Edit Cao H Day Do Cong Chua Nu No
Edit : Đàn HyHiên Viên Liên Thành rũ mắt nhìn Mộ Thiển Thiển, ánh mắt phức tạp, cũng không biết đang suy nghĩ gì.Sau một lúc lâu, hắn mới thu hồi ánh mắt dừng tại mặt nàng, đi về phía trước nhìn lại:" Hỏi nhiều như vậy làm gì? Buổi tối trở về ta sẽ nói cho cô."Thiển Thiển nhịn không được cái bộ mặt giả trang giả quỷ của hắn.Còn nói buổi tối trở về sẽ nói cho nàng, hắn sao lại có khả năng nhẫn nại giải thích với nàng?Chờ rời hoàng cung này, hắn trốn nàng còn không kịp.Nhưng nàng cũng biết, hắn khẳng định muốn diễn cho người nào đó xem, mặc kệ là Thái Hậu, hay là vị hoàng đế chưa từng gặp mặt hoặc là thế lực khác nàng chưa phát hiện.Dù sao, ở trong cung sẽ có các loại lục đục người lừa ta ta gạt người, muốn đem mọi chuyện làm rõ ràng, quá khó.Nàng vô tình ở lại chỗ này đã lâu nàng đang chờ cơ hội thích hợp, chờ chính mình đủ mạnh, có thể thích ứng với sinh hoạt ở thời đại này, nàng sẽ rời đi.Mặc kệ đi đâu, chỉ cần có thế sống tốt an toàn đều được....... Từ Ninh Cung có bao nhiêu lớn, Thiển Thiển không thể nói tả được, nhưng, bọn họ vào cửa điện rồi đi một hồi lâu còn chưa đến sảnh chính, Tòa cung điện này xác thật to lớn hơn tưởng tượng rất nhiều.Đi qua hành lang dài chạm khắc tinh xảo, vừa muốn bước vào phía trước là một chỗ bạch ngọc xây thành đường lớn, sau lưng bỗng nhiên truyền đến một tiếng gọi: "Liên Thành Hoàng Tử."Thiển Thiển muốn ngoái đầu nhìn lại, Hiên Viên Liên Thành lại bỗng nhiên dùng tay chế ngự đầu nàng, cưỡng bách nàng nhìn thẳng phía trước, thúc giục nàng đi về phía trược."Có người gọi ngài kìa." Nàng giương mắt nhìn hắn, muốn quay đầu lại lại không dám, hắn không để ý đương nhiên có hắn lý của hắn.
Hiên Viên Liên Thành như là không nghe được nàng thanh âm như vậy, vẫn như cũ ôm lấy nàng đi về phía trước , vừa vặn sau thanh âm kia lại càng ngày càng rõ ràng: "Liên Thành hoàng tử, là huynh sao?"Thanh âm đã rõ ràng đến vô cùng, lại giả vờ không nghe thấy có chút không được.Mộ Thiển Thiển lôi kéo Hiên Viên Liên Thành góc áo, chớp mắt: "Xảy ra chuyện gì? Có phải gặp người quen?"Xuất hiện một Mộ Đông Ly, hiện tại lại nói cho nàng biết ngay cả Hiên Viên Liên Thành ở trong cung cũng có ong bướm, nàng cũng không có gì cảm thấy kì lạ.Từ dã sử thượng đã sớm biết, ở trong hoàng cung các hoàng tử các công chúa có đời sống vô cùng phóng túng loạn lạc, một công chúa có thể có vô số nam nhân, càng đừng nói là hoàng tử.Nàng không muốn nghĩ quá nhiều, sau lưng cách đó không xa một người vội vàng đuổi theo tới đây, trực tiếp vòng đến trước mặt hai người, chắn đường đi của bọn họ.Vừa nhìn thấy mới phát hiện đay là một Tiểu mỹ nhân xinh đẹp, tuổi so với nàng lớn hơn không được bao nhiêu, nhiều lắm chỉ lớn một hai tuổi, Dáng vẻ tầm mười bảy tám tuổi, xem trang điểm cũng không giống cung nữ.Thiển Thiển nhướng mày, nhẹ thả ống tay áo của Hiên Viên Liên Thành ra, để dò hỏi về người trước mặt, lấy ngón trỏ nghịch nghịch trong bàn tay hắn, viết mấy chữ: Ngũ hoàng tỷ sao?Hiên Viên Liên Thành cảm nhận chữ viết của nàng trong tay hắn, rũ mắt nhìn nàng, nhẹ nhàng gật đầu.Không đợi Mộ Thiển Thiển chủ động chào hỏi, Mộ Minh Châu hướng hai người tới gần nửa bước, đáy mắt chỉ có Hiên Viên Liên Thành, khẽ hỏi: "Liên Thành hoàng tử, đã lâu không gặp, gần đây khỏe không?"Hiên Viên Liên Thành chỉ là lược gật gật đầu, ôm chặt Thiển Thiển đang muốn chạy chón, làm nàng một lần nữa trở lại trong lòng ngực của mình.Tuy rằng tầm mắt hắn dừng ở trên người Mộ Minh Châu, nhưng ai cũng cảm giác được lực chú ý của hắn đặt tất cả cho nữ tử trong lòng ngực: "Đa tạ Ngũ hoàng tỷ quan tâm, ta cùng Thiển Thiển ngày qua thật rất tốt."Thiển Thiển! Gọi thật nóng hổi! Cái gì rất tốt, căn bản là không tốt rất bất mãn.Mộ Thiển Thiển trong lòng chửi thầm vài câu.Mộ Minh Châu cuối cùng cũng chú ý tới nữ tử trong lòng ngực hắn, nhìn Mộ Thiển Thiển, nàng ta gật đầu cười nhạt nói: "Đã lâu không gặp, Thất hoàng muội."Thiển Thiển đáp lại một cái ôn hòa có ý cười: "Ngũ hoàng tỷ an."Hiên Viên Liên Thành cùng nàng nói qua, ở trong cung nàycó hai người nàng không thể đắc tội, một là Nhị hoàng tử hai là Ngũ công chúa.Hiện tại nàng xem ra, trước mắt vị Ngũ hoàng tỷ cũng không giống đại gian đại ác hại người, sở dĩ không cho nàng đi đắc tội, là bởi vì chính hắn cùng người ta có tư tình, sợ nàng đắc tội người ta, làm bị thương bảo bối của hắn đi?Vì sao nam nhân trong phủ nàng đều như vậy? Đều muốn phản bội nàng?Thiển Thiển trong lòng rầu rĩ, muốn bỏ tay hắn ra đi phía trước, nhưng hắn lại gắt gao đem nàng ôm vào trong ngực, mặc nàng giãy giụa như thế nào cũng tránh không khỏi sự kiềm chế của hắn.Sau một lúc lâu, mới nghe được thanh âm trầm thấp của hắn vang lên: " Ngũ hoàng tỷ cũng đi gặp Thái Hậu sao? Không bằng cùng đi."Nghe hắn nói cùng đi,Thiển Thiển trong lòng càng bực mình, Mộ Minh Châu lại là mặt mày sáng ngời, dịu dàng tới gần hắn : "Được."Duỗi tay liền muốn bám lấy hắn, nhưng Hiên Viên Liên Thành lại nhẹ dương ống tay áo, bất động thanh sắc né tránh sự đụng chạm của nàng ta, ôm lấy Thiển Thiển đi vè nhanh phía trước.Mộ Minh Châu cũng chưa nói cái gì, chỉ là đáy mắt hiện lên một tia cô đơn cùng không cam lòng, liền sánh bước đi đuổi kịp.Đi đường không bao lâu, đã nhìn thấy một thân ảnh thon thả xuất hiện ở đường bạch ngọc khác.Mộ Minh Châu mặt mày sáng lên, nhu nhu gọi: "Nhị hoàng huynh."Đây chính là người mà Hiên Viên Liên Thành nói với nàng không thể đắc tội là nhị hoàng huynh, nhợt Thiển Thiển giương mắt nhìn lên, trước mặt chính là một thân cẩm y, không loá mắt cũng không nhàn mộc mạc, quy quy củ củ thực phù hợp với phong hoàng gia.Nàng cũng mới chú ý tới cách ăn mặc và trang điẻm của Ngũ hoàng tỷ so ra là giống với một tiểu thư nhà dầu, cũng không thấy có bao nhiêu hoa lệ đoạt mắt, cùng với cách trang điểm của Tứ hoàng tỷ hoàn toàn không phải một loại phong cách.Nàng bị vây tại vị trí trung gian, chính chính quy quy, so lục hoàng tỷ nhiều hơn một phần quý khí, lại so với tứ hoàng tỷ thiếu một phần kiêu ngạo, Thiển Thiển bây giờ còn chưa nhìn ra hai người kia có điểm gì làm người ta chú ý.Nhưng mà, đồ vật càng là tầm thường thì càng có thể che dấu bí mật không tầm thường, đạo lý này nàng rất rõ ràng.Minh Châu chạy vội tới trước mặt Mộ Thần Phong, lôi kéo tay hắn đi mấy bước: " Thất hoàng muội cùng Liên Thành hoàng tử cũng đều tới rồi."Nhị hoàng huynh đặc biệt thích vị ngũ hoàng muội này, mặc kệ nàng lôi kéo tay của chính mình, đáy mắt chỉ có ý cười sủng nịch.
Đi đến trước mặt hai người, ý cười trên mặt Mộ Thần Phong tan đi chút, quét hai người liếc mắt một cái, nhẹ nhàng gật gật đầu: " Thất hoàng muội lần này tới không tới muộn."Nhưng lời này vừa mới nói xong, hắn bỗng nhiên lại chợt lóe ánh mắt, nhìn Hiên Viên Liên Thành nói: "Có một số việc vừa rồi còn chưa nói xong, không biết Liên Thành hoàng tử có rút ra một chút thời gian, nghe ta nói hết không?"Hiên Viên Liên Thành chưa nói cái gì, chỉ là buông Thiển Thiển ra, cùng hắn hướng một phòng ở hành lang đi đến.Mới đi được hai bước, hắn lại bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, quay đầu lại nhìn Thiển Thiển vẫy tay: "Thiển Thiển, lại đây."Không rõ vì sao Thiển Thiển đi qua, mới vừa đi đến trước mặt hắn , hắn bỗng nhiên vươn tay đem nàng ôm vào trong lòng ngực, cúi đầu, môi mỏng xẹt qua khuôn mặt nàng.Nàng đang tức giận, hắn hướng cánh môi chuyển qua bên tai nàng, chỉ dùng âm lượng mà hai người có thể nghe được, nói nhỏ nói: "Không được cùng Mộ Minh Châu tranh chấp, chờ ta quay lại."Thiểb Thiển còn chưa suy nghĩ cẩn thận lời này của hắn có ý tứ gì, hắn đã buông ra nàng, cùng Mộ Thần Phong hướng hành lang dài mà đi.Thẳng đến không nhìn thấy thân ảnh hai người, Thiển Thiển mới thu hồi ánh mắt hoang mang, ngược lại nhìn về phía ở một bên Mộ Minh Châu: "Ngũ hoàng......"Lời của nàng còn chưa nói xong, thấy hoa mắt, "Bang" một tiếng,
một bàn tay nóng rát đã dừng ở trên mặt nàng.Một cái tát này, lực không tính lớn, bởi vì Mộ Minh Châucó chừng mực, nàng ta sẽ không lưu lại một dấu bàn tay trên mặt trắng nõn của Thiển Thiển, làm vật người trong sẽ nghi ngờ.Đã như vậy một bàn tay, trực tiếp đem Mộ Thiển Thiển đánh ngốc luôn.Một đôi con ngươi tràn ngập chấn động, lại từ chấn động chuyển sang hoang mang, cuối cùng, hoang mang hóa thành không vui, bỗng nhiên nàng giơ lên tay, lúc đối phương chưa kịp phản ứng , một cái bàn tay nhanh chóng bay ra."Bang" một tiếng, trực tiếp đem biểu cảm của Minh Châu trên mặt những đắc ý quang mang đánh đến một tia không dư thừa.
_____________________
Ấn ⭐ và Fl để ủng hộ nhé !!!
Hy sẽ nhanh chóng up chương mới ❤
Hiên Viên Liên Thành như là không nghe được nàng thanh âm như vậy, vẫn như cũ ôm lấy nàng đi về phía trước , vừa vặn sau thanh âm kia lại càng ngày càng rõ ràng: "Liên Thành hoàng tử, là huynh sao?"Thanh âm đã rõ ràng đến vô cùng, lại giả vờ không nghe thấy có chút không được.Mộ Thiển Thiển lôi kéo Hiên Viên Liên Thành góc áo, chớp mắt: "Xảy ra chuyện gì? Có phải gặp người quen?"Xuất hiện một Mộ Đông Ly, hiện tại lại nói cho nàng biết ngay cả Hiên Viên Liên Thành ở trong cung cũng có ong bướm, nàng cũng không có gì cảm thấy kì lạ.Từ dã sử thượng đã sớm biết, ở trong hoàng cung các hoàng tử các công chúa có đời sống vô cùng phóng túng loạn lạc, một công chúa có thể có vô số nam nhân, càng đừng nói là hoàng tử.Nàng không muốn nghĩ quá nhiều, sau lưng cách đó không xa một người vội vàng đuổi theo tới đây, trực tiếp vòng đến trước mặt hai người, chắn đường đi của bọn họ.Vừa nhìn thấy mới phát hiện đay là một Tiểu mỹ nhân xinh đẹp, tuổi so với nàng lớn hơn không được bao nhiêu, nhiều lắm chỉ lớn một hai tuổi, Dáng vẻ tầm mười bảy tám tuổi, xem trang điểm cũng không giống cung nữ.Thiển Thiển nhướng mày, nhẹ thả ống tay áo của Hiên Viên Liên Thành ra, để dò hỏi về người trước mặt, lấy ngón trỏ nghịch nghịch trong bàn tay hắn, viết mấy chữ: Ngũ hoàng tỷ sao?Hiên Viên Liên Thành cảm nhận chữ viết của nàng trong tay hắn, rũ mắt nhìn nàng, nhẹ nhàng gật đầu.Không đợi Mộ Thiển Thiển chủ động chào hỏi, Mộ Minh Châu hướng hai người tới gần nửa bước, đáy mắt chỉ có Hiên Viên Liên Thành, khẽ hỏi: "Liên Thành hoàng tử, đã lâu không gặp, gần đây khỏe không?"Hiên Viên Liên Thành chỉ là lược gật gật đầu, ôm chặt Thiển Thiển đang muốn chạy chón, làm nàng một lần nữa trở lại trong lòng ngực của mình.Tuy rằng tầm mắt hắn dừng ở trên người Mộ Minh Châu, nhưng ai cũng cảm giác được lực chú ý của hắn đặt tất cả cho nữ tử trong lòng ngực: "Đa tạ Ngũ hoàng tỷ quan tâm, ta cùng Thiển Thiển ngày qua thật rất tốt."Thiển Thiển! Gọi thật nóng hổi! Cái gì rất tốt, căn bản là không tốt rất bất mãn.Mộ Thiển Thiển trong lòng chửi thầm vài câu.Mộ Minh Châu cuối cùng cũng chú ý tới nữ tử trong lòng ngực hắn, nhìn Mộ Thiển Thiển, nàng ta gật đầu cười nhạt nói: "Đã lâu không gặp, Thất hoàng muội."Thiển Thiển đáp lại một cái ôn hòa có ý cười: "Ngũ hoàng tỷ an."Hiên Viên Liên Thành cùng nàng nói qua, ở trong cung nàycó hai người nàng không thể đắc tội, một là Nhị hoàng tử hai là Ngũ công chúa.Hiện tại nàng xem ra, trước mắt vị Ngũ hoàng tỷ cũng không giống đại gian đại ác hại người, sở dĩ không cho nàng đi đắc tội, là bởi vì chính hắn cùng người ta có tư tình, sợ nàng đắc tội người ta, làm bị thương bảo bối của hắn đi?Vì sao nam nhân trong phủ nàng đều như vậy? Đều muốn phản bội nàng?Thiển Thiển trong lòng rầu rĩ, muốn bỏ tay hắn ra đi phía trước, nhưng hắn lại gắt gao đem nàng ôm vào trong ngực, mặc nàng giãy giụa như thế nào cũng tránh không khỏi sự kiềm chế của hắn.Sau một lúc lâu, mới nghe được thanh âm trầm thấp của hắn vang lên: " Ngũ hoàng tỷ cũng đi gặp Thái Hậu sao? Không bằng cùng đi."Nghe hắn nói cùng đi,Thiển Thiển trong lòng càng bực mình, Mộ Minh Châu lại là mặt mày sáng ngời, dịu dàng tới gần hắn : "Được."Duỗi tay liền muốn bám lấy hắn, nhưng Hiên Viên Liên Thành lại nhẹ dương ống tay áo, bất động thanh sắc né tránh sự đụng chạm của nàng ta, ôm lấy Thiển Thiển đi vè nhanh phía trước.Mộ Minh Châu cũng chưa nói cái gì, chỉ là đáy mắt hiện lên một tia cô đơn cùng không cam lòng, liền sánh bước đi đuổi kịp.Đi đường không bao lâu, đã nhìn thấy một thân ảnh thon thả xuất hiện ở đường bạch ngọc khác.Mộ Minh Châu mặt mày sáng lên, nhu nhu gọi: "Nhị hoàng huynh."Đây chính là người mà Hiên Viên Liên Thành nói với nàng không thể đắc tội là nhị hoàng huynh, nhợt Thiển Thiển giương mắt nhìn lên, trước mặt chính là một thân cẩm y, không loá mắt cũng không nhàn mộc mạc, quy quy củ củ thực phù hợp với phong hoàng gia.Nàng cũng mới chú ý tới cách ăn mặc và trang điẻm của Ngũ hoàng tỷ so ra là giống với một tiểu thư nhà dầu, cũng không thấy có bao nhiêu hoa lệ đoạt mắt, cùng với cách trang điểm của Tứ hoàng tỷ hoàn toàn không phải một loại phong cách.Nàng bị vây tại vị trí trung gian, chính chính quy quy, so lục hoàng tỷ nhiều hơn một phần quý khí, lại so với tứ hoàng tỷ thiếu một phần kiêu ngạo, Thiển Thiển bây giờ còn chưa nhìn ra hai người kia có điểm gì làm người ta chú ý.Nhưng mà, đồ vật càng là tầm thường thì càng có thể che dấu bí mật không tầm thường, đạo lý này nàng rất rõ ràng.Minh Châu chạy vội tới trước mặt Mộ Thần Phong, lôi kéo tay hắn đi mấy bước: " Thất hoàng muội cùng Liên Thành hoàng tử cũng đều tới rồi."Nhị hoàng huynh đặc biệt thích vị ngũ hoàng muội này, mặc kệ nàng lôi kéo tay của chính mình, đáy mắt chỉ có ý cười sủng nịch.
Đi đến trước mặt hai người, ý cười trên mặt Mộ Thần Phong tan đi chút, quét hai người liếc mắt một cái, nhẹ nhàng gật gật đầu: " Thất hoàng muội lần này tới không tới muộn."Nhưng lời này vừa mới nói xong, hắn bỗng nhiên lại chợt lóe ánh mắt, nhìn Hiên Viên Liên Thành nói: "Có một số việc vừa rồi còn chưa nói xong, không biết Liên Thành hoàng tử có rút ra một chút thời gian, nghe ta nói hết không?"Hiên Viên Liên Thành chưa nói cái gì, chỉ là buông Thiển Thiển ra, cùng hắn hướng một phòng ở hành lang đi đến.Mới đi được hai bước, hắn lại bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, quay đầu lại nhìn Thiển Thiển vẫy tay: "Thiển Thiển, lại đây."Không rõ vì sao Thiển Thiển đi qua, mới vừa đi đến trước mặt hắn , hắn bỗng nhiên vươn tay đem nàng ôm vào trong lòng ngực, cúi đầu, môi mỏng xẹt qua khuôn mặt nàng.Nàng đang tức giận, hắn hướng cánh môi chuyển qua bên tai nàng, chỉ dùng âm lượng mà hai người có thể nghe được, nói nhỏ nói: "Không được cùng Mộ Minh Châu tranh chấp, chờ ta quay lại."Thiểb Thiển còn chưa suy nghĩ cẩn thận lời này của hắn có ý tứ gì, hắn đã buông ra nàng, cùng Mộ Thần Phong hướng hành lang dài mà đi.Thẳng đến không nhìn thấy thân ảnh hai người, Thiển Thiển mới thu hồi ánh mắt hoang mang, ngược lại nhìn về phía ở một bên Mộ Minh Châu: "Ngũ hoàng......"Lời của nàng còn chưa nói xong, thấy hoa mắt, "Bang" một tiếng,
một bàn tay nóng rát đã dừng ở trên mặt nàng.Một cái tát này, lực không tính lớn, bởi vì Mộ Minh Châucó chừng mực, nàng ta sẽ không lưu lại một dấu bàn tay trên mặt trắng nõn của Thiển Thiển, làm vật người trong sẽ nghi ngờ.Đã như vậy một bàn tay, trực tiếp đem Mộ Thiển Thiển đánh ngốc luôn.Một đôi con ngươi tràn ngập chấn động, lại từ chấn động chuyển sang hoang mang, cuối cùng, hoang mang hóa thành không vui, bỗng nhiên nàng giơ lên tay, lúc đối phương chưa kịp phản ứng , một cái bàn tay nhanh chóng bay ra."Bang" một tiếng, trực tiếp đem biểu cảm của Minh Châu trên mặt những đắc ý quang mang đánh đến một tia không dư thừa.
_____________________
Ấn ⭐ và Fl để ủng hộ nhé !!!
Hy sẽ nhanh chóng up chương mới ❤
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me