Fakenut Doi Thu
han wangho cầm thứ jihoon đưa cho trên tay, không khỏi muốn dụi mắt mấy lần.
"th-thiệp cưới?"
lần này đến lượt cả hai đứa nhỏ đều ngại ngùng, choi hyunjoon mở lời: "vốn jihoon muốn tổ chức một bữa tiệc để phát thiệp, nhưng như thế thì hơi phô trương quá nên em bảo em ấy vẫn là đưa thiệp tới tay từng người, anh wangho nhất định phải đến nhé."
wangho vẫn đang ngây người, máy móc đáp lại: "được, anh biết rồi..."
cái đạ mú, quen nhau bốn năm, yêu nhau được mấy tháng đã cưới rồi. nếu không phải hai đứa đều là nam, han wangho chắc chắn sẽ nghĩ hai đứa cưới chạy bầu.
"anh bọn em đi trước, anh nhớ đến nhé, còn anh siwoo thì em thấy anh ý đang ngồi ở sofa gần cửa sổ." jihoon nói tạm biệt với han wangho khi có phục vụ nói rằng ba mẹ choi hyunjoon đã đến muốn gặp hai người.
wangho ngây ngốc cầm tấm thiệp nhìn hai đứa em dắt nhau đi, sau đó theo chỉ dẫn của jeong jihoon đi về phía sofa gần cửa sổ.
khi thấy siwoo đang ngồi bấm điện thoại ở đó, han wangho vội chạy đến, túm cổ son siwoo lắc như điên "0son siwoo, tin được không? tao vừa gặp jeong jihoon với người yêu nó, người yêu nó là choi hyunjoon, em của park jaehyuk, hai đứa nó mời cưới tao, mời cưới tao, là mời cưới đó siwoo à!!!"
son siwoo bị bất ngờ tấn công nên chỉ có thể chịu trận, nhưng nhanh chóng giữ tay bạn mình lại.
"bình tĩnh đi wangho, tao biết rồi, vừa nãy nó cũng đưa tao thiệp." son siwoo sờ trong người lôi ra một tấm thiệp mời giống với của han wangho sau đó nói tiếp: "cưới thôi mà, cũng đến tuổi rồi."
han wangho cũng cảm thấy mình phản ứng hơi quá rồi, vội vàng ho nhẹ một tiếng, sau đó nhìn về phía gói kẹo dẻo đang ăn dở để trên bàn.
"ai ya siwoo ah, sao mày lại bỏ rác vào mồm thế này." nói rồi không để son siwoo phản ứng, trực tiếp ném gói kẹo dẻo vào thùng rác trước sự ngỡ ngàng của bạn thân.
"con mẹ nó han wangho, sao mày kiếm chuyện với tao hoài vậy, huhu, kẹo dẻo của tao, gói duy nhất trong tuần này tao được ăn đó."
han wangho cảm thấy khó hiểu "ai mà cấm mày ăn vặt ngoài tao nữa?"
"em cấm." park dohyeon hình như vừa đi đâu quay trở lại chỗ này.
"park dohyeon!!! wangho đã ném kẹo dẻo của anh vào thùng rác nên anh muốn mua gói mới, gói này không tính." son siwoo vội vàng lý sự.
parl dohyeon lại không dễ dính bẫy như vậy: "không nhé, dù sao anh cũng đã ăn gần hết."
"anh cảm thấy em đã hết yêu anh."
"anh đừng nói điều không thể như vậy."
han wangho nhìn hai người này ríu rít trò chuyện, cảm thấy cơm chó ngập mồm, sao nay một mét vuông 8 tô cơm chó vậy...
han wangho mặc kệ son siwoo và uống ly vang thứ n trong buổi tiệc, thì hội trường lúc này tự dưng được tắt hết đèn trừ sân khấu. lúc này han wangho đã hơi choáng váng cũng tập trung nhìn về nơi có ánh sáng duy nhất trong phòng. trên sân khấu, park jaehyuk một chân quỳ xuống trước mặt anh kwanghee, từ trong túi lấy ra một chiếc hộp nhẫn.
là cầu hôn.
park jaehyuk cầu hôn kim kwanghee.
sau khi trải qua bao nhiêu chuyện cùng một lần chia tay đầy nước mắt, park jaehyuk cuối cùng cũng quyết định trói chặt kim kwanghee với mình bằng cách kết hôn. anh kwanghee đương nhiên đồng ý.
park jaehyuk đeo nhẫn cho anh.
hai người họ hôn nhau.
đèn trong hội trường sáng bừng lên. tất cả mọi người ở đó vỗ tay chúc mừng cho họ, cả han wangho và son siwoo cũng vỗ tay. ngày thường hay chí choé nhau vậy chứ khi thấy bạn thân mình hạnh phúc, hai người cũng vui vẻ theo.
khi buổi tiệc kết thúc, han wangho vì uống rượu nên không thể lái xe, lại ngại phải cơm chó của son siwoo và jeong jihoon, han wangho lấy điện thoại ra, ấn một dãy số quen thuộc.
"alo, wangho hả?" đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy.
"anh sanghyeok, anh đến đón em được không?"
"em đang ở đâu? nói địa chỉ cho anh, anh sẽ đến nhanh nhất có thể." bên kia nhanh chóng trả lời.
"em ở..."
sau khi nói ra địa chỉ, han wangho ngoan ngoãn đứng đợi trước cửa khách sạn.
mười lăm phút sau, lee sanghyeok cùng chiếc xe mercedes quen thuộc xuất hiện trước mặt em. wangho mở cửa ghế lái phụ ngồi vào.
"wangho uống rượu hả? anh có mua canh giải rượu cho em. em uống một chút đi." lee sanghyeok biết hôm nay han wangho đi dự sinh nhật của park jaehyuk sẽ uống rượu vì vậy trên đường đến đây đã mua nó.
"cảm ơn anh." han wangho nhận lấy canh giải rượu, nhanh chóng uống một ngụm.
trong xe yên tĩnh chỉ có tiếng điều hoà đang chạy.
"hôm nay có vui không?" lee sanghyeok muốn nói chuyện với em nên đành bắt chuyện trước.
han wangho dường như suy nghĩ gì đó, sau đó nhẹ nhàng trả lời: "vui lắm, park jaehyuk đã cầu hôn anh kwanghee."
"ồ... vậy là cậu ta sắp lấy vợ."
wangho cũng không cảm thấy lạ với phản ứng của lee sanghyeok, với tính cách của anh, trừ những người thân quen ra, những người khác đều là những lời nói, hành động như nhau lễ nghĩa, khách sáo. cậu tiếp tục nói: "em cũng sắp được ăn cưới jihoon, em ấy với choi hyunjoon sắp lấy nhau."
lee sanghyeok lần này còn không buồn nói chỉ gật đầu xem như đã biết.
sau đó trong xe lại yên tĩnh trở lại.
han wangho thở dài.
"sao vậy em? wangho khó chịu ở đâu à?" lee sanghyeok nghe thấy tiếng thở dài, vội càng quan tâm hỏi han.
"anh sanghyeok, anh biết không, em cũng đã từng nghĩ đến việc em và anh cùng bước vào lễ đường." han wangho không đầu không cuối nói ra một một câu.
vừa nghe xong câu nói này, lee sanghyeok như bị doạ sợ, vội vàng ấn phanh: "wangho ah..."
"buồn cười nhỉ? hồi ta yêu nhau ấy, em đã nghĩ sẽ có ngày em và anh bước vào lễ đường." han wangho mơ hồ nhớ lại chuyện quá khứ, sau đó em quay qua nhìn lee sanghyeok, nở một nụ cười, nhìn còn khó coi hơn là khóc.
"nhưng rồi anh rời đi... và em đã nhận ra rằng em chẳng xứng đáng với một cái lễ đường nào cả, chẳng thể là nhân vật chính trong một câu chuyện tình cảm nào cả..."
Bạn đang đọc truyện trên: LoveTruyen.Me