LoveTruyen.Me

Edit Quyen 3 Mau Xuyen Cong Luoc Dinh Che Boss Vai Ac Doc Nhat Vo Nhi

Editor: Tieen 

Chương 760: Thí chủ khoan đã (73)

Huyền Thanh nhìn móng vuốt Tô Mộc đặt trên tảng đá màu đỏ vàng sờ khắp nơi.

Ở chung vài năm, bộ dáng như vậy của cô, hắn có thể biết được, đó là một bảo bối giá trị liên thành.

Nếu như không quý trọng, ngay cả tâm tình liếc mắt một cái cô cũng không có; nhưng nếu coi như là quý giá, cô sẽ liếc mắt một cái; nếu rất được lòng cô, như vậy con ngươi lạnh lùng ngày thường của cô đều mang theo ánh sáng, nhìn thứ kia giống như nhìn tình nhân.

Giống như bộ dáng bây giờ của cô.

Huyền Thanh bất đắc dĩ nắm tay đặt bên môi, che dấu ý cười bên môi.

Thật đáng yêu.

Cô có thể làm được hiện giờ, đều là kế hoạch từng bước một.

Cô chỉ huy năm con chuột chũi kia truyền ra quy tắc của cô, hơn nữa còn đem kết cuộc thảm thiết của yêu tinh vi phạm quy tắc truyền ra.

Bất quá thông qua mấy con chuột chũi tinh kia rêu rao, đem cô truyền bá thành một đối tượng thực sự khủng bố.

Cái gì đánh thua chạy trốn, diệt môn quất xác lột da...

Không có một điều trong số này có liên quan đến bọn họ, nhưng bây giờ cho dù bọn họ làm điều đó hay không, đều được đội lên đầu bọn họ.

Đội nồi nhiều hơn, Huyền Thanh cũng thoải mái.

Mà những người đánh thua không chịu giao đồ, Tô Mộc luôn có thể từ bản thân chúng nó lấy ra chút đồ đạc, sau đó mới thả đi.

"Huyền Thanh, cất đi." Giọng nói Tô Mộc truyền đến, Huyền Thanh nhìn thấy cô đang ôm tàng sư lớn hơn cô.

Nhìn thật sợ cô bị đè dẹp lép.

Huyền Thanh cầm kim bát ra, hiện giờ không gian bên trong kim bát đã trở thành tàng bảo khố của cô.

Cúi xuống, đặt kim bát trước mặt cô.

"Thí chủ có cần hỗ trợ không?"

"Không cần." Tô Mộc ôm tàng sứ, cùng nhảy vào kim bát.

Huyền Thanh biết cô trong chốt lát sẽ không ra, bởi vì cô sẽ kiểm kê lại một phen bảo vật bên trong kim bát.

Đem kim bát thu lại, Huyền Thanh cầm pháp trượng, nương theo trên đỉnh pháp trượng truyền đến tiếng gõ "leng keng, leng keng", đi về phía trước.

Một bộ quy tắc này của Tô Mộc, ngược lại làm cho hắn giảm bớt áp lực bị yêu tinh truy đuổi, vả lại còn đạt được thứ cô muốn.

Theo lời nói của cô, đó là cách hắn trả nợ.

Cũng không biết ba năm nay, ở trong mắt cô, mình còn bao nhiêu?

Nếu một ngày nào đó bọn họ thua, hắn nhất định là phải căn cứ vào quy tắc cô định ra, cam tâm tình nguyện bị ăn.

Nhớ rõ khi đó mặc dù cô dùng khí tức của mình che dấu hắn, thế nhưng không bao lâu đã bị phá giải, vẫn là đông đảo yêu tinh tìm tới, khi mới đầu đưa quy tắc ra, ở trong giới yêu tinh, những quy tắc này đều cực kỳ buồn cười.

Cho nên đã nhận được rất nhiều chế giễu.

Khi đó phản ứng của cô chính là, đánh!

Đánh cho đến khi phục mới thôi.

Cho dù trong lòng không phục, ngoài miệng cũng phải phục!

Khi đó, hắn nhìn chiêu thức của cô khiến cho chúng yêu kêu thảm thiết, chỉ có thể cúi đầu rũ mắt khẽ niệm kinh văn.

Nếu bởi vì vẻ ngoài mềm mại đáng yêu của cô mà khinh thường cô, như vậy kết quả chỉ có một chữ thảm có thể hình dung.

Thực lực của cô vẫn tăng trưởng cực nhanh như cũ, ba năm nay với tốc độ không thể nhìn thấy được, hiện giờ yêu giới, có thể gặp được rất ít yêu địch lại cô.

Rất thẳng thắn, thực lực của hắn, không bằng cô.

"Huyền Thanh hòa thượng, lão đại bọn ta đâu?" Phía trước dưới đất đột nhiên xuất hiện một cái đầu đầy râu.

Là chuột chũi tinh trước đây vẫn ở cửa sau Nhân Hoa Tự.

Ngay sau đó có thể thấy được bốn con còn lại từ mặt đất từng con một xuất hiện.

"Lão đại đâu?"

"Lão đại đâu?"

"Lão đại!?"

"Lão đại ở đâu?"

Sau khi năm con ngoi đầu ra khỏi hang động liền hỏi.

"Năm vị thí chủ, Liên thí chủ ở trong kim bát." Huyền Thanh trả lời.

Năm con lập tức hiểu được, lão đại nhất định lại thu thứ tốt.

"Chúng ta chính là tới nói cho lão đại, nghe nói Sơn Yêu Vương núi Canh Thành đang chạy tới, Yêu Vương kia là mãng xà tinh, pháp lực cao cường, để cho lão đại chú ý một chút." Chuột chũi tinh lão đại nói.

"Đúng đúng, chú ý một chút, chú ý một chút." Bốn con còn lại lần lượt nói.

Chương 761: Thí chủ khoan đã (74)

"Bọn ta ra ngoài chơi quá lâu, nên về nhà một chuyến, chờ bọn ta ở nhà chán chường, lại tới tìm lão đại chơi."

Lão đại nói xong, liền dẫn đầu chui vào trong động, bốn con còn lại giống như sủi cảo xuống nước từng con không thấy đâu.

"A di đà phật." Huyền Thanh nhẹ giọng đọc một câu, nhìn trên mặt đất.

Khoảng thời gian này, năm vị này thỉnh thoảng xuất hiện, tăng thêm không ít niềm vui cho hắn trên đường đi với Tô Mộc, không biết lần tiếp theo gặp lại, sẽ là khi nào?

Lại một khoảng thời gian, Tô Mộc từ kim bát đi ra, ngồi trên vai Huyền Thanh.

Huyền Thanh đem lời nói của mấy con chuột chũi truyền cho Tô Mộc.

Vào buổi tối.

Không đợi được Sơn Yêu Vương núi Canh Thành như chuột chũi tinh nói, ngược lại chờ tới mấy vị Tô Mộc vô cùng quen mắt.

Người thân của nguyên chủ.

Mặc dù vài năm không gặp, nhưng trình độ kỳ quái của bọn họ vẫn như cũ.

Đại tỷ vẫn tự lấy mình làm trung tâm tự cho là đúng.

"Tiểu muội, chớ bị nhân loại này lừa gạt, ngoan, mau trở lại bên cạnh phụ thân mẫu thân và chúng ta."

"Hòa thượng ngươi, dụ dỗ nữ nhi của ta lâu như vậy, nàng tuổi còn nhỏ, ngươi giam cầm nó như vậy, sẽ bị trời phạt!" Liên mẫu tức giận chỉ vào Huyền Thanh nói.

...

Liên tục chỉ trích Huyền Thanh.

Huyền Thanh cúi đầu, chưa từng nói gì, lẳng lặng nghe bọn họ nói chuyện.

Người thân của nguyên chủ nói một tràng lớn, đều chưa từng nhận được phản hồi.

Tô Mộc cũng là hai tay khoanh quanh ngực cúi đầu, đang suy tư cái gì, cũng không có nghe bọn họ nói chuyện.

Đột nhiên một trận yên tĩnh, xấu hổ đến cực điểm.

Người thân của nguyên chủ cũng không có được phản ứng trong tưởng tượng của mình.

Người ta bị mắng lẳng lặng nghe, bọn họ vì cô mà mắng, Tô Mộc lại không có nghe bọn họ nói.

Huyền Thanh thấy bọn họ không còn gì muốn nói, mới chậm rãi mở miệng.

Giọng điệu bình tĩnh và hòa hoãn.

"Các vị thí chủ, bần tăng chưa từng bắt cóc Liên thí chủ, Liên thí chủ ở chỗ bần tăng cũng chưa từng chịu ủy khuất..."

Huyền Thanh đáp lại những lời mà bọn họ vừa mới chỉ trích.

Liên gia: !?

Hòa thượng này có bị miêu bệnh không?

Ai cùng hắn tranh luận về điều đó?

Bọn họ mắng nhiều như vậy, hắn từng chữ đều nhớ rõ, bộ dáng phản bác còn rất có đạo lý, làm cho bọn họ lại không nói nên lời.

"Bần tăng nói, chính là ý kiến của bần tăng, các vị thí chủ nếu còn nghi vấn gì, bần tăng nguyện nghe rõ."

Cực kỳ kiên nhẫn còn muốn giải thích cho họ nghe.

Liên gia: "..."

Mẹ nó ai tới tìm hắn nghe giải thích nghi hoặc!?

Bọn họ chính là vì tới dùng hắn gia tăng tu vi!!!

Ban đầu bọn họ nghĩ chính là, nói động Tô Mộc, để Tô Mộc giúp bọn họ, như vậy sẽ không phí sức đem Huyền Thanh thu vào trong túi.

Nhưng tình huống bây giờ...

Xem ra vẫn cần động thủ.

Ra hiệu ánh mắt, mấy tỷ muội Liên gia vây quanh Huyền Thanh, chín cái đuôi phía sau chậm rãi hiện ra, từ từ lay động.

"Thiện tai thiện tai, các vị thí chủ vì sao động thủ?" Huyền Thanh nắm chặt pháp trượng.

"Hòa thượng thối, nói thật nhiều lời vô nghĩa!!!" Mấy tỷ muội lần đầu tiên không muốn nói thêm gì, trực tiếp đi lên đánh.

Pháp trượng Huyền Thanh nhẹ nhàng lắc lắc, truyền ra tiếng vang, pháp khí rơi xuống, chuẩn xác hướng mấy tỷ muội mà đi.

Âm thanh đánh nhau vang lên xung quanh, Tô Mộc lúc này mới ngẩng đầu, lười biếng nhìn thoáng qua.

"Tiếu Tiếu, nhân yêu không thể ở cùng một chỗ, ngươi chớ chấp mê bất ngộ." Bên kia Liên mẫu nhìn thấy Tô Mộc có động tĩnh, lần thứ hai khuyên nhủ.

Ánh mắt Tô Mộc quay sang Liên mẫu, trả lời: "Ồ."

Liên mẫu: "..."

Ồ?

Là có ý gì?

Nàng có hiểu không? Hay nàng không quan tâm? Hay là ý khác?

☆☆☆☆☆

Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me