LoveTruyen.Me

Dynamite | bakugou katsuki

#40. Hugs

mayy_1958

ooc, typo, lệch nguyên tác, chỉ up trên wattpad không reup khi chưa có sự cho phép

a/n: tui viết chap này lúc đi học muộn và bị kẹt ngoài cổng trường =)))))))
______________

Làm ơn ai đó cứu em với
.
Em không thích cái ngột ngạt này
.
Nó khiến em khó thở, nó bóp nghẹn lá phổi em
.
Nó đang giết chết em từng chút một
.
Làm ơn...

Chẳng còn gì tồi tệ hơn cái cảm giác lồng ngực bị bóp chặt và hô hấp một cách khó khăn. Y/n ôm lấy ngực, em ngồi thụp xuống tựa vào tường. Trước mặt em là một bãi chiến trường, một mớ hôn độn do chính em tạo ra. Những chai rượu vứt ngổn ngang trên sàn, đồ vật bị ném xuống đất đến mức hư hỏng và khung ảnh mà em vẫn luôn nâng niu cũng bị đập cho vỡ vụn. Y/n cảm thấy hoảng loạn, em chẳng biết mình đang sợ hãi hay lo lắng điều gì, chỉ biết trong em đang có một nỗi bất an dai dẳng. Nó làm em lo âu những thứ linh tinh và khiến em thấy stress vô cùng. Y/n với tay xuống ngăn kéo tìm lọ thuốc ngủ đã vơi hơn nửa, em sẽ uống một lúc cả chục viên với hy vọng sẽ có một giấc ngủ trọn vẹn, sẽ chẳng có cơn ác mộng nào có thể đánh thức em.

"Đâu rồi?"

"Em tìm cái này à?"

Bakugou cầm lọ thuốc trên tay, hắn quăng nó vào sọt rác. Cả cơ thể to lớn ngồi xổm xuống đối diện em, cơ thể nàng thiếu nữ ấy đổ rạp vào người hắn. Em thật sự cần một cái ôm, một cái ôm từ Bakugou. Chẳng biết có phải ma thuật hay không nhưng đối với y/n mà nói, Bakugou giống như một loại thuốc an thần, hắn khiến em cảm thấy dễ chịu và an tâm phần nào. Bakugou vuốt nhẹ tấm lưng nhỏ, hắn hôn lên mi mắt rồi xuống môi, xuống cổ. Từng cái hôn nhẹ nhàng ấy đưa em ra khỏi những suy nghĩ quanh quẩn trong đầu, bao nhiêu thứ tiêu cực dường như tan biến vào hư vô. Nhưng em vẫn chẳng thể thiếp đi, bởi cơn khó thở vẫn dằn vặt em không ngừng.

"Khó thở sao?"

"Ừm..."

"Nhìn tao này"

Hắn nâng mặt em lên hôn lên mi mắt, thủ thỉ với em những lời đường mật làm giảm đi sự khó chịu trong em.

"Ổn thôi, có tao đây rồi"

11:52
12.9.2022

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me