Edit Dam My Dong Nhan Nhien Van Van Ninh Sinh Con
Chuyện Sở Vãn Ninh có thai, không đến mấy ngày, Tiết Chính Ung liền biết.Kỳ thật người đầu tiên biết chuyện là Tham Lang trưởng lão, bởi vì ở Tử Sinh Đỉnh y thuật của hắn là cao minh nhất, chuyện liên quan đến một tiểu sinh mệnh, Sở Vãn Ninh thật sự không dám tùy tiện xử trí, liền vứt xuống mặt mũi, bỏ đi sĩ diện mà tìm Tham Lang.Tham Lang trưởng lão biết Sở Vãn Ninh mang thai, kinh hãi đến mức âm dương quái khí đều quên sạch. Từ trên xuống dưới chuẩn bệnh một phen, Tham Lang cuối cùng cũng kết luận tên đầu sỏ gây tội là Mặc Nhiên vừa bị trúng độc. Mộc linh tinh hoa đối với loại độc kia cực kỳ mẫn cảm, độc tính bá đạo, bởi vậy mà thay đổi cấu tạo thân thể của Sở Vãn Ninh, hơn nữa hài tử trong bụng lại liên kết với linh lực toàn thân của Sở Vãn Ninh, nếu không lưu lại, đối với Sở Vãn Ninh linh lực cùng tu vi đều sẽ có ảnh hưởng không tốt." Trước kia ta cảm thấy ngươi kiêu căng không ai bì nổi," Tham Lang nhìn xuống Sở Vãn Ninh cái bình thản bụng nhỏ, sâu kín mà mở miệng, "Hiện tại xem ra, là ta hiểu lầm ngươi, loại hy sinh này đều có thể làm ra, Tham Lang ta cam bái hạ phong." Sở Vãn Ninh lạnh lùng nói: "Ta đây còn cần phải cảm ơn lời khen của ngươi."Trêu chọc thì trêu chọc, Tham Lang vẫn nghiêm túc kê cho y mấy thang thuốc, Sở Vãn Ninh sửng sốt nửa ngày, thế nào cũng không thể thản nhiên tiếp nhận mấy bao thuốc dưỡng thai kia, cuối cùng vẫn là Tham Lang đưa tay ra đến mệt mỏi, mạnh mẽ dứt khoát đem thuốc nhét vào trong lòng ngực của Sở Vãn Ninh: "Chuyện này, ngươi không muốn cho đồ nhi của ngươi biết cũng được, nhưng với tôn chủ cũng nên báo một tiếng, chẳng may có chuyện gì xảy ra, hắn cũng có thể chuẩn bị chu toàn."Sở Vãn Ninh chuyện này kinh ngạc, đã tâm lực tiều tụy, nói ra một câu "Tùy tiện", liền phất tay áo rời đi.Vì thế mà liên tiếp mấy ngày, Hồng Liên Tạ Thủy luôn có người tới thăm. Đầu tiên là Tiết Chính Ung đến an ủi, một bên vừa cảm thán Sở Vãn Ninh không dễ dàng gì, một bên lại lấy ra mọi đống cung thần võ cho y chọn lựa.Sở Vãn Ninh khó hiểu: "Tôn chủ đây là ý gì."Tiết Chính Ung nói: "Mặc Nhiên tuy không phải là cháu trai ruột của ta, nhưng mấy năm nay ta đã coi hắn như là người nhà, ngươi hiện giờ mang thai hài tử của hắn, ta làm bậc trưởng bối, dù sao cũng phải có trách nhiệm."Sở Vãn Ninh đen mặt: "Ngươi coi ta thành cái gì, mau lấy đi nhanh!"Tiết Chính Ung lần nữa kiên trì: "Ngươi chọn một cái xem sao, có lẽ sẽ có cái thích hợp với ngươi a."Sở Vãn Ninh không thể nhịn được nữa, cổ tay trắng nõn nhẹ nhàng nâng, triệu ra Thiên Vấn, từng đợt ánh sáng ngưng tụ ở đầu ngón tay, thế nhưng lại tỏa ra từng đạo sát khí.Tiết Chính Ung thấy tình huống không lên liền đứng lên, đi ra thật xa rồi nói: "Ngọc Hành, ngươi cần phải sửa lại cái tính đó đi, cẩn thận động thai khí."Sở Vãn Ninh còn chưa kịp phát giận, trong bụng đột nhiên xuất hiện một trận quặn đau, tựa như là hài tử kia đang tán thành Tiết Chính Ung lời nói. Ôm bụng ngồi xuống, Sở Vãn Ninh cuối cùng là thở dài, cái này gọi là chuyện gì a.Không bình tĩnh được bao lâu, Tiết Mông lại ôm ấm sành đến phỏng bái. Đau lòng, lo lắng nhìn y: "Mẹ ta nói ba tháng đầu mang thai cực kỳ vất vả, đây là canh mà nàng hầm cho sư tôn, kêu ta mang cho người."Sở Vãn Ninh tiếp nhận ấm sành, trong lòng một trận ấm áp, nói cảm ơn, lại hỏi: "Việc này không có người khác biết chứ?"Tiết Mông gật đầu nói: "Trừ ta cùng cha mẹ ta, chỉ có Tham Lang trưởng lão cùng Toàn Cơ trưởng lão đã biết."Sở Vãn Ninh kinh ngạc nói: "Toàn Cơ trưởng lão làm sao mà biết được!""Là cha ta nói cho hắn, cha ta muốn trưởng lão vì ngươi mà làm vài món xiêm y của trẻ con, Tử Sinh Đỉnh này chỉ có hắn làm xiêm y tốt nhất."Sở Vãn Ninh có chút mỏi mệt, nói: "Ta đã biết, ngươi đi về trước đi."Tiết Mông nghe lệnh, lưu luyến mỗi bước đi, cuối cùng còn không quên nhắc nhở nói: "Sư tôn, nhớ ăn canh."Sở Vãn Ninh vừa vặn có chút đói bụng, cúi đầu mở ra ấm sành, canh hầm thơm nồng mùi sữa đậu nành, móng heo trong đó thình lình xuất hiện ở trước mắt, Sở Vãn Ninh nào đã ăn qua loại đồ vật này, kinh ngạc làm tay bỗng vô lực, bình thế nhưng từ trên tay rơi xuống."Sư tôn!"Một đợt chưa bình, một đợt lại khởi.Một bóng hình trong phút chốc đã xuất hiện ở trước mắt, duỗi tay, ổn định vững chắc tiếp được ấm sành. Sở Vãn Ninh ngước mắt, người kia mặc một bộ giáp bạc lam mỏng, dáng người tuấn tú đĩnh đạc, dùng đôi mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm y, trừ Mặc Nhiên ra, còn có thể là ai."Sao ngươi lại tới đây?" Sở Vãn Ninh chột dạ một trận, giấu đầu lòi đuôi mà sửa sửa quần áo, muốn che đi không rõ ràng lắm cái bụng.Mặc Nhiên ôm ấm sành, có chút ủy khuất: "Ta đã lâu không gặp sư tôn." Thấy Sở Vãn Ninh cúi đầu, hắn lại nói: "Ta nhớ sư tôn."Sở Vãn Ninh tâm tình có chút phức tạp, trầm mặc một lúc lâu, ôn nhu hỏi hắn: "Thân thể có khá hơn không?"Mặc Nhiên đáp: "Ngày đó chịu đựng xong, cũng đã không có gì đáng ngại.""Vậy là tốt rồi." Sở Vãn Ninh hơi cảm thấy vui mừng, như thế, chứng minh chính mình hy sinh cũng không phải vô nghĩa."Sư tôn." Mặc Nhiên lại gọi hắn, trong thanh âm thế lại có chút bi thương, "Sư tôn bị bệnh sao?"Sở Vãn Ninh lập tức phủ nhận: "Ai nói.""Hôm nay khi ta đi tìm tôn chủ, gặp được Vương phu nhân đang vì sư tôn mà hầm canh, ta nghe thấy nàng với Tiết Mông nói sư tôn thể yếu, câng phải bồi bổ, nếu như không bệnh, làm sao mà thân thể của sư tôn lại suy yếu?"Sở Vãn Ninh ho nhẹ vài tiếng, che dấu nói: "Đơn giản là mấy ngày trước xuống núi mắc mưa, nhiễm chút phong hàn thôi."Mặc Nhiên lại chỉ vào thang thuốc trên bàn: "Chính là trước kia sư tôn nhiễm phong hàn đều không cần dùng thuốc, lần này như thế nào lại......"
A
Lời còn chưa nói xong, Sở Vãn Ninh liền nhanh tay lẹ mắt cất đi bó thuốc, đem kia chén thuốc dưỡng thai uống một hơi cạn sạch, không màng biểu tình líu lưỡi của Mặc Nhiên, y nhàn nhạt nói: "Uống thuốc tóm lại sẽ mau khỏi hơn một chút."Mặc Nhiên gãi gãi đầu, không thể đáp trả: "Cũng đúng, vậy sư tôn đem ấm sành này...... Canh đậu nành móng heo uống đi, như vậy càng nganh khỏe."Cái nắp lại bị vạch trần, Sở Vãn Ninh ngửi hương vị kia, trong lòng một trận buồn nôn, cố nén không nôn ra, y nói: "Ngươi uống đi.""A?" Mặc Nhiên mở to hai mắt."Loại độc đả thương người không bình thường, ngươi nên bồi bổ thêm.""Chính là......"Mặc Nhiên đang muốn mở miệng, Sở Vãn Ninh một ánh mắt liếc qua, người trước mặt liền lập tức giống như cây cà tím héo, quy quy củ củ ôm canh uống hết. Liên tiếp mấy ngày, Mặc Nhiên mỗi lần tới thăm Sở Vãn Ninh, đều bị lấy lý do là điều trị thân thể mà bị ép uống các loại canh, hoặc là canh tiểu kê nấm, hoặc là củ từ hầm bồ câu non, tóm lại sau khi Sở Vãn Ninh mang thai, chính mình vóc người cũng không béo lên, mà cha của hài tử y lại cường kiện thêm mấy phần.
A
Lời còn chưa nói xong, Sở Vãn Ninh liền nhanh tay lẹ mắt cất đi bó thuốc, đem kia chén thuốc dưỡng thai uống một hơi cạn sạch, không màng biểu tình líu lưỡi của Mặc Nhiên, y nhàn nhạt nói: "Uống thuốc tóm lại sẽ mau khỏi hơn một chút."Mặc Nhiên gãi gãi đầu, không thể đáp trả: "Cũng đúng, vậy sư tôn đem ấm sành này...... Canh đậu nành móng heo uống đi, như vậy càng nganh khỏe."Cái nắp lại bị vạch trần, Sở Vãn Ninh ngửi hương vị kia, trong lòng một trận buồn nôn, cố nén không nôn ra, y nói: "Ngươi uống đi.""A?" Mặc Nhiên mở to hai mắt."Loại độc đả thương người không bình thường, ngươi nên bồi bổ thêm.""Chính là......"Mặc Nhiên đang muốn mở miệng, Sở Vãn Ninh một ánh mắt liếc qua, người trước mặt liền lập tức giống như cây cà tím héo, quy quy củ củ ôm canh uống hết. Liên tiếp mấy ngày, Mặc Nhiên mỗi lần tới thăm Sở Vãn Ninh, đều bị lấy lý do là điều trị thân thể mà bị ép uống các loại canh, hoặc là canh tiểu kê nấm, hoặc là củ từ hầm bồ câu non, tóm lại sau khi Sở Vãn Ninh mang thai, chính mình vóc người cũng không béo lên, mà cha của hài tử y lại cường kiện thêm mấy phần.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me