LoveTruyen.Me

Edit Mau Xuyen He Thong Thanh Mai Truc Ma Nha Ben

Đi đến nhà Trương Vũ, xuống xe hắn liền tới giúp Vương Tiêm, Tử Bạch dọn hành lý, Vương ba cũng dặn dò những đều cần chú ý.

"Tử Bạch, đến lúc đó nhớ chú ý an toàn, tuy thành phố A là thủ đô, an ninh tương đối cao, nhưng buổi tối ít ra ngoài thôi, nếu thiếu tiền thì mượn thầy giáo, đến lúc đó trở về chúng ta trả lại." Vương ba dặn dò Tử Bạch một hồi.

"Ba! Con mới là con gái đẻ của ba mà!" Vương Tiêm đứng một bên trong lòng không cân bằng.

"Con đúng là, nhớ nghe lời Tử Bạch." Vương ba lạnh nhạt nhìn về phía Vương Tiêm.

"Không phải như vậy?" Vương Tiêm che trái tim lùi lại phía sau, trên mặt mang vẻ tổn thương, "Thực ra con không phải con gái ba, Tử Bạch mới là..., trái tim nhỏ của con đau quá, con đây liền trở về nhận tổ quy tông!" Nói xong cúi đầu làm vẻ liền phải trở về.

Sắc mặt Vương ba không tốt, Tử Bạch thấy cha con lạ muốn khắc khẩu, vừa vặn thấy Trương Vũ đi đến, chạy nhanh lôi kéo Vương Tiêm đi.

"Các cậu làm gì chậm vậy." Vương Tiêm không có nơi phát tiết, thấy Trương Vũ sắc mặt chính là không tốt.

Nhưng Trương Vũ lúc nãy được đi mua sắm nên đối với Vương Tiêm cũng hòa ái dễ gần.

"Chúng ta đi thôi, lên xe đi." Trương Vũ mang theo ý cười kêu bọn họ lên xe.

Tử Bạch lên xe trước, Vương Tiêm phết miệng, cuối cùng nhìn thoáng qua ba mình, Vương ba cũng thấy con gái nhìn qua, bất đắc dĩ đi lên phía trước.

"Ba nói với Tử bạch như vậy vì tốt cho con, nói với con nhiều thì con có thể nhớ rõ hết sao?" Vương ba sắc mặt bất mãn nhìn Vương Tiêm, "Đợi con trở về, ba làm đồ ăn ngon cho con."

"Cái này có thể nha, thôi ba về đi." Vương Tiêm tức khắc vui vẻ lên, cười ngồi vào xe.

Vương ba nhìn chiếc xe bắt đầu xuất phát, có cười khổ, nữ nhi này thật là, không bao giờ cho ông đỡ lo.

Lúc này người đàn ông trung niên đi ra, thân mặc tây trang, mang mắt kính, cũng nhìn theo chiếc xe đang chạy xa.

"Đừng lo lắng, bên kia tôi đã an bài người rồi." Người đàn ông trung niên vỗ vỗ bả vai Vương ba.

"Con trai nhà ông còn nghe lời, còn con gái nhà tôi không như vậy" Có điểm bất đắc dĩ lắc đầu.

Người đàn ông trung niên này là ba Trương Vũ, tên là Trương Kỳ

Vương ba và Trương ba biết nhau có chút sâu xa, đó là lúc bọn Vương Tiêm cùng học tiểu học, Vương Tiêm cùng Trương Vũ lăn lộn đến lợi hại, rốt cuộc cũng có một lần đánh nhau.

Khi đó Vương Tiêm đã học võ được một thời gian, mà thể trọng so với Trương Vũ cũng lớn hơn, cho nên Trương Vũ bị đánh sưng đầy mặt, căn bản không thấy hình dáng người, mà Vương Tiêm cũng không có tốt, tóc lộn xộn, khóe miệng chảy tơ máu, đôi mắt cũng bầm một khối.

Hai phụ huynh bị chủ nhiệm lớp gọi vào trường học, Vương ba thấy con gái mình bị thành ra như vậy, liền đi tìm phụ huynh của Trương Vũ nói lý luận, mà phát hiện con của đối phương còn thảm hại hơn, chỉ có thể từ lý luận sửa thành xin lỗi.

Ba Trương Vũ là người làm ăn, thoạt nhìn rất lịch sự văn nhã, thấy dáng vẻ của con trai mình như vậy có chút không đành lòng, nhưng đối phương là con gái, giáo dục con trai mình sao có thể đánh con gái. Trương Vũ tức giận bất bình, hậu quả chính là bị ba mình giáo dục suốt hai giờ.

Thật sự mà nói tính tình Trương Vũ không tệ, chỉ có thể nhanh chóng đồng ý, tỏ vẻ sẽ không bao giờ xảy ra việc này nữa, mặt sau bởi vì Vương ba xin lỗi, nên quan hệ hai nhà tốt một chút. Về sau Vương ba lại đem Trương ba giới thiệu cho hai nhà kia cho nên hiện tại quan hệ của bốn nhà tương đối thân.

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me