăm Hứa Nùng, cũng không nhìn Chu Khởi ở bên cạnh.Trong đầu Hứa Nùng là từng trận buồn nôn, còn chưa nói gì, Bùi Ngọc đã lại mở miệng trước."Anh thấy sắc mặt của em không tốt lắm, đã xảy ra chuyện gì sao?"Hắn nói rồi, ý tứ nhìn về bên phía Chu Khởi, ý cười trên mặt càng đậm."Anh trai lúc trước đã từng khuyên em, không nên quá dễ tin người khác, dù sao không phải người nào cũng sẽ giống như anh, toàn tâm toàn ý trân trọng em."Bùi Ngọc lúc này chắc chắn hai người đã cãi nhau, Hứa Nùng cũng đã biết thân phận của Chu Khởi. Tuy rằng không biết vì sao bà Tạ không nhận điện thoại, cũng không biết vì sao Hứa Nùng là tự mình đến đây.Nhưng không cần biết như thế nào, mục đích của hắn đã đạt được.Chu Khởi ở sau lưng thiết kế hắn và Bùi gia, mấy ngày nay vẫn luôn làm cho hắn rất đau đầu, nhưng hắn đi điều tra ngược lại vị đại thiếu gia này, lại phát hiện tư liệu của đối phương nghiêm mật giống như thùng sắt, một chút điểm có thể uy hiếp đều không có.Cho nên hắn nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể tìm đột phá từ chỗ Hứa Nùng.Nếu vị Chu đại thiếu gia này là bởi vì Hứa Nùng mới làm khó hắn, vậy hắn liền trái lại, cầm cây súng Hứa Nùng này, nhắm vào đối phương là được.Đến lúc đó có lẽ hắn cũng không cần làm gì, Chu Khởi đã tự loạn trận tuyến trước, chắc chắn sẽ đặt toàn bộ tâm trí trên chuyện tiếp tục lừa gạt Hứa Nùng.Mà chỉ cần Chu Khởi để cho hắn có một chút không gian, không cần dồn ép hắn căng như vậy, vậy, những thứ có thể tạo thành tai họa ngập đầu cho hắn và Bùi gia, hắn sẽ xử lý toàn bộ sạch sẽ.Nhưng mà hắn vốn còn sợ địa vị của Hứa Nùng ở trong lòng Chu Khởi không đủ nặng, nhưng hiện tại xem ra, suy nghĩ kia của hắn giống như có chút dư thừa rồi.Vừa nãy hắn ở bên đường đã cẩn thận quan sát hai người trong chốc lát, khi Chu Khởi đối diện với Hứa Nùng là các loại cẩn thận dỗ dành, nhìn muốn bao nhiêu để ý có bấy nhiêu để ý.Nghĩ đến đây, lời nói của Bùi Ngọc liền càng ngày càng không e ngại."Nếu như thật sự bị người làm tổn thương, liền cùng anh trai về nhà đi. Dù sao người nhà và người ngoài cũng không giống nhau, em nói có phải không?"Chu Khởi hiện tại chỉ hối hận hôm đó không trực tiếp đập chết tên biến thái này, hắn vốn còn đang hoài nghi, hiện tại gần như có thể khẳng định.Hôm nay Hứa Nùng sẽ đột nhiên xuất hiện trong hội trường, nhất định là người đàn ông này giở trò quỷ!Cả người hắn là hơi thở thô bạo, rất muốn lôi Bùi Ngọc xuống lại đánh cho một trận, kết quả một giây sau, lòng bàn tay lại ngoài ý muốn cảm nhận được một tia ấm áp.Hứa Nùng ở trước mặt Bùi Ngọc, chủ động nắm lấy tay Chu Khởi, sau đó cũng không lại nhìn về phía bên kia, ngẩng đầu nói với Chu Khởi."Chúng ta về nhà thôi."Chu Khởi hơi sững người, một lát sau, hướng về phía cô cười cười."Ừ, chúng ta về nhà."Mà Bùi Ngọc trân trối nhìn bọn họ lên xe taxi rời đi, đầy trong lòng là không thể tin.Vì sao? Vì sao sau khi Hứa Nùng biết Chu Khởi đã lừa cô ấy, vẫn sẽ lựa chọn hắn? !Nếu như nói cô là bởi vì chuyện lúc trước hắn lừa cô, mới luôn đề phòng sợ hãi hắn, vậy Chu Khởi hiện tại cùng với chính hắn từ trước đến giờ, lại có cái gì khác nhau? !Vì cái gì Hứa Nùng đối với người đàn ông kia, liền dễ dàng tha thứ như vậy? !Càng nghĩ, lửa giận cùng sự u ám tàn bạo trong đầu Bùi Ngọc lại càng tăng.Sắc mặt hắn dữ tợn hung hăng nhìn chằm chằm phương hướng xe taxi rời đi, sau một lúc lâu, hắn không kiềm chế được, lại đập mạnh một cái lên tay lái!Bùi Ngọc ở thời khắc kia, khóe mắt ửng đỏ, cả người giống như phủ một tầng sương dày đặc, lạnh lẽo đáng sợ.————————————Trên xe taxi.Người lái xe bật một bài hát rất vui tươi, bản thân ông ta cũng rất vui vẻ vẫn luôn nhỏ giọng ngâm nga theo nhạc. Mà so với không khí của ông ta ở phía trước, hai người ở ghế sau thì quá mức yên tĩnh trầm mặc.Lái xe là người nhiệt tình, nhìn cặp nam nữ trẻ tuổi đẹp mắt này, từ sau khi lên xe vẫn luôn không nói chuyện, liền nhịn không được mở miệng khuyên hai câu."Sao thế? Cãi nhau à? Ôi, chàng trai, tôi nói cậu nha, hai người cãi nhau, cho dù là nguyên nhân gì, kia đều là đàn ông chúng ta sai! Cậu mau nói lời xin lỗi với cô bé, dỗ dành cô ấy đi!"Chu Khởi vốn là cũng đang lo lắng không biết mở miệng thế nào, hắn vốn tưởng rằng Hứa Nùng làm như vậy ở trước mặt Bùi Ngọc, hoặc nhiều hoặc ít là có ý tha thứ cho hắn.Nhưng nào ngờ tay hai người đang nắm, sau khi lên xe, liền trực tiếp bị cô thả lỏng ra.Tiếp đến cô liền một mình gắt gao dựa vào bên cạnh cửa xe, mặt hướng ra ngoài cửa sổ, căn bản ngay cả cái ánh mắt cũng không cho hắn.Vì thế lúc này người lái xe lên tiếng nói những lời kia, ngược lại giống như là cho hắn một lối thoát có thể sử dụng, hắn nhanh chóng sáp đến trước mặt Hứa Nùng."Đúng, chính là lỗi của anh." Chu Khởi lần nữa nắm chặt tay Hứa Nùng, giọng nói trầm thấp mang theo cẩn thận lấy lòng, "Vợ à, đừng tức giận."Hứa Nùng không lý luận với hắn, chỉ là dùng sức đem tay của mình lôi ra, tiếp đến thả về bên cửa xe bên kia, không để cho hắn có bất kỳ cơ hợi nào bắt lấy.Người lái xe nhìn thấy hành động của hai người từ trong kính chiếu hậu, lúc này nhịn không được lại mở miệng: "Xem ra lần này cậu phạm lỗi không nhỏ a, nhìn xem người ta giận dỗi kìa."Chu Khởi lúc này cũng không có tâm tình để ý đến lái xe, không bao lâu xe taxi liền tới phía dưới nhà trọ của Hứa Nùng, Hứa Nùng vốn đang làm động tác muốn trả tiền, đột nhiên dừng lại, tiếp đó trực tiếp đẩy cửa xuống xe, nhân tiện nói câu: "Anh trả tiền."Trên người Chu Khởi không có tiền mặt, nhưng mà cũng may điện thoại di động gần đây có gắn với một thẻ ngân hàng, hắn trực tiếp quét WeChat trả tiền cho lái xe, sau đó nhanh chóng cũng nhảy xuống xe đuổi theo Hứa Nùng.Hai người một đường im lặng đi vào thang máy, lúc mở cửa, Chu Khởi cố ý lưu ý một chút, phát hiện cô nàng nhà hắn cũng không có ý nhốt hắn ở bên ngoài, nhất thời bất an trong lòng giảm đi chút ít.Nhưng còn chưa vui mừng được bao lâu, liền thấy sau khi vào nhà Hứa Nùng chạy thẳng vào phòng ngủ, sau đó lại chầm chậm đi ra.Trong tay cô còn cầm "hộp gia sản" mà lúc trước hắn giao cho cô, đi vài bước đến trước mặt hắn."Cái này trả lại cho anh, anh tự mình làm đi, tôi không giúp anh bảo quản."Nói rồi, cũng không cho Chu Khởi thời gian phản ứng, trực tiếp nhét cái hộp vào trong tay hắn.Sau khi Hứa Nùng làm xong những việc này, cũng không di chuyển, cô đứng ở tại chỗ, dường như là đang do dự điều gì, cuối cùng âm thầm hít vào một hơi, sau đó vùi đầu càng thấp, mở miệng."Gần đây có thời gian, chúng ta xử lý chuyện ly hôn đi."Giọng cô rất nhạt, cũng không ngẩng mặt, cho nên không nhìn ra giờ phút này cô rốt cuộc là có biểu cảm gì."Tôi không hiểu lắm về phương diện này, nếu có tài sản vướng mắc, anh có thể kêu luật sư nghĩ một phần văn kiện để tôi ký, tôi tự nguyện từ bỏ bất kỳ tài sản chung nào trên danh nghĩa vợ chồng."Lời cũng đã nói đến nước này, Chu Khởi còn có cái gì không rõ?Hắn giống như ném rác, không thèm để ý chút nào đem cái hộp mà Hứa Nùng vừa mới giao cho hắn, "Bộp" một cái ném xuống đất.Tiếp đến, lôi kéo cánh tay Hứa Nùng, trực tiếp kéo cô vào trong ngực mình.Hứa Nùng hơi giật mình, sau khi kịp phản ứng thì bắt đầu giãy dụa, nhưng Chu Khởi một chút cơ hội cũng không cho cô, quay người trực tiếp đè cô lên trên vách tường ở bên cạnh.Đèn trong phòng khách không bật, chỉ có một mảnh ánh trăng mỏng manh tiến vào, chiếu lên mặt hai người.Cằm của Chu Khởi bạnh ra thật căng, trên mặt tất cả đều là lạnh lẽo và nghiêm túc."Vợ, em tức giận cũng được, muốn tra tấn anh trừng phạt anh thế nào đều được, anh nhất định ngay cả lông mày cũng không nhăn một chút liền đồng ý, nhưng là chỉ có duy nhất chuyện ly hôn này thì không được."Cổ tay của Hứa Nùng bị hắn hung hăng nắm chặt đặt ở hai bên, cơ thể hắn cũng chặt chẽ chắn ở trước người cô.Đôi môi mỏng của hắn như có như không đặt bên môi cô, khi lại mở miệng, trong giọng nói trầm khàn, có khí thế mạnh mẽ cùng dục vọng chiếm hữu khiến cho không người nào có thể xem nhẹ."Muốn ly hôn? Trừ khi anh chết."
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me