Edit Taeun Chung Ta Quay Lai Di
-Chị , mỹ nam laptop hôm nay đã đến chưa? Naeun khóc thét một tiếng, đó, lại nữa rồi. Mỉm cười, mỉm cười, -Hôm nay chưa thấy đến. -Vậy thì tốt quá. Trước quầy hai cô gái trẻ mặt lộ vẻ vui mừng, -Chúng tôi muốn hai ly trà xanh, hai phần bánh kem Việt Quất, một phần giữ nguyên vị một phần caramel. Nhẫn nại, nhẫn nại, -Được, lát nữa tôi sẽ mang qua cho các vị. Nhìn hai vị office lady chọn lấy vị trí góc bên cạnh, Naeun nhịn không được thở dài một tiếng, nội tâm thật sự rất muốn hỏi, vì cái gì, vì cái gì, vì cái gì a a a a a! Kể từ sau ngày đó, Taemin cơ hồ mỗi ngày,bất quá là nửa tháng ngắn ngủi, người đàn ông này đã biến thành phong cảnh của Blue Rose —— mặc dù trong tiệm cơ hồ đều là khách nữ, nhưng từ khi có soái ca khí chất dễ nhìn, khách hàng tựa hồ càng nhiều. Hơn nữa, còn giúp anh lấy biệt hiệu, gọi là "mỹ nam Laptop ". Bởi vì anh luôn mang theo laptop nhỏ, có đôi khi xem tài liệu, thời gian nhiều hơn là nói chuyện điện thoại. Xem các chị em gần như mê muội anh, cô không hiểu sao lại có chút tức tối, từng một lần cô đã hỏi một đám nữ sinh cấp 3, -Các em một mực nói anh ấy tướng mạo tốt, khí chất ưu nhã, sẽ không nghĩ tới anh ấy có thời gian nhiều như vậy thật kỳ quái sao? Nói không chừng anh ấy là người bị công ty khai trừ, sau đó ở đây giết thời gian đó. Nữ sinh cấp 3 đều cười hỉ hả trả lời, -Anh ấy thấy thế nào đều là làm việc trên laptop nha. Cô bé khác vội vàng gật đầu, -Đúng đúng đúng, hơn nữa trên mặt anh ấy có dung quang toả sáng như vậy, căn bản không giống người bị đuổi việc. -Chị phục vụ, chị không phải là do yêu mến anh ấy nên mới ghen chứ? Ghen? Cần tới sao? Cô nổi danh lừng lẫy, chính là kẻ vứt bỏ lão bản tương lai của nhà họ Lee kia.....Người phụ nữ không biết tốt xấu sao. Nhưng khó trách mấy chị em này lấy việc thưởng thức anh làm vui, tựa như cô đã từng nói, anh lúc làm việc vĩnh viễn đều phát sáng. Chỉ là trước kia chỉ có phát sáng đến cô, bây giờ là phát sáng cả Blue Rose. Những nữ sinh kia cùng office lady luôn rất có chí hướng cùng nhau lấy anh làm tâm điểm, gần cửa sổ tựa vào quầy cũng không còn là vị trí tốt nhất nữa, trọng điểm là, mỹ nam hôm nay ngồi ở đâu. Lee Taemin tại Blue Rose lấy được ái mộ, không thua thần tượng ngôi sao. Anh cơ hồ mỗi ngày đều tới nơi này, có đôi khi nán lại cả buổi chiều, có đôi khi thì chỉ lấy một ly cà phê, liền đứng bên quầy một bên uống một bên hỏi cô ba bốn câu, mười phút sau tính tiền rời đi, quả thực...... Quả thực là đặc biệt giống đến xem cô vậy. Nhưng tự mình đa tình luôn dễ dàng phát sinh bi kịch, cho nên Naeun mặc dù có chút dao động, nhưng lại không dám loạn động như vậy, ôi. Đem trà xanh cùng bánh kem Việt Quất đưa đi, Naeun trở lại trước quầy vừa định sửa sang lại mặt bàn, tay cầm cửa khẽ động, chuông gió liền vang lên, đó, chính là "mỹ nam laptop". Áo sơ mi trắng, quần tây đen, đơn giản, lại càng có thể tôn lên dáng người thon dài của anh. Bỏ qua những vui mừng cùng ân oán không nói, anh thật sự rất đẹp mắt, như cô đã sống cùng anh ba năm, có đôi khi trong lòng cũng còn có loại cảm giác "Wow", huống chi những người kia hoàn toàn không biết lai lịch của anh. Lớn lên tốt như vậy, muốn cho người khác thần hồn điên đảo quá dễ dàng. Cô cầm lấy khay, -Xin hỏi ngài cần gì. -Một ly cà phê kiểu Mỹ. Không gọi bánh bích quy, ý anh là đứng uống, uống xong lại đi, xem ra những office lady đang ngồi trong góc mừng thầm phải thất vọng rồi. Đem ly đặt ở trên máy cà phê, cô ấn phím, theo thanh âm phốc lỗ phốc lỗ, cà phê chậm rãi rơi, hương vị vô cùng...... Ừ...... Mang thai thật sự là chuyện thần kỳ, cà phê rõ ràng rất thơm, nhưng vào lúc này cô lại cảm thấy có điểm không thoải mái. Ôi, không xong, tiểu tử kia thế nào lại, trước đều không phản ứng gì, vì sao hôm nay kích động như thế? Uy, an phận chút đi, tiểu bằng hữu. Nét mặt của cô tự nhiên không tránh được con mắt của Taemin, -Làm sao vậy? -Không có việc gì. Không có việc gì mới là lạ. Naeun ôm bụng, chau đôi lông mày, suy nghĩ có nên nói với chị Baek đang ở phía sau đóng gói hàng mua qua Internet, cô muốn xin nghỉ nửa ngày. Taemin thấy thần sắc của cô không bình thường, cũng không quản những người khác đang nhìn, trực tiếp chạy vào trong quầy, đỡ lấy cô, nhẹ nhàng đem cô đặt ở trên ghế, tiếp theo nhìn tấm bảng "Không phận sự miễn vào" trên cửa kêu to, -Xin hỏi bên trong có người hay không? Naeun liền vội vàng kéo anh, -Đừng...... Không có gì, tôi nghỉ ngơi một chút là tốt rồi. Nhưng chị Baek đã đi ra, thấy bộ dạng cô sợ hết hồn, -Naeun à, em không thoải mái sao? Sắc mặt sao lại kém vậy. -Tôi mang cô ấy đi khám bác sĩ. -Không cần.Hay nói giỡn, khám bác sĩ anh chẳng phải sẽ biết trong bụng của cô có một tiểu Bảo Bảo sao? Trải qua sự kiện gọi điện thoại đêm khuya lần trước, cô nghĩ không muốn cùng anh nhắc lại quan hệ gì cả. Hơn nữa theo suy đoán cô về cha mẹ chồng trước tình huống cháu trai, ai biết sẽ phát sinh chuyện gì? Làm không tốt sẽ là "Cầm lấy năm trăm vạn, từ nay về sau đứa nhỏ này với cô không quan hệ", nếu cô cự tuyệt sau sẽ biến thành "Không cầm, ngại năm trăm vạn thiếu sao? Muốn bao nhiêu cô mới chịu." Bọn họ thân tình ước định vốn không xa rời tiền tài, thật đáng buồn, cô mới không cần để bảo bối tâm can của mình lớn lên như thế. Nghe thấy Taemin đang gọi xe cứu thương,Naeun thật sự rất muốn ngăn cản anh. Cô muốn nói, gọi Somi, gọi Somi là tốt rồi. Chính là, cô rõ ràng một câu cũng nói không nên lời, đầu rất choáng, tiếng nói của tất cả mọi người đều thành tiếng ong ong, liền trước mắt hình ảnh đều chuyển động. Trần nhà xoay a xoay, xoay a xoay...... Xoay a...... -Mang thai? -Mang thai. -Bác sĩ ông là nói...... -Cô ấy mang thai.Bác sĩ nhìn người đàn ông trước mắt vì vui mừng mà trở nên ngốc nghếch, kiên nhẫn giải thích: -Trong bụng có hài tử, hơn ba tháng rồi, anh không biết sao? Người đàn ông lắc đầu, cục cưng, hài tử, một đứa bé. Taemin trong lòng dâng lên rất nhiều suy nghĩ, muốn nói nhưng lại cảm thấy giống như cái gì đều không nói ra được, Naeun...... Hơn ba tháng......Anh, anh muốn làm cha. Chính là, cô không có nói cho anh biết —— anh xác định Naeun biết mình có con, thấy cô mặc đồ liền thân rộng thùng thình che bụng, điểm ấy có thể hiểu được, cô đối với chính thân thể biến hóa của mình rõ như lòng bàn tay, chính là cô quyết định dùng phương thức im lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me